Lại qua một ngày, ánh nắng sáng sớm chiếu rọi ở trên người tuấn nam mỹ nữ đang ôm nhau, có vẻ vô cùng ấm áp. Thẩm Tường mở mắt ra, hắn thả ra lượng lớn Thiên Dương hỏa hồn làm cho hắn rất uể oải, Long Tuyết Di phải thay hắn đề phòng bốn phía hắn mới có thể ôm mỹ nhân nghỉ ngơi
Khuôn mặt thanh lệ thoát tục của Liễu Mộng Nhi đã khôi phục huyết sắc, lúc này trông nàng càng xinh đẹp hơn, giống như là một đóa hoa tràn ngập một loại xinh đẹp diễm lệ.
"Nàng dung hợp thành công" Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường gật đầu nhưng không có thả Liễu Mộng Nhi ra, hắn lo lắng sau này sẽ không bao giờ có thể tiếp tục được ôm Liễu Mộng Nhi nữa, hắn biết chờ một lát nữa nhất định sẽ bị Liễu Mộng Nhi mắng cho một trận.
Liễu Mộng Nhi cảm nhận được ánh mặt trời chói mắt chiếu đến, hơi ngửa đầu nhìn Thẩm Tường, bên trong đôi mắt đẹp mê ly tràn đầy vẻ phức tạp, nàng cũng không biết làm như thế nào đi đối mặt chuyện này, lúc này lực lượng của nàng cũng đã khôi phục nhưng không có rời khỏi cái ôm của Thẩm Tường.
"Mộng Nhi tỷ chúc mừng tỷ dung hợp Hỏa Hồn thành công." Thẩm Tường tự đáy lòng đến chúc mừng, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng.
"Ừm, cảm tạ ngươi."
Liễu Mộng Nhi ôn nhu nói, lúc này nàng đột nhiên cảm nhận bên trong móng tay mình có thứ gì đó khác thường, lập tức nhớ tới lúc mình chịu đựng đau nhức là điên cuồng cấu xé Thẩm Tường.
Lúc Liễu Mộng Nhi muốn đi xử lý vết thương cho Thẩm Tường, Thẩm Tường lại ôm nàng thật chặt: "Không có gì đáng ngại, ta muốn ôm tỷ nhiều một chút, miễn cho sau này không có cơ hội nữa."
Liễu Mộng Nhi nhẹ hừ một cái: "Tiểu ngu ngốc, mau thả ta ra, ta đã cùng ngươi như vậy, ngươi còn muốn ta như thế nào nữa?"
Thẩm Tường thả Liễu Mộng Nhi ra, ngoan ngoãn nằm sấp trên mặt đất, Liễu Mộng Nhi thấy vết máu nhằng nhịt khắp nơi trên lưng Thẩm Tường thì đau lòng không thôi, nàng lại nhìn trong móng tay của mình dính đầy máu và da thịt, không khỏi tự trách mình.
Sau khi Liễu Mộng Nhi tỉnh lại, bầu không khí cũng không lúng túng như Thẩm Tường tưởng tượng, trái lại tràn ngập một loại ấm áp nhàn nhạt làm cho trong lòng Thẩm Tường âm thầm vui vẻ.
"Mộng Nhi tỷ, hỏa diễm của tỷ bây giờ rất lợi hại a." Thẩm Tường hỏi.
"Hỏa Hồn này so với trong tưởng tượng của ta thì đặc thù hơn rất nhiều, ngươi tiểu bại hoại này cũng có Hỏa Hồn, hình như so với ta còn lợi hại hơn.
Hiện tại Liễu Mộng Nhi đang dùng một chút nước thuốc cẩn thận lau chùi vết máu sau lưng Thẩm Tường, bất tri bất giác viền mắt nàng có chút ướt át, tuy rằng nàng biết chút vết thương ấy đối với Thẩm Tường mà nói không tính cái gì, nhưng trong tâm có một cảm giác đau lòng nói không ra lời.
"Ừm, chuyện có Hỏa Hồn không được nói ra, bởi vì có một thế lực lợi hại chuyên môn vượt giới để bắt những người có Hỏa Hồn, thế lực này có thể rút Hỏa Hồn trong cơ thể người ra. Mộng Nhi tỷ nhất định phải bảo mật." Thẩm Tường nghiêm túc dặn dò
"Ta biết thế lực kia tên là Hỏa Thần điện, cha mẹ ta đã từng nói cho ta, bảo sau này đi đến Thiên giới nhất định phải tránh khỏi Hỏa Thần điện này ra, bất luận bọn họ khai ra điều kiện phong phú cỡ nào cũng không được gia nhập." Sắc mặt Liễu Mộng Nhi cũng trở nên ngưng trọng.
Sau lưng Thẩm Tường che lấp một loại bột phấn lành lạnh, chẳng mấy chốc đã làm những vết thương ngoài da kia lành lại
Quần áo của Thẩm Tường đã bị xé nát, sau khi hắn cỡi y phục xuống Liễu Mộng Nhi cũng không hề cảm thấy thẹn thùng, thật giống như đã quen vậy, hai mắt nàng nhìn về phía hình xăm Bạch Long trên người Thẩm Tường nói:
"Đây là cái gì?"
"Hình xăm." Thẩm Tường nói nàng cũng không có hoài nghi cái gì, bởi vì nàng không có cảm nhận được Bạch Long kia có cái gì không thích hợp.
Liễu Mộng Nhi thả ra Phi Bàn Ngọc Liên (tên của đĩa bay hình hoa sen), sau khi nàng và Thẩm Tường leo lên thì bay nhanh tới Phiêu Hương thành.
"Mộng Nhi tỷ cho ta ôm một cái." Thẩm Tường thấp giọng nói.
"Không được, bị người nhìn thấy sẽ không tốt." Liễu Mộng Nhi cự tuyệt yêu cầu của tiểu bại hoại này.
Thẩm Tường thất vọng thở dài một hơi, sau đó nằm xuống.
"Tiểu bại hoại, đừng nghĩ một số chuyện xấu xa nữa, ngươi phải trở nên mạnh mẽ lên... ta so với ngươi sẽ nhanh tiến vào Thiên Giới trước, đến lúc đó..." Liễu Mộng Nhi không có tiếp tục nói hết.
Thẩm Tường cười nói: "Sau khi Mộng Nhi tỷ đi đến Thiên giới sẽ chờ ta chứ?"
"Ừm". Liễu Mộng Nhi biết sau này Thẩm Tường chắc chắn sẽ bất phàm, sau khi hôn môi qua với Thẩm Tường, nàng phát hiện tình cảm của mình đối với Thẩm Tường đã hết sức rõ ràng.
Có câu nói này của Liễu Mộng Nhi, Thẩm Tường an tâm.
"Chuyện này đừng cho Tiên Tiên và U Lan biết." Liễu Mộng Nhi đỏ mặt nói, nghĩ đến mình và trượng phu của đồ nhi vụng trộm, trong lòng lập tức ngượng ngùng không thôi, cảm thấy mình rất xấu, đồng thời âm thầm mắng Thẩm Tường cái tên tiểu bại hoại này lại nhiều tâm địa gian giảo như vậy, ngay cả sư phụ của thê tử cũng không buông tha.
Thẩm Tường ngồi dậy nhìn về phía Liễu Mộng Nhi, lấy ra Thanh Long Đồ Ma đao nói:
"Mộng Nhi tỷ, hiện tại Bạch Hổ thần binh vẫn chưa xuất thế, nhưng chúng ta đã có ba Thần binh, nói không chắc sau khi ba Thần binh tụ hợp có thể sản sinh liên hệ với Bạch Hổ thần binh.
Nói xong, Huyền Vũ Kim Cương giáp trên người Thẩm Tường đã xuất hiện.
Nhìn nam nhân anh tuấn mặc chiến giáp uy phong lẫm lẫm này, tâm thần Liễu Mộng Nhi hoảng hốt, lần trước nàng chính là thấy Thẩm Tường mặc Huyền Vũ Kim Cương giáp vào, sau đó thì có tâm tình phức tạp đối với Thẩm Tường.
"Tiểu bại hoại, lúc ta cấu lưng ngươi, tại sao không thả Huyền Vũ Kim Cương giáp này ra?" Liễu Mộng Nhi hừ một cái
"Trên người của tỷ có Chu Tước Nhu Tình Ti, ta lo lắng sau khi thả ra sẽ ảnh hưởng đến tỷ dung hợp Hỏa Hồn." Thẩm Tường nở nụ cười hì hì: "Mộng Nhi tỷ nhanh thả Chu Tước thần binh ra một chút."
Liễu Mộng Nhi gật đầu, tay ngọc của nàng vung lên, chỉ thấy một dải băng trong suốt xuất hiện ở trong tay, quấn vòng quanh thân thể của nàng, nhìn qua phảng phất như tiên tử giáng trần, làm cho Thẩm Tường âm thầm sững sờ.
Ba Thần binh ở khoảng cách gần tụ hợp, đúng như Thẩm Tường suy nghĩ, quả nhiên sinh ra một loại liên hệ kỳ dị, chẳng mấy chốc trong đầu Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi đã truyền đến một tiếng hổ gầm tràn ngập khí thế sát phạt.
"Thật sự có thể cảm ứng được vị trí của Bạch Hổ thần binh kia, đây rốt cuộc là một thứ có hình thù như thế nào? Thẩm Tường thì thào nói.
Liễu Mộng Nhi nhìn phương hướng tiếng hổ gầm kia truyền đến thì trở nên nghiêm túc: "Phương hướng kia là ở Tiêu Diêu Tiên Hải, nghe nói hải vực vùng này có một vòng xoáy to lớn, mỗi một quãng thời gian đều sẽ xuất hiện, lẽ nào nơi đó có một Huyền cảnh?
"Cách bao lâu vòng xoáy kia mới có thể xuất hiện?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.
"Ba năm, chờ ta điều tra thời gian cụ thể sẽ thông báo cho ngươi."
Liễu Mộng Nhi nói, lúc này nàng và Thẩm Tường trở nên vô cùng thân mật, hơn nữa nàng cũng suy nghĩ cho Thẩm Tường.
Thẩm Tường gật đầu cẩn thận thu Huyền Vũ Kim Cương Giáp và Thanh Long Đồ Ma đao lại, Liễu Mộng Nhi làm nữ đế Thần Binh Thiên quốc, đương nhiên phải thu thập tư liệu của các thế lực khác, đặc biệt là thế lực cường đại đột nhiên nhô ra như Tiêu Diêu Tiên Hải này, nàng còn phái người đi nằm vùng.
"Mộng Nhi tỷ, cho ta hôn tỷ một cái." Thẩm Tường lôi kéo tay áo của Liễu Mộng Nhi, cười xấu xa nói.
"Hừ, không cho." Thái độ của Liễu Mộng Nhi rất cương quyết, sau đó lại nhẹ giọng nói: "Nơi này rất dễ bị người phát hiện, bị phát hiện thì rắc rối."
P/S: Ta thích nào...chương 4.