Thẩm Tường làm trưởng lão của Cơ thị bộ lạc, cho nên hắn cũng có trách nhiệm đối với Cơ thị bộ lạc, có người tới gây chuyện, hắn chắc chắn phải ra tay, hắn đã chuẩn bị kỹ càng chuẩn bị động thủ.
Lang kỵ sĩ có hơn năm mươi, ở phía trên đều là một số người có năng lực, cùng với sói mà bọn họ ngồi cưỡi, thực lực tổng hợp cũng không yếu.
Mà mấy ngàn người của Cơ thị bộ lạc có thể sánh vai những Lang kỵ chiến sĩ này cũng chỉ có khoảng một trăm, nếu như đánh nhau, tổn thương vẫn là vô cùng thảm trọng.
"Cơ Đỉnh, không nghĩ tới ngươi thật trở về a! Hôm nay ta tới là tìm ngươi." Một người trung niên ngồi cưỡi trên con sói lớn đi tới, trong tay cầm một thanh trường đao, chỉ vào Cơ Đỉnh.
Trong lòng Thẩm Tường và Cơ Nguyệt Lam đều có chút kinh ngạc, bọn họ cho rằng những Lang kỵ sĩ này biết hơn mười tên Lang kỹ sĩ trước kia đều bị bọn họ giết chết.
"Cho dù muốn tìm ta thì cũng phải dựa theo phép tắc mà tới, các ngươi tùy tiện xông vào như vậy thì chính là xâm phạm, vô luận mục đích của ngươi như thế nào thì ta đều cho rằng các ngươi là địch nhân tới đối đãi." Cơ Đỉnh nói xong, chiến sĩ Cơ thị bộ lạc lập tức bao quanh những Lang kỵ sĩ này.
Cơ Đỉnh cũng mặc kệ đối phương có ý đồ đến như thế nào, tóm lại loại phương thức này đã để cho hắn rất tức giận, hơn nữa hắn cũng quyết định phải tăng cường phòng ngự, cửa lớn của Cơ thị bộ lạc thế mà bị người phá tan đi như vậy.
"Ta tới tìm ngươi là cầu hôn cho nhi tử của ta! Nhi tử của ta thế nhưng là chiến sĩ trẻ tuổi đệ nhất của Chu thị bộ lạc chúng ta, các phương diện của hắn đều rất mạnh, trước đó hắn lấy mấy nữ nhân đều bị hắn giày vò mà chết! Mà ở bên trong chúng ta những bộ lạc này thì cũng chỉ có nữ nhi của Cơ Đỉnh ngươi là nữ chiến sĩ, hơn nữa lại là nhi nữ của Tộc trường cùng với nhi tử của ta là rất xứng đôi." Người trung niên kia nói ra: "Nếu như ngươi đồng ý thì trước tiên ta cho ngươi hai mươi vạn cân thịt thú vật, làm bối thường việc xâm lấn chỗ các ngươi."
"Rồi tiếp theo mà nói ... ta sẽ lại cho các ngươi trăm vạn cân thịt thú vật."
"Vọng tưởng!" Cơ Nguyệt Lam hừ một tiếng: "Con của ngươi căn bản không phải người, để hắn đi chơi đùa với Man Thú đi thôi!"
Có thể giày vò chết nữ nhân, nghĩ thôi cũng làm người ta cảm thấy run rẩy, nữ tử nơi này nghe thấy đều cảm thấy một loại đau đớn, có thể thấy được con trai của Tộc trưởng Chu thị này đối với nữ nhân tàn bạo tới cỡ nào!
"Chu Liệt, lấy hai mươi vạn cân thịt thú vật để lại rồi mới có thể trở về, con gái của ta nói không gả là không gả!"
Cơ Đỉnh làm sao không biết tâm tư lúc này của Cơ Nguyệt Lam, hắn xem như mù mắt cũng có thể nhìn ra Cơ Nguyệt Lam có loại tình cảm kia với Thẩm Tường, mà Thẩm Tường cũng làm cho hắn rất hài lòng, mặc dù là người dị vực.
Chi Liệt thế nhưng là Tộc trưởng của Chu thị bộ lạc, thực lực rất cường đại, hôm nay dẫn đội tới cầu thân, hơn nữa mở ra điều kiện cũng rất phong phú, thế mà bị cự tuyệt, điều này làm trong lòng của hắn tức giận, nhưng vì nhi tử của mình cho nên hắn đè xuống cỗ tức giận trong lòng.
"Cơ Đỉnh, ta đây chính là vì kéo dài huyết thống của ta, nhiều bộ lạc như thế cũng chỉ có nữ nhi cường đại kia của ngươi mới có thể thừa nhận nhi tử của ta, ngươi có chịu hay không? Ngươi phải hiểu rõ, Cơ thị bộ lạc các ngươi nhiều năm qua như thế ở dưới sự thống lĩnh của Cơ Vận đã suy yếu rất nhiều, ngươi xác định Cơ thị bộ lạc các ngươi có thể đánh được chúng ta sao?" Chu Liệt nói, giọng nói tràn ngập uy hiếp.
Nói xong, Chu Liệt hét lớn một tiếng, chỉ nghe thấy bên ngoài Cơ thị bộ lạc truyền tới từng tiếng sói tru.
"Ở bên ngoài chúng ta có hai ngàn Lang kỵ sĩ, mà Cơ thị bộ lạc các ngươi cộng lại chỉ có năm ngàn người, chiến sĩ cũng chỉ có hai ngàn mà chiến sĩ đủ cường đại thì cũng chỉ mới mấy trăm đi."
"Chẳng lẽ ngươi vì nữ nhi mà muốn hy sinh toàn bộ Cơ thị bộ lạc?" Chu Tuần nói xong, nhìn vào những chiến sĩ trẻ tuổi ở xung quanh kia: "Những tiểu quỷ tuổi trẻ này cũng bởi vậy mà bị giết toàn bộ."
Cơ Đỉnh nắm chặt nắm đấm, chuyện này với hắn mà nói đúng là vấn đề rất lớn.
"Chu Liệt, cho dù Cơ thị bộ lạc chúng ta bị diệt, chúng ta cũng sẽ giết toàn bộ các ngươi những kẻ xấm lấn này, Chu thị bộ lạc các ngươi mạnh hơn, không có ngươi cái tên Tộc trưởng này thì cũng sẽ tan rã mà thôi."
Cơ Đỉnh nói, rồi tay mới giơ lên, rất nhiều chiến sĩ đều nắm chặt lấy trường mâu, chỉ cần Cơ Đỉnh ra lệnh một tiếng thì bọn họ lập tức công kích.
"Chu Tộc trưởng, con của ngươi quá yếu, không xứng với Nguyệt Lam." Thẩm Tường đột nhiên nói.
"Ngươi là người trưởng lão kia của Cơ thị bộ lạc? Người dị vực chẳng qua có nhiều thủ đoạn mới có thể đánh bại Cơ Vận, ta cũng không sợ ngươi." Chu Liệt cười lạnh nói: "Ngươi chẳng qua cũng chỉ biết thu mua lòng người, chuyện ngươi ở Cơ gia ta cũng rất rõ ràng, loại người dị vực nhỏ yếu như ngươi thì nhất định chơi thủ đoạn."
Thẩm Tường đã cho không ít chiến sĩ túi trữ vật gì đó, người của rất nhiều bộ lạc đều biết, đều rất hâm mộ.
"Đây chẳng qua là chính ngươi cảm thấy mà thôi! Đúng, trở lại đề tài mới vừa rồi, ta nói nhi tử ngươi quá yếu, không xứng với Nguyệt Lam, ta làm đại trưởng lão của Cơ thị bộ lạc, cho nên ta cũng có quyền lên tiếng đối với hôn sự của Nguyệt Lam." Thẩm Tường mỉm cười: "Nguyệt Lam là nữ chiến sĩ xuất sắc của Cơ thị bộ lạc chúng ta, cũng nhiều bộ lạc khác cũng phải công nhận là nữ chiến sĩ đệ nhất, điểm ấy chính ngươi cũng thừa nhận, cho nên yêu cầu của nàng rất cao."
"Ngươi dựa vào cái gì mà nói nhi tử ta không xứng với nàng ta? Nhi tử ta là nhiều bộ lạc công nhận chiến sĩ trẻ tuổi đệ nhất, rất xứng với nàng, chẳng lẽ không đúng sao?" Chu Liệt dùng đao chỉ vào Thẩm Tường: "Vậy ngươi thử nói một chút, rốt cuộc phải ra sao mới có thể xứng với Nguyệt Lam?"
"Ít nhất phải lợi hại hơn ta." Thẩm Tường nói.
"So với ngươi? Chẳng lẽ phải chiến đấu với ngươi sao?" Lông mày Chu Liệt nhíu lại, Thẩm Tường có thể đánh chết Cơ Vận thì thực lực chắc chắn không yếu, hơn nữa người dị vực hắn cũng không hiểu rõ.
Thẩm Tường khẽ gật đầu.
"Ngươi có nhiều thủ đoạn, Cơ Vận ngày đó chiến đấu với ngươi hẳn là không có phòng bị, nói không chừng chính hắn cũng không còn hình dạng! Hơn nữa muốn nhìn ra một người mạnh không chỉ nhìn vào lực lượng còn phải nhìn vào trí tuệ và năng lực khác." Chu Liệt suy nghĩ, nói ra những lời này, vừa nhìn là biết hắn không muốn để cho con của mình đánh với Thẩm Tường.
Cơ Nguyệt Lam hiểu rõ thực lực của Thẩm Tường, cho nên nàng cũng không lo lắng, trong lòng còn âm thầm vui vẻ, bởi vì Thẩm Tường đang ra mặt cho nàng.
"Vậy ngươi nói xem phải so như thế nào?" Thẩm Tường nói.
"Ngươi tới nơi này cũng có một đoạn thời gian, hẳn là hiểu rõ thịt thú vật đối với chúng ta những bộ lạc này mà nói là quan trọng cỡ nào! Muốn so thì so tốc độ thu hoạch thịt thú, mà lại là tự mình hoàn thành." Chu Liệt nói ra: "Nhi tử ta sở dĩ được công nhận đệ nhất chính là bởi vì hắn săn giết rất nhiều Man Thú."
"Cái này không thành vấn đề." Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Chúng ta so cái này ... tuy nhiên ở trước khi bắt đầu, ngươi nhất định phải để hai mươi vạn cân thịt thú vật làm bối thường, dù sao các ngươi xâm lấn Cơ thị bộ lạc chúng ta."
"Không sai, nếu như các ngươi không bối thường thì cũng đừng nghĩ đi ra khỏi nơi này." Cơ Đỉnh cũng lớn tiếng nói, ở điểm này bọn họ tuyệt không thể nhượng bộ, bằng không sẽ nhận sợ.
Chu Tuần tức giận hừ một tiếng rồi mới rống lớn vài tiếng, chỉ thấy vài con Voi to lớn kéo lấy mấy xe ngựa thịt thú vật tiến vào.
Cơ Đỉnh đi tới, thu vào trong giới chỉ trữ vật, điều này làm cho Chu Liệt nhìn thấy mà vô cùng nóng mắt, hắn cũng muốn loại vật này.
"Hiện tại có thể nói chuyện so tài đi!" Chu Liệt nói ra: "Nhi tử ta chắc chắn còn mạnh hơn so với ngươi!"
"Vậy thì phải so qua mới được, nói ai cũng có thể nói." Thẩm Tường cười nói: "Con của ngươi chắc chắn đi tới, nếu không hôm nay chúng ta bắt đầu ngay đi, như thế nào?"
"Săn thú sao?" Chu Liệt nói ra: "Cái này không thể được, ngươi có loại giới chỉ trữ vật kia, nhi tử ta không có gì sánh được với ngươi!"
"Như vậy đi, Chu thị bộ lạc ngươi có uy vọng lớn như vậy, các ngươi động viên những bộ lạc khác kiến tạo một cái Đấu Thú trường, rồi ngươi lại cùng Tộc trưởng khác đi bắt một số Man Thú cường đại, để cho ta và con của ngươi phân biệt so tài với Man Thú ở bên trong Đấu Thú trường, tới lúc đó ai mạnh ai yếu, tất cả mọi người có thể rõ như ban ngày." Thẩm Tường nói.
P/S: Ta thích nào... chương 1