Toàn bộ cánh tay Thẩm Tường đều chui vào phần bụng của con Hắc Huyền Thần hổ ép hắn xuống kia, rồi mới sau đó một tay khác lại đâm vào, dùng lực lớn kéo một phát lập tức xé mở Hắc Huyền Thần hổ đang sống sờ sờ.
Cùng lúc đó, trên người hắn bộc phát ra một cỗ Nguyên Thủy Đạo lực thông qua năm lớp Huyền Môn dâng trào đi ra sóng khí, đánh văng toàn bộ Hắc Huyền Thần hổ đang lao tới kia!
Trông thấy cảnh tượng này, mọi người sợ ngây người, toàn trường trở nên rất yên tĩnh!
Một người dị vực trông rất nhỏ yếu, thế mà có thể xé một con Hắc Huyền Thần Hổ còn đang sống ra, không nói người dị vực, xem như người Linh tộc cũng không có cuồng bạo như vậy.
Thẩm Tường xé Thần hổ ra, máu me khắp người trông như là chiến thần đẫm máu!
Trong tay hắn nắm chặt một viên thú đan màu vàng kim, đây là lấy ra từ bên trong con Thần hổ kia, hắn đưa viên thú đan này vào trong miệng ăn, rồi mới tung ra một chưởng đánh về phía con Hắc Huyền Thần Hổ đang lao tới!
Tay hắn lúc này được Cửu Tiêu Thần kiếm biến thành thể lỏng rồi bao bọc xung quanh, hai lòng bàn tay áp sát vào nhau, bất khả chiến bại!
Hắc Huyền Thần Hổ bay nhào tới, đầu bị chưởng nhọn của Thẩm Tường đâm vào bên trong, bị mất mạng ngay tại chỗ, mà Thẩm Tường hét lớn một tiếng, lại xé xác Hắc Huyền Thần Hổ này ra, cầm lấy thú đan bên trong ra.
Lúc này còn thừa lại ba con Hắc Huyền Thần Hổ, mỗi lần bọn chúng muốn cùng nhau tiến công thì đều bị sóng khí trên người Thẩm Tường thả ra đánh văng ra.
Những Hắc Huyền Thần Hổ này bây giờ ở trong mắt Thẩm Tường xem ra vẫn tương đối yếu, đặc biệt là ở khi hắn sử dụng Sát Thần chi thủ.
"Nguyên Thủy Đạo lực thông qua năm lớp Huyền Môn, lực lượng vậy mà đáng sợ như thế, vượt qua sự dự liệu của ta!" Trong nội tâm Thẩm Tường kinh thán không thôi, lúc trước hắn cũng chỉ có suy đoán đại khái, nhưng chưa có thực chiến, cho nên hắn không biết sẽ mạnh như thế.
Lúc này Nguyên Thủy Đạo lực từ năm cái Nguyên Thủy Huyền Môn không ngừng phun trào, thông qua năm lớp Huyền Môn trùng kích ra, trở nên rất cuồng bạo, mà cỗ lực lượng cuồng bạo này lại phối hợp với Sát Thần chi thủ của Thẩm Tường, có thể để cho bàn tay của hắn dễ dàng đâm vào trong cơ thể Hắc Huyền Thần Hổ.
Hai con Hắc Huyền Thần Hổ đều bị Thẩm Tường thao tác mấy lần thì giết chết, điều này làm cho rất nhiều người cược Thẩm Tường thua phải trợn tròn mắt, đặc biệt là những Đế tộc kia, bọn họ thế nhưng là đặt cược rất nhiều, nếu như Thẩm Tường thắng, Lăng Nguyên Quan kia sẽ trở thành bên thắng lợi lớn nhất.
Lăng Nguyên Quan cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn, hắn biết Thẩm Tường rất lợi hại, bởi vì hắn từ chỗ Lâm Đình biết được Thẩm Tường có tốc độ có thể chạy theo Vạn Vũ Hùng, thực lực vậy chắc chắn không kém.
Nhưng bây giờ lại vượt xa phán đoán của Lâm Đình về thực lực của Thẩm Tường!
Đương nhiên, hiện tại Thẩm Tường cũng mạnh hơn nhiều so với lúc đó, tuy rằng kinh ngạc, nhưng Lăng Nguyên Quan lại cười tới rất vui vẻ, chẳng mấy chốc thì hắn có thể kiếm được một khoản lớn.
Trước đó đều là Hắc Huyền Thần Hổ công kích, nhưng bây giờ tới lượt Thẩm Tường.
Hắn không đợi Hắc Huyền Thần Hổ bay nhào tới nữa mà trực tiếp tiến lên, nắm đấm hung hăng nện vào đầu của một con Thần hổ, lúc nắm đấm đập xuống, phát ra một tiếng Phanh vang vọng, đầu Thần hổ bị nện tới lõm vào trong, huyết nhục bắn tung tóe.
Rầm rầm rầm!
Thẩm Tường liên tục đấm ra mấy quyền, đấm nát toàn bộ đầu của Hắc Huyền Thần Hổ, rồi mới tránh đi một con Hắc Huyền Thần Hổ khác vồ tới.
Lúc con Hắc Huyền Thần Hổ kia vồ tới, móng vuốt còn hung hăng chụp vào Thẩm Tường nhưng lại bị Thẩm Tường tránh đi!
Còn hai con!
Đối với Thẩm Tường càng ngày càng dễ dàng, hiện tại ai nấy đều thấy được, Thẩm Tường càng đánh càng hăng, càng đánh càng mạnh, khí thế của hai con Hắc Huyền Thần Hổ vào lúc này đều trở nên rất yếu.
Nguyên Thủy Đạo lực của Thẩm Tường không ngừng tràn vào song quyền, đây chính là Bạch Hổ Sát Thần chi thủ, loại khí thế này chính là chỗ e ngại nhất đối với Hắc Huyền Thần Hổ.
Rầm rầm rầm!
Thẩm Tường lao tới, một đôi bạo quyền không ngừng nện vào trên Hắc Huyền Thần Hổ, chỉ trong mấy cái nháy mắt, lại một con Hắc Huyền Thần Hổ bị đấm thành thịt vụn, mà một con Hắc Huyền Thần hổ còn lại thì đã sợ hãi!
Thẩm Tường lúc này vận dụng Sát Thần chi thủ quả thực là rất đáng sợ, mà loiaj khí tức đặc biệt của Bạch Hổ kia đối với Hắc Huyền Thần Hổ thì có lực sát thương rất lớn.
"Hừ!" Thẩm Tường chạy nhanh tới, xa xa cách không đánh ra một quyền, đánh ra một cỗ quyền kình chấn nát đùi con Hắc Huyền Thần Hổ kia.
Đùi Hắc Huyền Thần Hổ bị đánh nát, gầm rú điên cuồng, Thẩm Tường tiến lên chính là một trận cuồng quyền!
Cuồng quyền đánh xong, Hắc Huyền Thần Hổ đã máu thịt be bét, mà trên người Thẩm Tường cũng đã nhuốm đầy máu thịt, trông rất khủng bố!
Hắn vòa lúc này thế nhưng là đè nén phẫn nộ to lớn lại, nếu như bây giờ hắn có thực lực, hắn sẽ xử lý toàn bộ đám Đế tộc kia!
Hắn lại lấy được một viên thú đan, những thú đan này toàn bộ đều được hắn ở tại chỗ ăn hết!
Ngay vào lúc hắn giết chết năm con Hắc Huyền Thần hổ thì một cái lồng đột nhiên xuất hiện nhốt hắn vào bên trong, mà lúc này Thẩm Tường cũng đã rất mệt mỏi, vừa rồi hắn điên cuồng phát tiết ra, dùng đều là lực lượng cường đại nhất của mình.
Lăng Nguyên Quan cười ha ha đi tới, còn lấy ra một ciên thú đan loại đặc biệt đưa cho Thẩm Tường, hắn bây giờ thắng được rất nhiều tài vật, là kích động phát ra từ nội tâm, tiếng cười của hắn để rất nhiều người nghe thấy mà tức giận.
"Người dị vực này rất cường đại, tuy nhiên hắn cũng chỉ như vậy, đánh một số Man Thú mà thôi." Giọng nói của một nam tử truyền tới, trong giọng nói mang theo vị chua chát, hiển nhiên là ghen ghét Lăng Nguyên Quan nắm giữ một cái tay chân mạnh như vậy.
"Đánh một số Man Thú? Ngươi lại cho ta thời gian ba tháng, gia hỏa này có thể đánh thắng ngươi." Lời nói cuồng ngạo này của Lăng Nguyên Quan vang vọng trong quảng trường.
"Đánh thắng ta? Ta thế nhưng là chiến sĩ Đế tộc, sẽ sợ một gia hỏa như vậy?" Nam tử kia cười lạnh rời mới bay lên hạ xuống trước mặt Lăng Nguyên Quan.
"Triệu Kỳ Nhuận, ba tháng sau, đánh một trận với người dị vực này như thế nào? Có dám tới hay không? Nếu như ngươi thua, ta cũng không cần thứ gì của ngươi, chỉ cần làm tùy tùng cho ta mười năm." Lăng Nguyên Quan nói ra: "Nếu như ngươi đánh thắng, toàn bộ tài vật mà hôm nay ta thắng sẽ cho ngươi tất, ngươi hẳn phải biết hôm nay ta thắng được bao nhiêu đi, cái này có thể để cho ta trở thành một trong mười người giàu nhất Nguyên Thủy thánh địa này."
"Ba tháng thì ba tháng!" Triệu Kỳ Nhuận nhìn vào Thẩm Tường máu me đầy người một chút: "Gia hỏa này căn bản không chịu nổi một kích, chẳng qua là những Hắc Huyền Thần Hổ kia quá yếu."
Thẩm Tường chỉ là lạnh lùng nhìn thoáng qua Triệu Kỳ Nhuận, nếu như ba tháng sau thật có thể chiến đấu với Triệu Kỳ Nhuận, hắn nhất định phải giết đám Đế tộc này!
Lăng Nguyên Quan mang theo Thẩm Tường rời đi, lần nữa để Thẩm Tường vào bên trong mật thất kia, hơn nữa còn lấy một số nước tới để cho Thẩm Tường tắm rửa.
"Ba tháng sau ngươi nhất định phải thắng, biểu hiện hôm nay của ngươi mặc dù không tệ, nhưng ngươi cũng đừng vì đó mà kiêu ngạo, còn có ... đừng dùng ánh mắt đo nhìn ta." Lăng Nguyên Quan trông thấy loại ánh mắt lạnh lùng mà tràn đầy sát ý kia của Thẩm Tường, vẻ mặt đột nhiên trầm xuống, hắn lấy ra một cây gậy, cách chiếc lồng kia hung hăng đánh Thẩm Tường một côn.
"A!" Thẩm Tường chỉ là bị đánh trúng một côn cũng đã cảm thấy rất đau đớn, cảm thấy mỗi một tấc thân thể đều bị xé rách, đều đang thiêu đốt đều như đang bị kim châm.
Một chút thống khổ biến mất, Thẩm Tường đã nằm trên mặt đất, thở hồng hộc, hận ý trong lòng càng sâu!
"Hiện tại biết Lăng Nguyên Quan ta lợi hại cỡ nào rồi chứ! Thủ hạ nô lệ tay chân của ta cũng không ít, cả đám bọn họ đều được ta giáo huấn như chó, xưa nay không dám dùng loại ánh mắt đó tới nhìn ta." Lăng Nguyên Quan cười lạnh một tiếng: "Ăn ba cái thú đan này, đây đều là nội đan của Đế Man Thú, một cái giá trị ức Thú Tinh tệ! Đương nhiên, ngươi hôm nay vì ta thắng mấy trăm ức Thú Tinh tệ, đây là ngươi nên được."
P/S: Ta thích nào ... chương 2