Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2732 - Chương 2732 - Một Đêm Thay Đổi Lớn

Chương 2732 - Một đêm thay đổi lớn
Chương 2732 - Một đêm thay đổi lớn

Phượng Như Tuyết rót cho Thẩm Tường một ly trà thơm ngát, chính mình cũng uống mấy ngụm, ổn định lại tâm trạng một chút, vừa rồi nàng ta cũng bị dọa đến mơ hồ.

Độc trong người nàng lúc này cũng dần dần tán đi, loại độc này cũng không phải là loại độc duy trì được lâu.

"Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào? Là ai muốn xuống tay với ngươi trước? Tiết Vân Hùng của Vân Thiên sơn trang cường đại như thế, ngươi ở trong đó hẳn là sẽ rất an toàn mới đúng." Phượng Như Tuyết hồi tưởng lại Thanh Tước trước đó cũng nghĩ ra được cái gì.

Thanh Tước đã được linh hồn khác chiếm cứ thân thể!

"Xem ra Phượng Hoàng sơn trang các ngươi cũng đã gặp nạn, hiện tại cũng không biết Phượng Hoàng sơn trang các ngươi có bao nhiêu thân thể bị linh hồn tà ma chiếm lấy." Thẩm Tường nói ra: "Hiện tại ngươi không thể tin tưởng ngay cả những người thân nhất của ngươi ở trong Phượng Hoàng sơn trang, rất có thể ... cha mẹ của ngươi đều giống như Thanh Tước!"

Nghe thấy lời này của Thẩm Tường, sắc mặt của Phượng Như Tuyết thay đổi lớn, rồi mới cúi thấp đầu, khẽ cắn bờ môi, nàng ta biết Thẩm Tường không phải đang lừa nàng, bởi vì vừa rồi nàng đã trông thấy dáng vẻ của Thanh Tước.

Nếu không phải Thẩm Tường đi tới kịp thì nàng ta bây giờ cũng không biết mình sẽ ra làm sao, nghĩ tới loại hậu quả đáng sợ này, nàng ta không thể không rùng mình một cái.

Nếu như ở trong Phượng Hoàng sơn trang, cha mẹ của nàng cũng sẽ tới đối phó với nàng ta như vậy, đối với nàng ta mà nói là chuyện rất thống khổ!

"Đám người trở về từ Vạn Đạo Lăng mộ kia đều không phải thứ tốt gì, thân thể của bọn họ còn là thân thể đó, cũng có ký ức của nguyên chủ nhân thân thể đó, nhưng linh hồn lại là linh hồn độc ác khác! Hơn nữa bọn họ còn mang về một đám linh hồn tà ác, giúp cho những linh hồn đó tìm kiếm thân thể tốt! Thanh Tước chính là vì vậy mà gặp nạn."

Thẩm Tường nói đơn giản chuyện này cho Phượng Như Tuyết: "Tiết Vân Hùng cũng là như thế ... Mà bằng hữu ta vừa mới quen, Tiết Thanh cũng là như vậy bị hắn cái gọi là gia gia kia hãm hại, ai!"

"Vậy ... vậy bây giờ phải thế nào mới có thể xác nhận cha mẹ ta có gặp nạn hay không?" Phượng Như Tuyết nghĩ tới cha mẹ của mình bị đoạt xá linh hồn thì trong lòng không thể không đau xót.

"Chúng ta bây giờ đi Phượng Hoàng sơn trang quan sát cha mẹ của ngươi, chỉ có gặp mới có thể xác nhận." Thẩm Tường nói ra: "Ngươi dùng tốc độ nhanh nhất mang ta đi tới bên ngoài Phượng Hoàng sơn trang, rồi ta lại dùng bí pháp của ta để ngươi và ta ẩn thận, lặng lẽ trà trộn vào sơn trang, đi xem tình huống lúc này của cha mẹ ngươi một chút."

Phượng Như Tuyết mang theo Thẩm Tường đi suốt đêm về Phượng Hoàng sơn trang, lúc này tâm trạng của nàng rất nặng nề, nếu không phải có Thẩm Tường ở bên cạnh nàng thì nàng ta chắc chắn đã sụp đổ, nàng ta cũng không hy vọng cha mẹ của mình biến thành ác ma như vậy.

Lúc đi tới bên ngoài Phượng Hoàng sơn trang, Thẩm Tường kéo Phượng Như Tuyết, thi triển lực lượng phản, để hai người bọn họ đều ẩn nấp đi, rồi mới lặng lẽ tiến vào trong sơn trang.

Hiện tại Phượng Như Tuyết cũng biết loại bí pháp kỳ diệu này của Thẩm Tường, quả thực rất lợi hại, nàng ta cũng giống như Long Hoa Sư, cho rằng đây là một loại pháp tắc hiếm.

"Đây là chuyện như thế nào?" Sau khi Thẩm Tường tiến vào Phượng Hoàng sơn trang thì trông thấy khắp nơi đều là người, hơn nữa đèn đuốc sáng trưng, lúc này còn là đêm khuya, nhưng trong này lại náo nhiệt như vậy.

"Xảy ra chuyện!" Phượng Như Tuyết truyền âm cho Thẩm Tường: "Bọn họ giống như đang tìm kiếm cái gì! Đi Phượng Hoàng đại đường nhìn xem!"

Phượng Như Tuyết kéo Thẩm Tường,c ẩn thận đi tới gần Phượng Hoàng đại đường, lúc tới cần, Thẩm Tường cảm ứng được mấy cỗ khí tức cường đại thì vội vàng kéo Phượng Như Tuyết dừng lại.

"Phải cẩn thận một chút, nếu không sẽ bị phát hiện." Thẩm Tường thấp giọng nói.

Phượng Như Tuyết nhìn ở trên một chút, lỗ thông khí ở trên đại sảnh mở, nàng ta mang theo Thẩm Tường bay lên, từ cái cửa thông gió kia chui vào, đi vào trong đại đường, đứng ở trên một cái xà nhà.

Trong đại đường có mấy lão giả.

"Gia gia bà bà và cha mẹ đều không ở nơi này!" Phượng Như Tuyết càng lo lắng hơn, nắm chặt lấy tay của Thẩm Tường, nàng ta ở trên đường đi tới đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý.

"Hừ, đã nói với các ngươi bao nhiêu lần rồi, không nên rút dây động rừng, hiện tại thì tốt, đều bị bọn họ phát giác, toàn bộ đều chạy!" Lão giả cầm đầu tức giận nói, lớn tiếng răn dạy mấy lão giả khác.

"Ma Chủ đại nhân, bốn người bọn họ đều bị chúng ta đánh thương, hơn nữa Phượng Như Tuyết là người đời sau của bọn họ, ta đã phái Cáp Mô đi đối phó Phượng Như Tuyết, chúng ta sau đó cần phải mai phục ở gần Như Tuyết các là có thể chờ được bốn người bọn họ." Một người trung niên nói.

Nghe thấy lời này, Phượng Như Tuyết kích động không thôi, trưởng bối của nàng chỉ có bốn người, bây giờ toàn bộ bốn người đều đã chạy thoát!

Ngay vào lúc nàng ta kích động, Thẩm Tường kéo nàng ta từ cửa thông gió rời đi, truyền âm cho nàng: "Nhanh chóng bay trở về Như Tuyết các, đám trưởng bối của ngươi chắc chắn đã tới đó."

Phượng Như Tuyết vội vàng mang theo Thẩm Tường, dùng hết toàn lực bay về phía Như Tuyết các! Tình huống người nhà của nàng khá tốt, Thẩm Tường cũng cảm thấy cao hứng thay cho nàng.

Phượng Như Tuyết vừa mới trở lại Như Tuyết các thì đã nhìn thấy một trong bốn trưởng bối của nàng ở bên trong phòng của nàng, Phượng Như Tuyết kích động đang muốn tiến lên, nhưng lại bị Thẩm Tường giữ chặt lại.

"Chờ một chút, xem tình huống trước một chút!" Thẩm Tường bây giờ thế nhưng là rất cẩn thận, Phượng Như Tuyết cũng nghe Thẩm Tường, mặc dù tu vi của Thẩm Tường còn lâu mới cao bằng nàng ta.

"Nơi này rất hỗn loạn, hơn nữa còn sót lại một chút kiếm khí cực kỳ đáng sợ, còn có một loại độc có thể thẩm thấu Thần Hải, xem ra bọn chúng đã phái người tới đối phó Như Tuyết." Giọng nói của một lão giả mang theo sự tức giận.

"Đi, bỏ mạng cũng phải cứu Như Tuyết trở về." Lão bà bên cạnh lão giả kia nói với giọng nói tức giận tới run rẩy, trên người tuôn ra một cỗ khí tức.

"Đám tà ma kia, ta muốn đồng quy vu tận với bọn chúng!" Một người phụ nữ trung niên khắp khuôn mặt đều là nước mắt, mà người trung niên đứng ở bên cạnh nàng đã đi về phía cửa sổ, chuẩn bị bay trở về Phượng Hoàng sơn trang.

"Gia gia bà bà, cha mẹ, Như Tuyết không sao cả!" Phượng Như Tuyết vội vàng hô, mà Thẩm Tường cũng buông tay nàng ra, để nàng ta xuất hiện ở đây.

Phượng Như Tuyết khóc bù lu bù loa nhào vào trong ngực người phụ nữ trung niên kia, đó là mẹ của nàng.

Trên người những trưởng bối này của nàng ta bây giờ cũng bị trọng thương, tuy nhiên bọn họ đều là Phượng Hoàng, chẳng mấy chốc là có thể khôi phục lại, nơi này đã không an toàn, Thẩm Tường đi theo đám người bọn họ lập tức rời khỏi Vạn Đạo thành, đi tới trong một khu rừng bên ngoài Vạn Đạo thành rồi tiến vào trong một cái hang động.

Thẩm Tường cứu Phượng Như Tuyết, những trưởng bối này của Phượng Như Tuyết đều rất cảm kích, hiện tại Thẩm Tường cũng hiểu tại sao bọn họ trước đây không bảo vệ được chính mình, bởi vì tình cảnh của bọn họ vào lúc đó cũng vô cùng nguy hiểm, hơn nữa Phượng Hoàng sơn trang cũng không phải bọn họ là có thể định đoạt.

"Xem ra chỗ này không thể ở lâu!" Gia gia của Phượng Như Tuyết thở dài: "Anh bạn nhỏ, ngươi có muốn cùng chúng ta rời khỏi nơi này không? Thần Hoang rất rộng lớn,c ho dù không ở chỗ này thì cũng có thể sống rất tốt."

Thẩm Tường lắc đầu: "Không được, ta ở chỗ này còn có chút thù riêng còn chưa trả, ta sẽ không đi, hơn nữa ta còn có một chuyện quan trọng khác."

"Vậy ngươi nhất định phải cẩn thận, trời sáng chúng ta sẽ rời khỏi nơi này!"

Thẩm Tường khẽ gật đầu.

Phượng Như Tuyết thấp giọng hỏi: "Thẩm Tường, cùng rời đi với chúng ta đi, ngươi ở chỗ này thực sự quá nguy hiểm, gia gia và bà bà ta đều rất mạnh, lại thêm thuật luyện đan của ngươi, chúng ta có thể sống rất tốt."

"Sau này ta sẽ đi tìm ngươi, chính ta có thể bảo vệ mình." Thẩm Tường cười nói.

Đối với điểm này, Phượng Như Tuyết không thể phủ nhận, bản lĩnh của Thẩm Tường quả thực rất cao.

Phượng Như Tuyết cảm thấy rất thất lạc, nàng ta trước đó đã rất kính ngưỡng đối với Thẩm Tường, sau khi kết thúc hợp tác với Thẩm Tường đã khiến nàng ta cảm thấy rất khó chịu, sau đó Thẩm Tường cứu được nàng ta, để loại tình cảm kia của nàng ta đối với Thẩm Tường đã tăng lên một cái cấp độ, nàng ta cảm thấy cho dù chính mình và Thẩm Tường ở cùng một chỗ thì trưởng bối của nàng cũng sẽ không phản đối.

Nhưng là, Thẩm Tường lại không muốn đi cùng với bọn họ!

"Ngươi nhất định phải giữ lời hứa tới tìm ta." Phượng Như Tuyết nhỏ giọng nói, nàng ta và Thẩm Tường có một cái bí mật, chính là hai bên đều có một loại cảm ứng rất kỳ diệu, chỉ cần ở vào cùng một cái không gian là có thể biết được phương hướng vị trí của đối phương.

"Ừm, chắc chắn!" Thẩm Tường cười hì hì một tiếng: "Được rồi, ta bây giờ còn có những chuyện khác, các vị tiền bối, cáo từ!"

Phượng Như Tuyết lưu luyến không rời nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường rời đi, nàng ta cũng muốn đi cùng với Thẩm Tường, chỉ có điều nàng ta cảm thấy mình không giúp được cái gì cho Thẩm Tường, nói không chừng còn sẽ liên lụy tới Thẩm Tường.

Thẩm Tường cáo từ đám người Phượng Như tuyết thì lập tức tiến về Phi Long tháp, hắn cảm thấy chỗ đó mới là nơi an toàn nhất, mà Long Hoa Sư cũng rất đáng tin!

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment