Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2544 - Chương 2544 - Nữ Ma Nguyền Rủa Xuất Thủ

Chương 2544 - Nữ ma nguyền rủa xuất thủ
Chương 2544 - Nữ ma nguyền rủa xuất thủ

Thẩm Tường lặng lẽ đi tới trong sơn động của một con Man Thú, đây chính là Man Thú tương đối cường đại ở chỗ này, từ cỗ khí tức kia là có thể cảm ứng ra được, tuy rằng đầu Man Thú này bây giờ đã bị khống chế, nhưng uy thế của nó vẫn còn, lúc tới gần đều để lòng người phải khiếp sợ.

Để Thẩm Tường yên tâm là, lúc hắn đến gần, đầu Man Thú này vậy mà không phát hiện hắn, sau khi hắn đi vào bên trong, trông thấy đây là một con Ngư thú to lớn, lúc này đang nghỉ ngơi, trông rất yên tĩnh.

Nhưng là, một khi có người tiến vào hạp cốc này, Man Thú trong này đều sẽ lập tức trở nên táo bạo, bởi vì bọn chúng được sắp xếp tới nơi này, chính là vì để ngăn cản nhân loại tiến vào Thánh Đạo sơn mạch.

Lúc Thẩm Tường tới gần, sử dụng Nhiếp Hồn Ma chú, lặng lẽ chui vào trong thần hải của con Ngư thú này, tìm kiếm khế ước giam cầm Ngưu thú này.

Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường tìm được lực lượng khế ước trói buộc Ngưu thú này!

"Chỉ cần xóa lực lượng khế ước này là xong." Đối với Thẩm Tường mà nói thì đây là chuyện tương đối khó khăn, bởi vì làm không cẩn thận thì ngay cả chính hắn cũng bị ảnh hưởng.

"Xem ra rất khó a!" Thẩm Tường suy tính kỹ càng một phen, cuối cùng vẫn không động thủ, loại lực lượng khế ước này rất thần bí, hắn cũng không biết phải hóa giải như thế nào, tuy nhiên hắn lại biết được là ai có thể.

"Chuyện này cần phải trở về Bát Hoang mới một chuyến!" Thẩm Tường quyết định trở về tìm tới Hứa Du Tình, bằng không kế hoạch của hắn sẽ không thể tiến hành được.

Hắn dùng mấy ngày để Phạm Thế Tâm truyền tống hắn về Cửu Tiêu Long thành, hắn để cho Hứa Du Tình và Nguyệt Nhi tiến vào U Dao sơn trang rồi lại trở về Thánh Hoang.

Đương nhiên, Phạm Thế Tâm không biết Thẩm Tường muốn đi chống lại Thiên Hoang thế gia, bằng không hắn chắc chắn sẽ ngăn cản, cho nên Thẩm Tường cũng sẽ không nói cho Phạm Thế Tâm.

Hứa Du Tình rất lâu không gặp Thẩm Tường, nàng ta cũng rất nhớ Thẩm Tường, hiện tại phụ thân của nàng cũng đã không sao cả, sống rất sung sướng ở bên trong Cửu Tiêu Long thành, nàng ta cũng yên tâm! Nhưng nàng cả ngày vẫn luôn nhớ tới Thẩm Tường, đặc biệt là sau khi ở Bách Hoa thôn lâu, cả ngày nghe Nguyệt Nhi và Long Tuyết Di nói tới các loại nguy hiểm mà Thẩm Tường đã trải qua, luôn luôn để nàng ta rất lo lắng.

"Ngươi cái tên tiểu bại hoại này, gọi ta đi cùng rốt cuộc là có chuyện gì a, thế mà không nói rõ ràng." Hứa Du Tình ở bên trong U Dao sơn trang nói: "Người ta ở Bách Hoa thôn thế nhưng là đang có rất nhiều việc cần phải hoàn thành."

"Ta nhớ ngươi, để ngươi theo ta một chút chẳng lẽ không được sao?" Thẩm Tường cười thầm, lúc này hắn ở ngay bên trong Vĩnh Sinh thành của Thánh Hoang, nguyên nhân bởi vì quan hệ giữa hắn và Phạm Thế Tâm rất tốt, cho nên hắn có thể miễn phí ở vào khách sạn tốt nhất ở chỗ này.

Hiện tại hắn đi tới trong một gian khách sạn, để Hứa Du Tình từ trong U Dao sơn trang đi ra.

"Hừ hừ!" Hứa Du Tình trông thấy hai mắt Thẩm Tường sáng lên, thì hừ nhẹ hai tiếng, nàng ta cũng rất lâu không ở riêng với Thẩm Tường

Hai người không kìm lòng được mà ôm nhau hôn nay rồi mới quấn lấy nhau cả một đêm...

Lúc trời gần sáng, Hứa Du Tình đánh ngáp một cái, vỗ vỗ cái mông của Thẩm Tường, cười duyên nói: "Rời giường, không phải ngươi nói hôm nay có chuyện quan trọng phải làm sao?"

Tối hôm qua Thẩm Tường đã nói với Hứa Du Tình muốn để nàng ta đi mở ra loại lực lượng khế ước kia, bởi vì đó cùng loại với lực lượng nguyền rủa, mà Hứa Du Tình sinh ra đã biết cách sử dụng lực lượng nguyền rủa, cho nên hắn có ý định để Hứa Du Tình thử một chút.

"Chờ ta đi tới lại để cho ngươi xuất lực, ngươi không cần đi ra cũng có thể làm được, đúng không?" Thẩm Tường hỏi.

"Hẳn là có thể? Có phải sẽ rất nguy hiểm hay không?" Hứa Du Tình đột nhiên lo lắng.

"Là có chút, tuy nhiên không có gì nghiêm trọng, ngươi ở trong U Dao sơn trang tâm sự với Hồng Tình và Hương Âm, để các nàng nói cho ngươi một số chuyện gần đây của ta." Thẩm Tường nói.

Sở Hồng Tình và Dương Hương Âm cả ngày đi theo Thẩm Tường, tự nhiên hiểu rất rõ chuyện của Thẩm Tường ở trong khoảng thời gian này, mà Hứa Du Tình cũng muốn biết.

Tối hôm qua Thẩm Tường rất vui sướng, cho nên lúc này hắn cũng rất hoạt bát, hào hứng tiến về Thánh Đạo sơn mạch.

Trên đường đi, Hứa Du Tình hiểu rõ được không ít chuyện của Thẩm Tường, đặc biệt là những người lông đen ở bên trong Huyền Hoang kia, nàng ta trước đó cũng chỉ biết được đại khái, nhưng không biết được tường tận như vậy.

Hiện tại nàng ta cũng biết chuyện phải làm tiếp theo của Thẩm Tường, chính là tiến vào bên trong Thánh Đạo sơn mạch tìm kiếm dược liệu.

"Hiện tại ta đã là Đạo Đan cảnh tầng mười, tiến vào Đạo Phách cảnh cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn, cái này đều phải dựa vào đan dược mà Mị Dao tỷ tỷ các nàng luyện chế, nếu như thuận lợi, tiếp theo chúng ta ăn Thập Phách đan có lẽ là chẳng mấy chốc là có thể tới Đạo Phách cảnh tầng mười, tốc độ tăng lên thật đúng là nhanh." Hứa Du Tình nói ra: "Không nghĩ tới đan dược thời đại này lại mạnh mẽ như vậy, nếu như ở thời đại của chúng ta không dựa vào trận pháp thời gian thì muốn nhanh như vậy thì căn bản là chuyện không có khả năng."

"Ừm, cho nên ta bây giờ phải nắm chặt thời gian nhanh chóng kiếm thêm một số dược liệu, có trời mới biết Thánh Hoang này có thể ngăn cản được người lông đen hay không." Thẩm Tường nói ra: "Ta luôn cảm thấy thực lực của người lông đen muốn cường đại hơn rất nhiều so với trong sự tưởng tượng của chúng ta, từ Tamđại tiền trang chuẩn bị bây giờ có thể thấy được, bọn họ thậm chí đã làm tốt chuẩn bị hy sinh."

...

Không bao lâu, Thẩm Tường đã tới trong cái hạp cốc lớn có nhiều Man Thú kia, hắn vẫn là đi vào trong cái hang nơi có con Ngưu thú lớn kia.

"Hứa Tình, ngươi thử xem một chút, xem có thể lặng lẽ tiến vào Thần Hải của nó không, rồi giải trừ đi lực lượng khế ước của con Ngưu thú này." Thẩm Tường nói.

"Được, ta sẽ cố gắng cẩn thận một chút để không kinh động tới gia hỏa này, ngươi cũng phải cảnh giác một chút, nếu như phát hiện có cái gì không đúng thì phải lập tức chạy ngay, biết không? Đừng cậy mạnh!" Hứa Du Tình nói, nàng ta không cần đi ra khỏi U Dao sơn trang, cứ như vậy Thẩm Tường cũng không cần lo lắng cho nàng ta.

"Ừm!" Thẩm Tường lúc này chính là đang ở trang thái mây mù, mà con Ngưu thú kia thì đang ngủ.

Hứa Du Tình đã bắt đầu hành động, Thẩm Tường có thể cảm nhận được một chút lực lượng kỳ lạ từ trong U Dao sơn trang thẩm thấu ra ngoài.

"Lực lượng khế ước chính là một loại thuộc về lực lượng nguyền rủa, rất thần bí, ta cũng không biết là hình thành như thế nào, có lẽ là tồn tại từ lúc Thiên Đạo khai sáng tới nay." Hứa Du Tình nói ra: "Ta bây giờ đã tìm được lực lượng khế ước trong Thần Hải của nó."

"Cỗ lực lượng khế ước này khóa lại linh hồn Man Thú thật chặt, như thể linh hồn không thể tách rời vậy, Man Thú không thể làm gì với cỗ lực lượng này, còn nếu như cần thì người khống chế lực lượng khế ước này có thể làm cỗ lực lượng này bùng nổ lên bất cứ lúc nào, đồng thời cũng sẽ phá hủy linh hồn của Man Thú, tới lúc đó Man Thú sẽ chết đi."

"Sợ hãi đều khởi nguồn từ sâu trong linh hồn, Man Thú cũng bởi vì sâu trong linh hồn chịu sự khống chế, cho nên mới sợ hãi, mới có thể bị người quản lấy."

"Du Tình, ngươi thật lợi hại, có thể nắm giữ lực lượng thần bí như vậy." Thẩm Tường tán dương.

"Được rồi, chẳng mấy chốc ta sẽ làm tản đi lực lượng khế ước này, tới lúc đó đầu Man Thú này sẽ tự do, tuy nhiên kế hoạch của ngươi có thể thành công không?" Hứa Du Tình nói ra: "Chỗ này có nhiều Man Thú như vậy, có muốn giải trừ toàn bộ hay không?"

"Thử trước một chút hóa giải cho đầu Ngưu thú này trước xem có hiệu quả gì." Thẩm Tường cười nói: "Có lẽ là sẽ có hiệu quả!"

"Ừm, đã giải trừ, hiện tại ta phải nghiên cứu loại lực lượng khế ước này, nhìn xem có phải giống như chúng ta hay gặp hay không." Hứa Du Tình nói, cũng không biết nàng ta làm được như thế nào, thế mà có thể lấy được một đám ánh sáng màu đỏ, đó chính là lực lượng khế ước.

Khế ước giải trừ không bao lâu, Ngưu thú kia đã tỉnh lại, chính nó cũng phát hiện lực lượng khế ước trói buộc nó không còn, nó hét lớn vài tiếng rồi mới xông ra sơn động.

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment