Ban đầu bọn họ có ý định để Thiên Linh Thần nha tỉnh lại rồi đi, nhưng bây giờ bởi vì e ngại Long Lang cho nên không thể không lên đường sớm, bằng không Long Lang đuổi theo thì sẽ tạo thành tổn thất rất lớn đối với bọn họ.
Thẩm Tường cũng không biết những Long Lang kia mạnh chỡ nào, chỉ có ba mươi con thôi mà để cho đám cường giả này nghe tin đã sợ mất mật.
"Chẳng lẽ cường giả Thần Hoang cũng chỉ có loại thực lực này?" Thẩm Tường hỏi Kiếm linh, đồng thời nói chuyện về Long Lang cho Kiếm linh.
"Trước đó không phải ngươi đã nói bên trong Thần Hoang có rất nhiều Thần công đều thất truyền sao? Hơn nữa cường giả đều đi tới Vạn Đạo Lăng mộ kia, cho nên thực lực Thần Hoang sẽ yếu như vậy cũng là rất bình thường." Kiếm linh thở dài: "Nếu là thời đại của Tổ thần Kiếm đạo này đối phó loại Long Lang gì gì này thì căn bản chính là dễ như trở bàn tay."
Chỉ cần thực lực đạt tới lúc nhất định thì đều sẽ đi Vạn Đạo Lăng mộ, cho nên tông môn bên trong các đạo, cường giả đều càng ngày càng ít, truyền thừa cũng theo thời gian dần trôi qua mà mất đi, cho nên thực lực tổng hợp của Thần Hoang mới giảm xuống.
Một người có thể một mình đi qua vùng đất nguy hiểm này, tuyệt đại đa số đều rất cường hãn, có thể một mình đảm đương một phía, bằng không bọn họ cũng không cách nào thuận lợi đi tới Vạn Đạo Lăng mộ.
"Tiền bối, chẳng lẽ ngươi cũng không biết Long Lang là thứ gì sao?" Thẩm Tường rất tò mò đối với chuyện này, hắn suy đoán Long Lang có huyết mạch của Long, vừa rồi những người kia có nói về Vạn Cổ Long lực.
"Không biết, loại vật này rất rõ ràng là sau này mới đản sinh ra." Kiếm linh nói ra: "Nếu như gặp được mà nói thì có lẽ ta có thể phân tích ra được cái gì đó."
Thẩm Tường nhếch miệng rồi mới đi theo đám người kia, tốc độ của mọi người lúc này nhanh hơn rất nhiều, giống như rất lo lắng sẽ bị Long Lang giết chết vậy.
Điều này làm cho Thẩm Tường càng cảm thấy tò mò đối với đàn Long Lang kia.
Tò mò thì tò mò, nhưng Thẩm Tường sẽ không tự mình đi quan sát những Long Lang kia, nếu những Long Lang kia rất nghịch thiên thì hắn xem như xong đời, hắn bây giờ không thể sử dụng lực lượng không gian, lúc gặp nguy hiểm chạy trốn không có nhanh như trước.
Thẩm Tường đi theo đám người này vài ngày, trên đường đi đều rất yên tĩnh, không gặp phải thú loại nào, Long Lang làm lòng mọi người bàng hoàng kia cũng không có đuổi theo.
"Thần nha của ta tỉnh lại!" Người trung niên Hỏa đạo kia đột nhiên ngạc nhiên hô, hắn lấy ra một cái lồng rất nhỏ, bên trong có một con chim rất nhỏ.
Cái lồng dần dần biến lớn, chim ở bên trong trông cũng không có nhỏ như trước, lại là một con quạ đen màu trắng như tuyết.
Sau khi quạ đen này kêu hai tiếng lại còn nói tiếng người: "Có người ở phía sau, có người ở phía sau, là một nhân loại!"
Thẩm Tường chấn động trong lòng, Thiên Linh Thần nha này quả nhiên lợi hại, thế mà phát hiện ra hắn, hắn tiếp tục sử dụng lực lượng phản ẩn thân mình đi.
Mọi người cũng giật mình không thôi, thế mà có người đi theo đằng sau, mà bọn họ đều không hề hay biết, nghĩ thôi cũng cảm thấy lạnh rùng mình!
"Đến cùng là người nào!" Trung niên Hỏa đạo hô, rồi mới đặt Thiên Linh Thần nha ở trên bả vai, chỉ thấy hai mắt Thiên Linh Thần nha bắn ra một luồng ánh sáng chiếu vào trên người Thẩm Tường.
Sau khi Thẩm Tường bị ánh sáng vàng chiếu vào thì hiển hiện ra, mà sau khi ánh sáng vàng biến mất thì mọi người lại không nhìn thấy hắn.
"Là ... Thẩm tiểu hữu!" Thái Thượng Chân giật mình, Thẩm Tường thế mà có thể đi theo tới nơi này, hơn nữa còn lặng yên không một tiếng động, chỉ dựa vào bản lãnh này đã để cho rất nhiều cường giả ở đây phải bội phục.
Thẩm Tường thu hồi lực lượng phản để cho mình hiển hiện ra, nở nụ cười đối với Thái Thượng Chân: "Thái tiền bối!"
"Hắn là ... Bằng hữu của ta!" Thái Thượng Chân vội vàng nói, hắn cũng trông thấy cao tầng của những tông môn khác và Hỏa đạo đều cảm thấy bất mãn đối với chuyện này.
"Hắn là theo tới? Nói như vậy hắn không phải là người của Đan đạo cũng không phải người của Kiếm đạo sao?" Người đàn ông trung niên của Hỏa đạo lạnh giọng nói.
"Không phải, ta chỉ là tò mò Vạn Đạo Lăng mộ kia cho nên mới theo tới." Thẩm Tường nói.
"Vậy ngươi tới như thế nào thì trở về như thế đi, nếu như ngươi lại tiếp tục đi theo chúng ta thì cũng đừng trách ta không khách khí." Nói chuyện chính là một lão giả Kiếm đạo.
"Chuyện này được sao? Nếu như chính hắn trở về thì vô cùng nguy hiểm." Thái Thượng Cahan nhìn vào tên lão giả kia một chút, giọng nói mang theo chút lạnh lùng.
Thẩm Tường giúp hắn ân tình lớn, hắn há có thể để cho Thẩm Tường mạo hiểm tự mình trở về?
Thái Thượng Chân nhìn vào cao tầng của những tông môn kia một chút, cũng chỉ có một số người có quan hệ không tệ đối với hắn là gật đầu, đó là đồng ý để Thẩm Tường ở lại, nhưng đại đa số đều không muốn Thẩm Tường đi theo.
"Vậy thì tốt, tất cả mọi người đã không đồng ý thì như vậy ta cũng rời khỏi, ta hộ tống hắn trở về." Thái Thượng Chân hừ một tiếng,d dã quyết định đưa Thẩm Tường trở về, không đi tới Vạn Đạo Lăng mộ nữa.
Thẩm Tường cũng không muốn để Thái Thượng Chân khó xử, vội vàng nói: "Tiền bối, không cần lo lắng, ta tu luyện kỳ công có thể ẩn nấp, Man Thú không cách nào phát hiện ta."
"Vậy cũng không được! Thiên Linh Thần nha kia không phải phát hiện ra ngươi sao? Một mình ngươi đi sẽ rất nguy hiểm, ta đưa ngươi về." Thái độ của Thái Thượng Chân rất kiên quyết, Thẩm Tường là ân nhân của hắn, hắn xem như ném cả tính mạng cũng phải bảo vệ Thẩm Tường.
Điểm này để Thẩm Tường rất cảm động, hắn lập tức thi triển lực lượng phản, chạy như điên, Thái Thượng Chân cũng không biết hắn lúc này đi nơi nào.
Ngay vào lúc Thái Thượng Chân kinh ngạc vội vàng thì tiếng cười vui vẻ của Thẩm Tường truyền tới: "Thái tiền bối, ta đi trước một bước, nói không chừng ta chạy tới Vạn Đạo Lăng mộ sớm hơn so với các ngươi."
"Sao ngươi phải khổ vậy chứ?" Thái Thượng Chân thở dài bất đắc dĩ.
Mặc dù mọi người đều bài xích Thẩm Tường, nhưng bọn họ không thể không thừa nhận, loại kỳ công kia của Thẩm Tường quả thực lợi hại, để cho mình ẩn thân, hơn nữa khí tức ẩn tới rất khá, hơn nửa năm qua, bọn họ thế mà không phát hiện ra.
"Thần nha, người kia đi xa hay chưa? Đi phương hướng nào?" Người trung niên Hỏa đạo kia hỏi.
"Đi xa, đi xa!" Nói xong Thần nha vỗ cánh bay đi, bay về phía phương hướng Thẩm Tường vừa rồi chạy đi, tốc độ rất nhanh.
Thẩm Tường đang chạy như điên thì cảm thấy đằng sau có thứ gì đó đi theo, quay đầu lại nhìn thì trong lòng chấn kinh: "Con quạ bỏ đi này thế mà bay được, tốc độ còn nhanh như thế?"
"Chim bỏ đi kia, ngươi đi theo ta làm gì?" Thẩm Tường hỏi.
"Xác nhận ngươi đi xa hay chưa." Thiên Linh Thần nha nói.
"Tại sao ngươi có thể bay được?" Thẩm Tường lại hỏi.
"Bí mật, bí mật!" Giọng nói của Thiên Linh Thần nha mang theo vẻ trêu chọc.
Thẩm Tường rất muốn bắt lấy con Thiên Linh Thần nha này, tuy nhiên như vậy chắc chắn sẽ chọc giận tên Hỏa đạo kia, tới lúc đó Thái Thượng Chân sẽ càng khó xử hơn.
Thẩm Tường dốc hết tốc lực mấy canh giờ, Thiên Linh Thần nha này mới bay trở về.
"Đều là con chim kia phá hoại." Thẩm Tường xì một tiếng khinh miệt.
Thẩm Tường đã trở lại vị trí trước đó biết được Long Lang, hắn đã từng âm thầm nhìn thoáng qua bản đồ, mặc dù chỉ là liếc mắt nhưng lại được hắn in dấu trong đầu.
"Xem ra chỉ có thể đi con đường có Long Lang này, Long Lang cũng không đuổi theo, dọa tới bọn họ chạy nhanh như vậy."
Thẩm Tường nghỉ ngơi gần nửa ngày, rồi mới bắt đầu khởi hành, trong tay hắn còn cầm Lục Đạo Thần kính, dự định một khi gặp phải tình huống thì hắn sẽ trốn vào trong Lục Đạo Thần kính.
Thẩm Tường chạy hết tốc lực một lúc, không gặp được Long Lang, hắn tiến vào trong một khu rừng rất nóng bức.
"Kim linh tiền bối, tại sao con chim bỏ đi kia lại có thể bay được?" Thẩm Tường vẫn không thể hiểu nổi.
P/S: Ta thích nào ... chương 4