Sau khi tiến vào sâu trong khu rừng này, Thẩm Tường còn phát hiện trong này không chỉ có Long Lang loại Man Thú có được Nguyên Thủy Đạo lực thượng cổ này, hắn còn phát hiện Long Viên, Long Sư, Long Hổ các loại ... đều là những Man Thú ở trong cơ thể có được Nguyên Thủy Long Đạo lực, số lượng vô cùng nhiều.
Long Lang mà hắn gặp phải trước đó xem như là yếu!
Ban đầu Thẩm Tường muốn săn giết một con Long Viên, nhưng thực lực Long Viên này rất cường hãn, hắn sử dụng Cửu Tiêu Thần cung cũng không thể bắn xuyên, hơn nữa còn bị Long Viên cảm ứng được chỗ hắn đứng, nếu không phải hắn chạy nhanh thì chắc chắn sẽ bị Long Viên kích thương.
"Những Man Thú có được Nguyên Thủy Long Đạo lực ở trong này thực sự là đáng sợ!" Thẩm Tường cuối cùng rời khỏi sự truy kích của con Long Viên kia, thở phào nhẹ nhõm.
Hắn thế nhưng là bị đuổi theo ròng rã hơn một tháng!
"Bên trong Thần Hoang vốn là ẩn tàng không ít gia hỏa cường đại, loại Man Thú này chỉ là một góc của tảng băng trôi mà thôi, đoán chừng đến Vạn Đạo Lăng mộ kia thì bên trong sẽ càng có thứ đáng sợ hơn." Kiếm linh nói.
Thẩm Tường đang nghỉ ngơi, bị đuổi theo liên tục một tháng, hắn rất mệt mỏi, có mấy lần còn thiếu chút nữa thì bị Long Viên ở đằng sau đánh trúng.
"Loại gia hỏa này không chỉ cường đại mà còn có trí tuệ cực cao, đặc biệt là con Long Viên kia, thế mà có thể cảm ứng được ta, đuổi theo tới lâu như vậy, muốn tiêu tốn thể lực của ta." Thẩm Tường nhớ lại mà lòng còn sợ hãi.
Hiện tại hắn cũng hiểu tại sao đám người Hỏa đạo và Kiếm đạo lại e sợ Long Lang như thế, hơn nữa bọn họ cũng làm ra lựa chọn rất sáng suốt, không có đi qua khu rừng này, bằng không toàn bộ đám người bọn hắn chắc chắn sẽ bị loại Man Thú này giết chết.
Nếu như Thẩm Tường không có lực lượng phản thì hắn cũng không dám tới gần.
Hắn vừa nghỉ ngơi vừa hồi tưởng lại bản đồ nhìn thấy trước đó.
"Dựa theo tốc độ như vậy, ta khả năng chỉ cần một năm là có thể tới Vạn Đạo Lăng mộ ... cũng không biết bản đồ này bọn họ lấy được từ chỗ nào, có phải thật sự có thể đi tới Vạn Đạo Lăng mộ kia hay không?" Thẩm Tường cũng không hỏi qua Thái Thượng Chân.
Tuy nhiên hắn có thể chắc chắn rằng, bản đồ này chắc chắn có mấy phần, bằng không Thiên đạo, Hỏa đạo và Kiếm đạo cũng không thể chia sẻ cho nhau những tấm bản đồ này.
Nghĩ tới đây, Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy là có người cố ý đưa bản đồ tới cho bọn hắn.
"Ở trong chuyện này có ý đồ gì đây hay không?" Thẩm Tường nói suy nghĩ của mình cho Kiếm linh.
"Chuyện này ta không xác định, nhưng ta biết khu vực bên trong này đúng là ẩn giấu đi một vài thứ, đây đều là Tổ thần Kiếm đạo nói cho ta biết." Kiếm linh nói ra: "Chỉ cần đi tới nơi đánh dấu trên bản đồ là được rồi ... nếu thật sự có người tặng bản đồ cho bọn họ thì bọn họ chắc chắn cũng sẽ nghĩ tới vấn đề này, mà tam đại đạo vẫn lựa chọn tiến về nơi này cho nên cao tầng của tam đại đạo chắc chắn sẽ biết được một số chuyện gì đó."
Thẩm Tường khẽ gật đầu, rồi mới tiến vào trong U Dao sơn trang, rồi tìm kiếm thứ gì đó từ trong cơ thể của Long Lang, nhưng không tìm được.
"Những con này thế mà không có thú đan!" Thẩm Tường cảm thấy rất kinh ngạc: "Man Thú cường đại như thế làm sao lại không có thú đan đây?"
"Chẳng nhẽ huyết nhục của những Man Thú này rất cường đại?" Thẩm Tường cắt lấy một miếng thịt sói, dùng hỏa diễm nướng.
Hắn nướng gần nửa canh giờ nhưng miếng thịt này thoạt nhìn vẫn còn sống, hắn lập tức tăng hỏa diễm lên.
Một canh giờ trôi qua, Thẩm Tường cuối cùng cũng nướng chín khối thịt này, trong lòng cũng rất kinh ngạc.
"Nướng chín miếng thịt này ta cũng có thể luyện chế một lò đan!" Sau khi Thẩm Tường cắn một miếng thịt sói thì không thể không tán thưởng.
"Ăn rất ngon, trước đó tưởng rằng thịt những con sói này sẽ rất cứng hơn nữa còn già, không nghĩ tới sau khi nước chín lại thơm và mềm như vậy!" Thẩm Tường lập tức há lớn miệng mà cắn, hắn hối hận vừa rồi không có nướng nhiều một chút.
Ăn thịt sói, toàn thân hắn đều ấm áp lên, có một cỗ hơi nóng đang di chuyển trong cơ thể hắn, giống như có lực lượng gì đó đang chui vào bên trnog huyết nhục của hắn.
"Huyết nhục của những Man Thú này ẩn chứa năng lượng cường đại, sau khi ăn ta bây giờ cũng tinh thần hơn rất nhiều, còn có dấu hiệu đề cao nhục thân rõ ràng." Thẩm Tường ại cắt lấy mấy miếng thịt tương đối lớn để nướng.
Lúc này Kiếm linh cũng chạy ra.
"Ngươi cũng có thể ăn sao?" Thẩm Tường cười nói, Kiếm linh chính là bởi vì lời nói vừa rồi của Thẩm Tường mà đi ra ngoài.
"Ta bây giờ cũng là người có được hay không, ta đã tu luyện ra thân người, không khác gì so với ngươi." Kiếm linh cũng nhận lấy một miếng thịt, đặt ở trên Sáng Thế Thần lô của Thẩm Tường nướng.
Sau khi nướng chín, bọn họ đều cắn từng ngoạm từng ngoạm một, liên tục tán thưởng mùi thơm mỹ vị của loại thịt thú này.
"Chẳng lẽ Man Thú có Nguyên Thủy Long Đạo lực trong cơ thể đều ăn ngon như vậy?" Thẩm Tường lúc này lại có cảm giác đầy bụng, hắn lâu lắm rồi không có bởi vì ăn đồ ăn mà có loại cảm giác này.
"Có khả năng, ngươi có thể săn giết nhiều thêm một chút!" Kiếm linh cười hắc hắc rồi mới tiến vòa bên trong Cửu Tiêu Thần kiếm.
Thẩm Tường bây giờ cũng không dám, trước đó hắn thiếu chút nữa thì bị con Long Viên kia xử lý, nếu như gặp phỉa Long Viên còn lợi hại hơn thì hắn sẽ gặp rắc rối.
Nếu như hắn bay được, hoặc là sử dụng lực lượng không gian dịch chuyển thì hắn cũng không sợ.
Ăn thịt của Long Lang kia, thể lực của Thẩm Tường cũng khôi phục đầy đủ lại, sau đó lại dựa theo trên bản đồ mà đi.
Không thể bay lại không thể sử dụng lực lượng không gian, Thẩm Tường chỉ có thể chạy quên ngày đêm, chạy mệt thì nghỉ ngơi, nghỉ ngơi xong thì lại tiếp tục chạy, cuộc sống cứ buồn tẻ như vậy ...
Tuy rằng buồn tẻ, nhưng Thẩm Tường vẫn có thể nhẫn nhịn, hắn ở trong lúc không hề hay biết đã dốc sức chạy ở bên trong khu rừng này được gần nửa năm!
Long Lang trước đó hắn săn giết được hiện tại chỉ còn lại một con, những con khác đều bị hắn ăn sạch.
"Khu rừng này thật rộng lớn, Man Thú cường đại trong này càng nhiều ... Lúc trở về còn phải đi lại một lần!" Thẩm Tường đã đi ra khu rừng, ở trên sa mạc quay đầu nhìn lại thì thở phào nhẹ nhõm.
Trong nửa năm qua, hắn gặp được không ít Man Thú, hơn nữa đều là loại hấp thu Vạn Cổ Long Đạo lực (Hoặc là gọi Nguyên Thủy Long Đạo lực) kia, chỉ có điều hắn đều không dám đi động vào những Man Thú đó.
Những Man Thú đó có số lượng không phải nhiều, nhưng rất cảnh giác, sau khi phát giác có động tĩnh thì không phải lập tức công kích hắn thì chính là lập tức biến mất không thấy đâu.
Còn có thì phát hiện ra hắn từ đằng sau rồi mới lập tức dùng tốc độ cực nhanh lao tới.
"Còn phải đi thật lâu a!" Thẩm Tường đi gần nửa ngày đã không thấy khu rừng đằng sau, thân ở trong sa mạc nóng bỏng rộng lớn.
Mặt trời ở nơi này rất độc ác, đi dọc đường mà như ở trong hỏa lò vậy, cho dù hắn là người tu luyện hỏa diễm rất mạnh cũng bị ảnh hưởng tới toàn thân mồ hôi đầm đìa.
"Không được, đây là cái nơi quỷ quái gì a!" Thẩm Tường ngồi ở trên mặt cát rất nóng, cảm thấy phía dưới có một luồng nhiệt như thiêu đốt truyền tới, giống như là tới để nung đỏ khối sắt vậy khiến hắn đột nhiên nhảy dựng lên.
"Không hổ một trong những nơi nguy hiểm của Thần Hoang, quả nhiên đáng sợ, trước đây ta còn chưa tới mà chính ngươi một mình có thể chạy xa như vậy, xem như rất không tầm thường." Kiếm linh từ bên trong Cửu Tiêu Thần kiếm đi ra, quan sát xung quanh mà sợ hãi than.
Thẩm Tường nghỉ ngơi một chút rồi mới tiếp tục phi nước đại về phía trước, ở trong sa mạc này tiêu hao nhiều gấp mười lần so với trong rừng rậm!
Một canh giờ sau, hắn đột nhiên dừng lại, bởi vì hắn trông thấy đằng trước có thứ gì.
"Cái đó là ... Tường thành? Tường thành rất cao!" Thẩm Tường nhìn chằm chằm vào đằng trước, không thể không giật mình hô lên: "Chẳng lẽ là Vạn Đạo Lăng mộ?"
P/S: Ta thích nào ... chương 6