Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2531 - Chương 2531 - Chuyện Cũ Của Cửu Tiêu

Chương 2531 - Chuyện cũ của Cửu Tiêu
Chương 2531 - Chuyện cũ của Cửu Tiêu

Nghe thấy những lời này, Thẩm Tường lập tức giận tới tím mặt: "Nhất định phải giết bọn hắn!"

Mà Hạ Bạch Linh đã dịch chuyển đi tới, vẻ mặt lạnh lùng đáp xuống trước mặt đám người này.

Hạ Bạch Linh đột nhiên xuất hiện khiến đám nam tử trẻ tuổi kia hai mắt tỏa ánh sáng, Hạ Bạch Linh loại đẹp như tiên nữ này, nữ tử có khí chất thoát tục này bọn họ hiếm khi gặp được, đặc biệt là khuôn mặt như phủ băng lúc này của Hạ Bạch Linh, nhìn làm càng cho người cảm thấy nàng ta có một loại khí chất lạnh lùng mà xinh đẹp, mang tới cho người ta cảm giác rất muốn chinh phục.

Mà bốn nữ tử kia thì lại ghen ghét không thôi, đặc biệt là lúc trông thấy ánh mắt của những nam tử kia khi nhìn Hạ Bạch Linh!

"Chẳng lẽ ngươi nghe thấy chúng ta, tự mình chạy tới muốn làm nha hoàn của chúng ta sao?" Nam tử áo tím nhe rằng cười, đi tới.

Hạ Bạch Linh lập tức sử dụng lực lượng không gian vô cùng cường đại, giữ chặt hơn mười người này, vừa rồi nghe thấy lời của bọn hắn, nàng ta cũng cảm thấy những người này không cần phải sống sót nữa, nàng ta cũng không nghĩ tới đám con cháu Thiên Hoang thế gia này vậy mà phách lối như vậy.

Cảm thấy mình bị giữ đứng im lại, không cách nào động đậy, đám thanh niên này lạnh cả tim, bọn họ biết mình lại đá trúng tấm sắt!

Bọn hắn đột nhiên muốn khóc, liên tục gặp phải gia hỏa đều là cấp bậc Đạo Tôn, đều là người dễ dàng là có thể đối phó được bọn hắn!

"Hừ!" Thẩm Tường đột nhiên dịch chuyển tới, Cửu Tiêu Thần kiếm lập tức vung về phía đầu của nam tử mặc áo tím kia chém rụng xuống.

"A ... Ngươi đang làm gì vậy!" Nam tử áo tím kinh hãi la lên, đầu của hắn tuy rằng rơi xuống đất, nhưng lại không có chết đi.

"Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi!" Thẩm Tường nói xong, hung hăng đạp vào trên mặt hắn một cái rồi sau đó ném đầu của hắn vào phong ấn ở bên trong Sáng Thế Thần lô.

"Các ngươi đám gia hỏa này không chịu thật tốt ở lại trong Thiên Hoang thế gia chó má gì đó của các ngươi, tại sao phải chạy đi ra ngoài để phách lối đây? Thật tưởng rằng các ngươi là vô địch thiên hạ sao?" Thẩm Tường đi về phía một nữ tử, nữ tử này vừa rồi nói phải bắt được nữ tử trong Bách Hoa thôn này rồi hung hăng quật một trận.

"Ngươi còn là nam nhân sao? Muốn động thủ với nữ nhân?" Nữ tử kia vốn còn muốn dùng danh hào Thiên Hoang thế gia của chính mình ra tới để hù sợ Thẩm Tường, nhưng không nghĩ tới Thẩm Tường thế mà đã biết, nếu biết còn dám động thủ đối với bọn hắn thì hiển nhiên là không sợ bọn hắn.

Bọn họ lúc này cũng không dám tin tưởng, danh hào Thiên Hoang thế gia của bọn họ thế mà lại vô dụng như vậy, hơn nữa giống như là chuột chạy qua đường vậy, trông thấy là ăn giã!

"Ngươi căn bản không xem là người!" Rất nhanh một kiếm của Thẩm Tường vung tới, chặt đầu cảu nữ tử này xuống rồi sau đó ném vào trong Sáng Thế Thần lô.

Sau đó, Thẩm Tường cứ như vậy dùng Cửu Tiêu Thần kiếm, từng kiếm một chặt đầu của đám phách lối này xuống, bọn họ đều có tu vi là Đạo Tông, chỉ cần đầu còn Thần Hải thì sẽ không bị chết, mà nhục thân bọn họ vất vả tu luyện ra được thì đã bị Thẩm Tường luyện hóa thành tro.

Thẩm Tường vừa rồi tuy rằng rất tức giận, nhưng hắn vẫn sẽ không mất lý trí, hắn biết hậu quả giết chết những gia hỏa này, nhưng để bọn chúng tiếp tục phách lối thì sớm muộn sẽ làm ra chuyện lớn gì đó, cho nên dứt khoát để bọn chúng mất tích, như vậy đám gia hỏa không trở về được cũng sẽ không biết Long CỬu Tiêu động thủ đối với bọn chúng, bằng không tới lúc đó Cửu Tiêu Long thành nói không chừng sẽ có rắc rối.

"Thật không nghĩ tới Long Cửu Tiêu thế mà có khúc mắc với Thiên Hoang thế gia a!" Nguyệt Nhi nói.

"Ừm, ta cũng cảm thấy kỳ quái, chúng ta đi hỏi hắn một chút đi!" Thẩm Tường nói, vừa rồi hắn cũng từ trong lời nói của Long Cửu Tiêu mà hiểu được, Long Cửu Tiêu biết đó là Thiên Hoang thế gia.

Hạ Bạch Linh và Nguyệt Nhi đều tiến vào U Dao sơn trang, Thẩm Tường đi tới trong Cửu Tiêu Long trang.

"Long tiền bối, những Thiên Hoang kia ..." Thẩm Tường nói tới đây, Long Cửu Tiêu cắt ngang lời hắn rồi sau đó dẫn hắn vào trong một cái phòng.

"Vừa rồi ngươi hình như đứng ở trên tường thành xem, sau đó ngươi đi chỗ nào?" Long Cửu Tiêu hỏi, Thẩm Tường vừa rồi đứng ở gần đó quan sát, hắn đương nhiên biết, chỉ có điều hắn nhìn lại, thì Thẩm Tường đã biến mất.

"Ta đuổi theo đám gia hỏa kia, bọn chúng sau đó chạy tới Bách Hoa thôn!" Thẩm Tường nói.

"Cái hướng đó là đúng, tuy nhiên chỗ đó có kết giới, bọn chúng chắc chắn không vào được!" Long Cửu Tiêu nói ra: "Đám gia hỏa này tuy thực lực mạnh, nhưng còn chưa đủ để phá hỏng kết giới của Bách Hoa thôn!"

"Không, bọn chúng ngay cả Tam Tiền Thần thành cũng tiến vào được, cho nên Bách Hoa thôn không khó lắm!" Thẩm Tường nói.

"Xem ra ta chủ quan, sau đó thì sao?" Long Cửu Tiêu thở dài một hơi.

"Ta chém bọn hắn!" Thẩm Tường nói ra: "Đám gia hỏa này thế mà đánh chủ ý với Bách Hoa thôn!"

"Đều giết?" Long Cửu Tiêu biết Hạ Bạch Linh ở ngay bên cạnh Thẩm Tường, muốn đối phó hơn mười tiểu tử kia thì tuyệt đối không có vấn đề gì.

"Không, ta chặt đầu bọn hắn xuống rồi ném vào bên trong Sáng Thế Thần lô, bọn chúng tuy rằng không chết, nhưng bây giờ chắc chắn sẽ cảm thấy sống còn khó chịu hơn chết." Thẩm Tường cười gằn mà nói.

"Làm rất hay!" Long Cửu Tiêu vỗ vào bả vai của Thẩm Tường, cười nói.

"Long tiền bối, ngươi và Thiên Hoang thế gia hình như có khúc mắc, đúng hay không?" Thẩm Tường hỏi.

"Ừm, ta đi qua rất nhiều nơi, Bát Hoang cổ tuy rằng sau này không hiểu sao biến mất, nhưng ở bên trong truyền tống trận của Tam đại tiền trang thì vẫn có thể đi tới, năm đó lúc ta ở tiền trang Vĩnh Sinh làm Tiền Đồng sư từng đi qua Thánh Hoang, bởi vì một lần ra ngoài bị bắt ... kẻ bắt ta chính là những Thiên Hoang thế gia này, bọn chúng bán ta bán qua bán lại, xem như nô lệ, đoạn thời gian đó là thời gian khó khăn nhất của đời ta." Nhớ lại việc này, cơ thịt trên mặt của Long Cửu Tiêu co vào.

"Còn có loại chuyện này!" Thẩm Tường cũng không nghĩ tới Long Cửu Tiêu lại từng trải qua cuộc sống nghĩ mà kinh như vậy.

"Sau đó ta tự mình chạy trốn, ta đi tới tiền trang Vĩnh Sinh, ở dưới sự trợ giúp của Nhị trang chủ, bọn chúng cuối cùng mới bằng lòng hủy bỏ khế ước chủ phó! Mà Nhị trang chủ cũng khuyên bảo qua ta, ở trước khi ta không có được thực lực tuyệt đối thì tuyệt đối không được đi tìm bọn chúng để báo thù!"

Long Cửu Tiêu nắm chặt nắm đấm: "Ta đương nhiên biết thực lực của bọn hắn rất mạnh, cho nên ta vẫn luôn ẩn nhẫn! Đương nhiên nêu snhư sau này ta đi tìm bọn chúng để báo thù, ta tuyệt đối sẽ không để Cửu Tiêu Long thành đi theo ta, ta tự mình đi!"

Thẩm Tường không nghĩ tới Thiên Hoang thế gia vậy mà xấu xa như vậy, điều này cũng làm cho hắn càng lo lắng hơn!

"Những gia hỏa này đã câu kết lại với Bất Tử Thần tộc, Ác Linh tộc, sư tồn tại của Cửu Tiêu Long thành và Bách Hoa thôn chính là Bất Tử Thần tộc nói cho bọn hắn." Thẩm Tường nói.

"Hừ, cấu kết với nhau làm việc xấu, đều chờ đó cho ta, sớm muộn gì ta cũng sẽ thu thập hết bọn chúng." Long Cửu Tiêu hừ lạnh nói.

"Thật sự là thời buổi rối loạn, xem ra chúng ta phải nắm chắc thời gian tăng thực lực lên mới được!" Thẩm Tường cảm thán nói: "Long tiền bối, Sương Như có nói tới chuyện Huyền Đạo Vương đan với ngươi hay không?"

"Ừm, nói rồi, tu luyện lực lượng Huyền Đạo có thể đối phó đám người lông đen dễ dàng hơn." Long Cửu Tiêu khẽ gật đầu: "Chúng ta bây giờ đều đã bắt đầu tu luyện, may mắn mà có ngươi a! Ta có dự cảm, đám người lông đen kia không bao lâu sẽ quét sạch toàn bộ Bát Hoang mới!"

"Tại sao sẽ có loại dự cảm như vậy?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.

"Bởi vì Thiên Hoang thế gia ... vô luận là Bát Hoang cổ hay là Bát Hoang mới, thời gian rất lâu đều chưa từng hỗn loạn, mà sự tồn tại của Thiên Hoang thế gia chính là vì gây ra hỗn loạn!" Long Cửu Tiêu thở dài nói: "Năm đó ta bị bọn chúng bắt lại làm nô sủng cũng có một đoạn thời gian, đối với chúng thì ta đều biết được sơ lược, đây là một đám gia hỏa chỉ sợ thiên hạ không loạn!"

P/S: Ta thích nào ... chương 4.

Bình Luận (0)
Comment