Thẩm Tường thì mừng thầm trong lòng, hắn không nghĩ tới thiếu niên này thế mà cũng có loại bệnh thiếu gia này, chuyện này với hắn mà nói thế nhưng là chuyện tốt, hắn bây giờ cũng muốn xem xem thực lực giữa mình với Đạo Tông cảnh như thế nào.
Thiếu niên áo lam và áo đỏ kia lấy ra một cái trận bàn rất nhỏ, thúc giục trận bàn này bắn ra hai luồng ánh sáng bắn vào trên lồng sắt giam giữ Thẩm Tường!
Lồng sắt này thế nhưng là có rất nhiều trận pháp phong ấn lại, thế mà được mở ra như thế, có thể thấy được thứ trong tay hai người thiếu niên kia là lợi hại cỡ nào, mà ngay cả lão giả của Bất Tử Thần tộc cũng cảm thấy kinh ngạc không thôi.
"Ta cho phép ngươi dùng binh khí, ta nghe nói ngươi có một thanh kiếm rất lợi hại, ta muốn xem một chút." Thiếu niên áo vàng kim nói, nói rất tự tin.
Bởi vì những gì Thẩm Tường làm đều được Bất Tử Thần tộc và Ác Linh tộc nói đến rất lợi hại, cái này cũng truyền vào bên trong Thiên Hoang thế gia, còn có chính là chuyện Thiên Hoang thế gia làm trước đó bị phá hủy, ví dụ như bên trong Thánh Đạo sơn mạch kia chính là Thẩm Tường giở trò quỷ.
Còn có những đám con cháu trước đó kia, cũng đều đã bị xử lý, mặc dù bây giờ còn chưa chết, nhưng cũng đã không khác chết la bao, đều được Bất Tử Thần tộc từ bỏ, cho nên Thẩm Tường bắt bọn hắn tới áp chế Bất Tử Thần tộc là chuyện không thể nào.
"Ngươi còn chưa xứng để ta dùng kiếm đối phó."
Thẩm Tường cười lạnh một tiếng, mười cánh cửa Đạo Huyền bên trong Thần Hải đột nhiên mở ra, đạo lực của hắn sau khi thông qua mười cánh cửa này thì trở nên vô cùng đáng sợ, lúc này đã vận sức chờ phát động.
"Gia hỏa tự đại, vậy ngươi cứ thế mà công tới đi, ta muốn xem xem ngươi mạnh cỡ nào." Thiếu niên áo vàng kim nhe rằng cười nói: "Nếu như ngươi thua ta vậy thì kết quả sẽ rất thảm, cho nên ngươi tốt nhất có thể để cho ta được vui vẻ."
"Ngươi là Đạo Tông cảnh mấy tầng?" Thẩm Tường hỏi, lúc này hắn đang không ngừng ngưng tụ lực lượng, đồng thời đè nén khí thế cỗ lực lượng kia xuống.
"Năm nay ta mười lăm tuổi, Đạo Tông cảnh tầng sáu, ở bên trong năm cái Thiên Hoang thế gia, thực lực của ta xếp hạng nhất!" Trên mặt thiếu niên mặc áo vàng kim đầy vẻ kiêu ngạo.
"Mười lắm tuổi a ... đáng tiếc đáng tiếc!" Thẩm Tường chậc chậc lắc đầu nói.
"Đáng tiếc cái gì?" Thiếu niên áo vàng kim hỏi.
"Đáng tiếc ngươi lập tức sẽ phải chết!"
Thẩm Tường vừa nói xong, khuôn mặt thay đổi, trở nên tràn ngập sát khí, trông giống như Tà Quân cuồng bạo vậy, cỗ lực lượng hắn ngưng súc đã lâu, lúc này đã đè nén không nổi, khí thế phun trào đi ra lập tức gió nổi mây phun, sấm sét vang dội.
Trong nháy mắt thiên địa thay đổi, Thẩm Tường đã dịch chuyển đi tới đằng sau thiếu niên áo vàng kia, bàn tay bùng lên ánh sáng trắng, đạo lực mênh mông thông qua mười cánh cửa Đạo Huyền đã được mở ra hoàn toàn tuôn ra lòng bàn tay, kèm theo đó là Vô Cực Đạo khí bên trong nhục thân của hắn, ở trong nháy mắt lực lượng dũng mãnh tiến ra, khí thế bàng bạc khiến cho tòa Bất Tử thành này rung động mãnh liệt.
"Chết!" Tiếng quát tức giận của Thẩm Tường rung động bầu trời, một chưởng vỗ vào trên đỉnh đầu của thiếu niên áo vàng này, lập tức óc văng khắp nơi, thân thể nứt ra, huyết nhục văng tung tóe.
Mà toàn bộ Bất Tử thành cũng bởi lúc một chưởng này đánh đi ra, bị cỗ khí thế này xé thành chia năm xẻ bảy, tất cả các kiến trúc ở bên trong thành sụp đổ toàn bộ!
Thiếu niên áo vàng chết rồi, cảnh tượng hoang tàn khắp nơi trên mặt đất đều là huyết nhục thiếu niên này, mà trên người Thẩm Tường cũng đầy là vết máu, đều là máu bắn ra từ trên người thiếu niên áo vàng kim kia.
"Đừng nghĩ chạy!" Thẩm Tường gầm lên, lực lượng không gian thông qua mười cánh cửa Đạo Huyền tuôn ra, hình thành một cái lĩnh vực không gian vô cùng cường hãn.
Thiếu niên áo đỏ và thiếu niên áo lam kia ban đầu muốn chạy, nhưng lại bị lĩnh vực không gian của Thẩm Tường vây khốn, lúc trong lòng bọn hắn sợ hãi thì chỉ cảm thấy hai cỗ lực lượng tới gần...
Ầm ầm!
Hai tiếng nổ mạnh, hai tên thiếu niên này bị hai cỗ Lưu Tinh Thần kình mà Thẩm Tường đánh ra đánh cho vỡ nát, một cỗ Lưu Tinh Thần kình trong đó còn ở dưới sự khống chế của Thẩm Tường lao về phía tên lão giả Bất Tử Thần tộc kia, đánh cho nứt toác ra!
Thẩm Tường sử dụng Bạch Hổ nhảy vọt, tiến vào bên trong lồng sắt vây khốn Hoàng Cẩm Thiên, rồi lại nhảy ra ngoài, lơ lửng ở trên không trung, hướng về Bất Tử thành chính là một chiêu Hỏa Vân Thần chưởng đánh xuống.
Lực lượng Hỏa Vân Thần chưởng là thông qua mười cái cánh cửa Đạo Huyền đã mở ra hoàn toàn kia, cho nên ở lúc đánh xuống, uy lực có thể tưởng tượng được, xóa đi toàn bộ cả tòa thành thị này, mà chưởng ấn to lớn kia thì hãm sâu vào cả đại địa phía dưới, để lại một cái hố số to lớn hình chưởng ấn.
"Đều là gia hỏa cặn bã, cũng dám cuồng ở trước mặt chúng ta!" Thẩm Tường cười lạnh một tiếng, rồi mới mang theo Hoàng Cẩm Thiên dịch chuyển vào trong Cửu Tiêu Long thành.
Lúc này Hoàng Cẩm Thiên còn chưa phản ứng lại, hắn chỉ nhớ rõ một chưởng của Thẩm Tường đánh nát tên thiếu niên áo vàng phách lối kia, rồi mới mang theo hắn chuồn đi chẳng mấy chốc đã trở về Cửu Tiêu Long thành.
Hoàng Diễn Thiên đã chờ ở chỗ này, hắn trông thấy Thẩm Tường mang theo Hoàng Cẩm Thiên trở về thì cũng yên tâm hơn nhiều, lúc này hắn cũng rất hiếu kỳ, Thẩm Tường cứu Hoàng Cẩm Thiên ra như thế nào.
"Sư phụ, dưỡng thương cho tốt!" Thẩm Tường nói một câu rồi đi tìm Long Cửu Tiêu.
Đi tới chỗ ở của Long Cửu Tiêu, Thẩm Tường nói chuyện Hoàng Cẩm Thiên cho Long Cửu Tiêu.
"Đám gia hỏa Thiên Hoang thế gia này thế mà có thể làm ra loại chuyên hèn hạ tới như vậy." Sau khi Long Cửu Tiêu nghe xong thì giận tím mặt.
"Ở lúc ta cứu sư phụ ta, xử lý ba người thiếu niên, điều này chắc chắn sẽ khiến cho những Thiên Hoang thế gia kia tức giận." Thẩm Tường nói.
"Không cần sợ bọn chúng, ta cũng không tin bọn chúng thật dám tới, lão tử hiện tại cũng không có yếu giống như trước kia." Long Cửu Tiêu rất bá khí nói ra: "Chờ sau khi chúng ta giải quyết những người lông đen phiền phức kia, thì cùng đi với ngươi tới Thánh Hoang, lột sạch toàn bộ những Thiên Hoang thế gia kia."
"Được!"
Thẩm Tường khẽ gật đầu, hiện tại tuy rằng hắn cứu Hoàng Cẩm Thiên về rồi, hơn nữa cũng xử lý ba tên con cháu Thiên Hoang thế gia, tuy nhiên lửa giận trong lòng hắn vẫn còn chưa tiêu trừ, đúng như những gì Long Cửu Tiêu nói, Thiên Hoang thế gia dùng loại thủ đoạn này rất để cho người ta tức giận.
Bên trong Tam Tiền Thần thành, Phạm Thế Tâm đang huấn luyện người bên trong tiền trang, khoảng cách thời gian người lông đen đi ra ngoài cũng không còn mấy ngày, lúc này bầu không khí trở nên rất áp lực.
"Phạm trang chủ, ta muốn đi Thánh Hoang một chuyến." Thẩm Tường nói.
"Ồ? Đi Thánh Hoang làm cái gì?" Phạm Thế Tâm cau mày nói, Thánh Hoang hiện tại có thể nói là chỗ an toàn nhất, mà Thẩm Tường hẳn là chủ lực đánh người lông đen, không phải đi vào lúc này mới đúng.
"Ta muốn đi tính sổ với Thiên Hoang thế gia." Thẩm Tường nói, rồi mới kể cho Phạm Thế Tâm chuyện Hoàng Cẩm Thiên bị bắt cóc.
Lúc Phạm Thế Tâm biết được Thẩm Tường xử lý ba tên thiếu niên kia thì vô cùng chấn kinh, hiển nhiên biết thân phận ba thiếu niên này không hề tầm thường.
"Chuyện này ... ngươi thế mà có thể giết chết bọn họ." Phạm Thế Tâm không nghĩ tới Thẩm Tường sẽ có thực lực như vậy.
Thẩm Tường chỉ cười nhạt một tiếng: "Ta bây giờ cảm thấy cũng không thể chờ Thiên Hoang thế gia tới gây rắc rối cho ta mà ta cũng phải đi gây rắc rối cho bọn chúng."
"Đúng rồi, ngươi nói tới Bất Tử thành kia, bên trong có Bất Tử Thần tộc và Ác Linh tộc sao?" Phạm Thế Tâm hỏi.
"Không biết, ta đánh cho cả tòa thành thị đềy không còn, lúc ấy cũng không có để ý tới." Thẩm Tường chính là sau đó mới nhớ tới chuyện này, cụ thể vẫn phải tới hỏi Hoàng Cẩm Thiên, khi đó hắn cũng chỉ là một chưởng tùy tiện mà đã đánh nát Bất Tử thành kia.
"Được a, dù sao người lông đên những chuyện này đều là Thiên Hoang thế gia đứng đằng sau làm ra, bằng không người lông đen bây giờ cũng sẽ không có cường đại như vậy, hiện tại cũng không thể để cho bọn chúng sống yên ổn qua ngày ở Thánh Hoang, tuy nhiên ngươi cũng phải cẩn thận một chút." Phạm Thế Tâm nói.
Phạm Thế Tâm trông thấy Thẩm Tường tự tin như vậy cũng đồng ý để Thẩm Tường đi tới Thánh Hoang gây rắc rối cho Thiên Hoang thế gia.
P/S: Ta thích nào ... chương 4.