Thẩm Tường hiện tại đã hiểu rõ, Thiên Hoang Thánh tử đối với một Thiên Hoang Thế gia mà nói là rất quan trọng hơn nữa rất quý giá, bởi vì trong tương lai có thể trở thành tồn tại chống đỡ cho thế gia đó.
"Đoạn thời gian trước, lão Thiên Hoang Thánh tử kia bởi vì độ Đạo Kiếp xuất hiện vấn đề mà chết mất, chỉ cần Thiên Hoang Thánh tử chết mất hoặc là vượt qua Đạo Kiếp thì mới có thể tuyển mới ra Thiên Hoang Thánh tử." Đại trang chủ cười nói: "Thiên Hoang Thánh tử tuy rằng muốn lợi hại hơn so với những người khác, nhưng sống được lâu thì không nhiều, cho tới trước mắt, chỉ có năm tên Thiên Hoang Thánh tử còn sống, bọn chúng hiện tại đều là gia chủ của năm cái Thiên Hoang Thế gia kia, đều là đối thủ lâu năm của ta."
"A? Bọn chúng đều là lão gia hỏa sống rất nhiều năm, nhiều năm đi qua như vậy, Thiên Hoang Thế gia đều không có Thiên Hoang Thánh tử nào còn sống sót sao?" Thẩm Tường rất kinh ngạc đối với chuyện này.
"Đúng vậy, đều là xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà chết mất! Đương nhiên, không loại trừ khả năng bị người mưu hại giết chết, tóm lại nội bộ giữa các Thiên Hoang Thế gia này cũng không tốt lắm, ngươi từng tiếp xúc qua người của Thiên Hoang Thế gia thì có thể biết được." Đại trang chủ cười nói, hắn hiểu rõ Thiên Hoang Thế gia, đây đối với Thiên Hoang Thế gia mà nói thế nhưng là một cái nhược điểm rất lớn.
Thẩm Tường từng tiếp xúc với người của Thiên Hoang Thế gia, đều là loại gia hỏa phách lối tới không ai so nổi.
"Thiên Hoang Thế gia ở bên trong Thánh Hoang này có năm tòa thành thị rất lớn, mà tuyển chọn Thiên Hoang Thánh tử lần này có lẽ là do Khương gia đứng ra tổ chức, cũng chính là Đại Khương thành, một khí bọn chúng chọn ra được Thiên Hoang Thánh địa, trước tiên sẽ tiến hành nghi thức thức tỉnh, rồi sau đó tiếp nhận khiêu chiến của cường giả của năm đại thành lớn của Thiên Hoang, tới lúc đó ngươi đi khiêu chiến là được rồi, ngay tại chỗ giải quyết gia hỏa đó." Đại trang chủ nở ra nụ cười âm hiểm: "Loại chuyện này thế nhưng là từ trước cho tới bây giờ chưa từng xảy ra, tới lúc đó Thiên Hoang Thế gia chắc chắn sẽ rất buồn bực."
"Một tên Thiên Hoang Thánh tử của bọn chúng chết mất, chẳng phải là lại có thể chọn ra sao? Cảm thấy không có ý nghĩa gì!" Thẩm Tường nói.
"Nghi thức thức tỉnh mà bọn chúng để cho Thiên Hoang Thánh tử mạnh lên đó cứ cách mỗi ngàn năm mới có thể sử dụng, hơn nữa còn cần Thiên Hoang Thánh tử trước đó chết mất hoặc là vượt qua Đạo Kiếp, nói cách khác bọn chúng trọng ngàn năm đều không có Thiên Hoang Thánh tử, chuyện này để bọn hắn rất buồn bực a."
Đại trang chũ vỗ vào bả vai Thẩm Tường, cười nói: "Tới lúc đó ta sẽ đi, cho nên ngươi yên tâm, bọn chúng những lão gia hỏa kia tuyệt đối không giết được ngươi."
...
Thẩm Tường rời khỏi tiền trang Vĩnh Sinh, đi tới Đại Khương thành kia, lúc đi vào cũng không dễ dàng, ở lúc Thẩm Tường xếp hàng đi vào cửa thành cũng bởi vì hắn ta trông tương đối bình thường cho nên bị từ chối vào thành.
Thẩm Tường thay đổi dung mạo mới tới, hắn chính là lo lắng bị nhận ra, không nghĩ tới thế mà bởi vì vấn đề tướng mạo mà bị từ chối vào thành!
"Được a!" Thẩm Tường bất đắc dĩ, đành phải biến trở thành anh tuấn hơn một chút như vậy mới có thể thu được tư cách vào thành, hươn nữa còn đưa ra một trăm vạn ngọc tiền.
"Những Thiên Hoang Thế gia này thế mà cũng dùng ngọc tiền của Tam đại tiền trang, thật sự là nghĩ không ra a!" Sau khi Thẩm Tường vào thành, đi dạo khắp nơi, Thiên Hoang Thánh tử còn đang chọn, chẳng mấy chốc là có thể chọn ra, mà lúc này người đi vào nơi này cũng chỉ là đang đợi có kết quả, sau đó tới quan sát người khác khiêu chiến Thiên Hoang Thánh tử kia như thế nào.
Thẩm Tường đi qua một cái quảng trường lớn, ở trong đó có một cái trận pháp rất lợi hại, tới lúc đó có lẽ là so tài ở chỗ đó.
"Trước tiên đi xem cửa hàng đan dược ở nơi này xem, nói không chừng có thể nhìn thấy được đồ tốt." Thẩm Tường thông qua nghe ngóng, đi tới cửa hàng đan dược lớn nhất ở đây, đây là do Khương gia mở.
Sau khi đi tới, Thẩm Tường lập tức biết được, trong này không dùng ngọc tiền giao dịch, mà là dùng một loại đan dược Vương cấp trung phẩm tên là Đạo Linh đan tới giao dịch.
"Mẹ nó, Đạo Linh đan này là cái bỏ mẹ gì? Vậy mà trở thành tiền tệ giao dịch." Thẩm Tường thầm mắng một câu, bởi vì cái này có ý nghĩa những ngọc tiền trong tay hắn kia đều không có tác dụng gì.
Chẳng mấy chốc, hắn ngay ở bên ngoài dùng ngọc tiền lấy được hai viên Đạo Linh đan, sau khi hắn ăn một viên thì lập tức hiểu!
Bên trong Đạo Linh đan này thế mà có thể ẩn chứa một chút xíu loại dược lực đặc biệt của Đạo Thần Đế Nguyên đan, nói cách khác, Đạo Linh đan có thể tăng cường nhục thân, tuy nhiên cần ăn rất nhiều rất rất nhiều mới được.
Ngoài đó ra, bên trong Đạo Linh đan còn có lực lượng Huyền Đạo, và một loại lực lượng có thể củng cố cánh cửa Đạo Huyền, xem như là một loại đan dược có công dụng khá rộng.
"Dược liệu của Đạo Linh đan tương đối nhiều (ý là có rất nhiều dược liệu luyện chế ra Đạo Linh đan chứ không phải Đạo Linh đan cần nhiều loại dược liệu.), bản thân lại là Vương cấp trung phẩm, có thể thông qua trận pháp là trồng ra được dễ dàng." Thẩm Tường thông qua nghe ngóng một phen, cuối cùng có hiểu rõ tương đối sâu về Đạo Linh đna này, để hắn tương đối ngoài ý muốn chính là rất nhiều người đều biết luyện chế Đạo Linh đan, chỉ có điều phẩm chất đều tương đối bình thường, cầm lấy đi giao dịch với người khác là không được.
Chỉ có luyện đan sư chính tông mới luyện chế ra Đạo Linh đan có phẩm chất mới tính là không tệ!
Bởi vì Đạo Linh đan được năm cái Thiên Hoang Thế gia rất coi trọng, dùng để làm tiền tệ mua sắm những thứ trân quý, cho nên rất nhiều người bản thân không phải luyện đan sư nhưng vì đạt được Đạo Linh đan cho nên đều kiên trì đi học, một lúc sau, xem như bản thân không biết luyện đan, nhưng trải qua học tập trong rất nhiều năm cuối cùng có thể luyện chế ra được!
Đương nhiên, loại gia hỏa này cũng chỉ biết luyện chế mỗi Đạo Linh đan mà thôi!
Thẩm Tường đứng ở bên đường, nhìn vào một quầy hàng bày bán dược liệu Đạo Linh đan, Đạo Linh đan cần một loại dược liệu tới luyện chế, loại dược liệu này gọi là Đạo Linh Long tham, nhìn vào trông có chút giống Long, bình thường cần bốn cái Đạo Linh Long tham mới có thể luyện chế ra một lò.
"Tiểu quỷ, ngươi đứng ở đây làm cái gì?" Đột nhiên có người vỗ bả vai Thẩm Tường.
Thẩm Tường quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một lão giả đội mũ rộng vành, vậy mà là Đại trang chủ của Tam đại tiền trang.
"Tiền bối, làm sao mà ngươi lại ở chỗ này?" Thẩm Tường không nghĩ tới Đại trang chủ này thế mà cũng đi trên con đường này.
"Ta đương nhiên là tới tham gia náo nhiệt, đây là lệ cũ." Đại trang chủ cười nói: "Ngươi muốn mua Đạo Linh Long tham?"
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Ta chỉ là muốn luyện chế một chút ... được a, ta muốn đi cửa hàng đan dược của Khương gia mua một số thứ!"
Tam đại tiền trang bên trong Thánh Hoang đều không có đan dược tốt gì, Thẩm Tường trước đó đã đi dạo qua, hình như hắn cũng nói qua chuyện này với Phạm Thế Tâm, Phạm Thế Tâm nói cho hắn biết, phương diện này là bởi vì Thiên Hoang Thế gia cường thế quá mức, vơ vét dược liệu ở khắp nơi, mặt khác chính là Tam đại tiền trang cần phải bỏ ra rất nhiều, đặc biệt là trong khoảng thời gian đối phó người lông đen này.
"Ta dẫn ngươi đi một chỗ mua, đi theo ta." Đại trang chủ nói.
Thẩm Tường lập tức đi theo hắn, Đại trang chủ này giao thiệp chắc chắn rất rộng, nói không chừng có thể nhặt được chút tiện nghi.
Không bao lâu, Thẩm Tường đã theo Đại trang chủ đi vào trong một cái sơn trang nhỏ, Thẩm Tường tiến vào bên trong đã nhìn thấy bên trong có rất nhiều dược điền, dược điền được từng cái trận pháp bao phủ lại, đây là dùng trận pháp thúc trồng trọt dược liệu.
"Tiền đại gia! Hắc hắc, ta biết ngươi trong khoảng thời gian này sẽ tới chỗ này." Trong sơn trang có một lão giả nhỏ mặc áo xám đi ra, cười hắc hắc nói.
Lão giả áo xám này hiển nhiên biết thân phận của Đại trang chủ, Thẩm Tường tới bây giờ mới biết Đại trang chủ mang họ Tiền.
"Ở chỗ này của ngươi có bao nhiêu Đạo Linh Long tham? Ta mang theo tiểu bằng hữu, hắn khả năng muốn mua một chút." Đại trang chủ nói.
"Đạo Linh Long tham chúng ta trồng nhiều nhất, hiện tại ta có thể lấy ra được mười vạn gốc thành thục, không biết tiểu hữu ngươi muốn bao nhiêu?" Lão giả áo xám kia hỏi.
P/S: Ta thích nào ... chương 2