Thẩm Tường đi theo Lãnh U Lan đi tới trạch viện các nàng, tiến vào một cái thông đạo.
"Liên hoan cũng phải ở mật thất sao?" Thẩm Tường hơi nghi hoặc một chút.
"Cho ngươi một cái ngạc nhiên." Lãnh U Lan thuận miệng nói, nàng bây giờ mặc dù cao lớn thô kệch, nhưng đối với thế thái nhân tình lại hiểu rất nhiều, ý đố xấu cũng có không ít.
"Ngươi nói cho ta có kinh hỉ, đây chẳng phải là đã để cho ta biết rồi? Vậy còn gọi là kinh hỉ gì?" Thẩm Tường cười nói.
"Lão ca, ta cam đoan ngươi đoán không ra được là kinh hỉ gì!" Lãnh U Lan nở ra nụ cười thần bí, cười tới rất xảo trá.
Thẩm Tường đã làm tốt chuẩn bị được hố, hắn cảm thấy bị những nha đầu này chọc ghẹo một chút cũng không sao cả, các nàng vui vẻ là được rồi, dù sao hắn sẽ không tổn thất cái gì.
Cứ như vậy, hắn đi theo Lãnh U Lan tiến vào một gian mật thất, bên trong một mảnh tối đen như mực, đi vào hắn cũng cảm nhận được mấy cỗ khí tức.
"Thiến Hương và Tĩnh Tĩnh đều ở nơi này ... còn có Linh Linh!" Thẩm Tường cười nói, Thẩm Linh Linh cũng là muội muội mà Thẩm Tường rất yêu thương, bình thường đều đi theo Long Tuệ San, cũng không thể thường xuyên gặp được nàng ta.
Nhưng bây giờ Lãnh U Lan có thể tìm được nàng ta tới, nàng ta cũng rất cao hứng.
Mật thất tối om đột nhiên sáng lên!
Chỉ thấy một cái bóng trắng nhào tới, nhào tới là Mục Thiến Hương, hơn nữa còn không mặc cái gì cả!
Thẩm Tường lập tức ngây ngẩn cả người, hắn còn chưa phản ứng lại thì bị Mục Thiến Hương nhào tới làm ngã trên mặt đất, mà mặt đất lại rất mềm mại, toàn bộ mật thất cũng đột nhiên bay tới một mùi thơm làm mê say lòng người.
"Các ngươi chơi cái gì?" Thẩm Tường không biết ra sao, thân thể đột nhiên trở nên vô lực, hắn giống như là trúng độc.
Nhưng là hắn có thân thể bách độc bất xâm, hắn rất khó trúng độc.
Lúc này hắn mới phát hiện đó là một loại mùi thơm rất quen, lại là tình độc của Lữ Thấm Liên!
Nhưng là, hắn xưa nay không biết tình độc sẽ có loại công hiệu này, có thể để cho hắn toàn thân bất lực, hơn nữa toàn thân là tà hỏa.
"Lão ca, hắc hắc ..." Lãnh U Lan hôn lấy vành tai của hắn, không ngừng đùa lấy hắn, mà Lãnh U Lan cũng lột sạch quần áo.
"Tiểu bại hoại!" Thẩm Linh Linh cười hì hì một tiếng, rất là quyến rũ, trước kia nàng ta không phải như vậy, hiển nhiên là chịu sự ảnh hưởng từ những yêu tinh kia.
"Xong đời!" Thẩm Tường trông thấy quần áo trên người Đông Phương Tĩnh trượt xuống, trong lòng thầm than một tiếng, hắn trông thấy vẻ mặt như lang như hổ kia của Lãnh U Lan và Mục Thiến Hương thì biết xem như hắn có nói cái gì thì cũng không ngăn cản được chuyện tiếp theo xảy ra.
Quả nhiên, Thẩm Tường cứ như vậy bị giày vò một ngày một đêm!
...
Sáng ngày hôm sau, Thẩm Tường thật vất vả mới khôi phục lại nguyên khí, hắn cũng may mắn bản thân mình tu luyện ra Đạo Thần Kim Thân, bằng không thì chắc chắn không chịu nổi.
"Mấy người các ngươi, thật sự là hồ nháo!" Thẩm Tường hừ một tiếng.
"Hừ, được tiện nghi còn khoe mẽ." Lãnh U Lan hung hăng véo vào eo hắn một cái.
"Nhưng là ... nhưng là cái này đối với ta một người nam nhân mà nói thì có chút uất ức a, nói ra, ta sẽ bị chê cười chết." Thẩm Tường trợn mắt với nàng một cái.
"Được a, chúng ta cam đoan không nói ra ngoài!" Lãnh U Lan cười hì hì mà nói, rồi mới cùng Đông Phương Tĩnh đỡ Thẩm Tường dậy.
"Các ngươi đám nha đầu chết tiệt này, quá coi thường ta, ta còn có thể đi." Thẩm Tường cười mắng một tiếng.
Đi ra khỏi mật thất đi tới bên trên, các nàng làm phần việc của riêng mình, thật giống như không có chuyện gì xảy ra vậy, mà Thẩm Tường thì đi tới chỗ của Lữ Kỳ Liên.
"Thấm Liên tỷ, ngươi cũng ở đây a!" Thẩm Tường đột nhiên nhớ tới chuyện tình độc ngày hôm qua, tình độc trong tay Lãnh U Lan rất quỷ dị, có thể độc tới toàn thân hắn bất lực, hắn cũng quên hỏi.
Cái mũi Lữ Thấm Liên nhíu lại, giống như ngửi được mùi thơm trên người Thẩm Tường, trên mặt cũng đầy nụ cười nhạt mập mờ, hiển nhiên biết được chút gì đó.
Lữ Kỳ Liên vậy mà không biết, tuy nhiên nàng ta đã biết chuyện giữa Thẩm Tường và Lữ Thấm Liên, nàng ta cũng không nói cái gì, nàng ta biết đó chẳng qua chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
"Tiểu bại hoại, hôm qua trôi qua vui vẻ không?" Lữ Thấm Liên cười duyên mà nói.
"Rất vui vẻ!" Thẩm Tường cố ý lộ ra dáng tươi cười rất vui vẻ.
Lữ Thấm Liên thì lè lưỡi ra đối với hắn rồi mới rời đi.
"Đúng rồi Kỳ Liên tỷ, các ngươi đều tu luyện ra pháp tắc Huyền Môn đi?" Thẩm Tường hỏi.
"Ừm, sao vậy?" Lữ Kỳ Liên gật đầu: "Sớm đã tu luyện ra, ta bây giờ đã là Đạo Tôn tầng chín, nhưng chắc chắn không phải là đối thủ của ngươi."
"Đúng vậy, ta bây giờ thế nhưng là toàn bộ cánh cửa Đạo Huyền đều đã mở ra hoàn toàn, ngươi mở ra bao nhiêu?" Thẩm Tường lại hỏi.
"Quả là như vậy, khó trách đạo lực của ngươi lại đáng sợ như vậy, ta bây giừo chỉ có thể mở tới khoảng 70%." Lữ Kỳ Liên mỉm cười: "Không lợi hại bằng ngươi!"
"Kỳ Liên tỷ, ngươi cảm thấy có thể sửa đổi pháp tắc Huyền Môn klhông?" Thẩm Tường nói ra: "Đạo lực mà ta sử dụng cũng không phải là đạo lực bình thường, mà là Nguyên Thủy Đạo lực, sở dĩ ta mạnh như vậy nguyên nhân không chỉ bởi vì cánh cửa Đạo Huyền của ta tất cả đều mở ra hoàn toàn..."
Thẩm Tường ôm lấy Lữ Kỳ Liên, để nàng ta rúc vào trong ngực mình, rồi mới nói tình huống tu luyện của chính mình cho Lữ Kỳ Liên.
Sau khi nghe xong, Lữ Kỳ Liên lập tức hiểu ý tứ của Thẩm Tường, muốn trở nên mạnh hơn thì nàng ta bây giờ phải sửa lại pháp tắc Huyền Môn đã tu luyện ra, đổi thành Nguyên Thủy Huyền Môn.
"Đối với các ngươi mà nói thì cũng không cần phải có tám cái Nguyên Thủy Huyền Môn giống như ta, một cái cũng đã đủ rồi, cái này có thể để các ngươi nghiền ép đối thủ cùng cấp bậc." Thẩm Tường sờ lên gương mặt xinh đẹp của nàng, cười nói: "Ngươi thế nhưng là đại tỷ đầu, cho nên ngươi tự mình đi thử xem, nếu như thành công thì lại để cho nhóm tiểu muội của ngươi đi tu luyện."
"Hừ, nói cái gì tiểu tỷ muội, đừng cho là ta không biết ngươi ăn vụng ở trong Bách Hoa thôn, Bách Hoa thôn của ta chính là cái hậu cung lớn của ngươi!" Lữ Kỳ Liên véo Thẩm Tường một cái gắt giọng: "Tiểu bại hoại, chuyện gì ta cũng biết."
Lữ Kỳ Liên đang cởi quần áo của Thẩm Tường, nhưng trông thấy Thẩm Tường không có chủ động như vậy thì khẽ cười nói: "Có phải bị mấy nha đầu kia liều mạng giày vò chết mệt rồi hay không? Hiện tại biết sợ rồi sao!"
"Được a, cho dù chết cũng đáng!" Thẩm Tường cười khổ nói.
...
Thẩm Tường cho Lữ Kỳ Liên không ít Nguyên Thủy Đạo Lực đan, đây là để nàng ta nếm thử xem có thể tu luyện ra một cái Nguyên Thủy Huyền Môn hay không, nếu như thành công sẽ để cho nàng ta dạy Tô Mị Dao các nàng học, rồi mới lại để cho toàn bộ các nàng luyện đan sư ở Đan Hương viên học được, các nàng có thể tự mình rút ra Nguyên Thủy Đạo lực, luyện chế ra lượng lớn Nguyên Thủy Đạo Lực đan, mở rộng tới toàn bộ Cửu Tiêu Long thành.
Thẩm Tường ở bên trong mật thất của Lữ Kỳ Liên, lấy Đế Thần ấn ra.
Nếu không phỉa bị mấy người Lãnh U Lan các nàng làm trễ nải, hắn sớm đã muốn nếm thử tiến vào bên trong Đế Thần ấn này.
"Khả năng chỉ có ta mới có thể di vào xem, bởi vì ta bây giờ đã dung hợp Đế Thần ấn." Thẩm Tường nhắm mắt lại, thả ra một sợi thần hồn, để thần hồn chui vào bên trong hạt châu ở giữa Đế Thần ấn kia.
Sau khi đi vào, chẳng mấy chốc hắn phát hiện vấn đề!
"Lớp thủy tình bên ngoài này có phòng ngự rất mạnh, khó trách Mộng nhi các nàng đều không thể đi vào, hóa ra là được một cái kết giới nhỏ rất mạnh ngăn cản lại, nơi phát ra lực lượng của kết giới này hẳn là ở viên hạt châu bên trong kia đi." Thẩm Tường phán đoán, rồi mới sử dụng Bạch Hổ nhảy vọt, lập tức vượt qua kết giới đó.
Đi qua kết giới, lúc này hắn mới có thể cảm nhận được sự cường đại của viên hạt châu này!
Viên hạt châu ở trước mắt hắn có màu vàng óng, giống như là mặt trời màu vàng kim to lớn vậy, tỏa ra trận trận ánh sáng mãnh liệt mang theo một cỗ lực lượng nóng bỏng.
"Tiến vào!" Đột nhiên một giọng nói vang lên khiến Thẩm Tường giật mình, sợi thần hồn đó thiếu chút nữa thì bị đánh tan.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.