Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2502 - Chương 2502 - Kế Hoạch Đoạt Lại

Chương 2502 - Kế hoạch đoạt lại
Chương 2502 - Kế hoạch đoạt lại

Thẩm Thiên Hổ gọi hơn mười người tới, có trung liên có lão giả, trông thực lực đều không yếu, đều là Đạo Phách cảnh, Thẩm Thiên Hổ ở trên đường tới đã nói qua với bọn hắn con của mình tới tìm hắn, hơn nữa còn chuyện mà Thẩm Tường làm ở bên ngoài nói cho những người này.

Đây chính là vì để cho Thẩm Tường đạt được sự tán thành của những người này.

Lúc này Thẩm Thiên Hổ lần lượt giới thiệu hơn mười cường giả này cho Thẩm Tường quen biết, có người là theo Thẩm Thiên Hổ từ trước, có là một số người tới từ thế giới khác.

"Tường nhi, hiện tại ngươi nói kế hoạch của ngươi nghe một chút, ta biết ngươi có biện pháp!" Thẩm Thiên Hổ nói, hắn hiểu rõ thủ đoạn của Thẩm Tường.

"Ta có một cường giả tu vi Đạo Tôn, kế hoạch của ta chính là để nàng ta xuất thủ, xử lý đi những tên cường giả tương đối có tính uy hiếp kia, còn những người khác thì giao cho chúng ta." Thẩm Tường nói.

"Đây là thật?" Một lão giả kinh ngạc nói, Đạo Tôn thế nhưng là bọn họ rất mong chờ a, ở bên trong thế giới của bọn hắn thì cái này tương đương với tồn tại trong truyền thuyết vậy.

"Thật!" Thẩm Tường gật đầu trả lời.

Người ở chỗ này đều có chút không tin, dù sao chuyện này đối với bọn hắn mà nói thì có chút khó mà tiếp nhận, hiện tại Giới Hoàng của Địa Linh giới chỉ là Đạo Huyền cảnh mà thôi, nhưng lại ép tới bọn họ không thở nổi!

Nếu như thực sự có một cường giả Đạo Tôn thì bên bọn họ chắc chắn là tồn tại vô địch, muốn đánh hạ Giới Hoàng và mười Vương của Địa Linh giới vậy thì đơn giản chính là chuyện dễ như trở bàn tay.

Thẩm Thiên Hổ đương nhiên tin tưởng Thẩm Tường, hắn cũng hiểu tại sao những người khác lại không tin, hắn nói ra: "Tường nhi, ngươi có thể để cho vị Đạo Tôn này đi ra hay không...?"

"Không thành vấn đề!" Thẩm Tường lập tức để Hạ Bạch Linh từ bên trong U Dao sơn trang đi ra, lúc trước Thẩm Tường đã nói chuyện này với nàng.

Sau khi Hạ Bạch Linh đi ra, làm ra vẻ thành dáng vẻ lạnh như băng, để nàng xem ra tương đối có phong phạm của cao thủ, đây chính là Thẩm Tường đã dặn dò nàng trước đó.

Trông thấy nữ tử cao quý xinh đẹp mặc váy tím này, mọi người lại sững sở, ở trong suy nghĩ của bọn hắn, cường giả cấp bậc Đạo Tôn có lẽ phải là một lão giả rất già mới đúng.

Trước đó Thẩm Tường cũng cảm thấy nên như thế, nhưng hắn từng gặp Đạo Tôn còn kỳ quái hơn, ví dụ như Thanh Dương và Hư Không hai người này chỉ lớn bằng đứa trẻ nhỏ, hắn đã cảm thấy Đạo Tôn đều là rất kỳ hoa.

Hạ Bạch Linh xem như tương đối bình thường.

"Các vị chớ hoài nghi, nàng ta chính là Đạo Tôn!" Thẩm Tường cười nói: "Trước đó chính là nàng giúp ta một tay, ta mới giết chết mười tên cao thủ của Tề Hiền Lãng kia."

Thẩm Tường quả thực giết chết rất nhiều cao thủ bên cạnh Tề Hiền Lãng, mà Thẩm Tường bây giờ mới chỉ Đạo Đan cảnh tầng mười, có thể thấy được chuyện này chắc chắn có người ở đằng sau giúp một tay.

"Đây thật là tu vi Đạo Tôn?" Một lão giả không cảm nhận được khí tức của Hạ Bạch Linh, rất là nghi ngờ, hơn nữa Hạ Bạch Linh lúc này tuy rằng cố ý ra vẻ lạnh như băng, nhưng nàng sinh ra cũng không phải loại nữ tử có phong phạm cường giả, ai bảo dáng dấp nàng lại ngọt ngào như vậy.

"Bạch Linh tỷ, làm vài chiêu đi!" Thẩm Tường khẽ nói với Hạ Bạch Linh.

Tay ngọc của Hạ Bạch Linh vung lên, chỉ thấy trên lòng bàn tay của nàng xuất hiện một quả tim đang đập lên!

"Đây là ... đây là trái tim của ta!" Lão giả kia vọi vàng kinh hô lên, dọa tới sắc mặt tái nhợt.

"Vị tiền bối này không cần lo lắng, quả tim của ngươi không sao cả!" Thẩm Tường cười nói, lúc này Hạ Bạch Linh cũng đã trả lại quả tim cho hắn.

Mọi người lúc này đều kinh hồn bạt vía, lo lắng cho quả tim của mình đều bị người ta móc ra bóp nát mà không hiểu ra sao cả!

Đương nhiên, bọn họ bây giờ còn chưa khắc sâu cảm nhận được thực lực tu vi Đạo Tôn, nhưng lại biết Hạ Bạch Linh còn mạnh mẽ hơn bọn họ nhiều!

"Hiện tại rất cả mọi người chuẩn bị xong chưa? Nếu như mọi người không yên lòng thì chúng ta trước tiên có thể xử lý Giới Hoàng và mười tên Vương khác kia, rồi sau đó các ngươi lại ra tay, như vậy cũng có thể có bảo hộ một số." Thẩm Tường nói.

"Cũng được!" Thẩm Thiên Hổ khẽ gật đầu: "Tường nhi, để cho ta đi cùng với ngươi đi!"

"Không cần, lão cha ngươi ở chỗ này chuản bị xuất kích toàn diện, nhanh chóng thu hồi lại Địa Linh giới, ta còn có chuyện quan trọng phải làm, tới lúc đó ta và Bạch Linh tỷ xem xem có thể khu trừ Tử độc ở trên mặt đất hay không, để mọi người trở lại mặt đất." Thẩm Tường nói.

Mọi người lúc này đều kích động không thôi, bọn họ cảm thấy chuyện này rất có thể làm được, bởi vì Hạ Bạch Linh là một Đạo Tôn, trong mắt bọn họ, Đạo Tôn là tồn tại không gì làm không được.

"Vậy các ngươi tìm được Giới Hoàng không?" Thẩm Thiên Hổ nói ra: "Ta vẫn là có chút lo lắng."

"Chuyện này thì có gì khó khăn? Ta đã có thể đi tới nơi này, chứ đừng nói là tìm người có danh tiếng lớn ở Địa Linh giới này." Thẩm Tường cười nói: "Trước tiên cứ như vậy đi, chúng ta đi trước!"

Thẩm Tường mang theo Hạ Bạch Linh rời khỏi tòa Địa cung này, đi tới phía trên.

"Tiểu bại hoại, vừa rồi ngươi trông ta có rất bá khí hay không?" Hạ Bạch Linh cười khanh khách nói.

"Không, trông là lạ, nhưng lại tốt hơn nhiều so với dáng vè ngày thường cười đùa tí tửng của ngươi." Thẩm Tường cười nói: "Giống như Tuệ San tỷ, Kỳ Liên tỷ thì như vậy mới gọi là bá khí."

"Hừ, thế mà xem thường ta." Hạ Bạch Linh hung hăng véo vào khuôn mặt tuấn tú của Thẩm Tường rồi mới tiến vào U Dao sơn trang: "Tìm được tên Giới Hoàng kia thì để cho ta ra tay đi."

Thẩm Tường dịch chuyển mấy cái đã đi tới một tòa thành thị, tòa thành thị này cũng tương đối lớn, hắn trực tiếp tiến vào phủ thành chủ, xử lý tên thành chủ kia và cường giả bên người thành chủ.

Thành chủ tòa thành thị này chính là người của Tề Vương, năm đó cũng tham dự chiến tranh công chiếm Địa Linh giới, cho nên Thẩm Tường ra tay cũng rất hung ác.

Thẩm Tường từ tòa thành thị này truyền tống tới Đế Linh thành, đó là nơi mà Giới Hoàng ở.

"Cứ đi tìm từng tên thủ hạ của Giới Hoàng như vậy thì quá phiền toái, nghĩ biện pháp đưa tất cả bọn chúng tới nơi này hốt gọn một mẻ đi." Hạ Bạch Linh nói.

"Ừm, ta cũng có ý nghĩ như vậy, hiện tại ta đi bắt tên Giới Hoàng kia lại trước, rồi sau đó giả mạo tên Giới Hoàng đó." Thẩm Tường khẽ gật đầu.

Ở trong Đế Linh thành này, tài nguyên thiếu thốn cho nên trận pháp phòng ngự gì đó rất ít, xem như có cũng không phải quá mạnh, Thẩm Tường rất nhẹ nhàng đã tiến vào trong hoàng cung của Đế Linh thành này.

Cuộc sống của Giới Hoàng kia rất xa hoa lãng phí, lúc Thẩm Tường tìm tới hắn, hắn đang tầm hoan tác nhạc với một đám người, đang chơi đùa với một đám mỹ nhân ở trong ao.

Thẩm Tường trốn ở bên trong này chờ một lát, cuối cùng đợi đến tên Giới Hoàng kia một mình rời đi.

Giới Hoàng có dáng vẻ trung niên, tướng mạo bình thường, tuy nhiên trong vẫn tương đối uy mãnh, hắn tiến vào mật thất của chính mình, lấy ra một bình ngọc, từ bên trong lấy ra một viên đan dược.

"Đây là đan dược gì?" Thẩm Tường hỏi, hắn vừa rồi đã hóa thành sương mù, lặng lẽ đi theo vào.

Giới Hoàng rất cảnh giác, nghe thấy có người hỏi ở đằng sau thì bỗng nhiên giật mình, trong tay cũng xuất hiện thêm một thanh trường kiếm, nhưng lúc này hắn lại phát hiện hai tay và hai chân của mình chia lìa với thân thể.

Hạ Bạch Linh đã xuất thủ, vận dụng lực lượng không gian huyền diệu, để tứ chi của tên Giới Hoàng kia tách rời khỏi thân thể, nhưng cũng chỉ là tách rời ở trên không gian mà thôi, cũng không có đau đớn hay đổ máu gì cả, chỉ là không cách nào động đậy mà thôi.

"Ta là Thẩm Tường!" Thẩm Tường cười hắc hắc, tay đã đặt ở trên đầu của tên Giới Hoàng này, thôn phệ lấy trí nhớ của hắn, hắn từ trong ký ức của tên Giới Hoàng này thế nhưng là nhìn thấ không ít thứ bẩn thỉu...

Giới Hoàng đau tới quát lớn lên, tuy rằng hắn có lực lượng cường đại, nhưng cỗ lực lượng này thật giống như tách rời với hắn, tuy rằng hắn có thể cảm ứng được nhưng lại không cách nào sử dụng.

Hạ Bạch Linh không cần đi ra khỏi U Dao sơn trang của Thẩm Tường đã có thể chế trụ tên Giới Hoàng này một cách dễ dàng.

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment