Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2633 - Chương 2633 - Thần Chủ Chi Đồ

Chương 2633 - Thần Chủ chi đồ
Chương 2633 - Thần Chủ chi đồ

Chính Thẩm Tường cũng không dám xuống dưới, những Man Thú này đều là chủng loại rất cường đại kia, đặc biệt là những con sói lớn màu trắng kia, cái miệng rộng đầy răng kia phối hợp với bộ móng vuốt cứng như thế kia, mấy nhát là có thể xé rách một con Long thú, lực lượng vô cùng đáng sợ!

"Trông muốn đáng sợ hơn nhiều so với những co Cương Tí Viên kia." Thẩm Tường nhìn vào mấy trăm con Man Thú đang đại chiến chém giết lẫn nhau ở bên dưới, xem cũng rất đã nghiền, chỉ có điều thi thoảng trông thấy bóng đen xuất hiện, trong lòng cảm thấy rất không thoải mái.

"Gia hỏa này đến cũng là ai, tốc độ quá nhanh, ta căn bản nhìn không ra dáng dấp của hắn như thế nào!" Thẩm Tường chỉ là vừa mới trông thấy cái bóng đen kia xuất hiện nhưng không bao lâu thì bóng đen này lại biến mất, chờ tới thi thể càng nhiều, bóng đen sẽ xuất hiện bay nhảy lên mấy cái rồi lấy đi thi thể của Man Thú.

"Hỗn đản này có thu hoạch thực sự lớn a! Nếu như ta có thể sử dụng lực lượng không gian thì căn bản không tới lượt con hàng này!" Thẩm Tường thầm nghĩ lần này lực chú ý của hắn đều rơi vào trên cái bóng đen kia.

Cuối cùng hắn cũng trông thấy bóng đen kia trốn ở chỗ nào, ở ngay bên cạnh một tảng đá lớn!

Thẩm Tường lập tức cẩn thận tiến lên, lúc đi tới bên cạnh khối đá lớn kia, bóng đen kia cũng đúng lúc ra ngoài nhặt thi thể.

Hắn chỉ đợi một chút thì bóng đen kia đã trở về!

Thẩm Tường bây giờ mới nhìn rõ ràng dáng dấp của người này như thế nào, lại là một lão giả nhỏ gầy, chỉ có điều tóc hắn là màu đen.

"Tiền bối, ngươi tốt!" Thẩm Tường lễ phép ân cần hỏi thăm.

"Ừm!" Lão giả này lên tiếng rồi lại biến mất, dùng tốc độ cực nhanh chạy vào trong chiến trường kia, thu thập thi thể Man Thú.

"Tiền bối, có thể cho ta những thú đan kia hay không?" Thẩm Tường hỏi.

"Không được!" Lão giả cười nói với hắn rồi mới lấy ra một cái thú đan: "Được a, ta cho ngươi một cái, nếu không phải ngươi, hôm nay ta cũng không có thu hoạch được nhiều như vậy!"

Thẩm Tường nhận lấy thú đan này, trong lòng càng kinh ngạc hơn, lão giả này vậy mà biết công dụng của thú đan, hơn nữa tuyệt đối không phải người trong những bộ lạc nguyên thủy kia.

Làm cho Thẩm Tường khiếp sợ chính là thực lực của lão giả này có thể nói là loại vô cùng cường hãn kia!

Một lúc lâu sau, đại chiến cũng sắp tới hồi kết thúc, Long thú thảm bại, toàn quân bị diệt, sói lớn màu trắng tuy rằng đánh thắng nhưng cũng đã chết hơn phân nửa!

Mà thi thể thì đều được lão giả tóc đen kia nhặt đi!

"Đi mau!" Lão giả cười hắc hắc rồi mới chạy, Thẩm Tường lập tức đuổi theo, đám soi kia cũng phát hiện ra bọn họ cũng lập tức đuổi theo.

Lão giả này chuyên chọn những ngọn núi dốc liền nhau, sau khi vượt qua vài ngọn núi thì bỏ xa những con sói lớn màu trắng kia

Lão giả này ở trên một ngọn núi, nấu canh Man Thú, ở trên những ngọn núi này rất rét lạnh, cũng không biết hàn khí là từ nơi nào tới!

Thẩm Tường biết lão giả này hãm lại tốc độ, bằng không thì hắn căn bản là không đuổi kịp!

"Tiền bối, ngươi rất lợi hại, tại sao không tự mình đi giết Man Thú?" Thẩm Tường thở hồng hộc bò lên, hỏi.

"Lúc không cần phải tự mình động thủ thì ta sẽ không động thủ." Lão giả cười thầm: "Tiểu quỷ ngươi cũng rất lợi hại nha, thế mà có thể đi tới nơi này, ngươi hẳn không phải là người nguyên thủy ở nơi này đi!"

"Ngươi cũng không phải." Thẩm Tương nói, ngồi ở bên cạnh nồi nước kia, hít hà, cái nối nước này có mùi rất thơm, để hắn rất muốn uống.

"Ngươi là từ vực sâu Thiên Tà rơi xuống?" Lão giả hỏi.

"Ừm, tiền bối ngươi cũng là như vậy a?" Thẩm Tường cuối cùng gặp được một người dị vực, trước đó Viên Phong kia không tính, bởi vì là hắn quen biết, mà lại là cùng nhau rơi xuống, mà lão giả trước mắt này hiển nhiên đã tiến vào đây được một thời gian rất lâu, rất quen thuộc đối với địa hình nơi này.

"Không phải!" Lời nói này của lão giả để Thẩm Tường rất kinh ngạc.

"Không phải từ vực sâu Thiên Tà rơi xuống vậy đó là từ nơi nào rơi vào?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.

"Nói ngươi cũng không biết." Lão giả cảm thấy rất hứng thú đối với Thẩm Tường, bởi vì hắn ở trong này gặp được một nhân loại rất có thực lực cũng không dễ dàng.

"Nói một chút, ta cũng xem như là có kiến thức rộng rãi." Thẩm Tường nói.

"Ta là từ Vạn Thần uyên rơi xuống." Lão giả nói xong, trông thấy vẻ mặt của Thẩm Tường thì cười nói: "Đúng không, ta nói ngươi chưa từng nghe nói mà."

"Vạn Thần uyên là ở trên Thần Hoang sao?" Thẩm Tường hỏi, tuy rằng hắn chưa từng nghe qua, nhưng hắn từ thôn phệ trí nhớ của một tên cường giả Thần Hoang trước đó mà biết được.

"Đúng vậy, ngươi nghe nói qua?" Lão giả này có chút ngoài ý muốn.

"Hơi có nghe thấy!" Trong lòng Thẩm Tường thất kinh, lão giả này thế mà là cường giả ở trên Thần Hoang.

"Vạn Thần uyên nghe nói là một nơi chôn vùi thần giả rất cường đại." Thẩm Tường nói.

"Làm sao mà ngươi biết? Khi mà ngươi lại chưa đi tới Thần Hoang." Lão giả có chút hiếu kỳ.

"Một tên gia hỏa Thần Hoang nói với ta." Thẩm Tường nói ra: "Tiền bối, ngươi biết cách nào rời khỏi nơi này không? Ta ở bên ngoài có chuyện quan trọng, ta đang vội đi ra ngoài a."

Lão giả lấy ra hai cái bát, múc cho Thẩm Tường một bát canh.

"Người trẻ tuổi, uống nước canh chút, chỗ này hơi lạnh." Lão giả cười nói.

Thẩm Tường nhận lấy, uống hai ngụm, rất dễ uống, rồi mới lập tức uống hết sạch, lão giả này lại múc đầy cho hắn.

"Tại sao ngươi từ vực sâu Thiên Tà rơi xuống nơi này, nói cho ta nghe một chút." Lão giả hỏi: "Ta xác thực có biện pháp giúp ngươi từ vực sâu Thiên Tà đi ra ngoài, tuy nhiên có chút khó mà thôi."

Thẩm Tường nói đơn giản một chút chuyện ở Thiên Tà thế giới cho lão giả này nghe, hắn là bị một tên gia hỏa tên là Thiên Đạo Thần Chủ đẩy tới nơi này.

Lão giả nghe xong thì sắc mặt trở nên nghiêm túc, hắn giống như là biết được chút gì đó.

"Thiên Đạo Thần Chủ ... Thiên Đạo Thần Chủ ..." Trong miệng lão giả này đọc đi đọc lại mấy chữ này rồi mới rơi vào trong hồi ức.

Một lát sau, lão giả mới nói: "Thật sự là không nghĩ tới a! Gia hỏa này quả nhiên đúng như những gì sư tôn nói!"

"Tiền bối, ngươi biết chuyện về Thiên Đạo Thần Chủ?" Thẩm Tường không nghĩ tới cường giả Thần Hoang này thế mà cũng có hiểu biết về Thiên Đạo Thần Chủ.

"Thiên Đạo có mười vị Thần chủ, hiện tại hẳn là chỉ còn một vị Thần Chủ, mà sư tôn ta chính là một trong số Thần Chủ đó, năm đó bởi vì ta phạm phải sai lầm cho nên bị đẩy vào nơi này, mãi mãi không thể rời đi." Lão giả thở dài: "Ta không biết đã ở chỗ này bao nhiêu năm rồi, lúc ta bị đánh vào nơi này, mười vị Thần Chủ cũng chỉ còn lại hai vị Thần Chủ, một vị trong đó là sư tôn ta, một vị khác nha, chính là gia hỏa hiện tại kia."

Lão giả này thế mà là đồ đệ của một vị Thần Chủ, Thẩm Tường kinh ngạc tới trợn mắt há hốc mồm!

"Tiền bối ... ngươi là bị ai đánh vào nơi này? Chính là cái tên Thần Chủ duy nhất còn lại bây giờ sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Đúng vậy, hơn nữa còn là hắn cố ý hãm hại ta, khi đó sư phụ ta cũng không làm gì được hắn, vốn là sư phụ ta có ý định trước hết để cho ta ở lại đây, qua một thời gian ngắn lại tìm cách thả ta ra, còn nói với ta, nếu như hắn không tới cứu ta ra ngoài thì điều đó có nghĩa là hắn đã chết đi."

Lão giả uống một chén canh, thở dài một tiếng, bên trong ánh mắt hiện ra vẻ bi thương, dù sao đó là sư phụ của hắn.

"Tuy rằng hắn là Thiên Đạo Thần Chủ duy nhất, nhưng Thiên Đạo thế giới này còn chưa bị hắn chưởng khống hoàn toàn, lực lượng pháp tắc của chín vị Thần Chủ còn ở bên trong Thiên Đạo thần giới, hắn không cách nào chưởng khống hoàn toàn cái Thiên Đạo thế giới, cho nên hắn mới có ý định hủy diệt toàn bộ Thiên Đạo Thần giới rồi mới thu lấy lực lượng pháp tắc bạo phát đi ra lúc hủy diệt, để bản thân sử dụng." Lão giả nói ra mục đích của Thiên Đạo Thần Chủ này.

P/S: Ta thích nào... chương 2

Bình Luận (0)
Comment