Sau khi Thẩm Tường bị hút vào trong tấm gương màu đen, trước mặt là một mảnh đen như mực.
"Đây lại là cái quỷ gì nữa? Đã xong chưa!" Thẩm Tường thầm mắng trong lòng, hắn hết nhìn đông lại tới nhìn tây, nhưng lại cái gì cũng không nhìn thấy, đây đều là một màu đen kịt.
Ngay vào lúc trong lòng của hắn liên tực chửi mắng không ngừng, bóng tối dần dần tan biến, hắn trông thấy xung quanh đều là ánh sáng màu àng óng, giống như là ánh nắng ban mai vậy, rất ấm áp dễ chịu.
Điều này làm cho tâm tình của hắn lập tức trở nên khá hơn, hắn cảm thấy nếu dưới chân có một bãi cỏ thì hắn chắc chắn có thể ngủ một giấc ngon lành.
Ngay vào lúc nội tâm hắn đang lặng yên suy nghĩ, dưới mặt đất đã biến thành bãi cỏ, rồi sau đó hắn lập tức nằm xuống, chẳng mấy chốc thì đã ngủ thiếp đi!
"Dậy đi, ngươi đã ngủ rất nhiều ngày, ngày mai sẽ phải ra sân chiến đấu." Lăng Nguyên Quan hô to, gõ vào chiếc lồng, phát ra tiếng đương đương.
Thẩm Tường đột nhiên ngồi xuống, lập tức trông thấy cây gậy kia, đây chính là thứ đánh cho hắn tới rất đau, loại đau đớn đó khiến hắn không thể nào quên.
Nếu như là trước đó, hắn nhất định sẽ cảm thấy sợ hãi đối với cây gậy này, nhưng bây giờ không hiểu vì sao hắn lại không sợ cây gậy này chút nào, tuy rằng hắn nhỡ rõ chính mình ở trong mộng bị đánh tới mấy trăm cái.
Sau khi Lăng Nguyên Quan đánh thức Thẩm Tường thì hừ một tiếng rồi mới rời đi.
Thẩm Tường lúc này còn chưa lấy lại tinh thần, tuy nhiên hắn vẫn có thể nhớ rõ chuyện về ba tấm gương kia.
"Chẳng lẽ ta đã vượt qua Đạo Kiếm? Đạo Kiếp này cũng quá quỷ dị a?" Thẩm Tường lập tức nhắm mắt lại đi quan sát Thần Hải trong cơ thể mình, phát hiện Pháp tắc chi hồn trong Thần Hải của chính mình biến thành màu vàng kim, như là mặt trời treo ở không trung, chiếu vào thế giới Thần Hải của hắn.
"Cái này chẳng lẽ chính là Đạo Thần Nguyên Hồn? Chỉ có tu vi Đạo Tôn mới có!" Thẩm Tường vui sướng truong lòng, ý vị này hắn đã bước vào Đạo Tôn cảnh.
"Ta tu luyện ra Đạo Thần Kim Thân, lại thêm Đạo Thần Nguyên Hồn, nói cách khác ta bây giờ cho dù không thông qua pháp tắc Huyền Môn cũng có thể trực tiếp từ bên trong Đạo Thần Nguyên Hồn phóng xuất ra lực lượng pháp tắc cực mạnh!"
Thẩm Tường lập tức phóng ra một cái lĩnh vực không gian!
Lực lượng không gian vô hình lập tức bao trùm bốn phương tám hướng, hắn lập tức cảm ứng được, mình đang bị giam ở dưới một ngọn núi.
"Xong rồi!" Thẩm Tường vui sướng trong lòng, rồi mới sử dụng Bạch Hổ nhảy vọt, thuận lợi này ra khỏi chiếc lồng này rồi mới lại nhảy lại.
Ngày mai hắn còn phải chiến đấu với Triệu Kỳ Nhuận kia, hắn dự định vào lúc đó xử lý tên Triệu Kỳ Nhuận kia rồi chạy trốn, rồi mới trở lại tìm Lăng Nguyên Quan rồi xử lý!
Cuối cùng đánh cho cái Nguyên Thủy thánh địa này chổng vó lên trời.
"Ta bước vào Đạo Tôn cảnh, thực lực cường đại lên rất nhiều, Đạo Tôn cảnh bình thường chắc chắn không phải là đối thủ của ta! Bạch Linh tỷ bây giờ hẳn cũng không lợi hại bằng ta..." Thẩm Tường không thể không nhớ lại cảnh tượng chúng nữ tắm ở bên trong gương kia, bên trong có cả Hạ Bạch Linh và Đỗ Tiểu Linh.
Tâm tình của Thẩm Tường bây giờ đã tốt hơn, hắn nhắm mắt lại, mở ra một cái thông đạo không gian nhỏ, rồi sử dụng Đạo Ngân Chu Tước, để Chu Tước phi hình ra ngoài, đồng thời ở trên Chu Tước mở ra Đạo Ngân Thần Nhãn, cái này tương đương với chính hắn bay ra bên ngoài, Chu Tước nhìn thấy gì thì hắn cũng có thể nhìn thấy.
Chu Tước nhìn như côn trùng nhỏ kia bay rất nhanh, để Thẩm Tường đối với toàn bộ Nguyên Thủy thánh địa này có một thứ hiểu rõ đại khái, lúc này hắn đang tìm Vạn Vũ Hùng.
"Cũng không biết Vạn tiền bối bây giờ sao rồi? Hắn hẳn là bị giam giữ ở khu vực của Đế tộc đi!" Thẩm Tường khống chế Chu Tước bay đi mà không bị cỗ áp lực kia trói buộc lại.
Phải biết ở chỗ này là không thể phi hành, một khi phi hành là sẽ bị một cỗ lực lượng đè xuống, Thẩm Tường cũng chú ý tới, ở chỗ này cũng không có thú loại biết bay nào, chim nhỏ hay cái gì đó cũng không có.
Nhưng bây giờ Chu Tước nhỏ của hắn lại có thể!
"Nguyên Thủy Đế tộc cũng vẫn rất lạc hậu, trận pháp gì cũng rất đơn giản, lúc Tiên Tiên nhàm chán tùy tiện làm ra một cái còn tốt hơn so với bọn họ." Thẩm Tường rất nhẹ nhàng đã đột phá một cái trận pháp, tiến vào khu vực Nguyên Thủy Đế tộc.
Ở bên trong khu vực này, hắn chẳng mấy chốc đã thám thính được Vạn Vũ Hùng ở nơi nào, hắn lập tức bay về phía phòng ngầm dưới đất nơi giam giữ Vạn Vũ Hùng.
Vạn Vũ Hùng cũng giống như Thẩm Tường, đều đang ở trong loại lồng này.
"Vạn tiền bối!" Thẩm Tường thông qua Chu Tước nhỏ truyền âm cho Vạn Vũ Hùng.
Vạn Vũ Hùng nghe thấy giọng nói của Thẩm Tường thì lập tức chấn động, bên trong lần theo cỗ thần thức ba động kia truyền âm trở lại cho Thẩm Tường.
"Tiểu quỷ, ngươi bây giờ đang ở nơi nào? Ngươi làm sao mà có thể câu thông với ta, ngươi bây giờ sao rồi? Ta nghe nói ngươi bị bán làm nô lệ, ta rất lo lắng cho ngươi a! Nếu như ngươi xảy ra chuyện gì không hay, ta sẽ rất khổ sở."
"Ngươi bây giờ có thể truyền âm cho ta ... chẳng lẽ là ngươi đã chết, đây là linh hồn của ngươi?"
Vạn Vũ Hùng lập tức nói rất nhiều.
"Vậy thì không phải, ta bây giờ còn đang tốt đây! Qua một thời gian ngắn ta sẽ tới cứu ngươi! Vũ tiền bối, tại sao bọn họ lại muốn bắt ngươi? Đây chắc chắn không chỉ đơn giản là ngươi tiến vào cấm địa." Thẩm Tường hỏi, hắn tương đối nghi hoặc đối với chuyện này.
"Chủ yếu là ta đạt được một thứ ở trong cấm địa của bọn họ, thứ này rất quan trọng đối với bọn họ, cho nên bọn họ mới tới bắt ta." Vạn Vũ Hùng nói.
"Đồ vật gì?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.
"Ta cũng không biết, ta chỉ biết bọn họ gọi thứ đó là Đế Thần ấn, nưng thứ này chính là một tảng đá." Vạn Vũ Hùng nói, hắn nhìn xung quanh, cuối cùng trông thấy một con Chu Tước lớn nhỏ như một con muỗi vậy.
"Thẩm Tường đây là ngươi làm ra sao? Giống như là một con Chu Tước!" Vạn Vũ Hùng kinh ngạc nói: "Chu Tước ở bên trong Thần Hoang cũng là Thần Điểu mộ phương, loại chim này ở trong rất nhiều thế giới đều là thủ hộ thần thú."
"Là Chu Tước ... Vũ tiền bối, ngươi đưa Đế Thần ấn đó cho bọn họ rồi sao?" Thẩm Tường hỏi, hắn rất tò mò đối với thứ này.
"Còn chưa, chết cũng không đưa cho bọn họ ..." Vạn Vũ Hùng hít sâu một hơi: "Đương nhiên, đây là ý nghĩ trước đó của ta, nhưng bây giờ nha, ta định đưa Đế Thần ấn cho bọn họ, để bọn họ thả ngươi ra."
"Tuyệt đối đừng có đưa, ngươi cứ kéo dài thêm một đoạn thời gian, ta nhất định sẽ tới cứu ngươi." Thẩm Tường nói ra: "Tới lúc đó đưa Đế Thần ấn cho ta được chứ?"
"Nếu như ngươi có thể cứu ta ra thì ta chắc chắn sẽ cho ngươi." Vạn Vũ Hùng nói.
"Được, dừng ở đây thôi, ta muốn thu công!" Thẩm Tường nói xong thì gọi con Chu Tước nhỏ kia trở về.
"Đế Thần ấn, đây rốt cuộc là thứ gì? Khẳng định là rất quan trọng đối với Nguyên Thủy Đế tộc!" Trong lòng Thẩm Tường tò mò không thôi, hận không thể ngay lập tức đi cứu Vạn Vũ Hùng ra ngoài, nhưng bây giờ còn chưa phải lúc.
Nơi mà Vạn Vũ Hùng bị giam giữ là nơi có rất nhiều cường giả canh giữ, hiện tại hắn trực tiếp đi tới nói không chừng sẽ bị phát hiện, hắn phải tạo ra một cái cơ hội dụ những cường giả kia đi ra.
"Cường giả cũng phải giết chết mấy tên, đây mới là phong cách làm việc từ trước tới nay của Thẩm Tường ta." Thẩm Tường trong lòng âm thầm tính toán, rồi mới nhìn vào Thực Thiên thụ đang được trồng trọt ở bên trong U Dao sơn trang, trước đó tên là Đoạn Hồn thụ, thứ có thể luyện chế ra Thực Thần phấn.
"Nhân bây giờ còn có thời gian, trước tiên ta luyện chế loại đồ chơi này một chút!" Thẩm Tường bảo Dương Hương Âm và Sở Hồng Tình đi ngắt lấy một chút.
P/S: Ta thích nào ... chương 5.