Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2582 - Chương 2582 - Bất Tử Thành

Chương 2582 - Bất Tử thành
Chương 2582 - Bất Tử thành

Hoắc Lân trước đó rất lo lắng cho Thẩm Tường, hắn lo lắng người lông đen tới, tuy nhiên lúc đó Thẩm Tường vẫn còn tu luyện ở trong trận pháp.

"Những gia hỏa này đều chiếm lĩnh bí cảnh nhỏ của ngươi, người lông đen ở bên trong đó có rất nhiều truyền tống sư cường đại, có lẽ là những truyền tống sư này truyền tống rất nhiều người lông đen tới bí cảnh nhỏ đó của ngươi." Thẩm Tường nói.

"Đám khốn kiếp này!" Hoắc Lân nghĩ tới Kỳ Lân điện của chính mình bị đám đồ vật kia chiếm đoạt thì trong lòng rất khó chịu không thể không tức giận mắng.

Thẩm Tường đột nhiên cười cười một tiếng, vỗ vào bả vai Hoắc Lân.

"Đại ca, ngươi cười cái gì?" Hoắc Lân nhếch miệng: "Ta bây giờ ngay cả nhà cũng không có ngươi cười cọng lông a!"

"Bởi vì lúc ta xuất quan không cẩn thận hủy đi bí cảnh nhỏ đó của ngươi, bên trong đó có mấy ngàn vạn người long đen hiện tại có lẽ đều ngâm mình vào bên trong dung nham ở Địa Tâm." Thẩm Tường cười nói.

"Thật sao?" Hoắc Lân có chút không dám tin tưởng, nếu là như thế hắn ngược lại sẽ rất vui vẻ, hắn tình nguyện bí cảnh nhỏ của mình bị hủy diệt chứ không muốn bị người lông đen chiếm đoạt.

"Đương nhiên là thật, đại ca ngươi bây giờ thế nhưng là rất mạnh a." Thẩm Tường cười nói.

"Mạnh bao nhiêu?" Hoắc Lân đánh giá Thẩm Tường.

"Đạo Huyền cảnh tầng mười!" Thẩm Tường nói ra: "Hoắc Lân, tu vi của ngươi bây giờ như thế nào?"

"Ta bây giờ thế nhưng là Đạo Tông tầng mười, ngươi chỉ là Đạo Huyền cảnh tầng mười mà thôi, mà ở trên Đạo Huyền cảnh còn có Đạo Sư cảnh đây." Hoắc Lân có chút khinh bỉ nhìn vào hắn.

Thẩm Tường cười nhạt một tiếng rồi mới mở lòng bàn tay ra, chỉ thấy lòng bàn tay của hắn tràn ra một chút sương mù màu vàng kim, những sương mù này theo thời gian dần trôi qua ngưng tụ thành một khối không khí, mà đang trong quá trình ngưng tụ, toàn bộ phủ thành chủ đều đang rung động mãnh liệt.

"Đại ca ... mau dừng lại!" Hoắc Lân giật mình kêu to, Thẩm Tường chỉ là ở lòng bàn tay ngưng tụ một khối không khí như vậy thế nhưng lại giống như làm trời đất sụp đổ vậy, hơn nữa khối không khí này còn không ngừng phóng xuất ra một cơn gió lớn rất cường đại.

Thẩm Tường vội vàng thu công, mà lúc này Thiết Vân Thiên cũng vội vàng chạy tới, kinh ngạc nhìn vào Thẩm Tường.

"Lực lượng Huyền Đạo thật là đáng sợ ... mới vừa rồi la ai thả ra đó?" Thiết Vân Thiên nhìn vào Hoắc Lân tóc bị thổi cho rối loạn, mà mặt mũi Hoắc Lân lúc này còn đang đầy vẻ kinh ngạc, còn chưa phản ứng lại, lúc này hắn còn đắm chìm bên trong loại lực lượng đáng sợ kia.

Thiết Vân Thiên lập tức biết đây là Thẩm Tường thả ra!

"Thiết Thành chủ, cho ngươi!" Thẩm Tường đưa cho Thiết Vân Thiên một viên Cửu Dương Đế Huyền đan, đây là trải qua va chạm hai lần, hắn làm như thế chính là vì sau này Thiết Vân Thiên có thể càng tin tưởng hắn hơn, ở thời khắc mấu chốt nói không chừng có thể giúp một tay.

Thiết Vân Thiên mặc dù là một tên Đạo Tôn, nhưng đối với Cửu Dương Huyền Đạo lực mà Thẩm Tường thả ra vừa rồi lại cảm thấy vô cùng kinh hãi, lúc này hắn nhìn vào viên đan trong tay, giống như hiểu cái gì, lúc trước hắn biết Thẩm Tường là luyện đan sư rất lợi hại, nhưng không nghĩ tới lợi hại tới loại trình độ này!

"Hoắc Lân, gọi thê tử của ngươi ra, ta dẫn ngươi đi Cửu Tiêu Long thành!" Thẩm Tường vỗ vỗ Hoắc Lân còn đang bị dọa sợ.

"Ta đi ngay bây giờ." Hoắc Lân lúc này vô cùng hưng phấn, dù sao đại ca mình cường đại như vậy.

Thiết Vân Thiên cau mày nói: "Thẩm Tường, chẳng lẽ cánh cửa Đạo Huyền tầng một của ngươi đã mở ra hoàn toàn?"

Thẩm Tường khẽ gật đầu, Thiết Vân Thiên cũng chỉ cho rằng hắn mở ra cánh cửa Đạo Huyền tầng một mà thôi, trên thực tế Thẩm Tường đã mở ra hoàn toàn tất cả mười tầng, vừa rồi lúc hắn biểu diễn lực lượng ra cho Hoắc Lân xem thì cũng chỉ là dùng cánh cửa một tầng mà thôi, nếu như sử dụng cánh cửa của mười tầng thì tòa thành thị này chắc chắn sẽ sụp đổ.

"Thiết thành chủ, nếu như kết giới mở ra, ngươi để cho Thiết đại ca hắn dẫn ngươi đi liên hệ với thành chủ Cửu Tiêu Long thành, đối mặt người lông đen, ta nghĩ mọi người vẫn là liên hợp lại mới tốt, hơn nữa chuyện người lông đen này cũng không có đơn giản như vậy." Thẩm Tường nói.

"Ta đã biết, Thiết Hùng hắn đã nói với ta về chuyện Cửu Tiêu Long thành." Thiết Vân Thiên cũng biết kết giới chẳng mấy chốc sẽ bị mở ra, đã tới lúc phải làm ra dự định.

Hoắc Lân mang theo thê tử ngượng ngùng kia của hắn đi tới, Thẩm Tường để hai người đi vào trên Lục Đạo Thần kính, rồi mới dịch chuyển một cái là đã đi tới bên ngoài Cửu Tiêu Long thành.

"Hoắc Lân, ngươi trực tiếp vào thành đi, bọn họ sẽ rất hoan nghênh ngươi." Thẩm Tường vỗ vỗ Hoắc Lân, cười nói: "Ta còn có chuyện quan trọng phải làm, không thể đi vào cùng với ngươi được."

Thẩm Tường đưa mắt nhìn Hoắc Lân vào thành rồi mới hướng một cái phương hướng dịch chuyển tới, hắn phải đi cứu Hoàng Cẩm Thiên!

"Bất Tử Thần tộc tà ác là lúc biến mất khỏi thế giới này, có Bất Tử Thần tộc bên trong Cửu Tiêu Long thành là đủ rồi, còn như Ác Linh tộc, vậy căn bản không cần thiết phải tồn tại nữa." Vẻ mặt Thẩm Tường trở nên lạnh lùng, dịch chuyển liên tục hơn mười lần đã tới một nơi có đạo khí mỏng manh.

Chỗ này còn là Bát Hoang mới, chỉ có điều cách Cửu Tiêu Long thành rất xa xôi, đi tới chỗ này, hắn phát hiện một tòa thành thị rất to lớn.

"Bọn chúng thế mà cũng kiến tạo thành thị ở nơi này, hơn nữa quy mô còn rất lớn!" Thẩm Tường có chút ngoài ý muốn rồi mới dịch chuyển tới cửa thành, trông thấy trên cửa thành viết chữ to "Bất Tử thành."

Hoàng Diễn Thiên đã nói với hắn, mọi thứ phải được giải quyết khi bạn đến nơi này, nếu như hắn chui vào mà bị phát hiện thì Hoàng Cẩm Thiên sẽ bị giết chết.

"Thẩm Tường, ngươi quả nhiên tới, ha ha ..." Một người trung niên đi tới, cười to nói.

"Sự phụ ta đâu?" Thẩm Tường lạnh giọng hỏi.

"Đừng nóng vội, chỉ cần ngươi phối hợp chúng ta, ta cam đoan sư phụ ngươi không có việc gì." Người trung niên này nở nụ cười âm hiểm nói: "Chúng ta đã dùng Thiên Diễn thuật tính qua, ngươi là một mình ngươi tới, hơn nữa cũng chỉ có ngươi và Hoàng Diễn Thiên biết chuyện này, xem ra các ngươi cũng rất để ý tới sinh tử của lão già điên kia!"

"Bớt nói nhảm!" Thẩm Tường lạnh lùng nhìn vào người trung niên kia một chút, tức giận nói.

Người trung niên đứng ở trên tường thành kia vứt xuống một cái lồng sắt màu đen lớn, dưới đáy lồng sắt này và trên đỉnh cái lồng sắt này đều rất dày, vừa nhìn thì biết có mấy cái trận bàn.

"Tự mình tiến vòa trong cái lồng này, chúng ta tự nhiên sẽ dẫn ngươi đi gặp sư phụ của ngươi." Người trung niên kia cười lạnh nói: "Tuy nhiên ngươi bây giờ phải cân nhắc mà đi vào, sau khi tiến vào chiếc lồng này thì ngươi sẽ không có đường ra."

Thẩm Tường không nói hai lời, mở cửa lồng sắt đen này ra rồi đi vào.

Sau khi cửa lồng sắt đóng lại, nhiều cái trận bàn ở trên dưới mở ra, Thẩm Tường lập tức cảm ứng được một cỗ lực lượng không gian vô cùng mạnh ở xung quanh, mà chính mình cũng bị một cỗ lực lượng rất kỳ lạ đè nén lại, dẫn tới hắn khó mà phóng xuất lực lượng trong cơ thể ra ngoài.

"Đừng có làm giãy giụa vô ích, sư phụ ngươi cũng bởi vì muốn xông ra ngoài mà thân thể bị đầy thương tích." Người trung niên kia cười một tiếng rồi mới phất tay lồng sắt từ từ bay đi lên bay vào giữa tòa thành thị này.

Thẩm Tường không thử xông đi ra, bởi vì hắn có tự tin tuyệt đối hắn có thể ra ngoài, đám người này vẫn là đánh giá thực lực của hắn quá thấp!

"Nơi này có hơn mười cái trận pháp rất đáng sợ, thả ra kết giới đều rất mạnh, hẳn là còn chưa thể vây khốn được ta, chỉ cần nhìn thấy sự phụ là được, tới lúc đó lại nghĩ ra một cái kế hoạch." Thẩm Tường bị giam ở trong lồng sắt, tính cả lồng sắt được để vào bên trong một nơi có trận pháp phong ấn rất lớn.

Nơi xa một cái lồng sắt màu đen đang từ từ bay tới, bên trong có một lão giả chằng chịt vết thương ngồi ở đó, đây chính là Hoàng Cẩm Thiên!

Trông thấy Hoàng Cẩm Thiên bị hành hạ thành ra như vậy, Thẩm Tường lập tức lửa giận ngập trời, hận không thể đốt tòa thành thị này thành tro bụi!

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment