"Vậy ta nên tha cho ngươi một mạng, lần sau ngươi gặp lại ta thì không được làm như thế!" Thẩm Tường nhẹ nhàng vỗ về thân cây rồi mới nhắm mắt lại tập trung tinh thần câu thông với cây đại thụ thần kỳ này.
"Ta không dám, đại nhân ngươi đừng dùng hỏa diễm đó đốt ta!" Đại thụ nói, giọng nói của hắn thế mà lại rất non nớt, nghe giống như là đứa trẻ mấy tuổi vậy.
"Cây hoa trong động kia là hoa gì?" Thẩm Tường hỏi: "Có tác dụng gì sao? Ta muốn!"
"Lam Phượng Hoàng hoa, nhân loại và Man Thú chỉ cần ăn cánh hoa, vết thương trên người lập tức khôi phục lại, bên trong loại hoa thần kỳ này có máu của Phượng Hoàng." Đại thụ nói, rồi mới dùng dây leo này hái xuống đưa tới trước mặt Thẩm Tường.
"Ngươi cho ta đóa hoa này thì sau này chẳng phải ngươi không có mồi nhử sao?" Thẩm Tường cười nói.
"Đại nhân không cần lo lắng, cây nhỏ trong lỗ cây này chẳng mấy chốc lại có thể mọc ra! Đại thụ trả lời, hắn bây giờ thế nhưng là rất sợ hãi đối với Sáng Thế hỏa mà Thẩm Tường thả ra vừa rồi, lo lắng cho mình sẽ bị thiêu hủy, đó là hỏa diễm duy nhất có thể uy hiếp được hắn."
Thẩm Tường đang buồn bực vì không hiểu rõ nơi này, bây giờ có thể trao đổi với Tiểu Thụ Tinh này, hắn cũng âm thầm vui vẻ.
"Ta biết chỗ này có một con Phượng Hoàng, nàng ta ở chỗ này là tồn tại như thế nào?" Thẩm Tường hỏi, hắn cảm thấy Tiểu Thụ Tinh này chắc chắn hiểu rất rõ với trong này.
"Nàng ta là tân hoàng của vạn chim, mới vừa tới chỗ này không lâu! Trước kia cũng từng có Phượng Hoàng, nhưng lại không hiểu tại sao biến mất không thấy." Tiểu Thụ Tinh nói.
"Thì ra là thế!" Thẩm Tường âm thầm nhíu mày, Phượng Hoàng mới vừa tới không lâu, như vậy càng có thể chắc chắn là Tuyết Oánh ở trong Bách Hoa thôn.
"Đây rốt cuộc là nơi nào? Tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa trong này còn có rất nhiều Thiên Đạo Thần khí!" Thẩm Tường lại hỏi.
Tiểu Thụ Tinh dùng giọng nói non nớt mà trả lời: "Nơi này của chúng ta gọi là Linh Hoang, là một trong những nơi lâu đời trong Bát Hoang! Linh Hoang vẫn luôn phiêu phù ở bên trong thời đại khác biệt, chỉ có điều bây giờ chỉ còn có một thời đại, chúng ta trở lại, Linh Hoang cũng là nơi nhỏ nhất."
Thẩm Tường ngây ngẩn cả người, thời đại Bát Hoang này là một thời đại mới, thế mà còn có một cái Bát Hoang cổ xưa! Hán cảm thấy mình đã hoàn toàn thay đổi, thế giới này phát triển lên khác biệt hoàn toàn với hắn biết, hắn cũng không biết là chuyện tốt hay là chuyện xấu.
"Bên trong Linh Hoang có nhân loại không? Ta nói là nhân loại vốn có chứ không phải là những người vừa mới vào nơi này!" Thẩm Tường lại hỏi.
"Đương nhiên là có, Linh Hoang chúng ta mặc dù là Bát Hoang cổ xưa nhỏ nhất, nhưng cái gì cũng có, đại nhân ngươi hành tẩu trong này cũng nên cẩn thận." Tiểu Thụ Tinh dặn dò rồi thân cây hắn mở ra một cái lỗ nhỏ, từ bên trong lỗ nhỏ này trôi nổi ra một hạt châu rất nhỏ có màu xanh lục.
"Đại nhân, thứ này ngươi nhận lấy, chỉ cần ngươi mang theo thứ này trong người thì sẽ không bị hoa cỏ cây cối công kích."
Sau khi Thẩm Tường nhận lấy viên hạt châu nho nhỏ màu xanh lục này thì hạt châu màu xanh lục lập tức dung nhập vào trong thân thể của hắn.
"Xem ra trong này ẩn giấu đi rất nhiều đại thụ ăn thịt người giống như ngươi!" Thẩm Tường cười nói.
"Ta ăn đều là người xấu, ngay từ đầu ta không có ý định ăn ngươi, ta chỉ là dùng ngươi tới làm mồi nhử mà thôi!" Tiểu Thụ Tinh có chút không nhận.
"Ngươi làm sao biết được ta có phải người xấu hay không? Lại làm sao biết những gia hỏa kia là người xấu?" Thẩm Tường cười thầm: "Ta nhưng là muốn đi hái Lam Phượng Hoàng hoa a."
"Ta theo trực giác ... tóm lại ngươi không tính là quá xấu, bằng không ngươi sớm đã đốt chết ta." Tiểu Thụ Tinh nói.
"Đúng rồi, ở trong này còn phải chú ý thêm cái gì?" Thẩm Tường định thăm dò Linh Hoang kỳ diệu này: "Trong này còn có gia hỏa cường đại nào không?"
"Có a! Đặc biệt là thú loại, đối với nhân loại các ngươi mà nói thì là một trong những uy hiếp rất đáng sợ! Rồi mới chính là Tà Linh, đó cũng là thứ rất muốn mạng, đương nhiên, thú loại không ở gần đây, bọn họ ở nơi càng sâu hơn trong Linh Hoang, ngươi muốn đi vào chỗ kia, trên đường đi chỉ cần chú ý Tà Linh và một số vật nhỏ có độc là được rồi." Tiểu Thụ Tinh nói.
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Vậy tạm biệt, có cơ hội chúng ta ngồi tâm sự cho thật tốt!"
"Đại nhân, hỏa diễm của ngươi đừng dùng lihn tinh ở trong này, chúng ta sợ nhất chính là hỏa diễm này!" Tiểu Thụ Tinh nói ra: "Ta bây giờ cũng định tiến vào chỗ sâu, bắt chút thú loại tới ăn một chút, không bằng chúng ta cùng đi, ta có thể bảo vệ đại nhân!"
Thẩm Tường trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, hỏi: "Ngươi là một cái cây lớn như thế thì muốn đi vào như thế nào? Ngươi muốn ta mang ngươi đi vào sao?"
"Hì hì, vậy thì không phải, ta biết đi!" Tiểu Thụ Tinh nói xong thế mà thật bắt đầu chuyển động, đi mấy bước, tốc độ thế mà rất nhanh.
"Tiến vào trong hốc cây nhỏ này của ta, ngươi ở bên trong sẽ rất an toàn." Tiểu Thụ Tinh nói.
"Ngươi sẽ không phải là gài bẫy muốn ăn ta chứ?" Thẩm Tường đã được chứng kiến thủ đoạn của Tiểu Thụ Tinh.
"Ta nào dám a! Ta đã cho ngươi viên châu nhỏ màu xanh lục kia, có vật đó, những hoa cỏ cây cối như chúng ta không thể thôn phệ ngươi, nếu ngươi lo lắng, thì ngồi ở trên thứ kia và không xuống." Tiểu Thụ Tinh nói.
Thẩm Tường ngồi ở trên Lục Đạo Thần kính rồi mới bay vào cái hốc cây kia.
"Tiểu Thụ Tinh, ngươi cứ đi vào như thế này sao? Ngươi to con như thế thì rất dễ bị nhận ra!" Thẩm Tường nói, cái cây lớn như vậy đi lại ở bên trong núi rừng thì chắc chắn sẽ rất dọa người.
"Vậy thì không phải, ta lại biến thành nhân sâm nhỏ và tiến lên từ mặt đất." Tiểu Thụ Tinh nói ra: "Đừng tưởng rằng chỉ có ngươi biết biến, ta cũng biết!"
"Ngươi như vậy có quá chậm hay không, tự ta đi vào sẽ nhanh hơn nhiều." Thẩm Tường cảm thấy mình ngồi ở trên Lục Đạo Thần kính hoặc là sử dụng Không Gian phong thì sẽ nhanh hơn một chút.
"Ngươi đi vào sâu trong đó thì biết, hoàn cảnh bên trong rất phức tạp, nếu như ngươi cuòng đại một chút thì có lẽ không có việc gì, nhưng tu vi của ngươi bây biờ quá thấp, thủ đoạn mặc dù nhiều nhưng đi vào bên trong sẽ rất nguy hiểm." Tiểu Thụ Tinh nói.
"Khoan đã, ngươi biết thành nhân sâm nhỏ, mà ta còn ở bên trong thân thể ngươi ..." Thẩm Tường đột nhiên nghĩ tới điểm này.
"Ngươi ở bên trong thế giới Thần Hải của ta." Tiểu Thụ Tinh cười nói: "Yên tâm đi, ta thường xuyên tiến vào sâu trong Linh Hoang để châu, chắc chắn có thể mang theo ngươi đi vào một cách an toàn."
Tiểu Thụ Tinh chính là nhàm chán cho nên mới chạy đi chơi, hắn cũng không nghĩ tới có ngày sẽ đi cùng với một nhân loại, hiện tại hắn mang theo Thẩm Tường đi lại trên mặt đất.
"Tiểu Thụ Tinh, ngươi có thể giúp ta một việc hay không? Ta muốn tìm một người!" Thẩm Tường hỏi thăm: "Ngươi giúp ta hỏi những bằng hữu yêu tinh kia của ngươi một chút, xem có từng thấy người này hay không!"
Thẩm Tường trước đó lúc ở Yêu lâm có quan hệ không tệ với Thụ yêu tộc kia, hắn cảm thấy Tiểu Thụ Tinh này xem như là đồng loại của bọn hắn, chỉ có điều muốn mạnh hơn so với Thụ Yêu tộc rất nhiều, đám thực vật bọn họ giữa nhau đều có một loại liên hệ kỳ diệu, cách nhau rất xa vẫn có thể trao đổi được.
"Được, ngươi phóng ra hình ảnh của người kia đi!" Tiểu Thụ Tinh nói.
Thẩm Tường phóng xuất hình ảnh của Tạ Xảo Nhan ra, sau khi Tiểu Thụ Tinh trông thấy thì cười nói: "Đây là nữ nhân của ngươi sao?"
"Không phải, nàng ta là bằng hữu của ta! Đừng hỏi nhiều, mau tìm giúp ta xem, nàng ta đi vào nơi này đã được một đoạn thời gian, ta có chút lo lắng cho nàng ta." Thẩm Tường nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 3