Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2460 - Chương 2460 - Đan Đỉnh Và Thần Lô

Chương 2460 - Đan đỉnh và Thần Lô
Chương 2460 - Đan đỉnh và Thần Lô

Vẻ mặt Thẩm Tường chỉ là tươi cười, không lộ ra rất kích động, đối với loại chuyện này hắn sớm đã thành thói quen, đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn thắng được đồ tốt như vậy.

Kiều Vô Song lúc này trông già đi rất nhiều, dù sao thua mất đi một thứ quý giá như thế, đổi thành ai cũng sẽ không thể vui vẻ được.

Sau khi Thẩm Tường đi xuống đài, Khương Hiền cũng vội vàng đi tới, khen ngợi thực lực của Thẩm Tường, hơn nữa hắn còn bảo Thẩm Tường lấy Tụ Thiên Đan đỉnh kia ra cho hắn xem.

Bên trong thọ yến này cũng chỉ có đám người Kiều Vô Song là rất khổ sở, những người khác tuy rằng mặt ngoài không tỏ ra gì nhưng trong lòng thì đang âm thầm cười trên nỗi đau của người khác, có thể thấy được Thiên Tung môn ở trong Bát Hoang có danh tiếng cũng không phải là rất tốt.

Sau khi Thọ yến kết thúc, Thẩm Tường trở về trong sơn trang, hắn vốn còn muốn để Tạ Xảo Nhan ở trong sơn trang thêm mấy ngày, tuy nhiên Tạ Xảo Nhan nói mình còn có việc, phải trở về Vô Cực Thần sơn, sẽ rời khỏi tòa thành thị này một đoạn thời gian.

Trở lại trong sơn trang, Thẩm Tường lấy Tụ Thiên Đan đỉnh ra, hắn rất nhẹ nhàng đã dung hợp với cái đỉnh lô này, hắn có phát hiện ngoài ý muốn, mấy người Kiều Vô Song kia đều chưa từng dung hợp với Tụ Thiên Đan đỉnh, nói cách khác bọn họ còn chưa phát huy ra uy lực của Tụ Thiên Đan đỉnh.

"Tụ Thiên Đan đỉnh này muốn lợi hại hơn rất nhiều so với Lục Đạo Thần đỉnh kia, ở bên trong Thiên Đạo Thần khí nên tính là rất mạnh." Thẩm Tường ngắm nhìn một chút mà nói ra.

Hắn cảm thấy Tụ Thiên Đan đỉnh và Sáng Thế Thần lô quý giá ngang nhau, mà chỗ lợi hại của Sáng Thế Thần lô là thả ra hỏa diễm rất đáng sợ.

Tụ Thiên Đan đỉnh thì là rất thích hợp với việc luyện đan, có thể luyện chế ra đan dược có phẩm chát cao hơn!

"Thử xem một chút!" Thẩm Tường lấy dược liệu Kình Nguyên đan ra rồi mới để vào bên trong Tụ Thiên Đan đỉnh để luyện chế, sử dụng cũng là Thăng Hoa Luyện pháp.

Chỉ là vừa mới ngay từ đầu hắn đã cảm nhận được Tụ Thiên Đan đỉnh này phải có rất nhiều thần lực đạo nguyên mới có thể duy trì sự vận chuyển, hấ thu lực lượng trong thiên địa, rồi mới ở bên trong lò đan ngưng tụ thành một loại năng lượng đặc thù, sau khi hỏa diễm màu tím tiến vào bên trong thì khiến cho hỏa diễm màu tím mang theo hỏa diễm màu vàng kim.

"Cho dù là ta luyện chế bình thường, phẩm chất chắc chắn cũng sẽ rất cao!" Thẩm Tường đánh giá một chút rồi mới tiếp tục luyện hóa dược liệu.

Một canh giờ trôi qua, hắn luyện chế ra mười viên Kình Nguyên đan, phẩm chất cao bao nhiêu hắn cũng không rõ lắm, chỉ biết là phẩm chất tuyệt đối là thượng thừa!

"Tăng lên hai viên, hơn nữa phẩm chất cũng rất cao!" Mười viên Kình Nguyên đan của Thẩm Tường này nói ra: "Xem ra cái đan lô này vô luận luyện chế đan nào thì phẩm chất đều sẽ trở nên rất cao, cũng tương tự rất cần thần lực đạo nguyên."

Tuy rằng có thể tăng cao phẩm chất, nhưng cũng cần trả giá rất lớn, chính là tiêu hao thần lực đạo nguyên gấp mười lần so với dùng đan lô khác!

Thẩm Tường âm thầm tính toán một cái, nếu như luyện đan số lượng lớn mà nói thì cái đan lô này cũng không quá phù hợp, nếu như muốn luyện chế đan có phẩm chất siêu cao thì như vậy dùng cái đan lô này sẽ vô cùng tốt.

"Ta còn tưởng rằng cái đan lô này phù hợp luyện đan hơn so với Sáng Thế Thần lô." Thẩm Tường lại lấy Sáng Thế Thần lô ra: "Sáng Thế Thần lô thì cái gì cũng có thể luyện, Tụ Thiên Đan đỉnh khả năng không làm được cái này."

Trong tay Thẩm Tường có không ít Kình Nguyên đan, sau khi hắn ăn mấy viên thì bắt đầu tu luyện, hắn cần tăng lực lượng lên, bằng không sau này luyện chế ra những đan dược cấp cao kia thì sẽ tiêu hao rất nhiều thần lực đạo nguyên.

Hắn bây giờ chỉ là Đạo Đan cảnh tầng một! Chỗ tốt của Đạo Đan cảnh chính là có thể cảm ngộ được lực lượng pháp tắc mạnh hơn, đồng thời cũng có thể để Đạo Đan trở nên mạnh hơn, có thể nhanh chóng chuyển hóa ra càng nhiều thần lực đạo nguyên hơn.

Thẩm Tường ăn Kình Nguyên đan, vận chuyển công pháp tu luyện Đạo Đan ở trên bầu trời Thần Hải của hắn, chỉ có để viên Đạo Đan này tăng lên thì mới có thể cảm ngộ được lực lượng pháp tắc tốt hơn, ở lúc vận dụng lực lượng sẽ càng thuận buồm xuôi gió hơn.

Thành thị được Tam đại tiền trang chung tay kiến tạo thành tên gọi là Tam Tiền Thần thành, quy mô rất rộng lớn, mà lúc này ở trung tâm cũng dần dần trở nên phồn hoa náo nhiêt.

Khu vực chỗ sơn trang mà Thẩm Tường mua thì lại xem như tương đối vắng vẻ, vì để cho tòa thành thị này trở nên càng náo nhiệt hơn, Tam đại tiền trang cũng hạ thấp tiêu chuẩn xuống, mời càng nhiều người tiến vào thành thị này.

Thẩm Tường bế quan ba tháng ở trong sơn trang, hắn ăn không ít Kình Nguyên đan, cuối cùng đã bước vào Đạo Đan cảnh tầng hai, lúc này hắn có thể cảm ứng được lực lượng không gian và lực lượng hỏa diễm cường đại trong thiên địa, đây đều là lực lượng pháp tắc, nhưng hắn thu lấy được cũng không tính là quá nhiều.

Tuy nhiên theo tu vi của hắn càng cao thì hắn có thể thu lấy được sẽ càng nhiều hơn! Nói cách khác, Đạo Đan cảnh có thể mượn lực lượng thiên đạo dùng, tu vi càng cao thì mượn dùng sẽ càng nhiều hơn.

Lần trước hắn và Khương Hiền chiến đấu, Khương Hiền đột nhiên tăng cường lực lượng nhiều như vậy chính là bởi vì mượn lực lượng thiên đạo.

Sở Hồng Tình và Dương Hương Âm ở trong U Dao sơn tràng cũng đã trồng ra rất nhiều dược liệu, chủ yếu là Kình Nguyên đan và Đạo Cốt đan là nhiều nhất.

"Trở về Bách Hoa thôn một chuyến lại nói, mang Đạo Cốt đan về!" Thẩm Tường đi ra sơn trang, Đạo Cốt đan đối với Đạo Đan cảnh và Đạo Phách cảnh đều có tác dụng, chủ yếu là cường tráng thân thể.

Nhục thân càng mạnh, đạo đan cũng sẽ mạnh hơn, Đạo Đan mượn dùng càng nhiều lực lượng thiên đạo hơn, nhục thân cũng có thể chịu đựng được càng nhiều, bằng không nhục thân mà quá yếu thì không thể thừa nhận lượng lớn lực lượng thiên đạo, thậm chí còn có thể dẫn tới chính mình bị thương.

Cho nên ở Đạo Đan cảnh, chuyện khiêu chiến vượt cấp mà dành được chiến thắng cũng không phải là chuyện bất ngờ gì, mà có thể khiêu chiến vượt cấp dành được thắng lợi thì bình thường đều là nhục thân tương đối mạnh hung hãn.

Thẩm Tường mở cửa đi ra thì trông thấy một lão giả ngồi ở cửa ra vào!

"Sư phụ!" Thẩm Tường giật mình rồi mới vội vàng kéo Hoàng Cẩm Thiên đi vào: "Làm sao mà ngươi lại nghèo túng như thế này? Không phải ta cho ngươi rất nhiều ngọc tiền sao?"

"Cái này sao, chủ yếu là chúng ta quá nhiều người, hơn nữa trên đường cũng gặp phải rất nhiều chuyện, tuy nhiên cuối cùng vẫn là đi đường bình an, ta đã thu xếp tốt cho bọn hắn." Hoàng Cẩm Thiên cười thầm.

"Có phải ngươi đang cố ý giả bộ đáng thương để cho ta cho ngươi ngọc tiền hay không a?" Thẩm Tường nhếch miệng nói.

"Chỗ nào a? Ta không phải cái loại người này!" Hoàng Cẩm Thiên vừa mới nói xong, trông thấy Thẩm Tường đưa tới một cái túi trữ vật, hỏi cũng không hỏi lập tức nhận lấy.

"Ta biết tiểu tử ngươi là người có hiếu, không ít đi!" Hoàng Cẩm Thiên cười nói, hắn biết trong tay Thẩm Tường có 200 ức ngọc tiền, chắc chắn sẽ không bạc đãi hắn.

"Sư phụ, dù sao thì ngươi cũng đang nhàn rỗi, không bằng như vậy đi, giúp ta mang một số đồ trở vê giao cho Kỳ Liên!" Thẩm Tường cười thầm.

"Chuyện này không thành vấn đề!" Hoàng Cẩm Thiên đáp ứng rất sảng khoái, hắn quả thực rất nhàn.

Thẩm Tường lấy ra một cái hộp ngọc đưa cho Hoàng Cẩm Thiên, bên trong có rất nhiều dược liệu Đạo Cốt đan, còn có một khối ngọc bài, bên trong có những lời nói của Thẩm Tường, là có liên quan tới việc lĩnh ngộ Thiên Luyện thuật gần đây của hắn, ví dụ như Thăng Hoa Luyện pháp.

Đạo Cốt đan thì hắn còn chưa luyện chế, nhưng hắn cảm thấy cũng không khó lắm, Phùng Vũ Khiết các nàng chắc chắn có thể giải quyết được, hắn đi đi về về Bách Hoa thôn cũng không cần nhiều thời gian, chỉ có điều hắn lo lắng cho mình một khi rời khỏi thành thị mà Tam đại tiền trang xây dựng thì sẽ bị người để mắt tới.

Hoàng Cẩm Thiên đã nói với hắn, Bất Tử Thần tộc ở thời đại Tinh Pháp Thần Vực kia có thể tín ra chỗ ở của hắn, nếu như hắn rời khỏi thành thị này, vừa đúng bị những Bất Tử Thần tộc kia tính ra, tới lúc đó chắc chắn sẽ dẫn tới rất nhiều Ác Linh tộc muốn giết hắn.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment