Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2782 - Chương 2782 - Thiên Luyện Áo Nghĩa

Chương 2782 - Thiên Luyện áo nghĩa
Chương 2782 - Thiên Luyện áo nghĩa

Thẩm Tường cũng muốn đi tìm Long Hoa Sư, chỉ có điều không biết phải liên hệ như thế nào.

"Chờ lấy được Thiên Luyện áo nghĩa lại nói!"

Thẩm Tường đi theo đám bọn hắn đi lên, đi tới một gian đại đường trong tháp, Thẩm Tường lúc này cũng không dám tiến vào bên trong tận cùng của đại đường, mà là đứng ở ngoài cửa, hắn lo lắng sẽ bị Phi Long sứ giả phát hiện.

Phi Long sứ giả xuất hiện, trên người mặc Long giáp màu vàng kim, dung mạo trẻ tuổi đẹp trai, mà vẻ mặt lại đầy vẻ lãnh đạm, trông giống như là người cao ngạo hơn nữa lạnh như băng.

"Bái kiến sứ giả!" Chưởng môn bảy cái tông môn vội vàng đứng lên, nói.

"Tất cả ngồi xuống đi! Đồ vật lấy ra chưa?" Phi Long sứ giả lấy ra một cái rương rất lớn màu đen, nói ra: "Phi Long đinệ để cho ta tạm thời thu hồi mảnh Thiên Luyện áo nghĩa lại để cất giữ, bởi vì thực lực của các ngươi để cho ta rất lo lắng."

Hai chưởng môn trước đó bị Thẩm Tường giết trong nháy mắt, chuyện này người nào không biết! Phi Long sứ giả lúc này lo lắng cũng là bình thường.

Bảy tên chưởng môn tuy rằng rất khinh thường, nhưng bọn hắn cũng không dám nói cái gì, người trước mắt này còn cường đại hơn bọn hắn, hơn nữa còn có địa vị tôn quý, không phải người mà bọn họ có thể đắc tội.

Thẩm Tường ở ngoài cửa quan sát, nhìn thẳng vào miếng ngọc nhỏ mà bảy tên chưởng môn lấy ra, trông rất cũ nát, đã nhiều năm rồi.

Phi Long sứ giả nhận lấy những mảnh ngọc này, để vào bên trong cái rương màu đen kia, mở ra một cái trận pháp cỡ nhỏ trên cái rương màu đen này.

"Có tin tức của Thẩm Tường kia không?" Phi Long sứ giả trầm giọng hỏi: "Nhất định phải bắt lấy người này, trong tay người này ít nhất có mấy viên Thiên Luyện Pháp Tắc châu!"

Trước đó đệ tử Thất đại tông môn được phái vào trong Vạn Đạo Thần Bi trận ngưng Thiên Luyện Pháp Tắc châu, cũng bởi vì không cách nào sử dụng số lượng đạo tinh bình thường đi ngưng tụ ra, cho nên Phi Long sứ giả mới có thể suy đoán như vậy.

"Tạm thời chưa ... Vũ Hiên là bằng hữu của hắn nhưng Vũ Hiên đã trốn đi! Gia hỏa này vô cùng tinh quái, rất khó tìm được hắn." Chưởng môn Huyền Vũ môn lắc đầu nói ra: "Trước đó bọn họ tới tiến công Huyền Vũ môn, lẽ ra phải bắt lại hắn."

Thẩm Tường trước đó cũng có lo lắng cho Cảnh Mỹ tỷ muội, tuy nhiên hắn biết được Cảnh Mỹ tỷ muội đi cùng một lão bà bà, đó rất rõ ràng là Giang bà bà mang các nàng đi, điều này cũng làm cho hắn yên tâm hơn rất nhiều.

"Như vậy hiện tại thật tốt thảo luận ra một cái kế hoạch, nhất định phải nhanh chóng bắt Thẩm Tường lại!" Giọng nói của Phi Long sứ giả mang theo vài phần nghiêm khắc, có thể thấy được hắn rất để bụng chuyện này.

Thẩm Tường sử dụng Đạo Tâm nhãn nhìn vào cái rương màu đen, trong lòng đang rầu rĩ xem bây giờ có nên xuất thủ hay không, nếu như Phi Long sứ giả thu nhập cái rương này vào trong pháp bảo trữ vật thì hắn sẽ rất khó lấy vào tay.

"Lực lượng Bạch Hổ nhảy vọt hẳn là có thể xuyên thấu qua trận pháp của cái rương kia, như vậy ta có thể cách không thủ vật, trộm được mảnh ngọc trong đó." Thẩm Tường cắn răng, dự định mạo hiểm thử một phen.

Đây là hành động có nguy hiểm rất lớn, nếu như không thành công thì như vậy rất có thể sẽ khiến những người này cảnh giác, hắn sẽ gặp phải vây công, còn có nữa là, đối phương chắc chắn sẽ càng giữ những mảnh ngọc kia càng cẩn thận hơn.

Phi Long sứ giả nhìn vào mấy tên chưởng môn, hai tay đặt ở trên cái rương màu đen kia, Thẩm Tường thầm quýnh lên, lập tức xuất thủ, vận chuyển lực lượng không gian, phối hợp Bạch Hổ nhảy vọt để lực lượng không gian của hắn xuyên thấu qua cái rương màu đen, rồi mới tiến hành cách không thủ vật, di chuyển toàn bộ đồ vật bên trong đi ra.

Chỉ trong nháy mắt, Thẩm Tường đã thành công, trong lòng của hắn cũng kích động vui mừng, mà Phi Long sứ giả cũng ở ngay sau khi hắn thành công liền để cái rương màu đen cất vào bên trong pháp bảo trữ vật, nếu như hắn chậm một chút xíu, chỉ sợ sẽ bỏ lỡ cơ hội lần này!

Sau khi Thẩm Tường đạt được, cũng không còn ở lại, lập tức thi triển Bạch Hổ nhảy vọt dịch chuyển rời khỏi tòa tháp này, chỗ này có bảy tên chưởng môn và một tên Phi Long sứ giả có thực lực cường đại, nếu như bị bọn họ phát hiện thì hắn không thể đánh lại được.

Hơn nữa hắn bây giờ đã có được các mảnh Thiên Luyện áo nghĩa, đã không kịp chờ đợi muốn quan sát cẩn thận một phen.

Thẩm Tường dùng tốc độ nhanh nhất rời xa Thanh Long đảo, hắn muốn ở một cái nơi an toàn hơn nữa còn yên tĩnh để đi nghiên cứu các mảnh Thiên Luyện áo nghĩa!

Từ sau khi tu luyện ra đạo mạch thiên luyện mà không cách nào sử dụng, trong lòng của hắn luôn rất không thoải mái, giống như bị mắc kẽ răng vậy, toàn thân đều khó chịu.

Hắn phi hành mấy ngày mấy đêm, đi tới một trong một dãy núi khắp nơi đều là cổ thụ che trời, hắn đào một cái hang động đi về lòng núi một ngọn núi lớn rồi mới lấy mấy mảnh kia ra.

Mấy mảnh ngọc này trắng như tuyết, bề ngoài có một số vết rạn, nó đã được một số năm nhất định và chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể biết nó là đồ cổ.

"Cần ở Vạn Đạo Thần Bi trận mới có thể mở ra? Ta vừa lúc luyện chế toàn bộ Vạn Đạo Thần Bi thành đan ăn, ta thử xem một chút sử dụng Đạo Thần Thiên Hồn thả ra lực lượng bên trong ra xem có thể mở được hay không."

Thẩm Tường nắm chặt vào một mảnh vỡ, rồi mới thúc giục Đạo Thần Thiên Hồn phóng xuất ra đạo lực.

Đạo lực của hắn lập tức như nước cuồn cuộn mà ra, rót vào bên trong mảnh vỡ này, mảnh này có phản ứng, tỏa ra ánh sáng trắng yếu ớt!

"Được, có hiệu quả!" Thẩm Tường hơi kích động, tiếp tục sử dụng đạo lực rót vào, sau khi hắn rót tới một canh giờ thì dừng lại.

"Hang không đáy sao!" Thẩm Tường thở dài một hơi, muốn kích hoạt những mảnh vỡ này cũng không có đơn giản như sự tưởng tượng của hắn: "Xem ra cái này cần thời gian rất dài mới có thể mở ra một mảnh!"

Thẩm Tường bây giờ đại khái hiểu quá trình dung hợp những mảnh vỡ này, đầu tiên phải để mỗi một miếng mảnh vỡ đều 'sống' lại, cái này cần rất nhiều đạo lực mới được.

Sau khi tất cả mảnh vỡ đều kích hoạt thì tự động dung hợp lại với nhau.

"Vì Thiên Luyện áo nghĩa, chơi!" Thẩm chộp cả bảy miếng mảnh vỡ vào trong tay hai tay, rồi mới phóng thích Nguyên Thủy Đạo lực ra.

Đạo Thần Thiên Hồn của hắn có thể thả ra đạo lực cuồn cuộn không ngừng, cũng sẽ không cảm thấy mỏi mệt, dù sao đây không phải chiến đấu, nhục thân và linh hồn đều không cần tiến hành hoạt động kịch liệt.

Một năm thoáng cái đã qua, một miếng mảnh vỡ Thẩm Tường cũng không kích hoạt, nhưng lại có thể để cho mỗi một mảnh vỡ giữ được tỏa ra ánh sáng!

"Dù sao thời gian của ta bây giờ có rất nhiều, đi ra ngoài hít thở không khí trước rồi lại nói!" Thẩm Tường rời khỏi sơn động đi tới một tòa thành thị nghe ngóng trong năm nay Thất đại tông môn có động tĩnh gì.

Thất đại tông môn lúc này không chỉ đang tìm kiếm hắn, còn đang tìm Vũ Hiên, hơn nữa còn mở ra treo thưởng một ức đạo tinh treo thưởng hai người hắn.

"Hắc hắc, xem ra bọn hắn còn chưa phát hiện tàn phiến bị trộm, bằng không treo thưởng đạo tinh ta không chỉ là một ức!" Thẩm Tường đi dạo ở bên ngoài mấy ngày mới trở lại bên trong hang núi, tiếp tục kích hoạt mảnh vỡ Thiên Luyện áo nghĩa.

Xuân đi thu tới, thời gian trôi qua cực nhanh, thời gian mấy năm đã đi qua, Thẩm Tường đã ngây người ở trong hang động này được mấy năm cũng có thành quả!

Bởi vì ngay hôm nay, các mảnh vỡ trong tay của hắn đều đang chấn động, hắn lập tức buông tay ra, bảy mảnh vỡ đều tản mát ra ánh sáng trắng mãnh liệt, từ từ lơ lửng rồi mới hút lẫn nhau lại vào cùng một chỗ.

"Sắp dung hợp! Thiên Luyện áo nghĩa, ta chờ thực sự quá lâu." Song quyền Thẩm Tường nắm chặt, rất là kích động nhìn vào bảy mảnh vỡ va chạm vào nhau.

Trong nháy mắt mảnh vỡ va chạm vào nhau thì bộc phát ra ánh sáng trắng càng mãnh liệt hơn rồi sau đó đều dung hợp lại với nhau, biến thành một miếng ngọc màu trắng rất lớn!

Thẩm Tường đưa tay sờ lên, cảm nhận được rất nóng bỏng, loại nóng bỏngnày để hắn cảm thấy rất đau nhức, điều này làm cho hắn càng phấn chấn hơn!

Ánh sáng trên miếng ngọc dần dần yếu đi, cỗ nóng bỏng kia cũng dần dần biến mất, Thẩm Tường trông thấy miếng ngọc rơi xuống vội vàng nắm vào trong tay!

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment