Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 247 - Chương 247 - Huyền Hỏa Linh Lung Tháp

Chương 247 - Huyền Hỏa Linh Lung tháp
Chương 247 - Huyền Hỏa Linh Lung tháp

Lãnh U Lan vỗ vỗ vai Thẩm Tường, cười nói: "Ca, huynh thật giỏi!"

Tiết Tiên Tiên kéo kéo tóc bạc của nàng, cười duyên nói: "Hảo muội tử, ngươi nhanh đi đào động một chút đi, để ngươi tới làm loại việc cẩn thận này, thực sự là làm khó ngươi.

Lãnh U Lan nở nụ cười sang sảng, rút đại kiếm ở sau lưng ra, chạy đi vào sơn động, những nữ tử khác cũng ở sau lưng nàng, các nàng đều không muốn nhàn rỗi, cũng muốn ra một phần lực, tuy rằng các nàng là nữ tử, nhưng cũng không thể yếu thế.

"Thiên Thiên, ngươi cũng có thể làm được, thử một chút xem!" Thẩm Tường nói, tuy rằng một mình hắn so với những nữ tử kia nhanh hơn rất nhiều, nhưng muốn hoàn thành vẫn cần phải có thời gian, sau khi khắc xong những hoa văn này, còn có rất nhiều công tác phải làm.

Ngô Thiên Thiên gật đầu, cũng học Thẩm Tường phát ra một vài đốm lửa nhỏ, nhưng chỉ là năm đốm lửa nhỏ (tiểu hỏa điểm) mà thôi, không giống Thẩm Tường thả ra rất nhiều đốm.

Lúc này Ngô Thiên Thiên mới biết được muốn khống chế những đốm lửa nhỏ này di động, phóng thích nhiệt lượng đi thiêu đốt mặt đất là tiêu hao thần thức cỡ nào, điều này làm cho nàng ý thức được mình không đủ, ý thức được mình và Thẩm Tường chênh lệch với nhau.

"Tiểu Tường ca, ngươi có bao nhiêu tinh thạch cực phẩm?" Tiết Tiên Tiên hỏi.

"Bố trí trận pháp này cần bao nhiêu tinh thạch cực phẩm?" Đôi mi thanh tú của Tiết Tiên Tiên cau lại, suy tư thoáng một chút, nói:

"Đại khái ba trăm viên như vậy, đây là trận mà sư phụ giao cho ta, rất thích hợp dùng ở loại địa thế trên núi này, có thể biến ngọn núi nhỏ này thành tháp, phòng ngự rất vững chắc, đến lúc đó còn cần lượng lớn hỏa diễm (ngọn lửa)." Thẩm Tường lấy ra một miếng lớn, đưa cho Tiết Tiên Tiên: "Đây được rồi chứ!"

Tiết Tiên Tiên le lưỡi, cười duyên nói: "Tiểu Tường ca thực sự là giàu có đến mức nứt đố đổ vách, chẳng trách lão Chu đều nhờ ta hỏi thăm chuyện của ngươi, còn bảo ta ở trước mặt ngươi nói tốt cho hắn một chút."

Mấy ngày qua, Tiết Tiên Tiên và bằng hữu của Thẩm Tường tán gẫu rất vui, đồng thời cũng có thể từ chỗ bọn họ biết một số chuyện của Thẩm Tường, chứ đừng nói Vân Tiểu Đao và Chu Vinh hai cái thằng láu cá này đều vô cùng thú vị.

Tuy nhiên làm cho nàng chịu không nổi là, Dược Hải Sinh kia lại dày mặt gọi nàng là sư nương, sau khi Thẩm Tường biết được chuyện này, suýt chút nữa cười vỡ cả bụng, hắn đương nhiên biết hiện tại Dược Hải Sinh đã không ôm hận hắn, bởi vì Dược Hải Sinh biết ôm hận Thẩm Tường sẽ không phải cử chỉ sáng suốt.

Thẩm Tường lại cho Tiết Tiên Tiên rất nhiều tinh thạch trung phẩm, đó là dùng để bố trí đại trận, Thẩm Tường đối với những cái này không thiếu, không đau lòng chút nào, làm cho Ngô Thiên Thiên và Tiết Tiên Tiên đều hết sức kinh ngạc, Thẩm Tường nắm giữ của cải thật sự là quá mức kinh người.

Tiết Tiên Tiên cẩn thận cắt chém tinh thạch cực phẩm, cắt chém hơn một canh giờ mới giải quyết xong, lúc này nàng gọi Lãnh U Lan tới, để Lãnh U Lan giúp nàng đặt những tinh thạch này ở nơi chỉ định, sau khi đặt xong, còn phải rót chân khí thuộc tính Hỏa vào những hoa văn kia, xâu chuỗi tất cả tinh thạch lại, tạo thành một đại trận.

Làm Thẩm Tường kinh ngạc chính là, Tiết Tiên Tiên lại biết dùng hỏa, trước đó hắn là thấy Tiết Tiên Tiên sử dụng băng hàn chân khí, hắn đột nhiên hiểu ra, Tiết Tiên Tiên cũng là Băng Hỏa mạch, Liễu Mộng Nhi cũng là như thế, cho nên mới thu nàng làm đồ đệ.

Thẩm Tường, sư phụ và sư huynh đều là Âm Dương mạch, Liễu Mộng Nhi là Băng Hỏa mạch, cho nên mới cẩn thận bồi dưỡng Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên, hắn biết cấp bậc Băng Hỏa mạch của Tiết Tiên Tiên nhất định không thấp, ít nhất là Thiên mạch, thậm chí là Thần mạch, bằng không thực lực tăng lên cũng không thể nhanh như vậy.

Một ngày trôi qua, cả ngọn núi nhỏ đều tràn đầy hoa văn nhằng nhịt, bên trong những hoa văn này thường cách một đoạn sẽ khảm một viên tinh thạch, Tiết Tiên Tiên khảm nạm ba trăm viên tinh thạch cực phẩm ở mặt trên đại trận, cái này cũng là lần đầu tiên nàng và Lãnh U Lan bố trí đại trận.

Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan cũng vô cùng nghi hoặc, bởi vì các nàng học trận pháp chi đạo đều là như thế, tuy nhiên các nàng cũng rõ ràng quan hệ giữa Thần Binh Thiên quốc và Băng Phong cốc, vì lẽ đó cũng không có hoài nghi cái gì, Thẩm Tường đã đáp ứng Liễu Mộng Nhi, không thể nói chuyện của nàng cho Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan, nhưng hiện tại xem ra, Liễu Mộng Nhi đối với hai nữ nhân này cũng không tệ, đều là truyền thụ như nhau.

"Hiện tại chỉ thiếu hỏa diễm lợi hại, lão ca, hỏa diễm của ngươi khá là lợi hại, độ áp súc cũng rất cao! Nếu như ngươi rót đầy hỏa diễm vào đại trận, nói không chừng có thể làm cho uy lực của đại trận này càng cường đại hơn." Lãnh U Lan nói.

Dưới sự hợp lực của mọi người, đại trận đã bố trí xong, sơn động và địa đạo cũng đào được rồi, mà những võ giả trên Chân Võ cảnh tứ đoạn kia cũng công kích đánh đuổi rất nhiều Ma thú và Nhân Ma, tuy rằng gặp được không ít vấn đề khó, nhưng cuối cùng đều có thể giải quyết.

Thẩm Tường nhảy một cái mà lên, nhảy tới trên đỉnh ngọn núi, nói: "Ta thử một chút xem đi!"

Chỉ thấy trên người hắn đột nhiên bốc lên một trận hỏa diễm, sóng khí nóng bức lập tức dâng lên bốn phương tám hướng, đối với loại hỏa diễm này, tất cả mọi người cảm thấy khiếp sợ không thôi, hiện tại bọn họ đã hiểu rõ tại sao Thẩm Tường ở độ tuổi tuổi còn trẻ đã là một Luyện đan sư tứ đoạn, chỉ dựa vào loại hỏa diễm này, đã hoàn toàn xứng đáng.

Thẩm Tường dùng thần thức cường hãn khống chế hỏa diễm tràn ra, chảy vào bên trong những vết khắc bé nhỏ kia, lúc này hỏa diễm của hắn đều trải qua áp súc, nhìn như rất ít, nhưng tùy tiện một ít cũng có thể thiêu hủy cả một khu rừng.

Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên cũng đang dùng thần thức dẫn dắt hỏa diễm của Thẩm Tường chảy vào bên trong những hoa văn kia, đồng thời còn phải cho hỏa diễm dung hợp lại với tinh thạch đã được khảm nạm, bằng không tinh thạch sẽ bị hỏa diễm đốt cháy đến nổ tung, bên trên ngọn núi này tinh thạch có đến mấy chục vạn, mấy chục vạn tinh thạch cùng lúc bùng lên lực lượng, đây chính là rất khủng bố.

Đêm khuya, bên trong vùng đất hoang vắng một màu đen kịt, có một toà núi nhỏ lóng lánh hồng quang, bên trên núi nhỏ tràn đầy linh văn màu đỏ rực, nhìn ra vô cùng mỹ lệ mà huyền ảo, Thẩm Tường thả ra rất nhiều hỏa diễm cuồn cuộn không ngừng, gần như tiêu tốn hết sạch Chu Tước chân khí, mà chân khí hùng hậu kia của hắn cũng làm cho tất cả mọi người cảm thấy khiếp sợ, đặc biệt là những người dùng hỏa kia.

Hỏa diễm của Thẩm Tường vốn là rất khủng bố, bọn hắn cho rằng Thẩm Tường không thể phóng thích quá nhiều, nhưng hiện tại liên tiếp mấy canh giờ, hỏa diễm trên người Thẩm Tường vẫn chưa có dấu hiệu suy yếu.

"Hoàn thành!" Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên cùng lúc hô, trên trán các nàng cũng tràn đầy mồ hôi, các nàng cũng tiêu hao rất nhiều thần thức, bình thường lúc các nàng tu luyện, Liễu Mộng Nhi đối với các nàng yêu cầu rất cao, đặc biệt là thần thức, vì lẽ đó thần thức của các nàng đều không kém.

Rất nhiều đệ tử đi cùng, lúc này đều phát hiện mình và mấy người trẻ tuổi này có bao nhiêu chênh lệch, nếu như là bọn họ, căn bản kiên trì không được bao lâu, bọn họ đương nhiên cũng biết người ta bỏ ra rất nhiều công sức.

Thẩm Tường thu hồi hỏa diễm, hít sâu một hơi, những linh văn bên trên núi nhỏ kia bộc phát ánh sáng màu đỏ cũng lập tức biến mất không thấy, thậm chí ngay cả những linh văn điêu khắc kia cũng không thấy hình bóng, điều này làm cho rất nhiều người âm thầm lấy làm kỳ, bọn họ vẫn là lần đầu tận mắt thấy người khác bố trí đại trận.

Những linh văn kia vốn là vô cùng thần kỳ, sau khi linh văn hấp thu sức mạnh, chuyện gì xảy ra Thẩm Tường cũng không cảm thấy được kỳ quái.

"Nếu như núi nhỏ bị công kích, đánh tan đại trận thì làm sao bây giờ?" Chu Vinh lo lắng hỏi, hắn là biết này dùng đi không ít tinh thạch, tuy rằng tinh thạch không phải của hắn, nhưng hắn vẫn đau lòng như thế.

"Yên tâm đi, toà đại trận này đã dung thành một thể, trừ khi sức mạnh tiêu tốn hết, hoặc là người biết cách phá trận hủy diệt trận nhãn, bằng không khó có thể bị công phá, đương nhiên, toà đại trận này chủ yếu là vì kéo dài thời gian, để mọi người từ địa đạo đào tẩu, nếu như là một số tiểu lâu la, chúng ta tự động thủ tiêu diệt là được." Lãnh U Lan nói.

P/S: Ta thích nào...chương 5

Bình Luận (0)
Comment