Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2441 - Chương 2441 - Thiên Ảnh Môn

Chương 2441 - Thiên Ảnh môn
Chương 2441 - Thiên Ảnh môn

Thẩm Tường hơi hít một hơi, vận chuyển thần lực đạo nguyên, chỉ trong nháy mắt, thần lực đạo nguyên mênh mông từ Đạo Đan bên trong Thần Hải dũng mãnh trào ra, nhiều tới để Thẩm Tường liên tục sợ hãi thán phục!

"Vậy thì ngươi cũng nên cẩn thận!" Thẩm Tường không sử dụng Đạo Ngân, mà là sử dụng Súc ĐỊa bộ, dùng tốc độ cực nhanh lao tới.

Khương Hiên trông thấy Thẩm Tường nháy mắt trước đó còn ở đằng trước, nhưng sau chớp mắt thì đã biến mất, khi hắn cảnh giác lại thì Thẩm Tường đã quỷ dị đi tới bên cạnh người hắn, nắm đấm đã đập tới.

Khương Hiền có chút trở tay không kịp, hắn không nghĩ tới tốc độ Thẩm Tường thế mà lại nhanh như vậy, hơn nữa nắm đấm của Thẩm Tường trông cũng không đơn giản như vậy, hắn bây giờ đành phải lập tức vận chuyển thần lực đạo nguyên hình thành lực lượng tạo thành một cái lá chắn phòng ngự, ngăn cản nắm đấm của Thẩm Tường, đồng thời chuẩn bị chờ nắm đấm của Thẩm Tường sau khi đánh tới thì tiến hành phản kích.

Nhưng là, Khương Hiền không ngờ rằng nắm đấm của Thẩm Tường dừng lại ở trước lá chắn lá chắn phòng ngự của hắn rồi sau đó bộc phát ra ánh sáng đỏ!

Thẩm Tường cũng không định đến gần để đánh Khương Hiền, mà là sử dụng Lưu Tinh Thần kình, cách không xuyên vào.

Ầm một tiếng! Lá chắn phòng ngự của Khương Hiền bị vỡ nát, toàn bộ giao đấu đài đều rung động một trận, mà sức mạnh của Lưu Tinh Thần kình không biến mất, mang theo ảnh hưởng còn sót lại lao về phía Khương Hiền.

Lá chắn bảo vệ mà Khương Hiền thả ra vừa rồi cho hắn tranh thủ được thời gian, hắn đã vận chuyển thần lực đạo nguyên của chính mình, cho nên ảnh hưởng còn sót lại của Lưu Tinh Thần kình vọt tới thì hắn dùng một chưởng đã đánh tan.

"Khương Hiền không phải Đạo Đan cảnh tầng một bình thường!" Dương Hương Âm nói.

"Không sai, nếu như là Đạo Đan cảnh tầng một bình thường thì ở vừa rồi đã chết." Sở Hồng Tình cũng gật đầu nói, hai người bọn họ đều có tu vi tương đối cao, cho nên có thể nhìn ra điểm này.

Khương Hiền cười nói: "Thẩm huynh, ngươi thật đúng là không tệ, ta quả thực đã xem nhẹ ngươi."

"Như vậy thì ngươi phải nghiêm túc một chút!" Thẩm Tường nói xong, Súc Địa bộ vừa bước, một cách quỷ mỵ đi tới đằng sau Khương Hiền, Khương Hiền đang định phản kích thì lại cảm thấy trên người bị rất nhiều dây leo Hỏa quấn quanh.

Đây là chiêu số mà Thẩm Tường thường dùng, sau khi hắn phóng xuất ra thần lực đạo nguyên rất mạnh tới quấn chặt lấy Khương Hiền thì lại đánh ra một quyền, nắm đấm bốc lên hỏa diễm, hóa thành một cái đầu Long, phát ra tiếng gào thét liên hồi, mắt thấy sắp đánh vào trên người Khương Hiền, thân thể Khương Hiền đột nhiên bùng lên ánh sáng đỏ, sinh ra một cỗ lực lượng chấn động cực mạnh!

Quyền này của Thẩm Tường bị đánh tan, người cũng chấn động tới lùi lại tầm mười bước, dây leo Hỏa trên người Khương Hiền bị chấn động đó mà biến mất không còn dấu vết.

Thẩm Tường âm thầm kinh hãi, Khương Hiền này quả nhiên rất mạnh, ngay vào lúc hắn hắn bị chấn động tới phải lùi lại thì Khương Hiền cũng đã cuồng mãnh công tới.

"Gia hỏa này tu luyện chính là lực lượng thuộc tính lôi điện và chấn động!" Thẩn Tường trông thấy toàn thân Khương Hiền vào lúc này toàn là điện mang lập lòe lên, hơn nữa trong lúc lao tới hai chân đập xuống đất thì trong nháy mắt này đều đạp ra một cỗ sóng chấn động, hơn nữa cỗ sóng chấn động nhìn không thấy này là tập trung đánh về phía Thẩm Tường.

"Lực lượng chấn động thật mạnh!" Thẩm Tường muốn tránh đi thì lại phát hiện xung quanh đều được cỗ lực lượng chấn động kia bao bọc, cho dù chính mình sử dụng lực lượng cũng sẽ bị sóng chấn động này đánh cho xơ xác.

Mà chính Khương Hiền lại không chịu phải ảnh hưởng tới từ chấn động này, từ đó có thể thấy được là hắn đang sử dụng lực lượng pháp tắc Chấn Động!

"Gia hỏa này quả nhiên rất tốt!" Thẩm Tường nhìn vào nắm đấm Khương Hiền đánh tới còn ẩn chứa lực lượng lôi điện rất đáng sợ, hắn lập tức vận chuyển Vân Vụ Thiên Tượng trong Thiên Tượng Thần Thông.

Nắm đấm chỉ đánh về phía vai trái của Thẩm Tường, cũng không có đánh vào chỗ hiểm yếu, Khương Huyền vốn cho rằng một quyền này là có thể đánh bại Thẩm Tường, thật không nghĩ tới khi nắm đấm của mình chạm vào vai trái của Thẩm Tường thì phát hiện vai trái của Thẩm Tường đột nhiên tản ra, trông giống như mây mù vậy.

Thẩm Tường lúc này cũng đã dùng thần lực đạo nguyên bức lui cỗ lực lượng chấn động kia, hắn dùng Súc Địa Bồ tách khỏi Khương Hiền, mà vai trái vừa rồi bị đánh cho tản ra cũng đã khôi phục nguyên dạng.

"Đây là Thiên Đạo Thần Thông sao?" Khương Hiền sợ hãi than nói.

"Cái này ... đúng không?" Thẩm Tường không nghĩ tới Thần Thông ở chỗ này thế mà hiếm như vậy.

Người ở bên dưới cũng liên tục kinh hô, giống như chưa bao giờ nhìn thấy thần thông vậy.

"Vậy được rồi, ta muốn kết thúc chiến đấu một cách nhanh chóng!" Khương Hiền nói xong, toàn bộ giao đấu đài đột nhiên rung động, Thẩm Tường cảm thấy mình bị một cỗ gợn sóng vô hình thúc đẩy.

Đầu Khương Hiền lúc này đầy mồ hôi, có thể thấy được hắn sử dụng lực lượng chấn động rất cường đại, hơn nữa còn khống chế cỗ sóng chấn động này, rất nhẹ nhàng chấn động Thẩm Tường ra ngoài, hắn trông thấy Thẩm Tường muốn phản kháng thì phóng ra mấy đạo cuồng lôi bổ về phía Thẩm Tường.

Thẩm Tường không nghĩ tới Khương Hiền đáng sợ như vậy, đặc biệt là loại lực lượng chấn động kia, hiện tại hắn hiểu sự chênh lệch giữa Đạo Đan cảnh tầng một và tầng hai, tầng hai nắm giữ lực lượng pháp tắc mạnh hơn nhiều, cho nên lực lượng pháp tắc thuộc tính tương ứng cũng sẽ rất đáng sợ.

Chỉ trong mấy cái chớp mắt, Thẩm Tường đã bị đẩy ra bên ngoài, như vậy xem như là Khương Hiền chiến thắng!

"Ta còn chưa đánh tới đã nghiện đâu!" Thẩm Tường nhếch miệng nói.

Khương Hiền cũng xuống đài, nháy mắt với Thẩm Tường một cái rồi mới đi về phía cầu thang, Thẩm Tường cũng đi theo tới.

Sắc mặt của Khương Hiện rất ngưng trọng, rất hiển nhiên là bởi vì chuyện gì đó, Thẩm Tường cảm thấy đây chính là bởi vì loại thần thông kia, hắn đột nhiên nhớ tới bốn thần công cấm kỵ kia, rất có thể chính là đồ chơi ở cái thời đại này, giống như có liên quan tới cấm kỵ gì đó.

Khương Hiền ở chỗ này có một tòa nhà, sau khi hắn đưa Thẩm Tường vào thì nghiêm túc nói ra: "Thẩm Tường, sau này ngươi tốt nhất là ít sử dụng thần thông!"

Trên đường đi Thẩm Tường hỏi Khương Hiền nhưng Khương Hiền không nói lời nào, đi vào trong tòa nhà của hắn thì hắn mới nói ra một câu như thế.

"Tại sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Người khác không biết, nhưng ta lại hiểu rất rõ thần thông mà ngươi sử dụng vừa rồi là của thế lực nào, ta cũng không biết tại sao ngươi biết sử dụng, nhưng cái này vô cùng nguy hiểm." Khương Hiền nói, hắn chính là lo lắng nếu như tiếp tục đánh với Thẩm Tường thì sẽ để lộ ra đặc thù rõ ràng hơn của Thần Thông đó.

"Là thế lực nào?" Thẩm Tường hỏi.

"Thiên Ảnh môn!" Khương Hiền nói ra: "Đó là một cái thế lực lớn ở Hắc Hoang, bọn họ ở trong Vô Sinh thành."

Thẩm Tường lập tức nhíu mày, hắn sử dụng Thiên Tượng Thần Thông chính là tới từ Thiên Chi Thể thần công, hiện tại hắn có thể xác định, Thiên Chi Thể thần công này chính là của Thiên Ảnh môn kia.

Thẩm Tường cảm thấy không bao lâu nữa thì hắn sẽ biết được nguồn gốc của tứ đại thần thông cấm kỵ này, đặc biệt là Thiên Luyện thuật, hắn rất tò mò đối với chuyện này.

"Được, sau này không phải bất đắc dĩ thì ta sẽ không dùng." Thẩm Tường trước đó cũng rất ít khi sử dụng ở trước mặt mọi người, mà Thiên Luyện thuật thì rất bí mật.

"Như vậy thì tốt, đương nhiên, ngươi sử dụng không phải quá rõ ràng, xem như Thiên Ảnh môn biết thì cũng sẽ không nghi ngờ cái gì, nếu như hỏi tới thì ngươi tùy tiện biên ra tên cho thần thông này là được rồi." Khương Hiền nói ra: "Tuy nhiên nếu như bọn họ biết thì ngươi vẫn sẽ có rất nhiều phiền phức, tới lúc đó ngươi tốt nhất đi tìm tiền trang dàn xếp một chút, chỗ này không cho phép xảy ra xung đột, Thiên Ảnh môn cũng sẽ không làm loạn."

"Ta đi về trước, Khương gia chúng ta qua một đoạn thời gian ngắn sẽ tổ chức một cái đại hội ở chỗ này, chủ yếu là đại thọ vạn tuổi của gia gia ta." Khương Hiền cười nói: "Tới lúc đó ta lại tới tìm ngươi, mang ngươi đi cùng."

"Được!" Thẩm Tường gật đầu cười, hắn không nghĩ tới gia chủ Khương gia lại trẻ tuổi như vậy, mới một vạn tuổi, Thẩm Tường cảm thấy mình còn già hơn cả so với đối phương.

P/S: Ta thích nào ... chương 1

Bình Luận (0)
Comment