"Ngươi, ngươi nhanh giải độc cho ta, Kiếm Dực Thần Hổ là của ngươi, hơn nữa từ hôm nay về sau ngươi chính là huynh đệ của Tà Long Thái tử ta." Giọng nói của Tà Long Thái tử phát run, hắn cảm thấy mình không có lực đi chống lại độc lực mãnh liệt kia.
"Ngươi tính là thứ gì? Cũng xứng xưng huynh gọi đệ với ta?" Thẩm Tường cười lạnh, một bàn tay vỗ vào trên khuôn mặt tuấn tú tà dị kia của Tà Long Thái tử, thế mà vỗ rơi xuống một số vảy, Thiên Diễn chi độc để nhục thể của hắn trở nên rất yếu ớt, như là bùn vậy.
"Phụ thân ta là Tà Long Đại Đế, sư phụ của hắn là Thiên Tà Thần Linh, nếu như ta chết rồi ngươi sẽ không có kết cục tốt." Tà Long Thái tử thống khổ kêu to lên, độc lực tiến vào trong cơ thể của hắn để hắn đau đến không muốn sống.
"Ta rất sợ hãi a!" Thẩm Tường cười lớn, một kiếm chặt vào cánh tay của Tà Long Thái tử, rồi mới giẫm vào vết thương trên tay hắn, làm Tà Long Thía tử đau đến kêu rên liên hồi.
Lúc này Thẩm Tường lấy Thiên Đạo Thần khí của Lôi Điện Thần Linh, cũng chính là Ngũ Lôi Oanh Đỉnh kia.
Trông thấy cái viên bàn này ở trong tay Thẩm Tường, Tà Long Thái tử lập tức hiểu, gia hỏa trước đó cướp đi công chúa Long tộc chính là người ở trước mắt này!
Trong lòng của hắn hận, đây chính là bởi vì hứng thú bắt lấy Kiếm Dực Thần Hổ làm đầu óc choáng váng, bằng không lúc hắn nhìn thấy Thẩm Tường thì sớm đã động thủ, tuyệt sẽ không nói nhảm với Thẩm Tường nhiều như vậy.
"Ngươi đến cùng là ai!" Tà Long Thái tử gào thét.
"Là người tiến ngươi lên đường." Thẩm Tường cười lớn, thúc giục viên bàn Ngũ Lôi Oanh Đỉnh kia, viên bàn lơ lửng ở trên đầu Tà Long Thái tử, không ngừng đánh xuống từng đạo cuồng lôi, đánh cho Tà Long Thái tử kêu thảm không ngừng.
Tà Long Thái tử dù sao cũng là Long, tố chất thân thể rất không tệ!
Thẩm Tường trông thấy Tà Long Thái tử bị tàn phá tới sắp hóa Long, lập tức tiến lên sử dụng Nhiếp Hồn ma chú lục soát ký ức trong đầu của Tà Long Thái tử, những ký ức này với hắn mà nói là rất quan trọng.
Chẳng mấy chốc hắn đã từ trong đầu của Tà Long Thái tử đạt được rất nhiều chuyện liên quan tới thế giới này, sau đó là một số kế hoạch lớn.
"Gia hỏa này tạm thời còn chưa thể chết, nếu như hắn chết mất thì phiền phức chắc chắn không nhỏ!" Sau khi Thẩm Tường từ trong trí nhớ của Tà Long Thái tử biết được một số chuyện, nếu như Tà Long Thái tử này mà chết đi, Tà Long Đại Đế kia chắc chắn sẽ phát cuồng.
Hắn lập tức rút linh hồn của Tà Long Thái tử ra, phong ấn vào bên trong một viên hạt châu, chỉ cần linh hồn Tà Long Thái tử bất diệt Sinh Mệnh châu kết nối với hắn sẽ không vỡ nát.
Thẩm Tường trước đó chính là thường xuyên làm như vậy.
Hắn thu thập hiện trường một chút, độc của hắn cũng đã dùng tới bảy tám phần, quả thực mang tới cho hắn rất nhiều thuận lợi, đặc biệt là trước đó để cho hắn xử lý hai tên cường giả Thần Hoang kia.
Mà lúc hắn có ý định thả Kiếm Dực Thần Hổ đi thì lại phát hiện Kiếm Dực Thần Hổ vốn đã mình đầy thương tích giờ đã khôi phục lại!
Kiếm Dực Thần Hổ có sức khôi phục vốn là rất mạnh, Tà Long Thái tử cũng xem như coi trọng ở điểm này, bởi vì như vậy có thể từ trên người Kiếm Dực Thần Hổ thu hoạch được lượng lớn thần kiếm.
"Được a, ngươi có thể đi." Thẩm Tường giật cái lưới kia ra rồi nói với Kiếm Dực Thần Hổ.
Kiếm Dực Thần Hổ khẽ gầm hai tiếng với Thẩm Tường rồi mới đưa cái đầu hổ mài cọ vào người Thẩm Tường, biểu thị không có địch ý với Thẩm Tường, đây là một loại hành động rất thân mật.
"Muốn theo ta?" Thẩm Tường cười nói.
Kiếm Dực Thần Hổ khẽ gật đầu, Kiếm Dực Thần Hổ này cũng là thú loại hơi đặc biệt, không thể biến thành hình người, hơn nữa cũng sẽ không nói chuyện, cũng không truyền âm cho Thẩm Tường.
"Ngươi đi theo ta nói không chừng ta sẽ thường xuyên lấy thần kiếm trên người của ngươi." Thẩm Tường sờ lên đầu của Kiếm Dực Thần Hổ.
Kiếm Dực Thần Hổ chỉ khẽ gầm hai tiếng, xem ra nó cũng không phản đối Thẩm Tường làm như thế.
Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, để Kiếm Dực Thần Hổ tiến vào không gian bên trong Lục Đạo Thần kính, hắn tạm thời còn chưa dám để Kiếm Dực Thần Hổ vào bên trong U Dao sơn trang, như vậy sẽ khá nguy hiểm.
Rời khỏi sơn mạch này, Thẩm Tường bay ở trên không bay về phía thành thị ở phái nam, hắn muốn đi tìm Thần Linh trong này!
Thành phố phía nam có từng ngọn núi lớn cao vút trong mây, Thẩm Tường dựa vào ký ức của Tà Long Thái tử, tiến về một ngọn núi cao lớn trong đó.
Trên ngọn núi cao này có thần linh cường đại nhất nơi này!
Cả ngọn núi đều được kết giới cường đại bao phủ nhưng lại không làm khó được Thẩm Tường, hắn sử dụng Bạch Hổ nhảy vọt một cái thì tiến vào, sau đó thì dịch chuyển tới trên ngọn núi.
Trên ngọn núi có một tòa đại trạch viện, Thẩm Tường lúc này đnag ở bên trnog sân, hắn ngồi ở bên một cái ghế đá, đùa lấy một con chim nhỏ ở trên mặt bàn, làm cho chim líu ríu réo lên không ngừng.
Một gian phòng cửa đột nhiên mở ra, một lão giả đi ra, hắn trông thấy Thẩm Tường ở trong sân thì không thể không hoảng lên.
Lã giả này chính là Thiên Đạo Thần Linh!
Thẩm Tường từ trong trí nhớ của Tà Long Thái tử thấy được Thiên Đạo Thần Linh này, khi đó trong lòng của hắn cũng rất kinh ngạc, hắn không nghĩ tới những thần linh này thế mà đều trốn ở trong thế giới Thiên Tà này.
Bọn họ trước đây biết rất nhiều chuyện nhưng lại giấu diếm.
"Thẩm ... Thẩm Tường, làm sao mà ngươi lại ở chỗ này? Chẳng lẽ chuyện trước đó đều là ngươi làm?" Thiên Đạo Thần Linh kinh ngạc nói, đã đi tới bên cạnh Thẩm Tường.
"Là ta làm, nhanh đi nói cho cái gì Lôi Điện Thần Linh, con của hắn chính là ta đả thương." Thẩm Tường cười nói: "Ngươi cũng quá kém cỏi đi, hẳn là đã sớm có thể đoán được là ta làm."
"Ta không nghĩ tới ngươi sẽ tới nơi này." Lúc Thiên Đạo Thần Linh nhìn vào Thẩm Tường thì ánh mắt né tránh trong lòng xấu hổ.
"Không cần ngại với ta, ta hiểu rõ tình huống của ngươi." Thẩm Tường nói ra: "Lực lượng của các ngươi những thần linh này giảm đi nhiều như vậy, bây giờ có thể an ổn sống ở chỗ này quả thực không dễ, chắc chắn sẽ không tham dự những chuyện khác."
"Ngươi có thể hiểu được thì tốt, ngươi cũng biết những chuyện bây giờ đều không phải là ta có thể khống chế." Thiên Đạo Thần Linh thở dài bất đắc dĩ.
"Nhưng là nha ... các ngươi đám gia hỏa này cấu kết với cùng với Tà Long Thái tử và những thế lực Tà đạo kia quả thực không nên." Thẩm Tường hừ một tiếng, hắn từ trong trí nhớ của Tà Long Thái tử biết được, có một số Thần Linh hiệu lực cho Tà Thần sơn.
"Chuyện tương đối phức tạp ... đương nhiên, ta không có làm loại chuyện này." Thiên Đạo Thần Linh nói ra: "Ta vốn là muốn nói cho ngươi, nhưng là nha, ta hiện tại cũng là không thể làm theo ý mình."
Thiên Đạo Thần Linh biết Thẩm Tường bất mãn trong lòng, bởi vì thế lực Tà đạo nơi này một khi tiến vào Thiên Đạo Thần giới thì chắc chắn sẽ tiến hành tàn sát một trận, tuy rằng thế lực Tà đạo chưa chắc đánh thắng được bên Thiên Đạo Thần giới kia, nhưng cho dù đánh không lại thì cũng sẽ để cho bên kia tử thương thảm trọng.
"Là bởi vì chịu đến hạn chế của Thiên Đạo Thần Chủ sao?" Thẩm Tường hỏi, Thiên Đạo Thần Chủ đây chính là Thẩm Tường từ trong trí nhớ của Tà Long Thái tử mà biết được.
"Đúng vậy, tuy rằng hắn không khống chế chúng ta làm cái gì, nhưng hắn lại không cho phép ta làm một số chuyện cản trở chuyện của hắn! Chúng ta bây giờ thế nhưng là bị hắn từ bỏ, hắn làm suy yếu lực lượng của chúng ta, cũng là lo lắng sau này chúng ta sẽ phản bội hắn, giống như Đại trang chủ kia." Thiên Đạo Thần Linh nói ra: "Hạn chế của hắn đối với Đại trang chủ không phải rất lớn, thậm chí không cách nào thu hồi lực lượng của Đại trang chủ. Hắn cũng chỉ hạn chế Đại trang chủ tiến vào Thần Hoang, hạn chế lực lượng Đại trang chủ tăng lên."
P/S: Ta thích nào ... chương 1.