Trông thấy Đỗ Tiểu Linh xử lý đám người lông đen rất cường đại kia một cách dễ dàng như vậy, Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy những người lông đen này cũng không có đáng sợ như vậy.
"Đừng buông lỏng cảnh giác, những người lông đen này đều là Thiên Đạo Vệ Binh năm đó, về sau xuất hiện sai lầm, nhưng thực lực còn ở đó, bây giờ biết tự tiến hóa cũng không phải là ngẫu nhiên." Giọng nói của Đỗ Tiểu Linh ngưng trọng lên: "Ta cảm thấy đằng sau chắc chắn có một cỗ lực lượng chống đỡ những Thiên Đạo Vệ Binh này hoàn thành tiến hóa."
Thẩm Tường khống chế Lục Đạo Thần kính tiếp tục phi hành, hắn bây giờ chỉ muốn nhanh chóng tìm được mấy người Phạm Thế Tâm!
Phạm Thế Tâm có quan hệ không tệ với Thẩm Tường, cũng xem như là tương đối chiếu cố Thẩm Tường, bây giờ hắn gặp nạn, Thẩm Tường cũng không thể ngồi yên mà không để ý tới, cho nên hắn vội vàng muốn cứu Phạm Thế Tâm ra.
"Tiểu Linh tỷ, chờ lát nữa nếu như gặp lại loại gia hỏa tương đối cường đại kia, có thể bắt sống một tên hay không?" Thẩm Tường nói ra: "Ta cảm thấy bọn chúng chẳng mấy chốc sẽ lại tới, ta muốn từ chỗ bọn chúng thăm dò một chút, xem có biết chỗ hạ lạc của bằng hữu ta hay không."
Đỗ Tiểu Linh khẽ gật đầu: "Không thành vấn đề, tới lúc đó ta giữ lại cho ngươi tên mạnh nhất!"
Quả nhiên, đúng như Thẩm Tường phán đoán, sau khi đám người lông đen vừa rồi bị tiêu diệt đi kia, chẳng mấy chốc lại xuất hiện một đám, chỉ có điều lần này số lượng tương đối ít, chỉ có mười người lông đen.
Đỗ Tiểu Linh lập tức xuất thủ, tuy nhiên lần này độc mà nàng ta thả ra lại không phải là loại Tà Ma Linh độc trước đó, mà là một đám ong màu vàng kim!
Những con ong này cũng không lớn, giống như ong mật bình thường, khác biệt duy nhất chính là bề ngoài bốc lên vòng sáng vàng óng ánh, trông không hề giống như dáng vẻ có độc.
"Tiểu Linh tỷ, chuyện này không có vấn đề gì sao? Những con ong này sẽ bị giết chết rất dễ dàng a." Thẩm Tường có chút lo lắng, dù sao cũng là thứ mà Đỗ Tiểu Linh nuôi, nếu như đều chết thì hắn nghĩ thôi cũng cảm thấy có chút đáng tiếc.
"Sẽ không!"
Đỗ Tiểu Linh khẽ cười nói, chỉ thấy sau khi bầy ong màu vàng kim bay qua, đối phó với một người lông đen đánh ra một đám khói đen, trông mang theo lực lượng rất mạnh mẽ, lúc mắt thấy sắp bao phủ vào đám ong vàng kim kia thì bầy ong lại đột nhiên biến mất.
Vậy mà không thấy! Điều này làm cho Thẩm Tường rất giật mình, chính hắn là người trong nghề sử dụng lực lượng không gian, nhưng ở vừa rồi lại không cảm nhận được bất kỳ lực lượng không gian nào.
"Đi ... đi nơi nào?" Thẩm Tường quan sát cẩn thận xung quanh rồi mới kinh ngạc mà hỏi.
"Ở trong thân thể của gia hỏa kia!" Đỗ Tiểu Linh nở nụ cười xinh đẹp: "Ngươi nhìn một chút thì biết."
Người lông đen vừa rồi công kích bầy ong kia là một đại hán toàn thân mặc giáp, lúc này trông có chút quỷ dị, hắn thế mà xoay người, tiến về phía một đồng bạn rồi một quyền đánh vào trên thân thể đồng bại của hắn, nắm đấm toát ra một trận ánh sáng vàng, nắm đấm đấm xuyên thấu thân thể đồng bạn của hắn.
Thẩm Tường vừa rồi nhìn rất rõ ràng, lúc người lông đen kia ra quyền, ánh sáng vàng trên năm đấm giống y như của bầy ong, ánh sáng vàng ki mang theo tính ăn mòn rất cường liệt, cái gì được ánh sáng vàng này chiếu vào thì đều sẽ hòa tan, cho nên nắm đấm rất dễ dàng xuyên thấu qua giáp dày của người lông đen, xuyên qua thân thể.
Người lông đen này cảm thấy không đúng, thi nhau xung kích, cũng vào lúc này, thân thể người lông đen giết chết đồng bạn kia đột nhiên nổ tung lên, nổ tung tỏa ra ánh vàng kim óng ánh, bầy ong từ trong thân hể người lông đen kia dâng trào đi ra, rồi chui vào bên trong thân thể của những người lông đen khác.
"Được rồi, bọn chúng bây giờ đều bị ta khống chế." Đỗ Tiểu Linh cười nói.
Thẩm Tường tới bây giờ còn chưa phản ứng lại, tuy nhiên cũng có thể đoán được cái gì, những con ong vàng kỳ quái kia có một loại lực lượng đặc thù, có thể chui vào trong thân thể, hơn nữa còn có thể khống chế người kia.
"Đây tốt cuộc là chuyện như thế nào?" Thẩm Tường vẫn chưa hiểu lắm, đặc biệt là lúc bầy ong biến mất, như là dịch chuyển vậy.
"Đây là Tâm Độc Thần phong mà ta nuôi, ngươi thấy một đám thì thật ra thì đều là ảo tưởng, Tâm Độc Thần phong thật ra thì rất nhỏ." Đỗ Tiểu Linh mở ra tay ngọc, chỉ thấy bên trong có một con ong trông giống như một hạt tròn rất nhỏ bé, nếu không nhìn kỹ thì căn bản không cách nào phát hiện.
"Lúc Tâm Độc Thần phong thành đàn bay qua, phóng ra huyễn tưởng, để cho người ta nhìn thấy rất nhiều, cái này có thể mê hoặc địch nhân, để cho địch nhân công kích lung tung, nhưng Tâm Độc Thần phong chân chính thì đã chui vào trái tim của địch nhân, lại từ trái tim của địch nhân tiến vào Thần Hải, từ đó khống chế địch nhân." Đỗ Tiểu Linh nói.
"Thực sự là thần kỳ." Thẩm Tường trước đó đã từng gặp được loại Tà Ma Linh độc lợi hại này, hiện tại lại trông thấy đồ chơi mới lạ như vậy thì không thể không tán thưởng.
Lục Đạo Thần kính bay tới bên cạnh một người lông đen trong đó, Thẩm Tường nói ra: "Cái này thật không có vấn đề gì sao?"
Đỗ Tiểu Linh khẽ gật đầu, những người lông đen này đều bị Tâm Độc Thần phong mà nàng thả ra xâm nhập, đã bị nàng ta khống chế, lúc này đều đứng tại chỗ không cách nào động đậy.
Thẩm Tường sử dụng Nhiếp Hồn ma chú đối với một người lông đen ở trong đó, tìm kiếm ký ức bên trong thì chẳng mấy chốc đã tìm tới tin tức có liên quan tới đám người Phạm Thế Tâm.
Đám người Phạm Thế Tâm bị vây khốn ở bên trong một vùng núi hoang, xung quanh đều là người lông đen, trong đó tương đối mạnh hung hãn thì có hơn vài chục.
Mà ba người Phạm Thế Tâm bọn hắn cũng không phải ăn chay, đều có thể ngăn cản được những người lông đen này, chỉ có điều chèo chống không được lâu.
Mà bây giờ hơn mười người lông đen này trước đó đều có tham gia vây công Phạm Thế Tâm, bây giờ cũng chỉ là bị phái tới truy kích hắn.
"Đã biết ở nơi nào!" Thẩm Tường nói.
"Ừm!" Đỗ Tiểu Linh khẽ gật đầu rồi mới vung tay ngọc lên, chỉ thấy thân hteer những người lông đen kia đột nhiên có một chùm ánh sáng vàng tràn ra, ánh sáng vàng bán về phía trong hộp ngọc trong lòng bàn tay của Đỗ Tiểu Linh.
Đỗ Tiểu Linh thu hồi Tâm Độc Thần phong lại, hơn mười người lông đen kia lúc này cũng biến đổi thành sương mù màu vàng kim tiêu tán đi, có lẽ là chết đi.
"Tại sao không khống chế bọn chúng?" Thẩm Tường hỏi, hắn đã điều khiển Lục Đạo Thần kính bây về phía vùng núi hoang chỗ Phạm Thế Tâm.
"Tâm Độc Thần phong cũng rất mệt mỏi, nếu như có thể khống chế tiếp, sẽ tạo thành tổn thương rất lớn đối với Tâm Độc Thần phong, kéo dài thời gian cũng không thể quá dài." Đỗ Tiểu Linh nói.
Thẩm Tường dịch chuyển mấy lần, đã nhìn thấy được mảnh núi hoang, chỗ này có làn mây dày đen nhánh ở trên bao phủ, tia chớp màu tím lập lóe không ngừng, khiến cho núi hoang bị một loại bầu không khí rất đáng sợ bao phủ.
Rầm rầm rầm!
Bên trong núi hoang đột nhiên truyền ra một mảnh vang vọng, giống như là bộc phát chiến đấu kịch liệt vậy, Thẩm Tường nghe thấy tiếng vang thì lập tức dịch chuyển tới.
Chỉ là vừa mới đi tới đã nhìn thấy Phạm Thế Tâm tóc tai bù xù, trong tay cầm trường kiếm tỏa ra ánh sáng xanh biếc, chiến đấu với ba tên người lông đen.
Thực lực của Phạm Thế Tâm rất cường hãn, đối mặt với ba người lông đen này đều có thể thành thạo điêu luyện, mà hai tên tang chủ còn lại cũng như thế, lúc này ba trang chủ bọn hắn đang chiến đấu với chín tên người lông đen.
"Chỗ này có rất nhiều người lông đen, xem ra đây là một cuộc rèn luyện!" Đỗ Tiểu Linh nhìn xung quanh núi hoang một chút, thấp giọng nói ra: "Nhanh lên đi tới mang bọn họ đi đi!"
Thẩm Tường khẽ gật đầu rồi mới âm thầm truyền âm cho đám người Phạm Thế Tâm, để bọn hắn chờ lát nữa phối hợp với hắn.
Mấy người Phạm Thế Tâm vừa mới bắt đầu đều rất lo lắng, bởi vì tu vi của Thẩm Tường rất yếu, tự mình chạy tới nơi này là vô cùng nguy hiểm, tuy nhiên bọn hắn lại đột nhiên cảm ứng được một cỗ khí tức rất cường đại, đang ở cái hướng kia của Thẩm Tường!
P/S; Ta thích nào ... chương 3.