Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2622 - Chương 2622 - Cơ Vận

Chương 2622 - Cơ Vận
Chương 2622 - Cơ Vận

Toàn bộ chiến sĩ của Cơ thị bộ lạc đang tìm kiếm Thẩm Tường, bọn họ đều nghe lệnh Tộc trưởng, bởi vì Tộc trưởng có thực lực rất mạnh, bọn họ đều rất tôn trọng cường giả, tuy rằng trong lòng bọn họ đều cảm thấy Tộc trưởng cứ như vậy bắt lấy Cơ Nguyệt Lam là không được tốt, nhưng cũng chẳng còn cách nào.

Thẩm Tường biến thành côn trùng nhỏ cẩn thận tiến vào chỗ hang động của Tộc trưởng kia, vị trí nằm ở giữa Cơ thị bộ lạc, rất dễ dàng là có thể tìm được.

Cơ Nguyệt Lam bị giam giữ ở bên trong, Thẩm Tường tiến vào không bao lâu thì đã nghe thấy tiếng mắng chửi của Cơ Nguyệt Lam.

"Cơ Vận, ngươi cái tên khốn kiếp này, ngươi cái tên gia hỏa không muốn thể diện này, đừng tưởng rằng người trong tộc đều tin tưởng ngươi, ngươi biết không, uy vọng của ngươi bây giờ đã giảm xuống."

Thẩm Tường nghe thấy tiếng quát tháo tức giận của Cơ Nguyệt Lam thì lập tức tới ngay, chỉ thấy Cơ Nguyệt Lam bị giam giữ ở trong một cái lồng rất lớn, cái lồng này được chế tạo thành bởi toàn xương thú, nhưng xương thú kia đều mới, cho dù lực lượng của Cơ Nguyệt Lam rất lớn nhưng lại không mở ra được.

Cơ Vận kia cũng không ở chỗ này, cho nên hắn căn bản không nghe được tiếng chửi bới của Cơ Nguyệt Lam!

"Nguyệt Lam!" Thẩm Tường truyền âm cho Cơ Nguyệt Lam.

Cơ Nguyệt Lam nghe thấy giọng nói của Thẩm Tường ở trong đầu mình thì hơi kinh hãi, vội vàng hỏi: "Ngươi ở chỗ nào? Bọn họ đều đi bắt ngươi, ngươi không sao chứ!"

"Không sao cả, những gia hỏa kia thế nhưng không cách nào bắt được ta." Thẩm Tường cười hắc hắc, biến thành hình người.

Cơ Nguyệt Lam vừa rồi đã nhìn thấy một con sâu nhỏ, không nghĩ tới đó lại là Thẩm Tường biến thành, nàng ta lại thêm một lần nữa được chứng kiến loại bản lĩnh thần kỳ này của Thẩm Tường.

Thẩm Tường lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, hai ba lần đã cắt chiếc lồng kia ra, tuy rằng những xương thú này đều rất cứng rắn, nhưng đối với Cửu Tiêu Thần kiếm mà nói thì căn bản không tính là cái gì.

"Nguyệt Lam, chúng ta đi thôi, rời xa Cơ thị bộ lạc là được rồi." Thẩm Tường nói.

"Không được, nếu như ta rời đi thì đứa bé ở nơi này sẽ rất thảm, cho tới nay, Cơ Vận cái tên khốn kiếp này sẽ giết chết một số đứa bé, như vậy bọn chúng sẽ không cần phải gánh vác lớn như vậy." Cơ Nguyệt Lam lắc đầu.

"Được a, xử lý Cơ Vận!" Thẩm Tường chưa từng gặp Cơ Vận, cũng không biết Cơ Vận mạnh cỡ nào.

"Cơ Vận chủ yếu là lo lắng ta sẽ cường đại hơn hắn, đều tại ta chủ quan, không có giấu giới chỉ trữ vật đi! Sau khi hắn trông thấy ta có giới chỉ trữ vật thì lo lắng ta dựa vào giới chỉ trữ vật mà săn được càng nhiều thú, một khi chiến sĩ có được rất nhiều thịt thú vật thì sẽ trở nên rất mạnh." Cơ Nguyệt Lam nói ra: "Cho nên hắn vẫn luôn hạn chế việc trưởng thành của các chiến sĩ, bởi vì lo lắng sẽ uy hiếp tới địa vị Tộc trưởng của mình."

"Bởi vì chỉ cần có đầy đủ thực lực đi khiêu chiến hắn, đồng thời đánh bại hắn là có thể trở thành Tộc trưởng. Hiện tại thực lực hắn rất mạnh, ta đánh không thắng nổi hắn, mà ngươi ... ta cũng không biết!"

"Thử trước một chút xem đi, đánh không thắng thì chạy." Thẩm Tường nói, hắn ngược lại là không có cái gì mà phải lo lắng, những người nguyên thủy này lại không hiểu trận pháp gì, hắn muốn chạy thì đó là chuyện rất dễ dàng.

"Ngươi có nắm chắc không? Tuy rằng ngươi không phải người của Cơ thị bộ lạc nhưng ngươi cũng có thể khiêu chiến ahứn, người bộ lạc chúng ta đều tôn trọng cường giả." Cơ Nguyệt Lam nói.

"Ta còn chưa nhìn thấy Tộc trưởng của các ngươi, tuy nhiên thấy hắn lo lắng vị trí của chính mình bị thế hệ trẻ cướp đi như vậy thì có lẽ không phải là gia hỏa lợi hại gì, đây là tâm lý kém." Thẩm Tường cười nói: "Đi, ra ngoài khiêu chiến hắn."

Hiện tại toàn bộ bộ lạc đều đang điều tra Thẩm Tường, không nghĩ tới Thẩm Tường lại cùng Cơ Nguyệt Lam từ hang động của Tộc trưởng đi tới, lập tức có rất nhiều chiến sĩ chạy tới bao vây xung quanh!

Thẩm Tường nhìn thấy Cơ Vậ, là một người trung niên, giống với nam nhân nơi này, đều cao lớn hùng tráng, cả người toàn là bắp thịt.

Cơ Vận rất giật mình, Thẩm Tường bị hơn mười chiến sĩ vây công, chẳng những có thể chạy hơn nữa còn tiến vào trong động phủ của hắn lặng yên không một tiếng động thả Cơ Nguyệt Lam ra.

"Tộc trưởng, giới chỉ trữ vật là ta đưa cho Cơ Nguyệt Lam!" Thẩm Tường nói ra: "Là ngươi hiểu nhầm nàng!"

"Vậy giới chỉ trữ vật của ta đi đâu? Giới chỉ trữ vật của ta vừa rồi không thấy lại xuất hiện trong tay của nàng, không phải nàng ta trộm đi thì là ai trộm?" Giọng nói của Cơ Vận rất lớn, lúc ày người trong bộ lạc đều bao vây xung quanh, bọn họ cũng đều biết Tộc trưởng có một chiếc nhẫn rất thần kỳ, có thể bỏ vào bên trong rất nhiều thứ.

Chiến sĩ trong bộ lạc đều căm tức nhìn vào Thẩm Tường và Cơ Nguyệt Lam, bọn họ đều rất ghét kẻ trộm, đặc biệt là trộm lấy đồ vật trân quý của Tộc trưởng.

Ngay vào lúc bọn hắn nhìn chằm chằm vào, Thẩm Tường đột nhiên lấy ra một nắm to toàn là nhẫn, nói ra: "Tộc trưởng, những chiếc nhẫn này ta còn nhiều, rất nhiều, Cơ Nguyệt Lam bởi vì đã cứu ta, ta mới đưa cho nàng một cái thì có gì không đúng?"

Cơ Nguyệt Lam trông thấy Thẩm Tường lấy ra một nắm lớn giới chỉ trữ vật thì trong lòng vô cùng chấn kinh, nàng ta còn tưởng rằng loại vật này rất trân quý, không nghĩ tới Thẩm Tường tùy tiện là có thể lấy ra một nắm lớn.

Cơ Vận và những người khác cũng đều ngây dại, nhiều giới chỉ trữ vật như vậy thế mà tất cả đều ở trong tay của một người!

"Đương nhiên, ta còn không chỉ có giới chỉ trữ vật, ta còn có túi trữ vật." Nói xong, Thẩm Tường lại lấy ra rất nhiều túi trữ vật tới.

"Vòng tay trữ vật, dây chuyền trữ vật, đai lưng trữ vật, vòng tai trữ vật ... ta đều có!" Hắn liên tục móc ra, mọi người nhìn thấy mà trợn tròn mắt há hốc mồm.

Đây đều là Thẩm Tường tích lũy được trong nhiều năm qua, hơn nữa loại vật này vốn cũng chẳng phải thứ quý giá gì.

"Hiện tại mọi người tin tưởng là ta đưa cho Cơ Nguyệt Lam rồi chứ, Tộc trưởng ngươi chắc chắn là hiểu nhầm, trộm gới chỉ trữ vật của ngươi là một người khác hoàn toàn." Thẩm Tường nói.

Nói xong, Thẩm Tường đeo cho Cơ Nguyệt Lam một cái dây chuyền trữ vật: "Dây chuyền này rất phó hợp với ngươi, rất đẹp!"

Cơ Vận nói không nên lời, hắn đúng là cố ý thu chiếc nhẫn lại vì chính là hãm hại Cơ Nguyệt Lam, hơn nữa hắn cũng cho rằng Thẩm Tường mê luyến sắc đẹp của Cơ Nguyệt Lam cho nên mới tặng giới chỉ trữ vật trân quý này cho Cơ Nguyệt Lam, nào biết được giới chỉ trữ vật ở trong tay Thẩm Tường thì giống như rau cải trắng không đáng tiền như vậy.

"Tộc trưởng, là ngươi thu giới chỉ trữ vật lại, cố ý hãm hại ta a!" Cơ Nguyệt Lam nói, hiện tại mọi người đã tin tưởng nàng, như vậy thì tới lượt nàng ta phản kích.

"Không có chuyện, chiếc nhẫn của ta thật làm mất đi." Cơ Vận ngược lại là rất bình tĩnh, vội vàng nói: "Xem ra là ta thật hiểu nhầm ngươi, Nguyệt Lam ngươi nhiều năm qua có cống hiến lớn như vậy đối với bộ lạc chúng ta, tuyệt đối không phải người trộm đồ, ta trách nhầm ngươi."

"Hừ, đó là ai trộm? Có thể tới gần ngươi chỉ có con cháu của ngươi, chẳng lẽ là bọn họ trộm? Gia hỏa trộm đồ nhất định phải tìm ra rồi sau đó chặt đầu đi." Cơ Nguyệt Lam rất tức giận.

"Đùng, bắt ra chém đầu!" Một tên chiến sĩ hô.

"Chặt đầu!" Các chiến sĩ khác hô to theo, điều này làm cho Cơ Vận xuất mồ hôi trán.

Thẩm Tường cười nói: "Tộc trưởng, nói không chừng chính là ngươi giấu đi a, nếu quả thật như vậy thfi như vậy cần chặt đầu."

"Ngươi chớ có nói hươu nói vượn, ta thế nhưng là Tộc trưởng, ta làm sao phải làm loại chuyện này? Đúng, đây là chuyện trong tộc của chúng ta, ngươi cái ngoài dị vực từ bên ngoài tới này chớ có xen vào việc của người khác." Cơ Vận nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường, đều là Thẩm Tường làm kế hoạch của hắn thất bại.

Lúc này con cháu Cơ Vận cũng đều tức giận mà nhìn vào Thẩm Tường, mấy tên con cháu kia hẳn là biết không ít chuyện.

"Tộc trưởng, ta muốn khiêu chiến ngươi!" Thẩm Tường đột nhiên nói ra: "Nguyệt Lam nói, Cơ thị bộ lạc các ngươi cho phép người ngoại tộc khiêu chiến, một khi đánh bại ngươi thì ta có thể trở thành trưởng lão của Cơ thị bộ lạc đồng thời chỉ định một chiến sĩ của Cơ thị bộ lạc làm Tộc trưởng, đúng không!"

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment