Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2453 - Chương 2453 - Đánh Cược Trăm Ức

Chương 2453 - Đánh cược trăm ức
Chương 2453 - Đánh cược trăm ức

Ninh Tuyền lần trước thua Thẩm Tường năm mươi ức mà bị một đám lão tổ tông của chính mình mắng chết, bởi vì số ngọc tiền đó là Ninh gia cho hắn làm ăn chứ không phải để cho hắn tiêu sạch toàn bộ! Chính là bởi vì như thế mà Ninh Tuyền mới rất ghen ghét Thẩm Tường.

"Kiều đại bá, ngươi không cá cược cũng chẳng sao, lần sau có cơ hội thì chúng ta so tài một phen!" Thẩm Tường cười nói, khắp khuôn mặt là vẻ giễu cợt.

Mọi người đều đang âm thầm cười trộm, Kiều Khôn này vốn là muốn tìm lại thể diện giúp cho con của mình, không nghĩ tới bây giờ lại làm cho hắn khó làm tới như vậy.

"Hay là như thế này đi!" Kiều Khôn sững sờ một lát, cuối cùng cũng nghĩ ra được một kế hoãn binh, nói ra: "Ngày mai sẽ là đại thọ của gia chủ Khương gia, chúng ta vào lúc đó lại so tài một phen, như vậy cũng có thể mang tới thêm náo nhiệt cho buổi thọ yến đó."

"Cược một trăm ức sao? Không đánh cược thì thôi đi." Thẩm Tường nhếch miệng nói.

"Không đánh cược nổi thì ngươi cứ nói thẳng ra là được rồi, không có ai sẽ đi châm biếm ngươi cả, ai chẳng biết một điều trăm ức cũng không phải tùy tiện là có thể lấy ra được." Tạ Xảo Nhan nói với giọng lạnh lùng.

Thẩm Tường tuy rằng không thiếu ngọc tiền, nhưng có người đưa tới thì hắn chắc chắn sẽ không cự tuyệt, Tạ Xảo Nhan bây giờ có quan hệ tốt với Thẩm Tường như vậy, hơn nữa nàng ta cũng rất ghét tên Kiều Khôn này, nếu như có thể hố hắn khoảng trăm ức thì nàng ta vẫn là vô cùng cao hứng.

"Một trăm ức thì một trăm ức, ngày mai so tài ở Khương gia, như thế nào?" Kiều Khôn lớn tiếng nói.

Hắn thế nhưng là chịu đủ loại ánh mắt đầy trào phúng kia của Tạ Xảo Nhan, hắn nhưng là một nam nhân, ở nữa cũng có xếp hạng ở trên Bát Hoang Đan Thần bảng, hắn làm sao có thể không dám nhận sự khiêu chiến của một tên tiểu quỷ Đạo Đan cảnh, đây chắc chắn sẽ bị người cười, cho nên hắn cắn răng một cái lập tức đáp ứng.

"Vậy ngày mai gặp, ngươi không tới vậy không có quan hệ, tất cả mọi người có thể hiểu được ngươi." Thẩm Tường cười hắc hắc, mà Tạo Xảo Nhan đã đi trước, Thẩm Tường nói xong thì vội vàng đuổi theo.

Thẩm Tường và Tạ Xảo Nhan trở lại trong sơn trang, cười thầm: "Ngọc tiền này kiếm được quá nhanh, ta căn bản không cần bán đan tới kiếm ngọc tiền."

"Loại người coi tiền như rác này cũng không phải gặp được dễ dàng như vậy, nếu như Kiều Khôn thua ngươi, lần sau ai cũng sẽ có thêm một cảnh giác." Tạ Xảo Nhan nói, nàng ta vừa về đã ngồi trên ghế, nhìn ra được nàng ta tương đối mỏi mệt.

"Còn may hôm nay xem như thuận lợi, thiếu chút thì bị gia hỏa kia đánh bại." Tạ Xảo Nhan khẽ thở dài.

"Ta đã nói rồi, ngươi chỉ có thể thua bởi ta, không đươc thua bởi những người khác." Thẩm Tường lấy ra một chén nước trái cây cho nàng uống, cười nói: "Ngươi đã nói sẽ cho ta chút chỗ tốt, sẽ không phải chỉ hai mươi ức kia chứ?"

"Hai mươi ức còn chưa đủ sao? Đây chính là một khoản có số lượng lớn, nếu là người khác rất khó kiếm ra được! Năm mươi ức của Ninh Tuyền kia, hai mươi ức của Kiều Vũ vừa rồi đều là thế lực đằng sau bọn họ cho." Tạ Xảo Nhan nói.

Thẩm Tường cười nói: "Vậy ta từ bỏ, ta trả lại cho ngươi, ta muốn ngươi báo đáp thứ khác!"

Tạ Xảo Nhan nhíu nhíu mày: "Ta có hể có cái gì tốt để báo đáp ngươi? Đan phương sao?"

Thẩm Tường sờ lên cái cằm, dùng một loại ánh mắt quái dị nhìn vào Tạ Xảo Nhan, điều này làm cho Tạ Xảo Nhan lập tức hiểu ra.

"Tiểu hỗn đản, lá gan ngươi cũng quá lớn đi, chúng ta mới quen bao lâu mà ngươi đã đánh loại chủ ý này!" Tạ Xảo Nhan hừ lạnh nói.

"Tuy rằng chúng ta quen biết không lâu, nhưng ngươi không cảm thấy chúng ta rất hợp sao? Ngươi nghĩ lại một chút, nam nhân có thể ở chung với ngươi như thế này thì có mấy người?" Thẩm Tường cười nói.

Sở Hồng Tình và Dương Hương Âm ở trong U Dao sơn trang cũng bị Thẩm Tường làm cho giật nảy mình, không nghĩ tới Thẩm Tường có ý nghĩ như thế này đối với Tạ Xảo Nhan, hơn nữa còn đánh ra nhanh như vậy!

Tuy nhiên các nàng ngẫm lại cũng cảm thấy không có gì, các nàng chính là bị Thẩm Tường nắm giữ lại một cách dễ dàng, còn là nữ nô của Thẩm Tường đây.

"Vậy ngươi muốn thế nào?" Tạ Xảo Nhan nhìn vào khuôn mặt tuấn tú của Thẩm Tường, do dự một chút, hỏi.

"Để cho ta hôn môi của ngươi là được rồi." Thẩm Tường cười xấu xa mà nói.

"Không được!" Tạ Xảo Nhan lập tức từ chối: "Tối đa có thể cho ngươi là hôn một cái vào má."

"Ta muốn hôn môi!" Thẩm Tường nói.

"Ngươi nháo tiếp thì ta lập tức đi!" Tạ Xảo Nhan u oán trừng mắt nhìn Thẩm Tường.

"Được a, hôn má thì hôn má!" Thẩm Tường nói.

"Nhanh lên!" Khuôn mặt lạnh lùng của Tạ Xảo Nhan hơi đỏ lên rồi sau đó nhắm mắt lại.

Thẩm Tường nhìn vào đôi môi kia của Tạ Xảo Nhan rồi đưa đầu mình tiến tới, đồng thời ôm lấy Tạ Xảo Nhan, vậy mà cưỡng ép hôn lên đôi môi của Tạ Xảo Nhan.

Tạ Xảo Nhan giật mình kinh hãi, vội vàng kêu to, nàng ta không hô còn tốt, nhưng vừa mới hô thì bị Thẩm Tường tiến công được như ý, nàng ta rất muốn đánh bay Thẩm Tường, nhưng cũng lo sẽ làm Thẩm Tường bị thương, tuy nhiên nàng ta vẫn là rất dùng sức vùng vẫy khỏi vòng tay Thẩm Tường nhưng lại không thành công.

"Tiểu bại hoại, ta không thể ở gần ngươi!" Tạ Xảo Nhan truyền âm cho Thẩm Tường, rất tức giận.

Tạ Xảo Nhan mới đầu rất không phối hợp, hơn nữa nàng ta không có kinh nghiệm gì đối với chuyện này, cho nên Thẩm Tường tiến hành tới cũng không quá thuận lợi, nhưng Thẩm Tường lại có rất nhiều kinh nghiệm đối với chuyện này, chỉ là không bao lâu, Tạ Xảo Nhan đã thất thủ, bắt đầu hôn nhau với hắn...

Đương nhiên thời gian cũng chỉ trong chốc lát, mục đích Thẩm Tường cũng đã đạt được, khi hai đôi môi rời khỏi nhau, Thẩm Tường lập tức làm phòng ngự.

"Hừ, nhanh trả hai mươi ức lại cho ta!" Tạ Xảo Nhan dùng lực lớn véo Thẩm Tường một cái, hô.

Thẩm Tường lấy ra hai mươi ức, liếm môi một cái, cười nói: "Hôn một cái đã mất hai mươi ức, đúng là có chút đắt a!"

"Đừng có nói tới chuyện này, vừa rồi xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra." Tạ Xảo Nhan nghĩ lại chuyện vừa rồi, tâm tình cũng rất phức tạp a, nàng ta chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, tuy rằng trông nàng ta rất tức giận nhưng nàng tức giận đối với Thẩm Tường cũng chỉ là giọng điệu tương đối nặng mà thôi.

Nếu là những người khác, ở vừa rồi sớm đã bị nàng ta oanh sát!

"Cho ngươi." Thẩm Tường đưa hai mươi ức ngọc tiền tới rồi mới cười nói: "Xảo Nhan tỷ, ngươi có hận ta hay không?"

"Ta hận ngươi chết đi được!" Tạ Xảo Nhan nhận lấy, trừng mắt nhìn hắn một cái.

"Dù sao ngươi độc thân lâu như vậy, hắn làm điều đó với ta đi." Thẩm Tường cười nói.

"Hừ, đừng cho là ta không biết ngươi là loại người phong lưu, bên người có hai nữ nô, nói không chừng ở chỗ nào đó còn cất giấu một đám đây." Tạ Xảo Nhan tức giận tới sưng mặt lên, như vậy để trong lòng Thẩm Tường thầm vui mừng.

"Xảo Nhan, trong tay ngươi có dược liệu Đạo Cốt đan sao?" Thẩm Tường hỏi: "Cho ta một phần."

"Cầm lấy đi!" Tạ Xảo Nhan đưa cho Thẩm Tường một phần dược liệu Đạo Cốt đan, chỉ có ba loại dược liệu mà thôi: "Có cần đan phương hay không?"

"Không cần, ta bây giờ còn chưa định luyện chế Đạo Cốt đan." Thẩm Tường cười nói, rồi mới véo vào má của Tạ Xảo Nhan, tay của hắn bị Tạ Xảo Nhan hất ra.

Nhưng Thẩm Tường không từ bỏ, tiếp tục trêu đùa Tạ Xảo Nhan, giống như là đang trêu chọc tiểu nữ hài tức giận vậy, sau khi Tạ Xảo Nhan không thể nhịn được nữa lại dùng lực véo vào người của hắn.

"Đừng cho rằng ta dễ bị khi dễ!" Tạ Xảo Nhan hừ lạnh nói.

"Ta mệt rồi, đi nghỉ trước, ngươi cái tên tiểu bại hoại này cũng chớ có làm loạn, đừng ép ta đánh ngươi." Tạ Xảo Nhan nói xong, vội vàng đi trở về phòng.

Thẩm Tường cười hắc hắc, liếm môi, cảm nhận lại loại cảm giác vừa rồi, thấy Tạ Xảo Nhan tức giận hận không thể tát cho hắn một cái nhưng nàng lại không xuất thủ, nàng ta cũng không biết tại sao chính mình vậy mà không hạ thủ được, nàng ta trước kia thế nhưng là nữ tử sát phạt quả đoán!

Sau khi Tạ Xảo Nhan trở về phòng, Thẩm Tường nằm trên ghế, đi xem lấy pháp môn bên trong Thiên Luyện thuật, hắn cảm thấy thời đại này có rất nhiều thuật luyện đan lợi hại, có lẽ là đều có quan hệ với Thiên Luyện thuật, hắn ngẫm lại quan sát tìm kiếm bên trong Thiên Luyện thuật, xem có thể tìm kiếm được Tung Hoành Đan thuật mà Kiều Vũ kia sử dụng hay không.

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment