Tuyết Oánh bây giờ không sao cả, Long Sương Như và Thẩm Tường cũng đều yên tâm! Tuyết Oánh trông thấy Thẩm Tường và Long Sương Như quan tâm tới mình như vậy thì trong lòng cũng trở nên ấm áp, Thẩm Tường cũng không phải lần đầu tiên cứu nàng, nàng ta lúc này có thể nhỡ rõ ràng cảnh tượng năm đó lúc Thẩm Tường cứu nàng.
"Chúng ta bây giờ trở về đi!" Long Sương Như nói ra: "Ta luôn cảm thấy trong này không quá an toàn, lúc nào cũng có thể gặp phải nguy hiểm."
"Trong này quả thực là như thế, nguy cơ khắp nơi, chúng ta vẫn là nhanh đi ra ngoài đi!" Tuyết Oánh khẽ gật đầu rồi sau đó nàng ta nhìn về phía Thẩm Tường, cười nói: "Không phải ngươi muốn dạo chơi trong này chứ!"
"Ừm, ta đưa các ngươi ra bên ngoài thì ta lại trở lại." Thẩm Tường khẽ gật đầu, hắn quả thực muốn thăm dò Linh Hoang này một phen.
Tuyết Oánh là đồ đệ của Lữ Kỳ Liên, thường xuyên ở cùng một chỗ với các nàng Tiểu Lệ Chi, tự nhiên hiểu tính tình của Thẩm Tường, cho nên nàng có thể đoán được.
Thẩm Tường sử dụng lực lượng không gian mang theo ba nữ rời khỏi Linh Hoang, đi tới bên ngoài thành thị.
"Xảo Nhan, ngươi và các nàng cùng nhau trở về Bách Hoa thôn đi!" Thẩm Tường nói ra: "Nếu như ngươi ở bên trong mà cảm thấy chán thì cũng có thể đi ra ngoài dạo chơi."
Tạ Xảo Nhan nhìn Tuyết Oánh và Long Sương Như một chút rồi mới khẽ gật đầu, Tuyết Oánh và Long Sương Như một Long một Phượng, thực lực tương đương với nàng, thậm chí còn mạnh hơn nàng một chút, có thể thấy được Bách Hoa thôn kia không có đơn giản như vậy.
Thẩm Tường lấy ra một khối ngọc phù, ở bên trong lưu lại lời nói của chính mình với Lữ Kỳ Liên, để nàng ta sắp xếp tốt cho Tạ Xảo Nhan, nói cho Lữ Kỳ Liên biết một số chuyện có quan hệ với Tạ Xảo Nhan rồi mới để Long Sương Như giao ngọc phù cho Lữ Kỳ Liên.
"Trên đường cẩn thận!" Thẩm Tường dặn dò, ba nữ này đều rất cường hãn, Thẩm Tường cũng không cần phải quá lo lắng.
Sau khi đưa mắt nhìn các nàng rời đi, Thẩm Tường lại trở lại bên trong Linh Hoang tìm được Tiểu Thụ Tinh.
"Chúng ta cũng không thể đi dạo mà không có mục đích ở trong này, phải có một cái mục tiêu!" Tiểu Thụ Tinh nói.
"Mang ta đi vào trong thế giới nhân loại ở bên trong Linh Hoang, ta cảm thấy rất tò mò đối với chuyện này." Thẩm Tường suy nghĩ một lúc, nói ra, hắn muốn xem một chút Linh Hoang cổ xưa này có gì khác biệt.
"Ta chỉ đưa ngươi tới gần đó, ta cũng không dám đi sâu vào trong đó, ta mà bị những nhân loại kia phát hiện thì ta sẽ gặp nguy hiểm." Tiểu Thụ Tinh nói.
Thẩm Tường khẽ gật đầu rồi mới tiến vào trong thế giới Thần Hải của Tiểu Thụ Tinh.
Ba canh giờ sau, Thẩm Tường từ bên trong thế giới Thần Hải của Tiểu Thụ Tinh đi ra.
"Đằng trước chính là thế giới nhân loại, ở bên trong có một cái thành thị rất lớn, ngươi là nhân loại, đi vào bên trong có lẽ là không gặp phải vấn đề gì, nếu như có uy hiếp thì ngươi chạy là được rồi." Tiểu Thụ Tinh nói ra: "Ta phải đi săn, ta phải ăn một chút gì đó."
"Được, như vậy sau này chúng ta gặp lại đi!" Thẩm Tường cười nói đối với Tiểu Thụ Tinh.
"Gặp lại!" Tiểu Thụ Tinh lóe lên lập tức biến mất.
Thẩm Tường nhìn về dãy núi lớn đằng trước, vượt qua những ngọn núi kia là có thể đi vào thành thị nơi tập trung nhân loại ở Linh Hoang, tâm niệm hắn khẽ động, dịch chuyển một cái là tới trên đỉnh một ngọn núi.
Từ đỉnh núi nhìn xuống, trước mặt là phòng ốc mênh mông vô bờ, đây là một cái thành thị có rất nhiều nhân loại, Thẩm Tường đứng ở trên đỉnh núi đều có thể mơ hồ nghe thấy âm thanh huyên náo.
"Linh Hoang này quả nhiên không đơn giản, có một cái trận pháp rất mạnh bảo vệ, không biết ta sử dụng Đạo Ngân Bạch Hổ nhảy vọt không gian có thể đi vào được hay không?" Thẩm Tường dịch chuyển tới chân núi, rồi mới đi tới phía dưới tường thành rất dài kia, cửa thành có rất nhiều người đang xếp hàng đi vào.
Thẩm Tường xếp hàng một lát thì cuối cùng có thể tiến vào, để hắn cảm thấy kỳ quái là, Linh Hoang cổ xưa này thế mà cũng sử dụng ngọc tiền!
Ngọc tiền của hắn ở chỗ này có thể sử dụng, nói rõ phạm vi thế lực của Tam đại tiền trang cũng bao phủ tới tòa thành thị này, điều này làm cho hắn cảm thấy rất ngoài ý muốn!
Thời kỳ Bát Hoang cổ xưa, Tam đại tiền trang thế mà cũng có lực ảnh hưởng cường đại tới như vậy.
Thẩm Tường ở lúc xếp hàng đợi đi vào cũng đã hỏi thăm được một chút, người tiến vào thành thị có không ít là tới từ những thành thị khác, cũng có người từ Bát Hoang mới bên ngoài tới, phí tổn vào thành là mười vạn ngọc tiền, cũng không phải là rất đắt.
Sau khi tiến vào thành thị, Thẩm Tường phát hiện đặc điểm lớn nhất trong này chính là rất nhiều thứ đều rất cổ xưa, nhưng thực lực tổng hợp lại không yếu chút nào.
Thẩm Tường di dạo khu phố nơi này một vòng, tuy rằng có cửa hàng đan dược, nhưng đan dược bán ra thì đều là cấp thấp.
Ở trong này hắn còn phát hiện chỗ không giống bình thường trong tòa thành thị này, chính là bên trong thành thị này còn có thành thị, lúc hắn đang đi dạo phố đã nhìn thấy bên trong có tường vây, chỗ vây quanh rất lớn, nhưng lại không thể đi vào.
Thông qua nghe ngóng thì hắn chẳng mấy chốc đã hiểu ra, muốn tiến vào thành thị bên trong đó thì cần đột phá tu vi tới Đạo Đan cảnh tầng ba, hắn còn nghe nói, mặc dù có tu vi Đạo Đan cảnh tầng ba ra bên trong cũng có rất nhiều hạn chế, ví dụ như không thể mua một vài thứ.
Hiện tại Thẩm Tường đã hiểu, tại sao ở bên ngoài này không nhìn thấy có thứ tốt gì bán ra, tuy nhiên để hắn cảm thấ tương đối kỳ quái là, ở bên ngoài này có không ít người có tu vi Đạo Đan cảnh tầng ba trở lên, nhưng tại sao bọn hắn lại ở bên ngoài?
Lúc Thẩm Tường ở một quán rượu ăn uống có hỏi thăm một tên tiểu nhị, tiểu nhị này nói cho Thẩm Tường, bởi vì sống ở bên trong quá cực khổ, có quá nhiều hạn chế, cho nên dẫn tới rất nhiều Đạo Đan cảnh tầng ba đều lựa chọn sống ở bên ngoài.
"Tại sao lại quá cực khổ?" Thẩm Tường có chút không hiểu đối với cái này, người có tu vi Đạo Đan cảnh tầng ba thì chắc chắn sẽ không nghèo đi nơi nào đi, xem như nghèo một chút thì cũng không sống tới mức quá cực khổ a.
"Ngươi đây không biết rồi, tiến vào nội thành, nếu như ngươi không có tu vi càng cao hơn thì nhất định phải đi làm một số chuyện! Ví dụ như nhất định phải tham gia quân ngũ, trở thành một tên binh lính." Tiểu nhị nói ra: "Cái này mang ý nghĩa, cho dù ngươi không muốn đi chiến đấu thì cũng phải đi! Hiện tại thế nhưng là nhân loại và thú loại đại chiến, hơn nữa thường xuyên có xung đột, đều phải để quân đội đi chiến."
"Tại sao phải để tiểu binh xuất mã? Tu giả cường đại xuất thủ thì có thể xử lỹ tiểu binh của đối phương bất cứ lúc nào, như vậy cũng không cần hy sinh tiểu binh." Thẩm Tường nói.
"Đối phương cũng có Đại tướng, nếu như Đại tướng bên chúng ta xuất mã, bọn họ cũng sẽ có người có thực lực đồng dạng đi ra kiềm chế, một khi đại chiến xảy ra thì đều là có thực lực cấp bậc tương đương tham gia xuất chiến, tiểu binh thường xuyên là nhiều nhất cũng là chết nhiều nhất." Tiểu nhị nói.
Thẩm Tường bây giờ còn chưa tới Đạo Đan tầng ba, cho nên hắn cũng không có cách nào tiến vào nội thành, nhưng tiếp theo hắn cũng có ý định tu luyện một đoạn thời gian ngắn, hắn muốn tiến vào nội thành nhìn xem.
Hoàn cảnh sinh tồn bên trong nội thành tuy rằng tương đối hà khác, nhưng cái này đối với Thẩm Tường mà nói thì lại rất có ý tứ, hơn nữa hắn cũng muốn hiểu rõ tạm đại tiền trang trong này đóng vai trò nhật vật như thế nào, thế mà đi tới nơi nào cũng có thể trông thấy tiền trang của bọn hắn.
Thẩm Tường ở trong quán rượu thuê một gian phòng, rồi sau đó thì ăn Kình Nguyên đan, bắt đầu tu luyện, hắn phải đột phá tới Đạo Đan cảnh tầng ba nhanh một chút, như vậy mới có thể sớm ngày tiến vào nội thành nhìn xem như thế nào.
...
Ở lúc Thẩm Tường tu luyện thì ngoài thành đột nhiên có một đám người tới, khí thế hung hăng, nhưng bọn hắn vẫn như cũ thành thành thật thật tới xếp hàng, hơn nữa thủ vệ phát hiện đám người này có vấn đề cho nên lập tức thông báo lên trên.
"Thành chủ Bạch Linh thành, ngươi còn chưa chết a! Thật sự là mệnh cứng!" Một lão giả áo vàng trông thấy ở cửa thành có một người trung niên đi ra thì cười lạnh nói.
"Dáng vẻ của ngươi trông càng giống người chết, ngươi còn chưa có chết thì ta dựa vào cái gì mà phải chết?" Người trung niên kia cũng cười lạnh, hắn chính là thành chủ của tòa Bạch Linh thành này.
P/S: Ta thích nào ... chương 6