Trời đã sáng, Vũ Hiên trở lại Huyền Vũ Đan các, Thẩm Tường sớm đã luyện chế được hai viên Pháp Tắc châu, hắn nhiều lắm cũng chỉ sử dụng hai canh giờ, cái này với hắn mà nói là chuyện tương đối dễ dàng.
Vũ Hiện nhận lấy hai viên Pháp Tắc châu, nắm trong tay, hắn cũng có thể cảm nhận được lực lượng pháp tắc nồng đậm ở bên trong, trước đó hắn còn có chút không tin bên trong có thể có lực lượng pháp tắc gấp năm lần pháp tắc châu bình thường, nhưng bây giờ hắn lại có thể chắc chắn, Thẩm Tường nói không giả.
"Tối hôm qua ta ở bên trong chờ đen đã nghe ngóng được, cái này ít nhất có thể bán được 11 ức Đạo tinh một viên, có người mua ra giá 12 ức, có điều bọn hắn phải nhìn qua hàng mới được." Vũ Hiên cầm hai viên Pháp Tắc châu, không thể không cảm thấy kích động.
Đây chính là thứ giá trị hơn 20 ức Đạo tinh, hắn chưa từng cầm được thứ trân quý như vậy!
"Ta chỉ cần hai mươi ức, thừa ra thì cho ngươi!" Thẩm Tường trước đó đã nói qua với Vũ Hiên, hơn nữa còn lập thành huyết kế với Vũ Hiên, hắn cũng không lo lắng Vũ Hiên sẽ cầm Pháp Tắc châu rồi chạy mất.
Vũ Hiên tuy rằng có thể được tới không ít, nhưng hắn cũng có nguy hiểm nhất định, bởi vì bán ra loại vật này rất dễ tạo nên sự chú ý, nếu như không cẩn thận là sẽ bị người để mắt tới, còn như sẽ có hậu quả gì thì chính hắn cũng không rõ ràng.
Tóm lại hắn cảm thấy cùng lắm thì chạy về trốn ở bên trong Huyền Vũ môn, thực lực của sư phụ hắn còn là rất mạnh.
"Ngươi cứ ở chỗ này chờ tin tức tốt của ta đi!" Vũ Hiên cười hắc hắc, rồi mới đeo lên một cái mặt nạ ra có độ chân thực rất cao, biến chính mình thành một người trung niên rồi từ Huyền Vũ Đan các lặng lẽ rời đi.
Thẩm Tường trở lại trong mật thất, luyện chế Thiên Hồn Kim đan.
"Hiện tại ta chỉ là Thái Đạo cảnh tầng ba, Đạo Thần Thiên Hồn của ta còn chưa đủ mạnh, đạo lực thả ra có hạn, nhất định phải tăng lên! Chỉ cần có được Đạo Thần Thiên Hồn cường đại thì ta có thể không ngừng phóng xuất ra Nguyên Thủy Đạo lực cường đại."
Nguyên Thủy Đạo lực của Thẩm Tường cũng phải cần Đạo Thần Thiên Hồn rất mạnh tới trống đỡ, bằng không hắn chỉ có thể lựa chọn phóng thích đạo lực bình thường.
Đạo Thần Thiên Hồn chính là nơi phát ra lực lượng lúc này của hắn, đặc biệt là lúc sử dụng pháp tắc hiếm, tiêu hao sẽ càng nhiều hơn nữa, còn có chính là mười cánh cửa Đạo Huyền của hắn đều mở ra toàn bộ, nếu như không có đủ đạo lực hùng hậu cung cấp cho vậy thì mười cánh cửa Đạo Huyền kia cũng chỉ là lãng phí.
Thẩm Tường luyện chế được một viên Thiên Hồn Kim Đan trải qua va chạm thì đi ra xem Vũ Hiên trở về hay chưa, hắn một mực chờ tới nửa đêm, Vũ Hiên mới trở về.
"Sao rồi, làm ta lo lắng chết mất!" Thẩm Tường trông thấy Vũ Hiên trở về thì cũng thở phào nhẹ nhõm, lo lắng Vũ Hiên sẽ gặp phải chuyện giết người cướp của.
"Xem như thuận lợi, hai mươi ức Đạo tinh, ngươi tới xem!" Vũ Hiên cười thầm.
Thẩm Tường nhận lấy kiểm tra, bên trong quả nhiên có hai mươi ức đạo tinh, chỉ là chưa tới mấy ngày hắn đã hồi vốn, hơn nữa còn kiếm lời nhiều như vậy.
"Ngươi bán đi với giá bao nhiêu?" Thẩm Tường hài lòng khẽ gật đầu.
"Mười hai ức ba ngàn vạn, những gia hỏa ở bên trong chợ đen kia đều có bối cảnh rất cường đại, bọn họ trao tay là có thể bán được mười lăm ức trở lên." Vũ Hiên nói ra: "Sau khi những gia hỏa kia dùng một số khí cụ kiểm tra qua, xác định một viên Pháp Tắc châu này nhiều tương đương với năm viên Pháp Tắc châu bình thường."
Thẩm Tường cười nói: "Chúng ta đợi tháng sau lại bán, ngày nào cũng bán thì rất dễ dàng làm cho người để ý tới, đối với chúng ta mà nói thì không phải chuyện tốt."
"Hiểu!" Vũ Hiên khẽ gật đầu: "Ta đi nghỉ ngơi trước, thuận tiện nghĩ xem phải tiêu những Đạo tinh này như thế nào!"
Vũ Hiên tuy rằng không phải rất mệt mỏi, nhưng hai ngày qua này đều rất kích động, bây giờ cũng cần điều chỉnh trạng thái một chút.
Thẩm Tường thì trở lại trong phòng, tiếp tục luyện chế Thiên Hồn Kim đan của hắn!
"Cực hạn của ta bây giờ cũng chỉ đề cao Pháp Tắc châu lên tới gấp năm lần mà thôi, nếu như thực lực ta tăng lên, ta sử dụng phương pháp va chạm thì còn có thể tiến hành nhiều lần va chạm hơn."
Thẩm Tường ăn Thiên Hồn Kim đan, Thiên Hồn Kim đan tự động luyện hóa đồng thời, hắn khống chế đan lô luyện đan.
...
Trong một tháng trời, Thẩm Tường đã tăng lên tới Thái Đạo cảnh tầng sáu, hắn cảm thấy mình ở trước lúc Phi Long hội bắt đầu bước vào Thần Thiên cảnh cũng không phải là vấn đề.
Trong lúc đó hắn đưa cho Vũ Hiên sáu ức Đạo tinh, để Vũ Hiên đi mua sắm Phi Hành Pháp Tắc châu cho hắn luyện chế.
Bởi vì có giao dịch lần trước, Vũ Hiên ở bên trong chợ đen bán cho người mua lần trước một cách dễ dàng, Thẩm Tường từ bỏ chi phí mua sắm Pháp Tắc châu ra, Thẩm Tường lại keiém thêm được 14 ức đạo tinh, hắn hiện tại đã có ba mươi tư ức.
Vũ Hiện cũng kiếm được không ít, lúc này hắn mời Thẩm Tường đi vào bên trong Túy Hương lâu thả lỏng, hắn còn chưa nghĩ ra phải như thế nào mới dùng hết những Đạo tinh kia.
"Vũ Hiện, Thần thú tông môn bên trong Phi Long tháp này thường xuyên khai chiến sao?" Thẩm Tường hỏi, Vũ Hiên là người bên trong Thần thú tông môn, đối với mấy chuyện này muốn hiểu hơn so với Dịch Trùng trước đó nhiều.
"Đại chiến không có, nhưng một số đệ tử âm thầm nảy sinh mâu thuẫn nhỏ là không thể tránh khỏi, thi thoảng đánh đấm nhau vậy thì ngược lại là thường xuyên có." Vũ Hiên nói ra: "Không chỉ những tông môn này có mâu thuẫn với nhau, cho dù ở trong nội bộ, loại mâu thuẫn nhỏ này cũng nhiều đến không thể đếm, đây chính là nguyên nhân ta không muốn ở lại bên trong."
Vũ Hiên là đệ tử Huyền Vũ môn, có đệ tử chân truyền làm sư phụ, ở bên trong có thể nói là tương đối có địa vị, nhưng hắn cũng không thích ở bên trong, chớ nói chi là những người phải trả môn phí để đi vào.
"Thẩm Tường, không phải ngươi cũng muốn tiến vào những tông môn kia chứ? Chính ngươi có bản lĩnh cao như thế, không cần thiết phải đi vào! Gia nhập tông môn, đều chỉ là vì học tập những loại thần công bên trong đó mà thôi." Vũ Hiên nói ra: "Ngươi không nên đi vào tự tìm khổ, không tốt."
Vũ Hiên vội vàng lắc đầu, hắn đã trải qua, cho nên hắn bây giờ là lấy những gì hắn đã trải qua tới khuyên Thẩm Tường.
Hắn cảm thấy Thẩm Tường loại người kiếm được Đạo tinh dễ dàng như vậy thì căn bản không cần tiến vào những tông môn kia, tự mình như vậy đã sống rất tốt rồi.
"Ta chỉ là hỏi một chút mà thôi." Thẩm Tường cười nói: "Loại địa phương này trước kia ta cũng đã gặp qua không ít, cho nên ngươi nói như vậy thì ta vẫn là tương đối hiểu."
Vũ Hiên nói ra: "Thẩm Tường, nếu ta tu luyện pháp tắc hiếm, ngươi có thể giúp ta luyện chế một số Pháp Tắc châu hay không? Ta bồi thường phí vất vả của ngươi!"
"Cái anỳ đương nhiên có thể, tuy nhiên ngươi không được ở sau lưng ta lặng lẽ cầm lấy đi bán." Thẩm Tường nói.
"Tuyệt đối sẽ không, có thể ký kết huyết khế." Vũ Hiên nói xong, lại ký một cái huyết khế với Thẩm Tường.
"Đúng rồi, chỗ này có người tu luyện đạo mạch không gian không?" Thẩm Tường trước đó lúc ở Vạn Đạo thành đã nghe nói có rất ít người đi tu luyện đạo mạch không gian.
Bởi vì cho dù tu luyện được, cũng chỉ có thể dịch chuyển ở khoảng cách rất ngắn, không như ý mình, nhưng đạo mạch không gian thì cần lượng lớn Đạo tinh mới có thể ngưng đi ra, cho nên dần dần, cũng rất ít người tu luyện đạo mạch không gian.
Thẩm Tường muốn xem một chút xem nơi này có phải cũng có tình huống như vậy hay không, hiện tại trong lòng hắn cũng rất hoang mang, lo lắng sau khi mình tu luyện ra đạo mạch không gian thì cũng không có bao nhiêu tác dụng.
"Rất rất ít ... gần như không có, đạo mạch không gian loại đồ vật vô dụng này, làm sao sẽ có người đi tu luyện?" Vũ Hiên lắc đầu: "Thật lâu trước đó ngược lại là có gia hỏa không tin cho nên mới đi tu luyện, kết quả còn không phải khóc ngất đi sao? Chịu trăm cay ngàn đắng mới luyện ra được đạo mạch không gian, cho rằng có thể xuyên toa không gian trong nháy mắt, nào biết được chỉ dịch chuyển tầm mười bước mà thôi, tiêu hao còn rất lớn."
Thẩm Tường không nghĩ tới bên trong Phi Long tháp cũng có tình huống như vậy.
"Ta hẳn là sẽ không như vậy, bởi vì ta có Không Gian Huyền Môn ... Hơn nữa Không Gian Huyền Môn của ta là mở ra toàn bộ, Đạo Thần Thiên Hồn cũng là dùng Nguyên Thủy Đạo lực mà tu luyện được, có thể cung cấp lực lượng cực mạnh đi phát động Không Gian pháp tắc, khoảng cách ta dịch chuyển hẳn là sẽ xa một chút."
Ngay vào lúc Thẩm Tường trầm tư, Túy Hương lâu này đột nhiên chấn động, đồ vật trên mặt bàn bị chấn động tới nhảy dựng lên.
"Chuyện sao vậy? Có người đánh nhau ở chỗ này? Lá gan không nhỏ a! Mau đi xem một chút!" Vũ Hiên cười trên nỗi đau của người khác mà nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.