Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2446 - Chương 2446 - Tình Huống Của Vạn Cổ Sơn

Chương 2446 - Tình huống của Vạn Cổ sơn
Chương 2446 - Tình huống của Vạn Cổ sơn

Thẩm Tường trông thấy Khương Hiền nhập tâm như vậy thì cười nói: "Khương huynh, có phải ngươi muốn lần sau thử một chút?"

Khương Hiền gật đầu nói: "Đương nhiên muốn, chỉ có điều bây giờ không được nha! Mấy ngày nữa chính là đại hội của Khương gia chúng ta, ta cũng không thể bị thương ở chỗ này, bằng không tới lúc đó sẽ phiền toái, những gia hỏa kia chắc chắn sẽ xem ta làm trò cười."

Tam đại tiền trang bây giờ tụ tập không ít cường giả, không ít người đều có thiên phú dị bẩm, Khương Hiền cũng lo lắng chính mình sẽ đụng phải đánh không lại tên yêu nghiệt nào đó, tới lúc đó chính mình thụ thương mà lúc tổ chức đại thọ gia chủ vạn tuổi của Khương gia bọn hắn mà mang theo thương thế xuất hiện thì chắc chắn sẽ bị người người khác cười.

Khương Hiền bây giờ cũng chỉ là có thể quan sát mà trong lòng ngứa ngáy một chút, lại không thể lên đài đánh.

"Thẩm huynh, tới lúc đó ngươi nhất định phải đi, ngươi bây giờ thế nhưng là đại danh nhân ở nơi này! Nếu ta có thể mời được ngươi thì ta ở Khương gia cũng sẽ có thể diện rất lớn." Khương Hiền cười nói.

"Yên tâm đi, ta sẽ đi, còn bao nhiêu ngày?" Thẩm Tường hỏi.

"Qua hai ngày nữa là tới, đến lúc đí ta đi tìm ngươi, ngươi ở chỗ nào?" Khương Hiền hỏi.

Thẩm Tường nói địa chỉ của mình cho Khương Hiền, Khương Hiền biết được đó là chính Thẩm Tường mua lại thì giật mình kêu lên!

"Thẩm huynh, ngươi thật đúng là giàu có a, tự mình mua xuống một chỗ lớn như vậy, đây chính là đủ để dung nạp một cái tông môn, hiện tại cũng chỉ có mình ngươi ở bên trong sao?" Khương Hiền hỏi.

"Vậy thì không phải, ta còn có hai nữ nô!" Thẩm Tường cười hắc hắc.

Khương Hiền bây giờ mới nhớ, Thẩm Tường trước đó thế nhưng là dùng bốn mươi ức mua xuống Dương Hương Âm rồi mới lại từ chỗ Ninh Tuyền thắng được năm mươi ức, Thẩm Tường chỉ là một thân một mình nhưng người lại có được nhiều ngọc tiền như vậy, ở bên trong Tam Tiền Thần thành này cũng xem như là rất giàu có.

Đương nhiên, nếu là so tài phú với một tông môn hoặc là đại thế gia thì Thẩm Tường thế nhưng là còn kém rất rất xa, dù sao hắn chỉ là một mình mà thôi.

"Ngươi tiếp tục xem, ta đi dạo chơi chỗ này trước!" Thẩm Tường nói, hắn vừa đang định đi nhưng giữa sân giao đấu lại truyền tới giọng nói làm cho hắn lập tức phải dừng lại.

"Hiện tại mời Hoàng Cẩm Thiên và Cơ Vĩnh xuất hiện, hai người bọn họ đều là Đạo Đan cảnh tầng hai."

Thẩm Tường ngẩn người rồi mới trừng to mắt nhìn vào lão giả tóc trắng ở giữa giao đấu trận kia, đó quả nhiên là Hoàng Cẩm Thiên, hơn nữa lúc này hắn còn cười cười nói.

"Lão già điên này!" Thẩm Tường rất kinh ngạc đối với chuyện này, bởi vì hắn không nghĩ tới Hoàng Cẩm Thiên thế mà lại xuất hiện ở tòa thành thị này hơn nữa còn tới Đạo Đan cảnh tầng hai.

"Thẩm huynh, sao vậy?" Khương Hiền vội vàng hỏi.

"Không sao, lão giả kia là người quen của ta." Thẩm Tường cười khổ nói, hắn định đi dạo chơi tòa thành thị này, nhưng trông thấy Hoàng Cẩm Thiên lên tràng thì hắn không còn ý định đi.

"Là người quen của ngươi sao? Là bằng hữu sao? Cơ Vĩnh kia thế nhưng là người của Cơ gia, bằng hữu này của ngươi có thể sẽ đánh không lại, hỗn đản Cơ gia này thế nhưng là đánh nhau lợi hại." Khương Hiền vừa mới nói xong, Thẩm Tường đã nhìn thấy Cơ Vĩnh hóa thành một đám lửa lao nhanh về phía Hoàng Cẩm Thiên.

Sau khi Hoàng Cẩm Thiên tránh đi thì cũng không biết chuyện hắn là như thế nào, thế mà cũng sử dụng phương thức công kích giống y hệt của Cơ Vĩnh, hóa thành một đám lửa công kích Cơ Vĩnh.

Cứ như vậy, Cơ Vĩnh dùng chiêu số gì, Hoàng Cẩm Thiên sẽ dùng chiêu số đó, đều là giống y hệt nhau, cái này không chỉ để Thẩm Tường kinh ngạc, mấy ngàn người đang ngồi quan chiến cũng rất kinh ngạc, cái này căn bản là đang bắt chước chiêu số của Cơ Vĩnh.

"Bằng hữu này của ngươi thật sự là tà môn, Cơ Vĩnh này có không ít thủ đoạn cũng phải cần Đạo Ngân mới có thể thi triển, nhưng bằng hữu này của ngươi đều có thể học theo, hơn nữa uy lực giống như muốn cường đại hơn so với Cơ Vĩnh." Sau khi Khương Hiền nói xong thì lại nói: "Không đúng, cũng không phải là hoàn toàn làm theo được, còn có nhiều chỗ chưa lưu loát, hắn đang trong tập luyện!"

Thẩm Tường bây giờ chỉ có thể chờ đợi Hoàng Cẩm Thiên đánh xong, rồi mới đi tới hỏi Hoàng Cẩm Thiên một chút, đến cùng hắn đã trải qua những gì, tốc độ đột phá thế mà nhanh hơn hắn nhiều như vậy.

Hoàng Cẩm Thiên chẳng mấy chốc đã đánh xong, Cơ Vĩnh kia tuy rằng mạnh nhưng đối mặt với Hoàng Cẩm Thiên loại lão già điên này thì căn bản không phải là đối thủ, bởi vì đấu pháp của Hoàng Cẩm Thiên hoàn toàn không cách nào phán đoán, ngay từ đầu Hoàng Cẩm Thiên đều làm theo chiêu số của Cơ Vĩnh, nhưng sau đó Hoàng Cẩm Thiên lại dùng chiêu số của mình tới đánh, đánh mấy lần liền đánh cho Cơ Vĩnh ngất đi.

Sau khi Hoàng Cẩm Thiên đánh thắng cũng thu hoạch được một ngàn vạn ngọc tiền, mà Thẩm Tường vội vàng truyền âm cho Hoàng Cẩm Thiên, hô: ""Sư phụ!

"Cuối cùng tìm được tiểu tử ngươi, ta biết ngươi trong này nhưng lại không biết chỗ ẩn nấp của ngươi." Hoàng Cẩm Thiên đi vào bên trong thành thị này không bao lâu thì đã nghe được đại danh của Thẩm Tường, vốn là hắn muốn đi Vĩnh Sinh lâu nhưng lại biết được Thẩm Tường đã rời khỏi Vĩnh Sinh lâu.

Vì tìm được Thẩm Tường cho nên hắn cũng chỉ có thể dùng loại phương thức này tới tạo sự chú ý cho Thẩm Tường.

Thẩm Tường vội vàng đi ra giao đấu trận, Khương Hiền cũng đi theo Thẩm Tường, bởi vì hắn muốn đánh một trận với Hoàng Cẩm Thiên, cũng muốn làm quen với Hoàng Cẩm Thiên một chút.

"Thẩm huynh, lão giả này là người quen như thế nào với ngươi?" Khương Hiền đi theo đằng sau Thẩm Tường, thấp giọng hỏi.

"Sư phụ ta!" Thẩm Tường nói.

"Cái gì? Hắn không phải mới chỉ Đạo Đan cảnh tầng hai thôi sao? Vậy mà đã là sư phụ ngươi rồi?" Khương Hiền còn tưởng rằng sư phụ Thẩm Tường là loại lão bất tử rất cường đại.

"Ngươi cũng chớ xem thường hắn!" Thẩm Tường cười hắc hắc: "Nhưng là hắn không mạnh bằng ta, thời điểm năm đó hắn thu ta làm đồ đệ ta quả thực rất yếu, nhưng sau này ta vượt qua hắn."

Hoàng Cẩm Thiên cũng tới cửa của giao đấu trận, hắn cười nói: "Tiểu quỷ này, vừa rồi ta thắng một ngàn vạn ngọc tiền, ta mời ngươi đi uống rượu ... không đúng, tiểu tử ngươi thế nhưng là có hơn mấy chục ức, hẳn là ngươi mời ta."

"Đi thôi!" Thẩm Tường cười nói, hắn cũng bảo Khương Hiền đi theo, nhưng Khương Hiền đột nhiên nhận được thông báo của Khương gia, bảo hắn nhanh chóng trở về, hắn cũng chỉ có thể xin lỗi không đi theo được.

Hoàng Cẩm Thiên về khoản ăn thế nhưng là ăn rất tốt, hiện tại biết được Thẩm Tường kiếm lời nhiều ngọc tiền như vậy thì chắc chắn phải hung hăng ăn của Thẩm Tường một trận thật đã mới thôi.

Thẩm Tường mang theo Hoàng Cẩm Thiên đi tới quán rượu ngon nhất ở chỗ này, Hoàng Cẩm Thiên vừa ăn vừa uống vừa trả lời vấn đề của Thẩm Tường.

"Nói ra rất dài dòng a! Sau khi hai cái thời đại dung hợp vào, Vạn Cổ sơn chúng ta thì xuất hiện ở bên trong một cái sơn cốc, hơn nữa phong ấn ở dưới Vạn Cổ sơn cũng xuất hiện thay đổi, bên trong có hai Địa Tâm Thần Thú chạy ra." Hoàng Cẩm Thiên nói.

Thẩm Tường biết đó là Địa Tâm Thần Thú nào, cũng chính là cha mẹ của Long Kỳ Lân Nhậm Tâm này.

"Rồi sau đó bọn họ ở ngay tại Vạn Cổ sơn một đoạn thời gian, bọn họ thi thoảng sẽ ra ngoài mang một số thức ăn cho chúng ta, cũng không biết bọn họ đều cho chúng ta ăn những thứ gì, sau khi ăn xong, dựa theo bọn họ hướng dẫn, chúng ta tăng lên rất nhanh." Hoàng Cẩm Thiên cười nói: "Sau đó chúng ta mang theo người của Vạn Cổ sơn tới một tòa thành thị nhỏ ở gần đó, đồng thời ở trong thành thị nhỏ đó nghe ngóng tin tức của ngươi."

"Các ngươi cũng không dễ dàng a, ta lúc đầu muốn đi tìm các ngươi!" Thẩm Tường nói rồi mới lấy ra một tấm bản đồ, đây là hắn lấy được từ chỗ Thiên Đạo Thần Linh, Thẩm Tường nói cho Hoàng Cẩm Thiên biết chuyện hắn gặp được Thiên Đạo Thần Linh.

"Hắc hắc, chúng ta cũng gặp được lão gia hỏa này, lão nhân này còn đưa cho chúng ta không ít trợ giúp, hắn giống như biết ngươi có quan hệ với chúng ta, đối với chúng ta rất tốt! Quan trọng nhất chính là hắn cho chúng ta không ít ngọc tiền." Hoàng Cẩm Thiên nói.

"Tên gia hỏa này vậy mà không nhắc tới chuyện này với ta." Thẩm Tường hừ một tiếng.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment