Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2653 - Chương 2653 - Nguyên Thủy Cấm Địa

Chương 2653 - Nguyên Thủy Cấm Địa
Chương 2653 - Nguyên Thủy Cấm Địa

"Đúng thế ... nơi tị nạn có phải là nơi rất đặc biệt hay không, cho nên chúng ta không thể tiến vào?" Thẩm Tường hỏi, Cơ Nguyệt Lam cũng tiến vào, hắn thế nhưng là định mang Cơ Nguyệt Lam đi.

Thủ Hộ thần nhìn lên bầu trời, thở dài nói: "Sau khi bọn họ tiến vào bên trong thì sẽ dần dần rơi vào trong trạng thái ngủ say, chờ đợi Nguyên Thủy chi địa sau khi bị lực lượng hủy diệt tàn phá khắp nơi rồi trùng sinh, bọn họ sẽ tỉnh lại, tới lúc đó ta sẽ tiến hành sửa chữa đối với trí nhớ của bọn họ, để bọn họ quên đi một số chuyện."

"Thủ Hộ thần đại nhân, ta đã đáp ứng một người bạn của ta, muốn dẫn nàng ta tiến về thế giới kia của ta, nàng ta cũng đã đồng ý!" Thẩm Tường lại nói: "Có thể để cho nàng ta theo ta rời khỏi Nguyên Thủy chi địa hay không?"

"Ồ? Nếu như nàng ta nguyện ý ta ngược lại sẽ không ngăn cản, nàng ta tên gọi là gì?" Thủ Hộ thần hỏi.

"Cơ Nguyệt Lam!"

Thẩm Tường nói xong, Thủ Hộ thần nhắm mắt lại, không bao lâu Cơ Nguyệt Lam đã xuất hiện ở bên cạnh Thẩm Tường.

"Thẩm Tường!" Cơ Nguyệt Lam vội vàng kéo lấy tay của Thẩm Tường, vừa rồi nàng ta đi tới nơi tị nạn không nhìn thấy Thẩm Tường thì vô cùng lo lắng.

"Tiền bối, tại sao ngươi lại ở bên trong Nguyên Thủy chi địa? ngươi là người bên trong Thần Hoang sao?" Vạn Vũ Hùng hỏi.

"Không phải, ta là Nguyên Thủy chi thần, cũng là Thủ Hộ thần ở nơi này, phụ trách bảo vệ tộc quần nguyên thủy nhất ở nơi này." Nguyên Thủy chi thần nói ra: "Đối với chuyện ở nơi khác ta sẽ không can thiệp tới."

"Như vậy Nguyên Thủy thánh địa thì sao? Bên trong cũng có rất nhiều người của Nguyên Thủy tộc!" Thẩm Tường hỏi.

"Người Nguyên Thủy tộc bên Nguyên Thủy thánh địa không phải là thuần chính, bọn họ đại đa số đều con cháu của những người từ trên Thần Hoang bị đày xuống từ rất nhiều năm về trước, đó là chuyện của rất nhiều năm trước! Cho nên những người này vẫn muốn chống Thần Hoang, có mâu thuẫn rất lớn với Thần Hoang, mà Thần Hoang cũng sẽ định kỳ tới thanh lý đám người này, chỉ có điều trong khoảng thời gian này, không biết ở trên Thần Hoang có chuyện gì mà cường độ thanh lý bị giảm đi."

Sau khi Thẩm Tường và Vạn Vũ Hùng nghe được thì rất kinh ngạc, bọn họ đều không nghĩ tới lại là như vậy, khó trách Đế tộc và Linh tộc ở bên trong có khác biệt rất lớn đối với Phàm tộc.

"Được rồi, các ngươi tốt nhất tự lo cho bản thân mình đi, tốt nhất nhanh chóng rời khỏi Nguyên Thủy chi địa, nơi này chẳng mấy chốc sẽ có thảm họa lớn buông xuống, cho dù là Nguyên Thủy thánh địa khả năng cũng chống không nổi." Thủ Hộ thần nói xong thì biến mất không thấy.

"Gia hỏa thật là thần bí!"

Thẩm Tường nhìn vào mấy người Vạn Vũ Hùng một chút, nói ra: "Ta bây giờ chuẩn bị tiến vào trong cấm địa của Nguyên Thủy thánh địa, chuẩn bị trở về, các ngươi đã chuẩn bị tốt hay chưa?"

Viên Phong và Viên Tân đều lấy ra một cái rương màu vàng kim rồi mới nằm ở bên trong.

"Chuẩn bị xong, chúng ta chỉ cần nằm ở trong này, sẽ rơi vào trạng thái ngủ say, ngươi để cái rương này vài bên trong pháp bảo trữ vật của ngươi là được rồi, lúc cần thì ném chúng ta ra." Viên Phong nói xong thì đắp cái nắp rương lên.

Vạn Vũ Hùng cũng có một cái rương như vậy, dù sao đều từng là người của Thiên Đạo Thần Chủ, loại vật này trông rất kiên cố, giống như là dùng bảo mệnh vậy.

Thẩm Tường để ba cái rương vào một chỗ yên tĩnh trong U Dao sơn trang.

"Nguyệt Lam, ngươi tiến vào thế giới Thần Hải của ta, bên trong có nữ nô của ta chơi với ngươi, cũng có một số đứa bé, ngươi chơi đùa với bọn họ thì sẽ tốt hơn, chờ có thể đi ra, ta sẽ để cho ngươi đi ra." Thẩm Tường nói.

Cơ Nguyệt Lam khẽ gật đầu, rồi mới tiến vào U Dao sơn trang, Sở Hồng Tình và Dương Hương Âm lập tức tiếp đãi nàng ta, ở bên trong có rất nhiều tiểu long, Cơ Nguyệt Lam ở trong đó cũng không cảm thấy cô đơn.

Đương nhiên, Thẩm Tường nghiêm khắc dặn dò Lâm Tích Dung, bảo nàng ta đừng khi dễ Cơ Nguyệt Lam!

Trông thấy Thẩm Tường thả một nữ nhân vào, trong lòng Lâm Tích Dung cũng âm thầm sợ hãi thán phục, Thẩm Tường thế mà ngay cả loại nữ nhân Nguyên Thủy tộc này cũng có thể đoạt tới tay.

Tuyết Oánh đã nghỉ ngơi tốt rồi, nàng ta muốn cùng đi với Thẩm Tường, thực lực của nàng ta bây giờ không yếu, trước khi bị thương cũng có thể ngăn cản rất nhiều cường giả Nguyên Thủy Đế tộc.

"Bây giờ lập tức đi cấm địa đi!" Thẩm Tường nói, rồi mới nắm lấy tay ngọc của Tuyết Oánh, dịch chuyển vào trong Nguyên Thủy thánh địa.

Ở dưới sự chỉ dẫn của Tuyết Oánh, chẳng mấy chốc hắn tới gần cấm địa kia.

Ở lực lượng kết giới của cấm địa càng ngày càng cường đại, để Thẩm Tường cảm thấy kinh hãi chính là, ở chỗ này thế mà có nhiều cỗ khí tức cường đại như vậy, những khí tức này là lúc trước lúc hắn chém giết Triệu Vưu mà cảm ứng được.

"Những lão gia hỏa kia đều ở nơi này, đây là tại sao?" Thẩm Tường lập tức hỏi Lâm Tích Dung ở trong U Dao sơn trang.

Lâm Tích Dung đang nói chuyện với Cơ Nguyệt Lam, nghe thấy tiếng hỏi của Thẩm Tường, vẻ mặt không thể không biến đổi, nói ra: "Nếu thật là như vậy thì chỉ có một cái khả năng, chính là Vạn Thần uyên chuẩn bị hạ lực lượng hủy diệt xuống, chuyện này lẽ ra đã đến từ lâu, không nghĩ tới bây giờ mới đến, phải nhanh một chút rời khỏi bằng không sẽ rắc rối."

Đột nhiên, một cỗ cưỡng chế đánh tới, Thẩm Tường giật mình, lập tức truyền tống Tuyết Oánh vào bên trong U Dao sơn trang.

"Ai!" Sau khi một tiếng quát lớn vang lên, một luồng ánh sáng mãnh liệt đánh tới.

Tâm thần Thẩm Tường khẽ động, Lục Đạo Thần kính từ trong ngực của hắn tuôn ra, mặt kính hướng về phía trước, luồng ánh sáng vàng đành vào trên mặt kính được bắn ngược trở về.

Thẩm Tường mặc dù không bị đánh trúng nhưng cỗ lực lượng vừa rồi thế nhưng là rất đáng sợ, sau khi hắn bị đánh trúng thì cả người bị đẩy bay ra ngoài, cũng may hắn có thể sử dụng lực lượng không gian tiến hành dịch chuyển!

Ngay vào lúc hắn dịch chuyển, mấy luồng ánh sáng khác đều lập tức đánh tới, các cường giả đều cùng lúc công kích về phía hắn!

"Nguy hiểm thật!" Thẩm Tường sử dụng Bạch Hổ nhảy vọt, tiến vào trong kết giới, lúc này những cường giả kia đều ở bên ngoài bề mặt kết giới, Thẩm Tường suy đoán bọn họ cũng sẽ không tới gần.

Sau khi Thẩm Tường tiến vào trong kết giới, mấy lão giả kia bỗng nhiên xuất hiện ở bên ngoài, nhìn vào bên trong thì sắc mặt nghiêm túc.

"Người này đến cùng có địa vị gì? Có thể sử dụng lực lượng không gian ở bên trong Nguyên Thủy chi địa nơi pháp tắc bị phong ấn này."

"Hẳn là gia hỏa giết chết Triệu Vưu kia đi, bằng không lần trước hắn cũng không cách nào nhanh chóng chạy ra khỏi phạm vi cảm ứng của chúng ta."

"Chẳng cần biết hắn là ai, hắn bây giờ tiến vào cấm địa thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, chúng ta nhanh chóng gia cố kết giới, bằng không cỗ lực lượng kia xuống thì chúng ta cũng phải chết."

Sau khi Thẩm Tường tiến vào kết giới thì cũng không có lập tức thả Tuyết Oánh ra, bởi vì hoàn cảnh trong này rất ác liệt, ngập tràn một cỗ lực lượng hủy diệt mà cường đại không ngừng vọt tới, có đôi khi là lực lượng vô cùng băng hàn, có đôi khi là sóng nhiệt nóng bỏng, có đôi khi thì là từng đợt lôi điện cuồng bạo...

Cỗ lực lượng này đêu đến từ cùng một cái phương hướng!

"Chẳng lẽ là ở trên Vạn Thần uyên xuống?" Thẩm Tường đang tới gần cái hướng kia, lúc này hắn có Lục Đạo Thần kính hộ thể, cỗ lực lượng kia cũng không làm gì được hắn, chỉ có điều Lục Đạo Thần kính vì chống lại những lực lượng đáng sợ này mà từ trong cơ thể hắn hấp thu lượng lớn Nguyên Thủy Đạo lực.

Nửa canh giờ sau, hắn cuối cùng trông thấy lối đi Vạn Thần uyên, đó là một cái vòng xoáy màu đen ở trên bầu trời kia, ánh sáng xám lập lòe, thi thoảng còn dâng trào ra hỏa diễm, theo điện mang màu tím bừng bừng, vừa nhìn đã biết tràn đầy lực lượng bạo ngược.

Vòng xoáy khổng lồ này như là cự thú tà ác đang mở rộng miệng ra, muốn thôn phệ tất cả trong đại địa, Thẩm Tường không thể không sợ hãi thán phục, Tuyết Oánh chính là từ bên trong này xuống tới, có thể thấy được nàng ta tiếp nhận thống khổ lớn cỡ nào.

Thẩm Tường thử một chút, lực lượng không gian của hắn tiến vào không cách nào dịch chuyển đi lên.

"Chẳng lẽ bởi vì hoàn cảnh quá mức ác liệt? Thật chỉ có Tuyết Oánh mới có thể bay đi lên sao?" Thẩm Tường cũng không nhẫn tâm để Tuyết Oánh tiếp nhận loại công kích đó để mà bay lên.

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment