Hoa Hương Nguyệt thấy dáng dấp Thẩm Tường đau lòng mà âm thầm vui vẻ.
"Chúc ngươi có thể thành công, tuy nhiên căn cứ kinh nghiệm của ta, Bách Thú đan này không thất bại một, hai trăm lần là không thành công được." Hoa Hương Nguyệt đưa bốn loại dược liệu chính của Bách Thú đan cho Thẩm Tường
Thẩm Tường nhận lấy cười nói: "Năm mươi phần này đầy đủ ta thành công, ta là thiên tài luyện đan, thật không nghĩ tới bên người ngươi lại mang theo nhiều linh dược như vậy."
"Đó là đương nhiên, ta là chủ quản Đan Hương Đào Nguyên."
Hoa Hương Nguyệt đối với Thẩm Tường biểu thị hoài nghi, năm mươi lần đã thành công nàng vẫn chưa nghe nói qua.
Thẩm Tường giả vờ kinh ngạc nói: "Nói như vậy Hoa tỷ tỷ là một đại phú bà?"
"Hì hì, có phải ngươi hối hận không có thu ta làm nha hoàn hay không?" Hoa Hương Nguyệt trêu cười nói, vươn bàn tay ngọc nhẹ vỗ về gò má của Thẩm Tường, mị nhãn có thể nhỏ ra nước thâm tình nhìn Thẩm Tường: "Ngươi và Mộng Nhi đến cùng là quan hệ như thế nào?"
Hoa Hương Nguyệt nũng nịu hỏi, kéo Thẩm Tường lại không cho hắn đi.
"Ta và nàng quan hệ gì, mắc mớ gì đến ngươi?" Thẩm Tường bĩu môi nói, điều này làm cho Hoa Hương Nguyệt hé miệng giẫm chân một cái.
"Lẽ nào tiểu quỷ ngươi thật sự không biết một phen tâm ý của người ta sao?" Hoa Hương Nguyệt nặn nặn bàn tay của hắn.
Thẩm Tường ngồi xuống, giọng nói mang theo oán giận nói: "Hương Nguyệt tỷ tỷ, vừa nãy tỷ thu ta hai ngàn viên Chân Nguyên đan, tâm ý của tỷ ta đương nhiên hiểu."
"Hừ, tiểu quỷ ngươi thành thật nói cho ta biết, ngươi và Liễu Mộng Nhi đến cùng là quan hệ như thế nào?" Vẻ mặt Hoa Hương Nguyệt thành thật hỏi.
Thẩm Tường không hiểu tại sao những nữ nhân này đều sẽ nhạy cảm như vậy, trước đó là Liễu Mộng Nhi hỏi hắn và Hoa Hương Nguyệt quan hệ như thế nào, bây giờ lại là Hoa Hương Nguyệt hỏi hắn và Liễu Mộng Nhi có quan hệ gì.
"Thê tử ta là đồ đệ của nàng, nàng đối với đồ đệ tốt, đối với trượng phu đồ đệ cũng tốt, chính là loại quan hệ này, nàng đối với ta rất thân thiết, tựa như tỷ tỷ vậy.
Thẩm Tường nói, hắn đã đáp ứng Liễu Mộng Nhi không nói quan hệ của bọn họ ra.
"Không tin giữa các ngươi khẳng định có quỷ, mặc dù nghe như khá là hoang đường, nhưng ta tin tưởng vào trực giác của ta." Lần trước Hoa Hương Nguyệt ở Nam Hoang đã phát hiện ánh mắt Liễu Mộng Nhi nhìn Thẩm Tường không giống bình thường, hơn nữa hai người thỉnh thoảng “ Liếc mắt đưa tình”, tuy rằng không nổi bật nhưng vẫn bị nàng nhìn ra.
Lúc này Hoa Hương Nguyệt chính là ghen, mặc dù Thẩm Tường mắt mù cũng có thể từ ngữ khí của Hoa Hương Nguyệt nghe được, đây cũng không phải là giả vờ, nhưng hắn nghĩ không rõ vì sao Hoa Hương Nguyệt lại để ý hắn, hắn và Liễu Mộng Nhi có thể thân cận như thế, là vì hắn và Liễu Mộng Nhi đã trải qua rất nhiều chuyện, hơn nữa Liễu Mộng Nhi biết rất nhiều bí mật của Thẩm Tường, biết Thẩm Tường có tiềm lực rất lớn, cho nên bọn hắn mới có thể đi tới.
Hoa Hương Nguyệt cũng rất thức thời, nàng có thể đoán được nguyên nhân Thẩm Tường không thừa nhận, cũng là vì bảo mật cho nên nàng không dây dưa ở chuyện này nữa.
"Tiểu quỷ ngươi có về tục giới hay không?" Hoa Hương Nguyệt hỏi.
"Ta dự định chờ Đan Hương Đào Nguyên thịnh hội kết thúc lại trở về." Thẩm Tường nói, hắn cũng rất nhớ phụ thân.
Hoa Hương Nguyệt khẽ thở dài một tiếng: "Xem ra Liễu Mộng Nhi không có nói cho ngươi và Tiết Tiên Tiên biết, Tục giới xảy ra chuyện lớn, toàn bộ Tục giới đột nhiên biến mất không thấy, nơi này chỉ còn một mảnh nước biển .
"Cái gì?" Thẩm Tường đột nhiên đứng lên, một mặt không tin nhìn Hoa Hương Nguyệt.
"Liễu Mộng Nhi chắc chắn biết, chưởng môn Thái Vũ môn các ngươi cũng biết, lần trước hắn còn thương lượng với ta chuyện này." Hoa Hương Nguyệt nói.
Thân thể Thẩm Tường đang run rẩy, não hải trống rỗng, Tục giới biến mất, như vậy cha của hắn và Thẩm gia như thế nào? Đều đi nơi nào?
"Ta phải đến xem." Thẩm Tường vừa nói xong, Hoa Hương Nguyệt đã kéo hắn lại: "Đừng nóng vội, bọn họ khẳng định không có chuyện gì, duy nhất có thể xác định chính là Tục giới không có bị hải dương nhấn chìm, mà là cả khối lục địa đột nhiên biến mất, này và một truyền thuyết trên Thần Võ đại lục khá là tương đồng, vì lẽ đó chưởng môn Thái Vũ môn và Liễu Mộng Nhi đều không có nói cho ngươi biết.
Thẩm Tường bình tĩnh lại, hỏi: "Truyền thuyết gì?"
"Trong truyền thuyết trước khi đại kiếp nạn đến, thiên đạo nhân từ, nghĩ đến Tục giới là nơi phàm nhân nhỏ yếu không có lực lượng sinh sống, ở trong đại kiếp nạn nhất định sẽ bị tuyệt diệt, cho nên thiên đạo đưa thế tục đến một không gian khác, sau khi đại kiếp nạn qua đi, thế tục sẽ xuất hiện trở lại. . . Chỉ có điều sau khi nó xuất hiện lại, mặt trên sẽ nhiều ra rất nhiều thi thể khủng bố." Hoa Hương Nguyệt nói, trên mặt mang theo vẻ sợ hãi.
Thi thể? Tiên Ma nhai, thi thể Tiên Ma, Thẩm Tường lập tức nghĩ tới những chuyện này, năm đó Tô Mị Dao và Bạch U U chính là bị kẻ thù dẫn tới phía dưới Tiên Ma nhai kia, nhưng đó là phàm giới, làm sao có khả năng sẽ có tiên và ma lợi hại? Mà Tô Mị Dao và Bạch U U đều không giống như là người phàm giới.
"Chẳng lẽ nói. . . " Thẩm Tường đột nhiên nghĩ đến cái gì, thân thể run lên, nếu đúng như hắn suy đoán, mảnh lục địa này của Tục giới có khả năng sẽ đi đến Thiên giới.
"Ngươi không cần lo lắng, Tục giới sẽ trở lại, người ở phía trên cũng sẽ bình an vô sự." Hoa Hương Nguyệt an ủi.
Thẩm Tường thở dài một tiếng, tâm tình trầm vô cùng.
Lúc này Bạch U U nói: "Nàng nói là sự thật, Tục giới sẽ trở lại, tuy nhiên chuyện này cần một chút thời gian."
"Tiểu bại hoại, ngươi bây giờ đừng nghĩ nhiều như thế, cố gắng tăng thực lực lên mới là quan trọng nhất, bằng không khẳng định sống không qua Tam giới đại chiến, lúc ngươi ở Nam Hoang đã bị Ma thần theo dõi, đến lúc đó ngươi sẽ rất nguy hiểm." Tô Mị Dao nói.
Thẩm Tường rời khỏi Đan Hương Tháp trở lại cửa hàng Thần Binh, Liễu Mộng Nhi đang quen thuộc sức mạnh sau khi dung hợp Hỏa Hồn, nàng thấy sắc mặt Thẩm Tường không đúng thì thân thiết hỏi: "Thế nào?"
"Mộng Nhi tỷ, có phải tỷ đã sớm biết chuyện Tục giới biến mất hay không?" Thẩm Tường cúi đầu hỏi.
Liễu Mộng Nhi khẽ thở dài: "Là Hoa Hương Nguyệt nói cho ngươi biết? Yêu tinh này thật là, lúc này sao lại nói cho ngươi biết những chuyện này chứ?"
Thẩm Tường biết Liễu Mộng Nhi gạt hắn cũng là vì muốn tốt cho hắn và Tiết Tiên Tiên, cho nên hắn không trách Liễu Mộng Nhi.
P/S: ta thích nào...chương 7