"Tiểu Linh tỷ có phụ thân? Phụ thân của nàng đến cùng là ai?" Thẩm Tường cả kinh tự hỏi, hắn đã nhìn thấy Đỗ Tiểu Linh, lúc này nàng ta đang lơ lửng giữa không trung, đang đối chưởng với hai nữ tử áo trắng tướng mạo bình thường, nhìn thì biết Đỗ Tiểu Linh bị áp chế.
Một đánh hai, hơn nữa hai nữ tử kia trông muốn cường đại hơn so với Đỗ Tiểu Linh, giống như là có biện pháp khắc chế độc của Đỗ Tiểu Linh, bằng không Đỗ Tiểu Linh cũng sẽ không dùng lực lượng của mình đi đối kháng với các nàng, khẳng định sẽ dùng độc.
"Ta chưa nhìn thấy phụ thân nào dùng thủ đoạn ti tiện như vậy đối với nữ nhi của mình! Hắn thế nhưng là khống chế linh hồn của ta nhiều năm như vậy, hắn hại ta còn chưa đủ sao? Nhiều năm qua như vậy ta giống như sống ở trong địa ngục." Giọng nói của Đỗ Tiểu Linh tràn ngập phẫn nộ
Thẩm Tường đã đoán được phụ thân của Đỗ Tiểu Linh là người nào, thế mà lại chính là Thiên Đạo Thần Chủ!
"Thì tính sao? Ngươi là hắn sinh ra tới, hắn muốn ngươi chết thì ngươi phải chết chứ đừng nói bây giờ ngươi còn sống, hơn nữa còn thu hoạch được lực lượng cường đại như vậy." Một nữ tử áo trắng nói ra với lời nói với giọng điệu lạnh lùng.
"Chớ có nói hươu nói vượn, ngươi ta đều rất rõ ràng, ta và hắn căn bản không có bất kỳ quan hệ máu mủ nào, từ tính cách của ta đã có thể nhìn ra." Đỗ Tiểu Linh nói ra: "Từ nhỏ tới lớn ta đều không có thừa nhận hắn là phụ thân của ta, hắn biết rõ chuyện ta không thích đi làm thế mà vẫn cứ để cho ta đi làm, hắn lại còn có nhiều lần muốn giết ta."
"Ta ngược lại thật ra cảm thấy ta là nữ nhi của kẻ thù hắn, thế nên hắn mới đối đãi ta như vậy ... đương nhiên, các ngươi lại thực sự là nữ nhi của hắn, tính cách của các ngươi rất giống, hơn nữa hắn đối với các ngươi đều rất tốt, bằng không hắn sẽ không bỏ ta ở đây và tra tấn ta vô số năm."
"Hừ!" Hai nữ tử áo trắng giận dữ, cùng nhau phát lực, chỉ thấy khóe miệng Đỗ Tiểu Linh tràn ra một chút máu tươi.
Mặc dù là đang đối chưởng, nhưng cái này có tính khảo nghiệm đạo lực của bản thân, Đỗ Tiểu Linh một mình đấu với hai, hiển nhiên là yếu đi rất nhiều.
"Cho dù ta chết đi, các ngươi cũng đừng hòng đi ... Nếu không ta đánh cược với các ngươi một lần, xem phụ thân của các ngươi tới lúc đó có thể mở Thiên Sát Đại trận ra hay không." Đỗ Tiểu Linh đột nhiên lộ ra nụ cười mỉm: "Các ngươi cho rằng hai người các ngươi bây giờ còn đi được sao? Mặc dù ta không cách nào thắng được các ngươi, nhưng muốn kéo lấy các ngươi một đoạn thời gian thì vẫn là có thể."
"Nha đầu ti tiện kia, nhanh thu công cho ta."
Một nữ tử áo trắng cảm nhận được lòng bàn tay của mình dính chặt vào với Đỗ Tiểu Linh, hơn nữa toàn thân không nhúc nhích được, chỉ có thể vận chuyển lực lượng trong cơ thể đi vật lộn với Đỗ Tiểu Linh.
"Thế nào? Vội rồi? Các ngươi cũng biết gia hỏa kia là kẻ vô tình, đúng không!" Đỗ Tiểu Linh cười nói: "Không phải vừa rồi các ngươi nói rồi sao? Cho dù hắn muốn các ngươi đi chết thì các ngươi cũng phải ngoan ngoãn mà đi chết, vừa mới nói êm tai xong bây giờ đã sợ rồi?"
Đối mặt với tử vong thì ai sẽ không sợ? Đặc biệt là loại thực lực đỉnh tiêm này, người có địa vị cao như vậy thì rất sợ chết!
"Tiểu Linh tỷ, ta phải xuất thủ như thế nào?" Thẩm Tường truyền âm cho Đỗ Tiểu Linh, hắn cũng không muốn để cho hai nữ nhi của Thiên Đạo Thần Chủ chôn cùng, huống chi Cửu Tiêu Long thành còn có nhiều người như vậy.
"Dùng kiếm của ngươi thăm hỏi đầu của các nàng là được!" Đỗ Tiểu Linh đáp lại, nhẹ nhàng cười một tiếng: "Ta biết ngươi sẽ tới, cho nên ta mới quấn lấy các nàng, ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng!"
"Hắc hắc, Tiểu Linh tỷ ngươi bây giờ cũng là quỷ kế đa đoan a!" Thẩm Tường cười nói, đã đi tới đằng sau hai nữ tử này.
"Chẳng lẽ ta trước kia ở trong mắt ngươi rất đần sao?" Đỗ Tiểu Linh nói.
Thẩm Tường sử dụng lực lượng phản để ẩn thân, không bị phát hiện một chút nào, mà ngay cả Đỗ Tiểu Linh cũng không biết Thẩm Tường đang ở đâu, cái này cũng khiến Đỗ Tiểu Linh rất giật mình.
"Nha đầu chết tiệt kia, nhanh..." Một nữ tử áo trắng còn chưa nói dứt lời thì đã đã bị một kiếm của Thẩm Tường làm rơi xuống.
Một kiếm này của Thẩm Tường thế nhưng là lập tức chặt xuống hai cái đầu, rồi mới ném vào bên trong Sáng Thế Thần lô!
Đỗ Tiểu Linh khẽ kêu một tiếng, song sưởng tuôn ra một cỗ lực lượng nóng bỏng, đốt cháy đi hai cỗ thân thể này!
"Tiểu Linh tỷ, ngươi không có đần chút nào, dáng dấp đáng yêu lại xinh đẹp, còn rất thông minh." Thẩm Tường cười hì hì mà nói.
"Tiểu bại hoại, đừng có lải nhải với ta, ta ở Bách Hoa thôn nhiều năm như vậy rồi, ta biết ngươi đã làm rất nhiều chuyện tốt." Đỗ Tiểu Linh cười hì hì nói: "Thật không nghĩ tới lá gan của ngươi cái tên gia hỏa này lại lớn như vậy, ở trong phòng nhỏ kia của ta..."
Thẩm Tường vội vàng ho khan hai tiếng: "Phải làm thế nào mới phá hủy được Thiên Sát Đại trận?"
Đỗ Tiểu Linh nhìn vào trên không, đột nhiên đánh ra một chưởng vào bên trong không trung đó, một đạo đỏ trắng lóe lên, đánh vào đám mây dày đặc bao phủ toàn bộ bầu trời.
Luồng ánh sáng đỏ nện lên, nổ tung lên ở trong tầng mây, mây dày đặc cũng bị cỗ lực lượng này đánh cho tan tác.
"Được ..." Đỗ Tiểu Linh vừa mới nói xong, vẻ mặt thay đổi: "Không tốt, mây lại tập trung lại!"
Thẩm Tường vội vàng để mấy người Tiết Tiên Tiên các nàng đi ra.
"Cái này ... Quả nhiên là Thiên Sát Đại trận." Vẻ mặt Tiết Tiên Tiên trở nên ngưng trọng.
"Các ngươi biết muốn phá giải thì như thế nào không? Lúc này tầng mây đã là màu xám, nếu như toàn bộ là màu đen thì như việt lực lượng diệt thế sẽ hạ xuống, chỉ cần khu vực bị mây đen bao trùm thì sinh linh chắc chắn sẽ bị giết sạch." Đỗ Tiểu Linh lúc này cũng vội.
"Trận tâm không ở nơi này, chúng ta lúc này chỉ là ở khoảng cách rất gần với trận tâm." Liễu Mộng Nhi nói.
"Trận tâm ở nơi nào?" Đỗ Tiểu Linh nhìn xung quanh.
"Cách một cái không gian! Trận tâm giấu ở bên trong không gian kia, hơn nữa đó cũng là nơi của trận cơ, nếu như không phá hủy trận tâm và trận cơ thì sẽ không ngừng lại việc ngưng tụ lực lượng diệt thế." Tiết Tiên Tiên nhìn vào Thẩm Tường: "Phu quân, ngươi biết lực lượng không gian, có thể cảm ứng được chỗ không gian đó hay không?"
"Ta thử một chút!" Thẩm Tường lập tức đi nếm thử, nhắm mắt lại, phóng ra lực lượng không gian rất cường đại đi dò xét.
Một lát trôi qua, hắn mở to mắt: "Cảm ứng được, bên ngoài không gian kia còn có một cái kết giới, nếu như công kích trực tiếp từ bên ngoài chỉ sợ không dễ trực tiếp diệt đi."
"Vậy thì đi vào, ngươi chắc chắn có thể tiến vào không gian kia đúng không!" Đỗ Tiểu Linh nói.
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Ta đi vào trước, nếu như mình ta không cách nào giải quyết được thì ta sẽ đi ra tìm các ngươi!"
Nói xong, hắn sử dụng Bạch Hổ nhảy vọt mà tiến vào, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi tức giận tới giẫm chân một cái, nàng ta đương nhiên biết chính Thẩm Tường đi vào, cũng là lo lắng sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn sẽ ảnh hưởng tới các nàng.
Thẩm Tường tiến vào không gian bố trí trận cơ, sau khi tiến vào thì có một cỗ lực lượng cường đại đánh tới, hắn chỉ là vừa mới cảm nhận được cỗ khí tức này thì toàn thân lập tức đau nhức dữ dội.
Hiện tại nhục thân của hắn đã đầy đủ cường đại, nhưng chỉ là một cỗ khí thế đã khiến cho toàn thân hắn phải đau nhức kịch liệt, có thể thấy được cỗ lực lượng này là đáng sợ cỡ nào.
"Thật mạnh!" Thẩm Tường vội vàng lấy Lục Đạo Thần kính ra để bảo vệ mình.
"Ngươi chính là Thẩm Tường, đúng không? Tu luyện Thiên Luyện thuật, ngươi hẳn là có Thiên Luyện thuật hoàn chỉnh đi." Sau khi một giọng nói truyền tới, trước người Thẩm Tường xuất hiện một người đàn ông trung niên mặc áo đen.
Toàn thân người trung niên này bốc lên một cỗ khói đen, trông rất giống với những người lông đen kia!
"Ngươi là ai?" Thẩm Tường lùi lại mấy bước, khí thế của người này rất đáng sợ, hơn nữa tràn ngập tà khí, để Thẩm Tường rất e ngại.
"Ta là ai? Ta chính là Thiên Đạo Thần Chủ!" Người trung niên này cười lạnh một tiếng: "Đương nhiên, đây chỉ là một trong những phân thân của ta, có phải cảm thấy ngươi đột nhiên trở nên rất nhỏ bé hay không?"
P/S: Ta thích nào ... chương 1