Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2795 - Chương 2795 - Khảo Hạch Tâm Linh

Chương 2795 - Khảo hạch tâm linh
Chương 2795 - Khảo hạch tâm linh

Sau khi đi tới khu lôi, đám người Thẩm Tường chỉ nghe thấy tiéng tiếng thét thất thanh bởi đau đớn truyền tới, đều là tiếng nữ tử đang kêu lên!

Chỉ nghe thấy tiếng thôi cũng làm cho người ta cảm thấy lạnh cả người, tất cả mọi người trước đó được nghỉ ngơi nửa canh giờ, thống khổ cũng đã biến mất, nói rõ năng lực chịu đựng của bọn họ cũng không tệ lắm.

Nhưng bây giờ nghe thấy loại tiếng kêu đau đớn này truyền tới, đau đớn vừa rồi đã biến mất lại như thể quay trở lại vậy!

Trong khu lôi, lôi điện xuất hiện liên tục, không ngừng nhắm đánh xuống dưới, phát ra tiếng đã khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi rồi chứ đừng nói là phải đi vào.

"Đám nữ tử kia kêu lên dọa người thật a!" Cổ Kình Thiên không thể không thầm nói.

"Ha ha, chờ tới lúc các ngươi kêu lên thì cũng không có êm tai so với các nàng đâu." Người đàn ông trung niên kia nở ra nụ cười xảo trá: "Chuẩn bị đi vào đi, quy tắc với trước đó là giống nhau, đều không được phép sử dụng đạo lực đi chống lại."

Tất cả mọi người đang đứng cạnh căn phòng rộng rãi dưới lòng đất, đều không muốn đi vào, bởi vì một khi đã bước vào, đồng nghĩa với việc họ sẽ gặp nạn ngay lập tức!

"Đi vào đi!" Cổ Kình Thiên một cước đạp vào cáo mông của Mộ Dung Lăng, đạp Mộ Dung Lăng đi vào, chỉ thấy mấy đạo lôi điện lập tức nhắm đánh tới, toàn bộ rơi vào trên người của Mộ Dung Lăng.

"A a ..." Mộ Dung Lăng lập tức hò hét điên cuồng như heo sắp bị cắt tiết vậy, cổ họng đều muốn rách ra bởi tiếng kêu la liên hồi của hắn, toàn thân còn run rẩy không ngừng.

Cổ Kình Thiên vốn là muốn cười nhưng lại không cười nổi, bởi vì bọn hắn chờ lát nữa cũng phải như vậy!

"Cái tên khốn kiếp nhà ngươi..." Mộ Dung Lăng tức giận mắng.

Lúc này Thẩm Tường đã đi vào, mấy luồng lôi điện lập tức lao về phía hắn, trong nháy mắt đã đánh vào trên người của hắn, phát ra tiếng vang bùm bùm.

Thẩm Tường khẽ chau mày, đây quả thực là có chút đau nhức, nhưng hắn vẫn có thể chịu được, rồi hắn mới tới một cái góc và ngồi xuống, nhắm mắt lại, mặc cho những lôi điện này đánh vào trên người của hắn.

"Đều đi vào cho ta đi!" Người trung niên kia trong khi nói chuyện, thả ra một cỗ lực lượng rất cường đại đẩy toàn bộ đám người đang đứng ngoài này vào trong, sau đó, nơi này giống như là một cái lò mổ heo vậy, tất cả mọi người đều kêu lên thỏa thích.

Lại một ngày kết thúc, sau khi kết thúc tu hành ở khu lôi, thân thể mọi người đều đang bốc khói, không ít người đều đã cháy đen, Thẩm Tường cũng chỉ là đen trên bề mặt mà thôi, những nơi khác thì không có trở ngại gì, ít ra hắn là người duy nhất có thể đi ra khỏi khu lôi này, còn những người khác thì là bò mà ra!

"Nghỉ ngơi hai canh giờ, rồi mới tiếp tục, còn có tám ngày!" Người trung niên kia nhìn vào những người nửa sống nửa chết này cười nói.

Trong tám ngày tiếp theo, bọn họ đều tu hành ở bên trong nơi lôi hỏa và băng hàn giao thế, trên đường tiến vào có hai người rời khỏi, điểm ấy tất cả mọi người có thể hiểu, bọn họ cũng không biết tiếp theo còn có thể chống đỡ được bao lâu!

Mỗi tháng đều phải tu hành mười ngày như vậy, bây giờ có thể nghỉ ngơi hai mươi ngày, nhưng tâm tình của mọi người lại không tốt lên được, bởi vì sau hai mươi ngày, bọn họ vẫn phải tiếp tục loại tu hành như địa ngục này.

"Ta nói Thẩm Tường, ngươi đến cùng là chống cự loại đau đớn này như thế nào?" Cổ Kình Thiên rất tò mò, đi tới bên cạnh Thẩm Tường mà hỏi.

"Nếu như ngươi tu hành ở ngoại môn mấy trăm hơn ngàn năm thì ngươi sẽ không sợ đau đớn." Thẩm Tường nói, loại tu hành thống khổ này, hắn quả thực đã trải qua rất nhiều lần, hơn nữa còn là đủ loại trong thời gian rất dài.

"Hơn mấy trăm ngàn năm?" Cổ Kình Thiên không thể không rùng mình một cái: "Chẳng lẽ ngươi cứ như vậy đi tới?"

"Không kém bao nhiêu đâu!" Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Hết cách rồi, ta xuất thân nghèo nàn, vì thu hoahcj được thực lực cường đại, vì tu luyện ra thân thể cường đại, chỉ có thể làm như vậy!"

"Ta không tin! Ngươi xuất thân kém như vậy làm sao có khả năng có kỹ pháp lợi hại như vậy? Được gọi là thủ tịch đại đệ tử của Thanh Long môn kia cũng không có Long đạo lực lợi hại giống như ngươi." Cổ Kình Thiên nhếch miệng.

"Đó là những thứ mà ta có được sau khi trải qua những đau khổ." Thẩm Tường mỉm cười nói: "Ngươi nếm qua đau khổ như thế chưa, tự biết phải như thế nào mới có thể để cho chính mình trở nên cường đại, cũng có biện pháp lấy tới càng nhiều đạo tinh hơn không?"

"Ai! Ngươi tiếp theo thật muốn đi tiến hành khảo hạch nội môn sao? Giáo đầu nói, đó là muốn đáng sợ hơn nhiều lần so với hiện tại." Cổ Kình Thiên còn không thể nào tin tưởng Thẩm Tường, hắn từ đầu tới cuối đều cảm thấy Thẩm Tường rất thần bí.

"Nhất định phải đi!" Thẩm Tường nói ra: "Nếu như không qua được cũng chỉ là về tới đây mà thôi."

Tu hành ở chỗ này đối với rất nhiều người mà nói thì đều là khổ không thể tả, đặc biệt là những con cháu xuất thân từ danh môn được nuông chiều kia.

Thẩm Tường nghỉ ngơi một lát, cũng khôi phục được không sai biệt lắm, rồi mới trở về chính gian thạch thất kia của chính mình.

"Phải điểu chỉnh tâm trạng tốt trong một ngày, sau đó đi tham gia khảo hạch nội môn, ta muốn đi vào nội môn!" Thẩm Tường đã từ trong miệng giáo đầu kia hiểu rõ tới một số chuyện ở nội môn, tiến vào bên trong sẽ dễ dàng hơn nhiều, ít ra không cần tiến hành loại tu hành bình thường mà buồn tẻ này.

Nghỉ ngơi một ngày, Thẩm Tường lập tức đi báo danh, lúc này rất nhiều người đều ở chỗ này, những người này đều là những người của những lần trước kia thông qua khảo hạch tiến vào ngoại môn, bọn họ vốn đều là con em một số thế gia, nhưng trông bây giờ thì loại ngạo khí kia của bọn họ sớm đã bị san bằng, không còn loại ánh mắt cao ngạo cao hơn đỉnh đầu của con em thế gia kia nữa.

Sau khi báo danh, tất cả mọi người cảm thấy Thẩm Tường rất lạ lẫm, bởi vì tham gia khảo hạch lúc này đều là đệ tử cũ, còn từng có người thất bại qua mấy lần, mà ở sau khi bọn họ hiểu rõ, mới biết được Thẩm Tường là vừa mới tiến vào ngoại môn ở mười ngày trước!

Mới tiến vào được mười ngày mà đã tham gia khảo hạch! Điều này làm cho rất nhiều người đều tương đối kinh ngạc!

Trước kia, rất nhiều người cũng đều nghĩ rằng vừa tiến vào thì chẳng mấy chốc là có thể đi vào nội môn, nhưng sau khi bọn họ trải qua mười ngày đầu tiên tu hành như địa ngục thì cũng không còn có ý nghĩ như vậy!

Bởi vì khảo hạch nội môn muốn tàn khốc hơn nhiều so với loại tu hành địa ngục kia.

Sau khi ghi danh, tất cả mọi người được đưa vào trong một cái hang động, trong này cũng có Hỏa Tương trì, chỉ tới gần thôi cũng có thể cảm nhận được sự nóng bỏng ở trong đó!

Thẩm Tường và mọi người ngâm ở bên trong, có hơn phân nửa số người chỉ giữ được nửa canh giờ là đã rút lui ra khỏi, mà những người khác đang cố gắng nhẫn nhịn sợ đau đớn, còn nhiều người hơn thì đang kêu thảm.

Chẳng mấy chốc, một ngày đã đi qua, vốn có vài trăm người tiến vào, nhưng bây giờ chỉ có mấy chục người, những người này đều thông qua được cửa ải đầu tiên.

"Khảo hạch này quả thực không đơn giản, ngay cả ta cũng cảm thấy rất đau đớn!" Lúc Thẩm Tường đang ngâm, vận chuyển Thiên Chi Thể thần công, chuyển hóa sự đau đớn do cơn đau mang lại thành một lực lượng để tăng cường thân thể, chỉ có loại đủ đau đớn này, Thiên Chi Thể thần công mới vận chuyển lên được và không có đạo lực.

Cửa thứ hai là tiến vào khu lôi, đây là tồn tại càng đáng sợ hơn so với Hỏa Tương trì, chỉ ngay từ đầu đã có mấy người leo ra rời khỏi.

Mà kiên trì tới cuối cùng nhất cũng chỉ có mười người mà thôi!

"Cửa thứ hai đã qua, xem như thuận lợi!" Đến cửa ải thứ hai này để Thẩm Tường cảm thấy rất gian nan, để hắn có suy nghĩ muốn rời khỏi, nhưng hắn vẫn kiên trì xuống.

Hiện tại tất cả mọi người có thể nghỉ ngơi hai canh giờ, rồi mới tiến hành một cửa ải cuối cùng nhất!

Trải qua hai khảo hạch của hai cái cửa ải trước đó, tinh thần mọi người đều hứng chịu tới tổn thương rất lớn, cho dù là Thẩm Tường, lúc này cũng là mặt ủ mày chau, thời gian nghỉ ngơi hai canh giờ này quả thực là quá ít.

Sau hai canh giờ, cửa ải thứ ba là khảo nghiệm tinh thần bất tri bất giác đi tới, Thẩm Tường vốn là đang nhắm mắt nghỉ ngơi, đột nhiên ngửi được mùi máu tươi nồng đậm, mà khi hắn mở to mắt ra thì phát hiện chính mình ở trong một cái thảo nguyên khắp nơi là thi thể, mà người chết đi đều là thân nhân bằng hữu thân thuộc của hắn!

Trông thấy cảnh tượng này, hắn gần như muốn tan vỡ!

Nhưng chẳng mấy chốc hắn đã phản ứng lại, biết mình bây giờ đang tiến vào trong khảo hạch, hắn lập tức hít sâu một hơi, ổn định tâm thần của mình!

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment