Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2483 - Chương 2483 - Hư Không Thanh Dương

Chương 2483 - Hư Không Thanh Dương
Chương 2483 - Hư Không Thanh Dương

Hạ Bạch Linh khống chế xe tiến hành xuyên qua không gian, không bao lâu thì đi tới nơi đàm phán, đó là ở một vùng đất hoang gần bộ lạc Thú Tộc.

Thẩm Tường từ trên xe đi xuống mặt đất, chỉ nhìn thấy mấy người đang đứng ở trên cánh đồng hoang, thú loại còn chưa tới.

Hắn quan sát kỹ mấy người kia, để hắn cảm thấy rất là kinh ngạc, bởi vì hai trong đó là trẻ còn, trông chỉ có khoảng năm sáu tuổi vậy.

Hai đứa bé này trông đều rất béo mập trắng mịn, cũng rất đáng yêu, một người trong đó mặc quần áo màu trắng, người còn lại thì mặc quần áo màu xanh, y phục của bọn họ trông cũng rất sang trọng, hơn nữa trên người còn đeo rất nhiều trang sức.

Còn có chính là đứa bé mặc áo trắng ngồi cưỡi một con Bạch Sư rất nhỏ, mà đứa bé mặc áo xanh thì mỗi cưỡi trên một con chim nhỏ màu xanh.

"Choáng chưa! Hai thằng nhóc này chính là Hư Không Đạo Tôn và Thanh Dương Đạo Tôn, áo trắng là Hư Không còn áo xanh là Thanh Dương." Hạ Bạch Linh rất đắc ý mà cười duyên nói: "Hiện tại có phải cảm thấy ta ra dáng là Đạo Tôn hơn hay không?"

Thẩm Tường nuốt nước miếng ực một cái, hắn không thể tin được đây là sự thực, Đạo Tôn để ba tòa thành thị đều kính ngưỡng thì ra là nhỏ như vậy!

"Bạch Linh, ngươi lại đến muộn, ngươi rõ ràng nắm giữ lực lượng không gian cao thâm, nhưng mỗi lần ngươi đều tới muộn, ngươi chắc chắn là cố ý." Hư Không Đạo Tôn cưỡi trên con Bạch Sư nhỏ hấp tấp chạy tới, dùng giọng nói non nớt kia hô lên, khuôm mặt nhỏ nhắn non nớt đáng yêu kia trông rất nghiêm túc, trông là lạ.

"Vật nhỏm tỷ tỷ tới muộn cũng không phải lần một lần hai, các ngươi có lẽ là đã tạo thành thói quen mới đúng." Hạ Bạch Linh hừ một tiếng.

"Lần này thì khác, chúng ta là đến đàm phán với Thú Tộc, nếu như bên chúng ta ít người thì khí thế sẽ trở nên yếu, rất bất lợi với việc chúng ta đàm phán!" Khuôn mặt Hư Không Đạo Tôn đầy vẻ nghiêm túc.

Thẩm Tường rất muốn cười to lên, hai thằng nhóc này ở chỗ này, khí thế sớm đã rất yếu a!

"Đúng đúng, ba Đạo Tôn chúng ta hẳn là cùng đi với nhau, như vậy mới có thể dọa cho kẻ địch sợ! Bạch Linh, ngươi đã lớn bao tuổi rồi mà còn chưa trường thành một chút, luôn không để những việc quan trọng như vậy vào đầu, nói ngươi bao nhiêu lần rồi!" Thanh Dương Đạo Tôn cưỡi trên con chim nhỏ màu xanh bay tới, dùng giọng nói non nớt để khiển trách.

Thẩm Tường nhìn Hạ Bạch Linh một chút, chỉ thấy Hạ Bạch Linh thè lưỡi đối với hắn rồi mới cười hì hì nói: "Biết rồi, lần sau không tới muộn là được chứ gì! Ta còn tưởng rằng chính các ngươi tới, không nghĩ tới các ngươi còn dẫn người tới, bọn họ đều rất mạnh sao?"

"Ngươi không phải cũng dẫn người tới đó sao? Tiểu quỷ này là ai? Trông cũng không lợi hại cho lắm a!" Hư Không Đạo Tôn ngửa đầu lên nhìn Thẩm Tường mà hỏi.

Thẩm Tường cảm thấy dở khóc dở cười, có một đứa bé thế mà gọi hắn là tiểu quỷ! Hắn lúc này cũng không xác định hai Đạo Tôn dáng vẻ đứa bé này có phải là hàng thật giá thật hay không.

"Hắn chính là gia hỏa luyện chế ra Thăng Đạo đan, ta dẫn hắn tới xem náo nhiệt một chút, các ngươi có ý kiến gì không? Nếu như không được thì bây giờ ta đưa hắn trở về." Hạ Bạch Linh nói.

"Không sao không sao, dù sao cũng tới rồi, nhiều người một chút, thanh thế cũng có thể lớn hơn một chút." Hư Không Đạo Tôn nói, Thanh Dương Đạo Tôn ở bên cạnh cũng khẽ gật đầu.

Hiện tại Thẩm Tường đã nhìn thấy ba vị Đạo Tôn, bọn họ đứng chung một chỗ để hắn cảm thấy đây chính là ba đóa kỳ hoa! Đương nhiên, hắn cũng không cảm thấy hai đứa bé kia yếu chút nào, bọn họ chắc chắn có thực lực, bằng không không cách nào trở thành Đạo Tôn!

"Lần trước chúng ta nói qua với bọn chúng, đám dã thú kia đều tương đối hiếu chiến, bọn chúng thích dùng phương thức chiến đấu tới đàm phán, cho nên lần này chúng ta mang theo ba tên đánh nhau tới đàm với bọn hắn." Hư Không Đạo Tôn nói.

Hạ Bạch Linh nhìn vào ba người mà bọn họ mang tới kia, đều chỉ là Đạo Đan cảnh, đều là tầng mười.

"Đạo Đan cảnh tới đánh?" Hạ Bạch Linh cau mày nói.

"Đây là yêu cầu của bọn chúng, bọn chúng nói bên bọn chúng cũng sẽ phái ra thú loại Đạo Đan cảnh, bọn chúng đây chính là muốn xem sự chênh lệch giữa đám tiểu bối của bọn chúng với nhân loại chúng ta." Thanh Dương Đạo Tôn nói.

"Nếu như đánh thua thì sao?" Hạ Bạch Linh hỏi.

"Đánh thua thì đại biểu đàm phán thất bại, bọn chúng sẽ không đàm phán với kẻ thất bại, tới lúc đó chúng ta chỉ có thể về nhà làm tốt chuẩn bị khai chiến toàn diện." Hư Không Đạo Tôn nói ra: "Nếu như đánh thắng thì chúng ta có thể tranh thủ thời gian hai năm!"

Hạ Bạch Linh nói ra: "Nếu như có thể tranh thủ được hai năm thì như vậy chúng ta có thể làm chuẩn bị đầy đủ càng tốt hơn, đặc biệt là bây giờ chúng ta có Thăng Đạo đan!"

Hư Không và Thanh Dương đều khẽ gật đầu, đây chính là vì giảm bớt thương vong.

Không lâu sau, Thẩm Tường đã cảm nhận được một cỗ khí tức cường đại phả tới, so sánh bên bọn hắn thì bên thú loại kia có khí thế thật sự là lớn hơn nhiều lắm, bên bọn hắn quả thực là quá yếu.

Đối phương có số lượng rất nhiều, có hơn trăm, Hư Không và Thanh Dương thấy vậy thì khuôn mặt đầy vẻ không vui!

"Không cần lo lắng, chúng ta vẫn là rất cường đại." Hư Không nói với người ở đằng sau hắn.

Bên thú loại đều đã hóa thành hình người, hơn nữa còn cưỡi trên thú loại rất to lớn, chạy nhanh mà tới, lúc những cự thú kia chạy tới còn gào thét không ngừng, trông rất dọa người!

Thẩm Tường nhìn thấy mà cũng cảm thấy rung động, hiện tại hắn đã hiểu tại sao mấy người Thanh Dương cần đàm phán, muốn tranh thủ nhiều thời gian một chút, bởi vì thực lực của đối phương cũng không yếu.

"Ha ha, các ngươi chọn người như thế sao? Có phải sợ mang đến không thể mang về hay không?" Một đại hán bên đối phương cưỡi trên một con Cự Hổ uy mãnh nói, tiếng nói giống như tiếng sấm, hắn cưỡi trên con cự hổ như là ngọn núi nhỏ vậy, ở trên khí thế thì tuyệt đối ép mấy người Hư Không.

Hạ Bạch Linh giống như không cảm thấy kinh ngạc đối với loại chuyện này, nàng ta cũng không cảm thấy có cái gì, ngược lại là Hư Không và Thanh Dương thì một mặt hiện vẻ khó chịu.

"Có thể đánh thắng các ngươi là được rồi, nhanh phái người của các ngươi tới đi! Các ngươi đáp ứng rồi, chỉ cần có thể đánh thắng tiểu bối các ngươi thì các ngươi sẽ đáp ứng điều kiện của chúng ta, đúng không?" Hư Không nói.

Thẩm Tường cảm thấy không biết diễn tả ra sao, Hư Không giống như một đứa bé, hơn nữa còn cưỡi trên một con Bạch Sư nhỏ rất đáng yêu, trông thế nào đều cảm thấy rất yếu.

"Lệ Báo, đi luận bàn với bọn hắn một chút, đừng giết chết bọn hắn, như vậy sẽ không sảng khoái, phải để bọn họ sống dưới sự sợ hãi ngươi, như vậy có ý tứ hơn nhiều so với giết chết bọn hắn!" Dẫn đầu bên đối phương cười to mà nói.

Sau đó chỉ thấy một nam tử cao gầy đột nhiên xuất hiện, cũng không phải là loại hình khôi ngô kia, trên mặt hắn có vằn báo, hẳn là một con báo.

"Bên các ngươi thì ai lên?" Lệ Báo nhìn vào Thẩm Tường một chút rồi lại nhìn vào ba tên nam tử đằng sau Hư Không một chút.

Thực lực của Lệ Báo vẫn là rất mạnh, Thẩm Tường đưa mắt nhìn tới là có thể nhìn ra được, đặc biệt là đối với phương diện thu liễm lực lượng, để hắn âm thầm tán thưởng.

"Thiên Duệ, ngươi đi chiếu cố hắn! Đứng giết bọn chúng, chúng ta là người, không giống thú loại bọn chúng thích giết chóc như vậy." Hư Không nói.

Thiên Duệ là một nam tử trông trầm ổn, hai mắt sắc bén, Thẩm Tường bị hắn nhìn lướt qua đã cảm thấy trong lòng nao nao, vừa nhìn thì biết là một nhân vật hung ác.

Thẩm Tường bây giờ cũng chỉ có thể đứng ở một bên mà xem, như vậy có thể để hắn hiểu rõ cường giả Linh Hoang này có trình độ gì!

"Thiên Duệ, cẩn thận!" Thanh Dương dặn dò một câu.

P/S: Ta thích nào ... chương 10

Bình Luận (0)
Comment