Nhìn vào biển dung nham vô biên vô tận ở phía dưới, Thiết Vân Thiên nhíu chặt lông mày, bởi vì hắn không biết nên đặt trận bài ở chỗ nào mới an toàn.
"Phương pháp này có chút khó a! Đương nhiên, muốn để thành thụ thu hoạch được đạo khí nồng đậm thì đây vốn không phải là chuyện đơn giản, ít ra đây là một cái biện pháp, hơn nữa có khả năng thực hiện được."Thiết Vân Thiên vẫn tương đối lạc quan, hắn mang theo Thẩm Tường đi xung quanh, muốn quan sát một chút xem nên bố trí trận bàn như thế nào cho cẩn thận.
"Khảm ở phía trên được không?" Thẩm Tường nhìn vào những nham thạch màu đỏ rực ở phía trên kia một chút.
"Không tốt lắm, tình huống những tảng đá đó không ổn định, nói không chừng có thể rơi xuống bất cứ lúc nào." Thiết Vân Thiên lắc đầu nói.
Thẩm Tường dùng Đạo Tâm nhãn quan sát, hắn muốn nhìn một chút ở dưới dung nham có loại hình núi nhỏ nào hay không, chỉ cần ở bên trong đánh ra một cái hố, đặt trận bàn vào bên trong là được rồi.
Hơn một canh giờ sau, Thẩm Tường và Thiết Vân Thiên đều không nghĩ ra được biện pháp tốt, vào lúc bọn hắn định trở về thì dung nham đột nhiên trở nên rất dữ dội, phập phồng lên xuống.
"Phía dưới có cái gì!" Thẩm Tường kinh hô: "Là một đầu Địa Tâm Thần Thú!"
Nghe thấy tiếng la của Thẩm Tường, Thiết Vân Thiên vội vàng kéo lấy Thẩm Tường, lấy ra trận bàn chuẩn bị dịch chuyển rời đi.
"Cẩn thận!" Thiết Vân Thiên đánh ra một chưởng về phía mặt đất nơi dung nham đang dâng trào đi lên, đánh văng ra, không cho bắn tung tóe vào trên người Thẩm Tường.
"Đại ca, là ta a!" Thẩm Tường đột nhiên nghe thấy giọng nói quen thuộc.
"Hoắc Lân?" Thẩm Tường giật mình, hô.
Hoắc Lân chính là Địa Tâm Thần Thú của thế giới Cửu Thiên, là một đầu Hỏa Kỳ Lân.
"Đại ca, đã lâu không gặp a!" Phía dưới có một luồng ánh lửa bắn lên, chỉ thấy một tên thanh niên cười hì hì đứng ở đằng kia, trên người mặc áo giáp màu đỏ rực.
"Tiểu tử này, ngươi làm ta sợ muốn chết!" Thẩm Tường vô cùng cao hứng, hắn không nghĩ tới sẽ gặp được Hoắc Lân ở nơi này, hơn nữa hắn và Hoắc Lân đã rất lâu rồi không gặp nhau.
Thiết Vân Thiên vô cùng bất ngờ, Thẩm Tường thế mà quen biết một đầu Địa Tâm Thần Thú, hắn đột nhiên cảm thấy Thẩm Tường rất thần bí, Địa Tâm Thần Thú cũng không phải ai cũng có thể quen biết một cách tùy tiện, cho dù là hắn, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Địa Tâm Thần Thú, nhưng Thẩm Tường lại có thể xưng huynh gọi đệ với đầu Địa Tâm Thần Thú này.
"Thật không nghĩ tới có thể gặp được ngươi ở chỗ này!" Hoắc Lân cười hì hì nói: "Đại ca ngươi vẫn như cũ, htực lực không ra sao, nhưng lại luôn đi những nơi rất nguy hiểm."
"Tiểu tử thối, ngươi đây là xem thường người a!" Thẩm Tường cười mắng: "Gần đây thế nào? Ở chỗ này đã quen thuộc chưa?"
"Tạm được!" Hoắc Lân khẽ gật đầu: "Đại ca, ngươi tới đây làm cái gì? Có phải có chuyện gì hay không?"
"Đương nhiên là có, nơi này là địa bàn của ngươi sao? Giúp ta đặt một vật!" Thẩm Tường nói.
"Ta ở dưới này có một tòa cung điện, cũng chính là tòa trước đó của ta, ta mang các ngươi đi xuống ngồi một chút đi!" Hoắc Lân lấy ra một viên hạt châu trong suốt rất lớn, để Thẩm Tường và Thiết Vân Thiên đi vào, rồi sau đó hắn biến thành Hỏa Kỳ Lân to lớn, cắn hạt châu chui vào sâu trong Địa Tâm.
Hoắc Lân ở chỗ này kiến tạo một cái Địa Tâm Thần cảnh, còn có một cái Kỳ Lân điện, giống như trước đó ở thế giới Cửu Thiên, Thẩm Tường đi tới chỗ này, đột nhiên có một loại cảm giác rất quen thuộc.
"Muốn đặt cái gì?" Hoắc Lân hỏi: "Nơi này của ta rất an toàn, tuy rằng ở gần đây có không ít Địa Tâm Thần Thú, nhưng đám gia hỏa này đều không phải là đối thủ của ta, bản thân ta là thuộc về Thiên Đạo Thần Thú, những con tạp mao kia chênh lệch quá xa so với ta."
Thiết Vân Thiên lấy ra một cái trận bàn, nói ra: "Ta muốn đặt một cái trận bàn ở chỗ này, muốn hấp thu năng lượng từ Địa Tâm cung cấp năng lượng cho thành thị của chúng ta."
"Không thành vấn đề, cứ bao trên người ta, nơi này của ta thế nhưng là lựa chọn tốt nhất, có thể nhanh chóng thu lấy năng lượng tinh thuần thượng đẳng nhất của Địa Tâm." Hoắc Lân cười nói rồi mới nhận lấy trận bàn kia.
Thiết Vân Thiên đã dạy hắn thao tác mở ra trận bàn như thế nào.
"Thê tử ngươi đâu?" Thẩm Tường hỏi.
"Nàng ta ngủ say, hết cách rồi, lúc Địa Tâm Thần Thú chúng ta mạnh lên thì đều cần đánh một giấc, một giấc chính là thời gian rất lâu." Hoắc Lân nói, hắn đã nhớ kỹ mở trận bàn ra như thế nào.
"Đa tạ, ta bây giờ đi lên xem thử một chút, xem có thể từ chỗ này hấp thu được năng lượng hay không, khả năng này cần một chút thời gian." Thiết Vân Thiên bây giờ còn chưa làm ra trận bàn có thể chuyển hóa năng lượng Địa Tâm, tuy nhiên đây không phải vấn đề, hắn chẳng mấy chốc là có thể làm ra.
"Thành chủ, ngươi đi lên đi, ta muốn tụ họp với huynh đệ của ta một chút." Thẩm Tường nói.
"Được!" Thiết Vân Thiên tự mình rời đi, trên đường đi hắn đều đang suy nghĩ về Thẩm Tường, bởi vì vô luận nhìn thế nào đều không phải là nhân vật bình thường.
...
Sau khi Thiết Vân Thiên đi, Hoắc Lân hỏi: "Thẩm đại ca, lão đầu kia là ai? Trông hắn ta hơi lạ!"
"Nói ra rất dài dòng ..." Thẩm Tường kể lại tình huống Huyền Hoang cho Hoắc Lân, để Hoắc Lân biết tình cảnh tào thành thị kia.
"Ở trên mặt đất xảy ra chuyện cũng không ít a!" Hoắc Lân nói ra: "Địa Tâm Thần Linh trước đó tới tìm ta, hắn nói nhờ có ngươi mới hoàn thành được chuyện mà bọn họ không cách nào hoàn thành, hắn nói với ta rất nhiều, cái gì mà hai cái thời đại dung hợp lại, cái gì cân bằng! Cho nên hắn mới làm ra một chỗ như thế này cho ta, để cho ta ở chỗ này kê gối cao mà ngủ không cần lo."
"Địa Tâm Thần Linh còn nói cái gì không? Ngươi có biện pháp tìm được hắn không?" Thẩm Tường vội vàng hỏi, hắn bây giờ đang muốn tìm đám thần linh Thiên Đạo Thần Linh kia.
"Cũng không nói gì nữa! Tuy nhiên hắn có để lại phương thức liên lạc với hắn, ta bây giờ sẽ liên lạc với hắn giúp ngươi." Hoắc Lân nói ra: "Đại ca, ngươi muốn nói với hắn chuyện gì?"
"Nói Thẩm Tường ta có chuyện tìm hắn và Thiên Đạo Thần Linh." Thẩm Tường nói.
Hoắc Lân lấy ra một cái vòng tròn rất nhỏ, rồi nói với chiếc vòng tròn nhỏ này.
"Được rồi, cũng không biết bọn họ lúc nào có rảnh tới, tuy rằng bọn họ đều là thần linh gì đó, nhưng ta cảm thấy không có lợi hại bằng đại ca ngươi." Hoắc Lân cười thầm: "Nếu tu vi của đại ca sau này tới loại trình độ như bọn họ thì lúc nào cũng có thể diệt bọn họ!"
"Ta còn tưởng rằng bọn họ lập tức tới!" Thẩm Tường nhếch miệng.
"Đại ca, mặt đất mà không sống được nữa thì tới nơi này của ta đi! Nếu như ngươi và ta hợp lực thì cái Địa Tâm Thần cảnh này chắc chắn sẽ rất xinh đẹp." Hoắc Lân nói.
"Ừm, xem ra chỗ này của ngươi là nơi ta tránh gió tốt nhất." Thẩm Tường cười hắc hắc nói.
Không đợi bao lâu, Hoắc Lân hô: "Đại ca, Địa Tâm Thần Linh nói bọn họ chẳng mấy chốc sẽ tới, bảo ngươi kiên nhẫn chờ chút!"
Thẩm Tường nói ra: "Xem ra bọn họ rất coi trọng đối với ta đi!"
Hoắc Lân cười nói: "Đó là đương nhiên, đại ca ngươi đã giúp bọn họ! Đám chim thần linh này tuy rằng không lợi hại mấy, nhưng vẫn là rất có tâm."
Địa Tâm Thần Linh chẳng mấy chốc là tới, đây là lần đầu tiên Thẩm Tường tận mắt nhìn thấy Địa Tâm Thần Linh, là một đại hán miệng đầy ria mép.
Thiên Đạo Thần Linh cũng tới, hắn lúc này cười cười, để trong lòng Thẩm Tường có chút khó chịu.
"Thẩm Tường, ngươi thật sự là ở khắp mọi nơi a, so với chúng ta những thần linh này còn lợi hại hơn, lúc này mới không bao lâu mà ngươi đã có thể chạy tới Địa Tâm Bát Hoang rồi!" Thiên Đạo Thần Linh cười nói.
"Đó là đương nhiên, thực lực của đại ca ta không cần chất vấn." Hoắc Lân nói.
Thẩm Tường có rất nhiều chuyện muốn hỏi Thiên Đạo Thần Linh, ví dụ như hòn đảo chỗ phụ thân hắn, rồi sau đó mới chính là người lông đen ... liên hệ giữa Bát Hoang mới và Bát Hoang cổ.
P/S: Ta thích nào ... chương 3.