Tạ Xảo Nhan vừa rồi nhìn thấy rất rõ, quá trình này còn đang lặp lại không ngừng trong đầu của nàng.
"Vừa rồi ngươi rót vào rất nhiều lực lượng tinh thuần của chính mình tiến vào trong đám dược dịch kia, như vậy ngươi có thể để cho dược dịch va chạm và nhau càng mãnh liệt hơn, cũng chính vì loại va chạm dữ dội này dẫn tới có thể đánh cho lực lượng mà ngươi rót vào phân tán ra, ở trong nháy mắt phân tán ra, bởi vì áp lực va chạm cường đại là có thể tích hợp vào trong giọt dược dịch nhỏ bé!"
"Cuối cùng thì sinh ra nhiệt độ rất cao, hòa tan mọi thứ rồi lại thông qua sự khống chế của ngươi, lực lượng cường đại kia của ngươi có thể dung hợp lại với dược dịch, mà bản thân dược dịch cũng bởi vì loại rèn luyện này mà phẩm chất bay vọt tăng lên."
Tạ Xảo Nhan nhìn vào những hạt tròn nhỏ bé bên trong Huyễn pháp bảo lô của Thẩm Tường, đây chính là từng viên tinh thể thỏ, tương đương với dược dịch chẳng qua là dược dịch đã đông đặc lại.
"Không sai!" Thẩm Tường nói, hắn làm như thế cũng là vì để cho Sở Hồng Tình xem, bởi vì Sở Hồng Tình cảm thấy rất hứng thú đối với loại phương pháp luyện đan cực đoan này.
Thẩm Tường phóng thích hỏa diễm, bao phủ lại toàn bộ dược dịch trạng thái tinh thể nhỏ bé này lại, ở bên trong quá trình đốt cháy, những tinh thể này tỏa ra ánh vàng kim nhàn nhạt rồi sau đó ở dưới áp lực cường đại của Thẩm Tường, toàn bộ tụ hợp thành một đống, quá trình này cũng rất nhanh.
Sau khi hoàn thành, Thẩm Tường dùng Thiên Luyện thuật tách đám tinh thể lớn này ra luyện thành tám viên hạt châu nhỏ, điều này cũng làm cho Tạ Xảo Nhan rất ngạc nhiên, hiển nhiên là có pháp môn gì đó mới có thể làm được như vậy.
"Lần thứ hai!" Tạ Xảo Nhan trầm giọng nói, nàng ta từ vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Tường là có thể nhìn ra được, lúc này Thẩm Tường gặp phải áp lực.
Thẩm Tường hít sâu vài hơi, sau khi để cho mình được thoải mái hơn chút thì tiến hành va chạm lần thứ hai!
Trong nháy mắt tám đám tinh thể va chạm vào nhau, tuôn ra chớp lóe rất mạnh, đồng thời cũng bộc phát ra tiếng ầm vang!
Bởi vì quá mức dữ dội cho nên tiếng vang xuyên thấu qua phòng ngự không gian!
Năng lượng cường đại va chạm sinh ra ánh ráng rất nóng bỏng, Tạ Xảo Nhan cũng không thể không dùng tay che chắn đôi mắt của mình, bằng không đôi mắt của nàng sẽ bị thương.
Nhưng sau khi nàng đưa mắt nhìn vào lại thì nàng ta chỉ nhìn thấy trong Huyễn pháp bảo lô của Thẩm Tường lóe ra ánh sáng vàng vô cùng mạnh.
Một lát sau, ánh sáng mới dần dần dịu xuống, chỉ thấy rất nhiều hạt tròn hòa tan thành giọt nước đang dần dần ngưng đọng lại, mà ở lúc sắp cứng lại, Thẩm Tương đã tụ hợp toàn bộ lại rồi ngưng tụ thành một đám.
Đám dược tinh thể này lớn giống như vừa rồi, Thẩm Tường trước đó định ngưng đan vào lúc này, phẩm chất như thế này mặc dù sẽ kém một chút, thế nhưng hắn cảm thấy mình ở va chạm vừa rồi khống chế được không tệ lắm, cho nên va chạm lần thứ ba có lẽ cũng không có vấn đề gì.
Tạ Xảo Nhan cũng cho rằng như vậy, nàng ta vốn cho rằng Thẩm Tường bây giờ muốn bắt đầu ngưng đan!
"Còn nửa canh giờ nữa đúng không?" Thẩm Tường hỏi.
"Đúng!" Tạ Xảo Nhan vừa mới trả lời xong.
Thẩm Tường đã dùng pháp môn bên trong Thiên Luyện thuật tách đám tinh thể lớn này thành tám đám tinh thể nhỏ rồi lại rót vào thần lực đạo nguyên rất hùng hồn.
"Ngươi thật muốn tiếp tục sao?" Tạ Xảo Nhan vội vàng hô.
"Yên tâm, không sao, chuẩn bị!" Thẩm Tường nói xong, chỉ thấy tám đám tinh thể nhỏ ở bên trong Huyễn pháp bảo lô lại hóa thành như tia chớp từ tám phương hướng lao mãnh liệt vào giữa.
Sau khi va chạm dữ dội, toàn bộ mật thất đều được ánh sáng mạnh bao phủ lại, mà lần này cũng không bộc phát ra tiếng vang, chỉ nghe thấy tiếng kêu nhỏ không ngừng của Thẩm Tường.
Sau khi ánh sáng theo thời gian dần trôi qua tán đi, chỉ thấy tay áo của Thẩm Tường đã rách nát, cánh tay của hắn phòng lên rất lớn, lúc này đang không ngừng tuôn ra thần lực đạo nguyên tới áp chế Huyễn pháp bảo lô.
Sau đó thì hăn thở phào nhẹ nhõm, rồi mới nhân lúc còn nóng dung hợp toàn bộ những hạt nhỏ kia lại với nhau!
"Giai đoạn cuối cùng!" Thẩm Tường hô lớn một tiếng, chỉ thấy phía dưới Huyễn pháp bảo lô xuất hiện một cái Thái Cực Đồ trận, mà Thái Cực Đồ trận còn không ngừng tuôn ra các loại linh văn.
Những linh văn này hóa thành xiềng xích bao phủ lại viên tinh thể cầu rất lớn kia rồi mới bắt đầu thu nhỏ lại!
Tạ Xảo Nhan nhìn vào Âm Dương Thái Cực Đồ trận đang xoay tròn không ngừng ở phía dưới Huyễn pháp bảo lô của Thẩm Tường, kinh ngạc tới nói không nên lời, sau một lát nàng ta mới nói với giọng nói nghiêm túc: "Đây là phương pháp luyện bên trong Vô Cực Đan thuật, chiêu này của ngươi gọi là Vô Cực Thần Ngưng pháp!"
"Ngươi ... đến cùng là học được như thế nào? Chiêu này lúc đầu ta phải cảm ngộ thật lâu mới học được, nhưng ngươi ... cái này mặc dù có người chỉ điểm cũng không có dễ học được như vậy a, mà ngươi lại sử dụng tới thành thạo như vậy, gần như là một mạch mà thành."
Trước đó Thẩm Tường cũng gọi chiêu này là Vô Cực luyện, hắn cười nói: "Đây là ta ở trong lúc vô tình mà cảm ngộ ra, chỉ có điều lâu lắm rồi ta không sử dụng! Đương nhiên, bây giờ ta sử dụng so với trước kia thì có sự khác biệt rất lớn, bởi vì ta ở sau đó cũng đã trưởng thành hơn rất nhiều."
Hiện tại Thẩm Tường cũng hiểu, Vô Cực Đan thuật chắc chắn có liên quan nhất định với Thiên Luyện thuật, bởi vì Vô Cực luyện chính là hắn cảm ngộ đi ra từ bên trong Thiên Luyện thuật, nhưng về sau hắn ít khi sử dụng.
Hiện tại không thể dùng Lục Đạo Thần kính đi hỗ trợ ngưng đan, cho nên hắn mới nghĩ tới cái chiêu này!
Thẩm Tường tu luyện ra rất nhiều thần cách Sinh Sát đều có lực lượng Âm Dương, cho nên lúc sử dụng Vô Cực luyện này cũng được đề cao hơn rất nhiều, tốc độ ngưng đan rất nhanh.
Tạ Xảo Nhan bây giờ cũng đã luyện xong, nàng ta luyện chế ra năm viên, nàng ta biết mình chắc chắn sẽ thua, bởi vì Thẩm Tường luyện lò đan này thuận lợi hơn nhiều so với lần trước dùng đan lô.
"Không nghĩ tới sau khi bước vào Đạo Đan cảnh lực lượng tăng lên nhiều như vậy!" Thẩm Tường cười nói, lần trước hắn so tài với Tạ Xảo Nhan vẫn chỉ là Đạo Nguyên cảnh.
Lần này hắn không chỉ bước vào Đạo Đan cảnh, hơn nữa càng quen thuộc dùng loại phương pháp này tới luyện Đạo Ngân đan hơn, cho nên hắn sử dụng Huyễn pháp bảo lô mới có thể thuận lợi như vậy.
Lúc một canh giờ sắp kết thúc, trong Huyễn pháp bảo lô của Thẩm Tường cuối cùng cũng đã ngưng ra một viên đan dược màu vàng kim nhạt, bề ngoài óng ánh sáng long lanh, lóe ra ánh sáng màu vàng kim nhạt.
"Cuối cùng xong!" Thẩm Tường cười hắc hắc rồi mới lau mồ hôi, thu hồi Huyễn pháp bảo lô và con Huyền Vũ kia.
"Ta thua!" Tạ Xảo Nhan nói, nàng ta bây giờ thế nhưng là tâm phục khẩu phục, bởi vì nàng ta tận mắt chứng kiến đan này là luyện chế như thế nào.
Thẩm Tường chỉ có loại tu vi Đạo Đan cảnh này đã có thể luyện chế ra Đạo Ngân đan có phẩm chất tốt như vậy, loại thực lực này để trong lòng Tạ Xảo Nhan kính nể hơn.
"Không kiểm tra phẩm chất một chút sao?" Thẩm Tường cười nói.
"Được!" Tạ Xảo Nhan lấy mâm tròn kiểm tra phẩm chất ra, nhận lấy viên Đạo Ngân đan của Thẩm Tường rồi đặt vào lỗ tròn.
Con số chẳng mấy chốc đã hiển hiện ra, mặc dù Tạ Xảo Nhan biết phẩm chất sẽ rất cao, sẽ cao hơn viên mà lần trước Thẩm Tường luyện chế nhưng lại không nghĩ phẩm chất lại tới hai vạn mốt.
"Viên lần trước kia là sản phẩm thất bại, viên này đã hoàn mỹ!" Thẩm Tường lau mồ hôi trán, luyện chế một lò này đối với hắn mà nói cũng không dễ dàng.
"Có thể bán cho ta không?" Tạ Xảo Nhan hỏi: "Giá tiền ngươi cứ nói!"
"Tặng ngươi, ta biết ngươi muốn cầm lấy giữ viên đan này." Thẩm Tường cười nói.
"Ừm, viên đan này đối với ta mà nói thế nhưng là bảo vật vô giá, là kết tinh của Đan đạo." Tạ Xảo Nhan nhìn chăm chú vào viên đan này, đôi mắt lạnh lùng tỏa ánh sáng rực lửa.
"Cám ơn ngươi!" Tạ Xảo Nhan nói ra: "Có lẽ ngươi đã rất mệt mỏi, ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta sẽ không nuốt lời, lần sau ta tới tìm ngươi sẽ truyền thụ Vô Cực Đan thuật cho ngươi!"
"Được!" Thẩm Tường mỉm cười với nàng rồi mới đưa nàng ta đi ra ngoài.
P/S: Ta thích nào ... chương 4