Lục Vân Xuyên biểu hiện rất bình tĩnh, hắn nói ra: "Đi, chúng ta đi xem một chút, đến cùng là tên vương bát đản nào nhàm chán như vậy."
Nghiêm Quảng đi ở đằng trước, Thẩm Tường và Lục Vân Xuyên thì đi theo hắn đi về phía một tòa cung điện trong nội thành, Thẩm Tường tuy rằng tiến vào nội thành có hơn hai mươi ngày, nhưng lại chưa từng dạo chơi vui vẻ ở trong này.
"Đây là Bạch Linh cung, đây chính là chỗ ở của ba Đạo Tôn ... Luyện đan sư kia đến cùng là có địa vị gì? Thế mà có thể có loại đãi ngộ này, có thể ở lại bên trong Bạch Linh cung." Lục Vân Xuyên lúc này không còn bình tĩnh như vừa rồi, có chút bối rối.
"Đừng lo lắng! Cụ thể là có chuyện gì thì ta cũng không biết, lão Lục ngươi những năm gần đây biểu hiện cũng không tệ, ba vị Đạo Tôn chắc chắn là biết được." Nghiêm Quảng nói.
Đi vào đại sảnh rộng rãi bên trong cung điện kia, Thẩm Tường và Lục Vân Xuyên ngồi trên ghế, Lục Vân Xuyên lúc này có chút thấp thỏm, trông rất là khẩn trương.
Chỉ chốc lát sau đã có ba người đi tới, một người trong đó là lão giả, hai người còn lại thì đều là nam tử có vẻ bề ngoài trẻ tuổi anh tuấn, ăn mặc quần áo rất khéo, mang cho người ta một loại cảm giác rất tôn quý.
Mà trên mặt lão giả kia có chút nếp nhăn, mặc áo trắng trông rất cũ kỹ, có một sợi râu trắng không dài mà cũng chẳng ngắn, lúc cười lên thì trông rất hiền lành.
Có người đi tới, Thẩm Tường và Lục Vân xuyên vội vàng đứng lên.
"Vị này có lẽ là Lục lão đi! Nghiêm Quảng thường xuyên nhắc tới ngươi, ở Bạch Linh thành chúng ta cũng là luyện đan đại sư tương đối nổi danh!" Một tên nam tử nói.
"Không dám nhận!" Lục Vân Xuyên vội vàng khiêm tốn cười nói.
"Vị này là Trương Khải của Hư Không thành, không biết Lục lão đã từng nghe nói qua hắn hay chưa?" Tên nam tử kia hỏi.
"Đương nhiên nghe nói qua!" Lục Vân Xuyên vội vàng gật đầu: "Trương đại sư thế nhưng là luyện đan sư đệ nhất Hư Không thành, ta ngưỡng mộ đã lâu."
Thẩm Tường tương đối hiếu kỳ thân phân của hai tên nam tử này, trông rất không đơn giản, Nghiêm Quảng cũng không có giới thiệu thân phận của bọn họ.
"Lục đại sư, hôm nay ta tới tìm ngươi, đều chỉ là vì giải quyết một vấn đề khó, ta vừa mới đạt được một cái đan phương, dược liệu cũng có, nhưng ta không cách nào luyện chế ra được." Trương Khải nói.
"Ồ? Ta nghe nói luyện đan sơ ở Hư Không thành còn nhiều hơn so với Bạch Linh thành chúng ta, chẳng lẽ luyện đan sư Hư Không thành đều không thể luyện chế ra sao?" Lục Vân Xuyên nói, lúc này hắn cũng cảm thấy vô cùng hứng thú.
Trương Khải khẽ gật đầu: "Chúng ta đều luyện chế không ra, cho nên tới đây!"
Lục Vân Xuyên nhìn vào Nghiêm Quảng một chút, Nghiêm Quảng nói ra: "Thật ra thì Hư Không thành cũng là ba vị Đạo Tôn kiến tạo, mà hai vị này là đồ đệ của một vị Đạo Tôn trong đó, bọn họ đều ở trong Hư Không thành."
Đồ đệ Đạo Tôn, Lục Vân Xuyên chấn động trong lòng, hắn ngược lại là không nhìn ra, loại nhân vật này trong mắt hắn thế nhưng là tồn tại rất tôn quý.
"Chúng ta tổng cộng có ba tòa thành thị đều là liên minh, mà chẳng mấy chốc sẽ khai chiến với mấy cái Thú tộc! Đan phương này là ba vị Đạo Tôn trong lúc vô tình mà đạt được, chính bọn hắn cũng không cách nào luyện chế ra được ... cho nên muốn nhìn xem có vị luyện đan sư nào có thể giải quyết." Một người nam tử nói.
Đạo Tôn cũng không thể luyện chế ra được, điều này làm cho trong nội tâm Lục Vân Xuyên cảm thấy có áp lực rất lớn, hắn cảm thấy mình chắc chắn cũng không có cách nào luyện chế ra được.
"Loại đan này rất lợi hại phải không? Có phải có trợ giúp rất lớn đối với đại chiến hay không?" Thẩm Tường một mực không nói gì, đột nhiên hỏi.
"Đúng vậy, loại đan này là Vương cấp thượng phẩm, tên là Thăng Đạo đan, là một loại đan dược có thể tiến cấp, nói cách khác, Thái Đạo đan phẩm chất thấp nhất là Vương cấp thượng phẩm, nếu có dược liệu thì luyện chế Đế cấp cũng không phải là vấn đề." Một tên nam tử khẽ gật đầu, rồi mới hỏi: "Vị huynh đài này, ngươi cũng là luyện đan sư sao?"
"Xem như thế đi, ta và lão Lục là cùng đội." Thẩm Tường cười nói, hán hiện tại có hứng thú rất lớn đối với loại đan này.
"Chủ yếu là để Đạo Đan cảnh ăn, có thể để Đạo Đan cảnh nhanh chóng bước vào Đạo Phách cảnh, mà Đạo Phách cảnh ăn lại không có hiệu quả gì, cho nên Thăng Đạo đan Vương cấp thượng phẩm như vậy đầy đủ rồi!" Tên nam tử kia nói.
Thẩm Tường đang đau đầu không biết tới lúc nào mới có thể bước vào Đạo Phách cảnh đây, hắn bây giừo đang là Đạo Đan cảnh tầng bảy, ba tầng đằng sau này rất khó tăng lên, nếu như loại đan này thực sự có hiệu quả thần kỳ như vậy thì có thể để hắn tăng thực lực lên càng nhanh hơn.
"Nếu như luyện chế thành công, số lượng đủ nhiều thì tới lúc đó chúng ta sẽ có được càng nhiều chiến sĩ Đạo Phách cảnh!"
Lục Vân Xuyên nói ra: "Ta sẽ cố hết sức!"
Sau đó Trương Khải nói toàn bộ kinh nghiệm mà hắn thu hoạch được ở lúc luyện chế cho Lục Vân Xuyên, đan phương và dược liệu đều đưa cho Lục Vân Xuyên.
"Nếu như có thể luyện chế ra được thì tới lúc đó ba vị Đạo Tôn chắc chắn sẽ có trọng thưởng." Nam tử kia cười nói: "Vậy chờ tin tốt từ các ngươi."
Lúc này Lục Vân Xuyên có áp lức rất lớn, hắn cũng chỉ có thể gật đầu.
Nguyên nhân bởi vì phải luyện chế loại Thăng Đạo đan này, việc mà hắn vừa mới nhận về cũng không cần phải làm, hắn để Nghiêm Quảng mang những dược liệu kia trở về.
Dược liệu luyện chế Thăng Đạo đan chỉ có hai loại, cũng không phải là thực vật, mà là hai loại tảng đá, một khối màu đỏ còn một khối thì là màu vàng kim, chỉ lớn chừng hột đào!
Thẩm Tường trước đó còn định phục chế một số, nhưng tảng đá này căn bản là không có cách nào phục chế được.
"Đây là thứ gì?" Thẩm Tường nhìn vào tảng đá bên trong hộp ngọc kia mà hỏi: "Là tảng đá sao?"
"Đúng là tảng đá, nhưng là tảng đá rất đặc thù, giống với hoa cỏ cây cối, đều quá trình mọc rễ nảy mần, nở hoa kết trái!" Lục Vân Xuyên cười cười nói: "Ngươi chưa từng thấy qua đi!"
"Chưa từng thấy, ta còn tưởng rằng là tảng đá đây!" Thẩm Tường thở dài một hơi, tuy nhiên hắn vẫn chưa xác định được loại tảng đá này có thể trồng trọt hay không.
"Lão Lục, những Thú tộc kia rất cường đại sao? Tại sao mà cứ phải đánh tới đánh lui hoài vậy?" Thẩm Tường hiểu rõ, loại thành thị này thường xuyên đứng trước chiến tranh, hơn nữa mỗi lần đánh nhau đều sẽ chết đi rất nhiều người, phải biết Linh Hoang này rất chi là rộng lớn.
"Rất cường đại! Những thú loại kia sinh ra chỉ cần ăn một vài thứ thì sẽ rất cường đại, hoàn toàn không cần tu luyện! Hơn nữa sinh ra đã có được nhục thân cường hãn, mà nhân loại chúng ta vừa mới ra đời thì là yếu ớt nhất, cũng may chúng ta cố gắng từng ngày, bằng không sớm đã bị thú loại tiêu diệt rồi." Lục Vân Xuyên nói ra: "Cũng không biết lần này có thể đánh thắng được hay không."
Thẩm Tường cảm thấ Linh Hoang này cũng ở vào trạng thái cân bằng, rõ ràng là có lực lượng đang khống chế sự phát triển của nhân loại và thú loại, bằng không một khi một bên quá mạnh thì như vậy khó mà ngăn cản được, đây đều là pháp tắc thiên đạo.
Thẩm Tường cầm mấy khối tảng đá luyện chế Thăng Đạo đan, rồi mới trở lại bên trong phòng của mình, những tảng đá kia có rất nhiều, Lục Vân Xuyên cũng không để ý hắn cầm lấy đi luyện, hắn cũng không dám xem thường Thẩm Tường, bởi vì ở lúc luyện chế Đạo Ngân đan, hắn đã cảm thấy chính mình cũng không bằng Thẩm Tường.
"Hồng Tình, Hương Âm, các ngươi thử xem thứ này có thể trồng được hay không." Thẩm Tường để hai khối đá vào bên trong U Dao sơn trang.
"Ừm, chúng ta bây giờ đi thử xem một chút." Sở Hồng Tình nói.
Thẩm Tường bây giờ cũng bắt đầu luyện chế Thăng Đạo đan, để khối đá màu vàng kim và màu đỏ vào trong lò đan.
Lúc hắn còn ở trong đại sảnh kia thì cũng nghe được những vấn đề khó mà Trương Khải gặp phải trong quá trình luyện chế thử, vấn đề chính là vật liệu rất đặc thù hơn nữa còn rất kỳ lạ, có sự khác biệt rất lớn với dược liệu trước kia.
P/S: Ta thích nào ... chương 3.