Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2691 - Chương 2691 - Pháp Tắc Hiếm

Chương 2691 - Pháp tắc hiếm
Chương 2691 - Pháp tắc hiếm

"Thái tiền bối, đi thôi!" Thẩm Tường muốn kéo Thái Thượng Chân đi uống rượu.

Tuy nhiên Thái Thượng Chân cự tuyệt, hắn lắc đầu, hắn muốn ở lại chỗ này.

Thẩm Tường suy đoán tòa thành thị này có người của tam đại đạo của bọn họ, qua một thời gian ngắn chắc chắn sẽ tới tiếp ứng bọn họ, dù sao thực lực của bọn họ ở chỗ này còn tính là không tệ.

Thẩm Tường đã có Đạo tinh, hơn nữa nơi này cũng có Vạn Đạo Thần bi, hắn đi tới quầy hàng, hỏi: "Chưởng quỹ, nơi này bán lực lượng pháp tắc như thế nào?"

"Lực lượng pháp tắc khác nhau thì giá cả đều là khác biệt, càng là lực lượng pháp tắc hiếm thì càng quý." Chưởng quỹ nói.

"Như vậy a, như vậy Phi Hành pháp tắc và Không Gian pháp tắc bán như thế nào?" Thẩm Tường lại hỏi.

"Cái này đắt, Phi Hành pháp tắc và Không Gian pháp tắc đều thuộc vè oại lực lượng pháp tắc hiếm có, một ức Đạo tinh mới có thể mua một viên Pháp Tắc châu!" Chưởng quỹ này vừa mới mua xuống một con Long Lang của Thẩm Tường, tuy nhiên cũng chỉ mấy ngàn Đạo tinh.

"Đắt như vậy sao?" Mặt mũi Thẩm Tường đầy vẻ chấn kinh, sau khi bán Long Lnag đi cũng đã có một cái khái niệm về Đạo tinh.

"Chúng ta thật ra thì cũng không kiếm cái gì, ta rút lực lượng pháp tắc từ Vạn Đạo Thần bi cũng cần tiêu hao lượng lớn Đạo tinh, có thể cần tiêu hao hơn chín ngàn năm trăm vạn, hơn nữa cần thời gian tương đối dài, chúng ta còn hỗ trợ đề luyện ra lực lượng pháp tắc thuần nhất, nếu ngươi lấy được Pháp Tắc châu thì có thể nhanh chóng thu hoạch lực lượng pháp tắc."

Chưởng quỹ lấy ra một viên Pháp Tắc châu, nói ra: "Đây là Hỏa Pháp Tắc châu, khá là rẻ, một vạn Đạo tinh một viên."

Thẩn Tường bây giờ đã hiểu, Đạo tinh trong tay hắn còn rất ít, chỉ đủ ở chỗ này quán rượu ăn chút gì đó, muốn kiếm lấy lực lượng thì còn cần rất nhiều Đạo tinh.

"Một viên Pháp Tắc châu này có thể tạo được hiệu quả lớn cỡ nào?" Thẩm Tường suy nghĩ chút lại hỏi.

"Vạn Đạo Thần bi ngưng đi ra Pháp Tắc châu bình thường đều là dùng với tu luyện đạo mạch pháp tắc, sau khi có đạo mạch pháp tắc, đạo lực rút ra từ Đạo Thần Nguyên Hồn thông qua đạo mạch pháp tắc là có thể chuyển hóa thành lực lượng pháp tắc có thể sử dụng."

Thẩm Tường khẽ gật đầu, tuy rằng hắn có thể sử dụng lực lượng không gian, nhưng Không Gian pháp tắc mà hắn nắm giữ lại không phù hợp với nơi này, cho nên lực lượng không gian của hắn là không cách nào sử dụng.

"Nếu như muốn tu luyện ra một cái đạo mạch pháp tắc, bình thường cần khoảng trăm viên Pháp Tắc châu..." Chưởng quỹ nói.

Một trăm viên, Thẩm Tường hít sâu một hơi, cái này thế nhưng phải có rất nhiều Đạo tinh mới được, đặc biệt là pháp tắc hiếm.

Tu luyện đạo mạch pháp tắc, quan trọng chính là tu luyện được đạo mạch cơ sở, hiện tại đạo mạch cơ sở của Thẩm Tường đã tu luyện tới không tệ, tiếp theo hắn cần Pháp Tắc châu đi tu luyện đạo mạch pháp tắc thứ hai, mà đạo mạch pháp tắc thứ hai này cần có cơ sở tốt đẹp bằng không thì không cách nào ngưng ra thứ ba.

Nói cách khác, hắn ở Đạo Thần cảnh phải ngừng lại thời gian rất dài!

"Thật ra thì nha ... nếu như chỉ sử dụng Pháp Tắc châu bình thường thì vẫn rất dễ dàng tu luyện đạo mạch pháp tắc, đại đa số người bắt đầu đều là dùng Pháp Tắc châu bình thường đi cô đọng đạo mạch pháp tắc, đây đều là vì nhanh chóng tăng lên tới Thái Đạo cảnh, bởi vì Thái Đạo cảnh có thể thu được thực lực mạnh hơn." Chưởng quỹ nói ra: "Dù sao sau này có thể đổi tu đạo mạch pháp tắc khác."

Thẩm Tường khẽ gật đầu, nếu như bây giờ hắn muốn tu luyện đạo mạch pháp tắc không gian thì hắn phải có rất nhiều Pháp Tắc châu mới được.

Nếu như hắn muốn nhanh chóng tăng lên tới Thái Đạo cảnh, hắn tuyệt không thể làm như thế, Thái Đạo cảnh tu luyện ra Đạo Thần Thiên Hồn, thực lực sẽ càng mạnh hơn.

"Pháp Tắc châu rẻ nhất là loại nào?" Thẩm Tường hỏi.

"Thủy Pháp Tắc châu, 3100 một viên!" Chưởng quỹ nói.

Cái này làm cho Thẩm Tường không nghĩ tới, thế mà chênh lệch lớn tới như vậy, Pháp Tắc châu rẻ nhất mới ba ngàn Đạo tinh, mà hiếm quý nhất có thể lên tới một ức!

"Đương nhiên, ta đề nghị ngươi tốt nhất toàn bộ là Hỏa hoặc là Lôi, như vậy mới tương đối có tình công kích, thực lực đủ mạnh mới có thể kiếm được Đạo tinh càng nhanh hơn." Chưởng quỹ nói.

Hỏa Pháp Tắc châu cũng phải một vạn, một trăm viên chính là trăm vạn Đạo tinh, cũng là một khoản rất lớn.

Đương nhiên, đây chính là cách làm của rất nhiều người.

Thái Thượng Chân đi tới, nói ra: "Thẩm Tường, ngươi ở chỗ này tu luyện đạo mạch pháp tắc vẫn tương đối có lời, nếu như ở nơi khác, dùng Đạo thạch vậy thì cần thời gian rất dài, Vạn Đạo Thần bi nơi này có phẩm cấp cao hơn so với chỗ chúng ta ở bên ngoài."

Chưởng quỹ nói ra: "Đây là đương nhiên, nếu những Vạn Đạo Thần bi có phẩm cấp thấp kia thì Pháp Tắc châu cần ngàn viên vạn viên mới có thể tu luyện ra đạo mạch pháp tắc, càng kém hơn thì phải mấy vạn viên, thậm chí tới mười vạn viên đây."

Thái Thượng Chân cũng khẽ gật đầu: "Chỗ này chỉ cần một trăm viên là có thể rút ngắn rất nhiều thời gian."

"Được a, xem ra ta phải đi kiếm Đạo tinh mới được." Thẩm Tường nói, hắn và Thái Thượng Chân lên tiếng chào hỏi thì đi ra nơi này.

Hắn đi dạo ở bên ngoài, muốn xem một chút chỗ này có cửa hàng đan dược gì hay không, nếu như hắn có thể luyện đan đổi lấy Đạo tinh thì hắn cũng không cần phải mạo hiểm đi săn giết Long thú.

Thực lực của Long thú rất cường hãn, cho dù hắn có nhiều thủ đoạn, nhưng cũng phải mạo hiểm, huống chi hắn bây giờ còn chưa thể sử dụng lực lượng không gian.

Trước đó hắn bị Long Viên truy sát đã cảm nhận được sự đáng sợ của Long Thú, nếu như không phải bần cùng bất đắc dĩ thì hắn cũng không muốn đối mặt với những Long thú cường đại kia.

Thẩm Tường nghe ngóng một lát thì thăm dò được cửa hàng đan dược nơi này, điều này làm cho hắn rất cao hứng.

Nhưng là, chờ khi hắn đi vào cửa hàng đan dược thì trong lòng không thể không thở dài, cửa hàng đan dược này quá vắng vẻ.

"Lão bà bà, tại sao cửa hàng đan dược này lại vắng vẻ như vậy? Đan dược nơi này có dễ bán không?" Thẩm Tường đi vào, hỏi, cửa hàng đan dược này trông cũng rất đơn sơ.

Lão bà bà kia thở dài nói: "Không phải sao ... người ở nơi này toàn muốn tu luyện đạo mạch pháp tắc, rất nhiều người kiếm được Đạo tinh thì đều dùng để mua sắm Pháp Tắc châu, tu luyện lực lượng pháp tắc hiếm, công dụng của đan dược cũng chỉ ở trên chữa thương!"

"Chẳng lẽ chỗ này của ngươi không có đan dược chữa thương sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Không có, chỗ này của chúng ta chỉ có một số đan dược cổ quái kỳ lạ, công dụng lớn thì không có, chỉ là ta nhàm chán luyện chế chơi, nếu như ngươi cần mua sắm đan dược thì có thể đi tới nơi gần tường thành ở phía nam thành thị, chỗ đó có một con phố chủ yếu bán ra đan dược." Lão bà bà kia cười nói: "Đứa bé, ngươi là vừa mới tới Vạn Đạo thành sao?"

Thẩm Tường khẽ gật đầu, hắn vậy mà không biết những chuyện này.

Ngay vào lúc hắn quay người muốn đi ra cửa hàng thì một nữ tử mặc váy đỏ đột nhiên đi tới, trên người tỏa ra hương thơm nhàn nhạt, trên mặt đang treo nụ cười ngọt ngào, hiển lộ ra hai cái má lún đồng tiền nhỏ rất mê người.

Trông thấy Thẩm Tường nhìn mình, khuôn mặt như ngọc của nữ tử này đột nhiên đỏ lên, rồi mới khẽ cúi đầu khẽ xì một cái, nàng ta thường xuyên bị người nhìn như thế, nàng ta cũng đã quen.

Nhưng là không hiểu vì sao, nàng ta bị Thẩm Tường nhìn vào thì không thể không đỏ mặt.

"Bà bà, ta trở về!" Nữ tử vội vàng đi tới quầy hàng, khẽ hô.

"Khảo hạch ra sao rồi? Xem ra chắc chắn là thông qua đi!" Lão bà bà kia nở nụ cười hiền hòa mà nói, nàng ta cũng đã nhìn ra vẻ khác thường của tôn nữ mình.

"Thông qua thì thông qua, nhưng là ... tỷ tỷ cảm thấy ta bây giờ còn chưa thích hợp đi chỗ nàng ta giúp một tay." Nữ tử thấp giọng nói, nàng ta trông thấy Thẩm Tường còn chưa có đi, thấp giọng hỏi: "Người kia là ai?"

"Vị cô nương này, ngươi nói khảo hạch là khảo hạch cái gì? Khảo hạch luyện đan sư sao?" Thẩm Tường mỉm cười hỏi.

"Không phải ... chỉ là phụ trách trồng chút hoa hoa thảo thảo, luyện đan rất khó, ta một mực học không được, ngược lại là tỷ tỷ ta học được rất tốt, nàng ta bây giờ thế nhưng là luyện đan sư có chút danh tiếng ở trong thành này." Nữ tử nói tới tỷ tỷ của mình thì khắp khuôn mặt là vẻ tự hào.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment