Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2635 - Chương 2635 - Bị Bán

Chương 2635 - Bị bán
Chương 2635 - Bị bán

Thẩm Tường ở đằng sau mà hỏi: "Vạn tiền bối, bọn họ làm sao có thể phát hiện được ngươi? Có phải bởi vì ta hay không?"

Vạn Vũ Hùng nói ra: "Không trách ngươi, ta suy đoán hẳn là những đàn thú kia có cảm ứng nhất định với bọn hắn, Nguyên Thủy Linh tộc có thể câu thông cùng những thú hồn đã chết đi kia, cho nên mới biết ta ở gần đây."

Thẩm Tường đột nhhiên cảm thấy chính mình không cần phải đi chạy theo Vạn Vũ Hùng, bởi vì hắn không có vi phạm Nguyên Thủy thánh địa.

"Tiền bối, ta có thể không chạy sao? Ta cũng không có đắc tội bọn họ!" Thẩm Tường nói.

"Không được, ngươi nhanh theo kịp ta!" Vạn Vũ Hùng nói ra: "Nếu ngươi bị bọn họ bắt được vậy thì rất phiền phức, bọn họ mặc dù không làm gì đối với ngươi nhưng cũng sẽ bắt ngươi lại rồi nhốt ngươi mấy trăm ngàn năm, trước đó ta ở Nguyên Thủy thánh địa cũng gặp phải xui xẻo như vậy."

Nghe thấy lời này của Vạn Vũ Hùng, Thẩm Tường chạy nhanh hơn, hắn cũng không muốn bị bắt lại, hắn phải nhanh chóng trở về Thiên Đạo Thần giới để chống lại tà ma.

"Vạn Vũ Hùng, lần này ngươi trốn không thoát." Một giọng nói truyền tới, Thẩm Tường chỉ cảm thấy mình bị một trận ánh sáng vàng bao phủ, mà khi hắn xác định đây là ánh sáng vàng thì phát hiện được thân thể của mình không cách nào động đậy.

"Xong đời, chúng ta bị bắt." Vạn Vũ Hùng thở dài, lúc này hắn cũng không cách nào động đậy, hắn đang lơ lửng giữa không trung với tạo hình đang nhảy.

Loại ánh sáng màu vàng ki rõ ràng là một loại lực lượng kỳ lạ, có thể khiến người ta lơ lửng giữa không trung mà không cách nào động đậy.

Thẩm Tường và Vạn Vũ Hùng lúc này chính là không có cách nào động đậy, thậm chí ngay cả lực lượng cũng không thể sử dụng!

Hắn không nghĩ tới lực lượng Nguyên Thủy Linh tộc còn cường đại nhiều hơn so với Nguyên Thủy Phàm tộc, đặc biệt là loại pháp môn chuyển hóa Nguyên Thủy Đạo lực thành lực lượng thần kỳ này, hoàn toàn không phải Nguyên Thủy Phàm tộc có thể so sánh được.

"Cuối cùng đã bắt được ngươi!" Một người trung niên anh tuấn mặc áo giáp màu trắng cười nói, chỉ thấy hắn vung tay lên, ném ra một chiếc lồng màu vàng kim giam Vạn Vũ Hùng vào bên trong.

Lúc này lại có năm thanh niên anh tuấn mặc quần áo giáp màu trắng đi tới, một thanh niên trong đó nói: "Đội trưởng, đây cũng là một người dị vực, xử lý hắn như thế nào?"

"Thực lực của hắn không phải rất mạnh, tuy nhiên trước tiên cứ mang hắn về rồi lại tính." Người trung niên kia nói rồi mới lấy ra một chiếc lồng màu vàng kim, nhốt Thẩm Tường vào bên trong.

Những chiếc lồng này đều dùng loại ánh sáng vàng kỳ lạ kia chế tạo thành, Thẩm Tường thử một cái, chỉ cần đụng vào hoặc là muốn tới gần những thanh thép màu vàng kim kia thì lực lượng trên người đều sẽ không sử dụng được.

"Lâm Đình, tiểu tử này không liên quan gì với ta, ngươi không nên làm khó hắn, thả hắn đi." Vạn Vũ Hùng hô lớn.

Lâm Đình chính là người trung niên kia, hắn là tiểu đội trưởng phụ trạch đuổi theo Vạn Vũ Hùng này.

"Ngươi chứng mình hắn không có quan hệ gì với ngươi như thế nào? Hắn ở cùng với ngươi, hơn nữa lại là người dị vực, lại cùng chạy trốn với ngươi, nói không chừng cũng là đồng bạn của ngươi." Lâm Đình nói.

Thẩm Tường để cho mình giữ vững tỉnh táo, bởi vì mấy người mặc quần áo giáp màu trắng kia rất cường đại, tùy tiện như vậy đã có thể bắt Vạn Vũ Hùng lại, cho dù hắn bây giờ có thể chạy ra chiếc lồng này thì cũng không để làm gì, chẳng mấy chốc sẽ bị tóm lại.

"Mang bọn họ về thánh địa!" Lâm Đình hô, rồi mới thu nhỏ chiếc lồng lại đặt ở bên hông mà chạy như điên.

Những Nguyên Thủy Linh tộc này quả nhiên lợi hại, có thể luyện chế ra loại pháp bảo cường đại này, không chỉ có thể bắt người một cách dễ dàng mà còn có thể thu nhỏ phóng lớn.

Làm cho Thẩm Tường tò mò nhất chính là loại lực lượng màu vàng kim kia, hắn cảm thấy đó rất giống với lực lượng không gian, chi nên mới khiến hắn không cách nào động đậy.

"Chiếc lồng này có một loại gì đó có thể thôn phệ lực lượng một cách nhanh chóng, chỉ cần đụng phải, lực lượng của ta sẽ bị thôn phệ nhanh chóng, dẫn tới ta cảm thấy toàn thân bất lực." Thẩm Tường suy nghĩ điều này, chỉ cần hiểu rõ, hắn muốn chạy trốn ra ngoài sẽ không khó.

Đương nhiên hắn cũng không có ý định bây giờ chạy, mà là chờ đi tới Nguyên Thủy thánh địa rồi hãng thử, hắn cũng không chắc chắn là có thể chạy trốn hay không.

Lúc này Thẩm Tường chỉ có thể nhìn xung quanh là một mảnh màu vàng kim, chiếc lồng đã nhỏ đi hắn bị giam ở bên trong không gian trong lồng, không cách nào trông thấy bên ngoài.

Sau khi hắn nằm ở trong này được mấy ngày, cảm thấy có chút rung động, hắn mở to mắt ra thì phát hiện chính mình đang ở trong một cái đại sảnh, có rất nhiều người đang đứng nhìn hắn.

Chiếc lồng đã biến lớn, hiện tại hắn đã có thể trông thấy bên ngoài!

"Những gia hỏa này đều là Nguyên Thủy Linh tộc?" Thẩm Tường trông thấy người xung quanh đều là người mặc áo giáp, trông những người này rất bưu hãn.

"Một ngàn năm đã trôi qua, cuối cùng cũng đã bắt được lão gia hỏa Vạn Vũ Hùng này, Lâm Đình ngươi lần này thế nhưng là lập công lớn! Không thể không nói, những chiếc lồng này thật hữu dụng!" Một lão giả trên người mặc áo giáp màu xanh lam cười nói.

"Không chỉ những chiếc lồng này hữu dụng, mà Phong Thiên Thần kính này cũng rất hữu dụng, có thể lập tức làm người ta không thể động đậy." Lâm Đình lấy ra một tấm gương màu vàng kim.

Cuối cùng Thẩm Tường cũng trông thấy cái đồ chơi đã khiến hắn không thể động đậy, hóa ra là một cái pháp bảo khó lường.

"Đúng rồi, Vạn Vũ Hùng này không phải là một lão gia hỏa sao? Làm sao ngàn năm trôi qua vậy mà lại trẻ ra như vậy." Một tên nam tử hỏi.

"Đây không phải là Vạn Vũ Hùng! Chỉ là người di vực đi cùng với Vạn Vũ Hùng, Vạn Vũ Hùng ta đã giao chó người của Đế tộc." Lâm Đình vỗ vỗ vào chiếc lồng cười nói: "Đế tộc nói gia hỏa này giao cho ta xử lý, ta hiện tại cũng không biết phải xử lý hắn như thế nào!"

Thẩm Tường đột nhiên nói ra: "Ta và Vạn Vũ Hùng chỉ là vừa mới quen biết không lâu, ta cũng không biết chuyện của hắn, hơn nữa ta chưa hề vi phạm tới Nguyên Thủy thánh địa các ngươi, thả ta đi!"

"Không được, Vạn Vũ Hùng tên gia hỏa này trước đây trông cũng giống như người tốt, nhưng hắn lại âm thầm xâm nhập vào cấm địa, cũng may chúng ta phát hiện kịp thời." Lâm Đình nói.

"Các ngươi cường đại như vậy còn lo lắng ta xâm nhâpj cái cấm địa gì kia sao? Huống chi trước đó đã có vết xe đỏ của Vạn Vũ Hùng, các ngươi chẳng lẽ không biết cách tăng cường phòng ngự sao?" Thẩm Tường nói, hắn cảm thấy những người này đều là toàn cơ bắp, không thể nói là người xấu nhưng lại có chút cố chấp.

Lâm Đình cũng không để ý tới hắn, nói ra: "Nếu như thả ngươi đi ra, ngươi gây chuyện ở chỗ này mà nói thì tới lúc đó ta cần phải chịu trách nhiệm."

Người ở trong đại sảnh này có tới hơm một trăm, bọn họ đều rất đồng ý với Lâm Định, đều thi nhau gật đầu.

Thẩm Tường rất muốn chửi ầm lên, có điều hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, bằng không những người này nói không chừng sẽ ngược đãi hắn.

"Lâm Đình, hay là bán hắn đi đi! Những con cháu của Đế tộc kia không phải rất thích nuôi loại gia hỏa dị vực này sao?" Một lão giả nói.

"Đúng vậy, loại gia hỏa này nói không chừng có thể bán được hơn vạn Thú Tinh tệ." Lâm Đình vỗ vỗ đầu, nói ra: "Đi, đưa hắn tới Đấu Giá hội đi bán đi."

Cứ như vậy, Thẩm Tường bị đưa tới một cái sàn bán đấu giá, ahứn tham gia qua rất nhiều lần đấu giá hội, nhưng chưa bao giờ lấy loại phương thức này mà tham gia, chính hắn vậy mà trở thành vật phẩm bán đấu giá!

"Gia hỏa nơi này đều có pháp bảo trữ vật, không biết những Thú Tinh tệ kia của bọn họ là thứ gì." Thẩm Tường thầm nghĩ, hiện tại hắn cũng chỉ có thể yên lặng mà theo dõi kỳ biến, hy vọng người mua hắn là một người tương đối dễ nói chuyện, ít ra không bị ngược đãi.

Đấu giá bắt đầu, Thẩm Tường phát hiện nơi này không chỉ bán hắn, còn bán một số Man Thú khác, thấy vậy, hắn ngập tràn lửa giận!

"Mẹ nó, ai cho các ngươi quyền lực bán ta đi?" Thẩm Tường đột nhiên tức giận nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment