Thiên Độc Thần Linh cười nói: "Tử Thiến đã nói với ta, chờ qua một đoạn thời gian ngắn sẽ đi gọi Tình Độc Đế Liên kia tới chỗ này cùng tu hành với ta, không nghĩ tới ngươi lại tới."
"Không cần lo lắng cho Tử Thiến, nàng ta ở nơi này sống rất tốt, hiện tại đang ra ngoài hái độc."
"Muội muội nàng nhờ ta tìm tới nàng ta, muốn mang nàng ta về, lo lắng nàng ta ở chỗ này sẽ học cái xấu." Thẩm Tường cười nói: "Hiện tại xem ra không cần lo lắng, bởi vì ngươi hoàn toàn khác biệt so với trong sự tưởng tượng của nàng."
"Thạt là một muội muội tốt, quan tâm tỷ tỷ của mình như vậy." Thiên Độc Thần Linh nở nụ cười dịu dàng nói: "Ngươi nói lại với muội muội của Tử Thiến, hoàn toàn có thể không cần lo lắng."
"Nàng ta chủ yếu là lo lắng Tử Thiến tỷ học được sử dụng Tử độc như thế nào rồi mới đi ra bên ngoài sử dụng lung tung." Thẩm Tường nói ra: "Bởi vì hiện tại người lông đen kia có uy hiếp rất lớn, cho nên nàng chỉ lo lắng tỷ tỷ mình vì mục đích này mà mù quáng đi sử dụng Tử độc cường đại này."
"Không phải như vậy, Tử độc không được phép sử dụng linh tinh, cho dù là ta, ở không không có nhận mệnh lệnh của Thiên Đạo là không thể nào sử dụng." Nói tới đây, Thiên Độc Thần Linh bất đắc dĩ thở dài: "Ta cũng biết sự đáng sợ của Tử độc, nhưng hết cách rồi, ta nhận nhiệm vụ của Thiên Đạo, giết chết rất nhiều sinh linh."
"Nhất định phải giết sao?" Thẩm Tường nhớ tới cảnh ngộ mà Hạ Bạch Linh gặp phải, hắn vẫn là quyết định không nên nói chuyện này ra cho Hạ Bạch Linh, bởi vì thành thị của Hạ Bạch Linh rơi vào Tử độc xâm hại, còn có chính là chỗ hòn đảo của phụ thân hắn.
Thiên Độc Thần Linh lắc đầu: "Một khi lực lượng Thiên Đạo cảm nhận được có những quần thể nào đó sẽ ảnh hưởng tới sự vận chuyển cân bằng của Thiên Đạo thì ta sẽ mất kiểm soát, đi gieo rắc Tử độc, quá trình đó hoàn toàn không phải chính ta có thể làm chủ, cho nên ta chỉ có thể nhìn rất nhiều sinh linh chết ở trong tay ta."
Nói tới chuyện này, Thẩm Tường trông thấy trong đôi mắt của Thiên Độc Thần Linh đầy vẻ bi thương.
"Thiên Đạo sáng tạo ra ta, vốn nên thiết lập ta thành một cái Vô Tình Thần Linh, nhưng hết lần này tới lần khác lại để cho ta đa sầu đa cảm, hơn nữa còn ép buộc ta làm ra rất nhiều chuyện tàn nhẫn, để cho ta tiếp nhận tâm hồn thống khổ nhân loại này." Thiên Độc Thần Linh nhắc tới chuyện này thì tỏ ra rất bi thương.
"Chẳng lẽ không có cách nào thay đổi sao?" Thẩm Tường cau mày nói: "Hiện tại những người lông đen kia có uy hiếp rất lớn đối với đại địa này, nhưng tại sao ngươi không có nhận được mệnh lệnh đi tiêu diệt đám người lông đen kia?"
Thiên Độc Thần Linh lắc đầu nói: "Không phải đơn giản giống như sự tưởng tượng của ngươi, người lông đen vốn chính là Thiên Đạo sáng tạo ra, đó là lực lượng thiên đạo, tuy rằng sau này phát sinh biến dị, nhưng còn là lực lượng của Thiên Đạo, lực lượng thiên đạo muốn làm cái gì cũng sẽ không trái với sự cân bằng của Thiên Đạo, cho nên ta sẽ không đạt được mệnh lệnh."
"Thiên Độc tiền bối, phụ thân ta ở trên một hòn đảo biết nảy tới nhảy lui, trước đó từng bị Tử độc xâm hại qua, ngươi có nhớ không?" Thẩm Tường hỏi.
Thiên Độc Thần Linh vội vàng cúi đầu xuống, khẽ cắn môi dưới rồi mới khẽ gật đầu, nàng ta không dám đối mặt với Thẩm Tường.
"Không sao cả, phụ thân ta không chết." Thẩm Tường cười nói.
"Thật sao?" Thiên Độc Thần Linh vui mừng vội vàng hỏi.
"Thật, tuy nhiên về sau cũng xảy ra rất nhiều chuyện ... bọn họ trốn xuống dưới mặt đất." Thẩm Tường không nghĩ tới Thiên Độc Thần Linh sẽ áy náy như vậy, cho nên hắn cũng không có ý định nói chuyện toàn thành của Hạ Bạch Linh bị diệt cho Thiên Độc Thần Linh, tránh cho nàng ta sẽ khổ sở.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ không nói cho Hạ Bạch Linh nàng ta là Thiên Độc Thần Linh cứu, tới lúc đó hai bên chắc chắn sẽ không thoải mái.
"Tại sao hòn đảo kia phải bị trừng phạt?" Thẩm Tường hỏi.
"Hòn đảo kia xảy ra biến dị, sinh ra một loại năng lực có thể nhanh chóng để lượng lớn thực vật sinh trưởng, cái này hoàn toàn trái với Thiên Đạo pháp tắc, cho nên mới bị hủy diệt, tuy nhiên cái này cũng không trách được hòn đảo kia, dù sao đây là sai lầm của Thiên Đạo, nếu không phải lực lượng Thiên Đạo xảy ra biến dị thì cũng sẽ không dựng dục ra hòn đảo có lực lượng đặc thù kia."
"Mà để sửa loại sai lầm này, Thiên Đạo là tàn khố, ngươi có lẽ là có thể hiểu được."
Thẩm Tường đương nhiên có thể hiểu, vì cân bằng, Thiên Đạo sẽ rất tàn khốc, ví dụ như sẽ diệt đi Tam đại tiền trang làm việc cho Thiên Đạo nhiều năm.
"Hiện tại Thiên Đạo đã không kiểm soát, cho nên đủ các loại chuyện cũng có thể sẽ xuất hiện, ta chỉ hy vọng chính mình tiếp theo đừng lại bị sắp xếp đi làm những cái chuyện mà ta không muốn làm kia nữa, ta đã làm rất nhiều lần rồi." Thiên Độc Thần Linh thở dài.
"Chắc chắn có biện pháp thoát khỏi số trời." Thẩm Tường nói ra: "Ta có một thê tử, nàng ta sinh ra đã biết được lực lượng nguyền rủa, ta cảm thấy vận mệnh của ngươi bây giờ giống như là nguyền rủa, có lẽ nàng ta có biện pháp đây?"
"Đây là sự thật sao? Người sinh ra đã biết sử dụng lực lượng nguyền rủa, đây là làm trái Thiên Đạo, nhưng lại sẽ không rơi vào trừng phạt, bởi vì nàng ta biết sử dụng lực lượng nguyền rủa, có thể thông qua loại lực lượng này thay đổi số mệnh nguyền rủa đối với nàng." Thiên Độc Thần Linh đột nhiên có chút kích động: "Có lẽ có thể để nàng ta giúp ta một chút."
"Không thành vấn đề, con người nàng ta rất tốt, chắc chắn sẽ hết sức giúp ngươi." Thẩm Tường cười nói: "Đúng rồi, ngươi có lẽ là có cái tên của mình đi, cứ gọi ngươi là Thiên Độc thì nghe hơi khó nghe!"
"Đương nhiên là có, đó chính là danh tự ta lấy, Đỗ Tiểu Linh!" Đỗ Tiểu Linh nở nụ cười xinh đẹp nói: "Êm tai không?"
"Độc Thần Linh, Đỗ Tiểu Linh ... vẫn rất giống, đương nhiên nghe được." Thẩm Tường cười nói, rồi mới nhìn vào căn phòng nhỏ này một chút, thấp giọng nói: "Tiểu Linh tỷ, nếu như Bạch Linh tỷ tỉnh lại, tuyệt đối không nên nói quá nhiều chuyện của ngươi cho nàng biết."
Thẩm Tường nói xong câu đó, có chút hối hận, bởi vì Đỗ Tiểu Linh rất thông minh, hơn nữa cũng rất tò mò, lập tức phát giác được gì đó.
"Tại sao không thể nói?" Đỗ Tiểu Linh khẽ hỏi: "Chẳng lẽ sợ ta dọa sợ nàng ta, nàng ta dù sao cũng có tu vi Đạo Tôn a!"
"Cái này ... độc nàng ta trúng qua sẽ tạo thành bóng ma đối với nàng, mà ngươi dùng độc lợi hại như vậy thì chắc chắn sẽ khiến cho nàng ta sợ hãi." Thẩm Tường tùy tiện viện ra một cái lý do.
"Ngươi nói láo." Đỗ Tiểu Linh khẽ nói: "Nhanh nói cho ta biết tại sao không thể nói cho nàng, ta có trực giác đây chắc chắn là có nguyên nhân khác."
Thẩm Tường có chút đau đầu: "Cũng không phải nguyên nhân gì, ta chính là không muốn chạm tới một số chuyện thương tâm của nàng!"
Đỗ Tiểu Linh nghe thấy lời này, đầu cúi xuống, khẽ thở dài: "Ừm, ta hiểu, có thể nói cho ta nàng ta gặp được Tử độc trong thời điểm nào không?"
Lúc Đỗ Tiểu Linh bị Thiên Đạo ép buộc ra tay đều là sử dụng Tử độc.
"Cái này ... cái thành thị kia mỗi người sinh ra là có thể sử dụng lực lượng pháp tắc." Thẩm Tường nói.
Hai mắt Đỗ Tiểu Linh đột nhiên trượt xuống hai hàng nước mắt, khóc thút thít.
Thẩm Tường cũng không biết phải an ủi nàng ta như thế nào, nữ nhân khóc là chuyện làm hắn nhức đầu nhất.
"Nàng ta chính là tiểu nữ hài kia, trước đây ta cũng không cách nào ra tay cứu nàng ta." Đỗ Tiểu Linh khóc sụt sùi mà nói.
"Nhưng ngươi bây giờ lại cứu được nàng ta, nói không chừng đây là vận mệnh an bài, nếu như không phải ngươi giải độc giúp nàng ta thì nàng ta nói không chừng sẽ chết đi, cho nên Tiểu Linh tỷ ngươi cũng đừng cảm thấy tội lỗi." Thẩm Tường an ủi.
Tuy rằng Thẩm Tường nói như vậy, nhưng Đỗ Tiểu Linh vẫn khóc thật lâu, sau khi khóc xong nàng ta cũng cảm thấy dễ chịu một chút, tuy rằng nàng ta là thần linh đã sống rất lâu, nhưng lúc này lại trông giống như là một thiếu nữ ưu sầu đa cảm hơn.
P/S: Ta thích nào ... chương 2