Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2491 - Chương 2491 - Mệnh Diễn Thuật

Chương 2491 - Mệnh Diễn thuật
Chương 2491 - Mệnh Diễn thuật

Lúc Thẩm Tường đi ra phòng luyện đan, đã nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của Hoàng Cẩm Thiên ngồi ở trong sảnh, vểnh lên bắt chéo chân uống rượu trái cây.

"Sư phụ, loại Thăng Đạo đan kia có hiệu quả ra sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Hiệu quả không bình thường!" Hoàng Cẩm Thiên giơ ngón tay cái lên đối với Thẩm Tường: "Thu ngươi đứa đồ đệ này là chuyện mà đời này ta làm chính xác nhất, hắc hắc."

"Người khác đều là sư phụ trợ giúp đồ đệ, thế nào bây giờ trông lại vẫn luôn là sư phụ ngươi được ta trợ giúp a?" Thẩm Tường cười nói, lấy ra một cái chén, đi đón lấy rượu trái cây mà Hoàng Cẩm Thiên rót.

"Hết cách rồi, ai bảo ngươi vượt qua sư phụ vô dụng này, cho nên đời ta ăn chắc ngươi." Hoàng Cẩm Thiên cười hắc hắc nói.

"Tính toán cha ta giúp xem, xem có thể tính ra tình huống hiện tại của hắn hay không!" Thẩm Tường cười nói: "Sư phụ thế nhưng là nhận chỗ tốt từ ta."

Hoàng Cẩm Thiên lấy Thiên Diễn Thần lục ra, lúc hắn tính chuyện tương đối khó thì đều cần phải dùng tới Thiên Diễn Thần lục.

"Xem ra ta ở trong mắt ngươi cũng chỉ có cái này có thể dùng." Hoàng Cẩm Thiên cười nói, sau khi hắn lấy Thiên Diễn Thần lục ra, bắt đầu tính.

Thiên Diễn Thần lục của Hoàng Cẩm Thiên thì chỉ có một mình hắn mới có thể nhìn thấy, người ngoài nhìn vào thì vậy cũng chỉ là trong suốt!

Nhưng là hiện tại Thẩm Tường lại có thể trông thấy đầy văn tự màu trắng trên bề mặt bảng thủy tinh trong suốt kia, đều là hắn xem không hiểu.

Hoàng Cẩm Thiên nhíu chặt lông mày, vẻ mặt trông không tốt lắm.

"Sư phụ!" Thẩm Tường hô một tiếng, lúc này hắn cũng bắt đầu lo lắng, bởi vì Hoàng Cẩm Thiên rất ít khi có vẻ mặt như vậy.

Hoàng Cẩm Thiên mở to mắt, vẻ mặt ngưng trọng.

"Sư phụ, kết quả ra sao?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.

"Khó nói a! Tóm lại cha ngươi còn sống, nhưng tình huống không quá tốt, ta vừa rồi sử dụng Mệnh Diễn thuật, chủ yếu là tính lực lượng sinh mệnh, ta tính được lực lượng sinh mệnh của cha ngươi có chút yếu kém, loại tình huống này bình thường đều là không tốt lắm." Hoàng Cẩm Thiên vỗ vỗ bả vai Thẩm Tường: "Tuy nhiên ngươi không cần lo lắng, lần trước ta tính qua tuổi thọ của hắn mấy lần, nhưng đều không có đặc thù rõ ràng sắp chết, nói cách khác mệnh hắn còn rất dài."

Thẩm Tường thở dài bất đắc dĩ, hiện tại trong lúc nhất thời chắc chắn không thể đi tìm phụ thân hắn, bọn họ nhất định phải làm tốt chuẩn bị đầy đủ, thế giới này có thế cục rất phức tạp, Đạo Tôn tuy rằng cường đại, nhưng cũng không phải là vô địch, mấy người Hạ Bạch Linh bọn họ ở bên trong Linh Hoang cũng gặp phải không ít cường địch.

"Sư phụ, ngươi bây giờ đã tới Đạo Đan cảnh tầng mười chưa?" Thẩm Tường hỏi.

"Sắp rồi!" Hoàng Cẩm Thiên nói.

Thẩm Tường lại cho hắn Thăng Đạo đan, rồi mới nói ra: "Ngươi ăn đi, ta đi ra ngoài đi dạo trước!"

...

Thẩm Tường rời khỏi Tam Tiền Thần thành đã được một đoạn thời gian, mà trước đó Tam Tiền Thần thành cũng chỉ là vừa mới xây xong không bao lâu, mà bây giờ đã trở nên náo nhiệt hơn nhiều.

Tam đại tiền trang vì khả năng hấp dẫn càng nhiều người tiến vào, bọn họ cũng hạ thấp tiêu chuẩn tiến vào xuống, Đạo Đan cảnh là có thể tiến vào, hơn nữa cần ngọc tiền cũng không có nhiều giống như trước đó nữa.

Thẩm Tường bây giờ tuy rằng có 200 ức ngọc tiền, nhưng nhớ tới chính mình tiến vào trong này dùng nhiều ngọc tiền như vậy thì trong lòng có chút khó chịu.

Hắn không thay đổi dung mạo, cứ như thế đi nghênh ngang trên đường.

Người ở Tam Tiền Thần thành biết hắn cũng không ít, cho nên sau khi trông thấy hắn thì đều thi nhau tránh ra!

"Các ngươi có nghe nói không, Thẩm Tường cũng đi tới Linh Hoang thần bí kia!"

"Nghe nói, Vô Cực tam lão Vô Cực Thần sơn cũng đi linh hoang nhưng toàn bộ đều mất tích, sẽ không phải là chết chứ!"

"Cái này thế nhưng rất khó lường, Thẩm Tường và Vô Cực Thần sơn thế nhưng là có thâm cừu đại hân, trước đó Vô Cực tam lão bắt lấy Tạ Xảo Nhan, tuy nhiên lại được Thẩm Tường cứu đi."

Tam lão Vô Cực Thần sơn ở bên trong Bát Hoang thế nhưng là rất có danh khí, bọn họ trước đây vì Trường Sinh Thiên quả mà bắt lấy Tạ Xảo Nhan, chuyện này cũng đã truyền ra, chính là Tạ Xảo Nhan trở về nói cho Khương Anh Tề gia chủ Khương gia!

Khương Anh Tề bởi vì đạt được một số đan dược mà Tạ Xảo Nhan tặng cho, hắn là người nghĩa bạc vân thiên, sau khi biết được thì tuyên bố không qua lại với Vô Cực Thần sơn, cho nên Tam Tiền Thần thành cũng lập tức biết được chuyện này.

Đương nhiên, mọi người cũng chỉ có suy đoán này mà thôi, Thẩm Tường muốn giết chết tam lão Vô Cực, đó cũng không thực tế, hơn nữa hiện tại cũng chưa xác thực là tam lão Vô Cực phải chăng đã chết hay chưa!

Thẩm Tường nhưng không có giết bọn hắn, chỉ có điều bị phong ấn đi lên, cho nên Sinh Mệnh châu của bọn họ đều không vỡ nát, nhiều lắm thì cũng chỉ là mất tích mà thôi, cũng sẽ không biết chuyện này có quan hệ với hắn.

Thẩm Tường đi tới giao đấu trận ở Tam Tiền Thần thành kia, hắn biết Khương Hiền chắc chắn sẽ ở chỗ này, quả nhiên, sau khi hắn tiến vào giao đấu trận thì nhìn thấy Khương Hiền đang chiến đấu với người khác.

"Hắn đại khái khoảng Đạo Đanh cảnh tầng bốn!" Thẩm Tường áng khoảng tu vi của Khương Hiền một chút.

Khương Hiền vốn là ở Vô Cực Chiến Đạo bên trong Vô Cực Thần sơn, sau khi bị đuổi ra ngoài thì tu vi bị phế đi một phần, cho nên mới thụt lùi lại, cái này cũng dẫn tới trước đây hắn biến thành trò cười trong Khương gia, tuy nhiên bây giờ hắn rất cố gắng, cả ngày chạy tới nơi này đều chiến đấu cũng là vì kiếm lấy ngọc tiền.

Hắn ở Khương gia tuy rằng trở thành trò cười, nhưng ngọc tiền mà hắn có được bây giờ thì ở bên trong hàng ngũ đệ tử trẻ tuổi của Khương gia thì có lẽ là nhiều nhất.

Trận chiến đấu trên giao đấu trận khết thúc, Khương Hiền giơ cao hai tay, hứng phấn rống to, đại biểu cho hắn thắng được trận chiến này, mà lúc này hơn mười vạn người xem giao đấu trận lúc này đều thi nhau hò hét, hô to tên của hắn.

Khương Hiền bây giờ rất nổi danh, chỉ cần hắn chiến đấu thì gần như đều sẽ ngồi đây, mà giao đấu trận bán ra vé vào cửa cũng kiếm lời được rất nhiều ngọc tiền.

Thẩm Tường đứng ở chỗ tương đối cao, Khương Hiền cũng nhìn thấy hắn, trông thấy Thẩm Tường trở về, sau khi hắn ở trên vội vàng tương tác với người xem xong thì vội vàng tìm tới Thẩm Tường.

"Thẩm huynh, ngươi không sao chứ!" Khương Hiền biết Thẩm Tường đi Linh Hoang, bởi vì Thẩm Tường trước đó cứu được Tạ Xảo Nhan ở bên trong Linh Hoang mà chọc giận rất nhiều thế lực, mà Thẩm Tường có được hai kiện Thiên Đạo Thần Khí, cũng bị rất nhiều thế lực truy tìm.

Chỉ là lúc không ít người đều chui vào bên trong Linh Hoang, Thẩm Tường lại chạy về đây.

"Ngươi cảm thấy ta sẽ chết ở trong tay những loại gia hỏa đó sao? Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, chuyến đi Linh Hoang này ta thu hoạch không nhỏ." Thẩm Tường cười nói.

"Đó là đương nhiên, không chỉ đạt được Trường Sinh Thiên quả, còn bắt cứu được Tạ Xảo Nhan loại mỹ nhân này, loại thu hoạch này quả thực không nhỏ a." Khương Hiền cười lên ha hả.

Thẩm Tường lắc đầu cười, chỉ thấy bàn tay hắn vươn ra, trong lòng bàn tay xuất hiện hai viên Thăng Đạo đan, cười nói: "Đây mới là thu hoạch lớn nhất của ta, ngươi có muốn thử xem một chút hay không?"

Khương Hiền chưa từng nhìn thấy loại Thăng Đạo đan có màu đỏ vàng kim này, cau mày nói: "Đây là đan gì? Ăn là có thể đánh nhau rất lợi hại phải không?"

"Tạm thời ta không nói cho ngươi ... Khương huynh những ngày qua này ngươi cũng kiếm lời không ít ngọc tiền đi! Ngươi ăn hai viên đan này, nếu như có hiệu quả gì thì ngươi xem tâm tình cho ta ngọc tiền đi, nếu như ngươi cảm thấy không có tác dụng đối với ngươi vậy thì có thể không trả cho ta." Thẩm Tường cười nói.

"Thẩm Tường, ngươi có nhiều tiền như vậy, thế mà còn có ý định kiếm ngọc tiền của ta!" Khương Hiền cười ha ha một tiếng, đã ném hai viên Thăng Đạo đan vào trong miệng, hắn rất tin tưởng đối với Thẩm Tường, cho nên cũng không cần biết có phải là đan độc hay không mà lập tức ăn hết.

Sau khi ăn hết, Khương Hiền thay đổi sắc mặt, trở nên có chút kích động lên, lúc này hắn có thể cảm nhận được cỗ dược lực mạnh mẽ kia!

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment