Gặp phải loại chuyện này cũng làm cho Thẩm Tường có chút trở tay không kịp, từ loại phách lối kiêu ngạo này của đối phương có thể thấy, nam tử mặc áo vàng này chắc chắn có bối cảnh không tầm thường.
Nhưng là, lại để cho hắn hái dược liệu đi như vậy, như vậy tới lúc đó oan ức chẳng phải là hắn tới cõng?
Thẩm Tường lấy ra một viên hạt châu, nói ra: "Một tên trưởng lão trước đó nói cho ta, nếu như có người cố tình ngắt lấy dược liệu, bảo ta bóp nát viên hạt châu này!
"Ngươi ... gia hỏa không biết tốt xấu, ngươi là vừa tới a!" Tên tùy tùng ở đằng sau nam tử mặc áo vàng kia cười lạnh liên tục: "Vị công tử trước mắt ngươi này chính là Dư Hạo Thụy con trai của Tam đường chủ bên trong Thái Thủy Đan đường, hắn tới ngắt lấy dược liệu thì căn bản không cần bất kỳ lệnh bài Kim Ngọc nào."
"Ta chẳng cần biết hắn là ai! Ta chỉ nhận lệnh bài Kim Ngọc, nếu như các ngươi thật sự có năng lực, làm một cái lệnh bài Kim Ngọc thì căn bản không phải chuyện khó khăn gì, đúng không!" Thẩm Tường cũng không tin đối phương, hắn cảm thấy hai người này chính là hắn mới tới đây, cho nên muốn hố hắn một cái.
Đối phương không có lệnh bài Kim Ngọc liền tới ngắt lấy, tới lúc đó truy cứu xuống, đối phương có chết cũng không thừa nhận, vậy thì sẽ để hắn cõng cái nồi, chút thủ đoạn nhỏ đó hắn đưa mắt cái là có thể thấy ngay.
"Được, nhớ kỹ cho ta, ta nhất định phải làm cho ngươi đẹp mắt." Dư Hạo Thụy rất tức giận, hừ một cái rồi đi ra.
Thẩm Tường thở phào nhẹ nhõm, lắc đầu thở dài: "Quả nhiên đúng như những gì Lâm bá phụ nói, hoàn cảnh trong này đúng là không khá lắm! Chỉ cần ta có thể lấy được đan phương thì ta sẽ lập tức rời đi!"
Có đan phương thì hắn có thể đột phá tới Lục Thần cảnh, tới lúc đó là có thể trở thành đệ tử chân truyền, cũng không cần phải tức giận với mấy tên ngáo ộp ở đây.
Ban đêm, một tên trưởng lão tới chỗ này.
"Trưởng lão, tới muộn như vậy, có chuyện gì sao?" Thẩm Tường hỏi, hắn vừa mới bắt đầu còn suy đoán trưởng lão này sẽ tới nói về chuyện Dư Hạo Thụy kia, nhưng trưởng lão này cũng không có nói tới.
"Những dược liệu này đều sắp thành thục rồi, đêm nay ngươi hái xuống, chỉ cần hái đóa hoa, nhành hoa không được làm bị thương, ta ở bên trong chờ ngươi." Trưởng lão kia lấy ra một khối lệnh bài Kim Ngọc, rồi mới tiến vào trong phòng.
Thẩm Tường vội vàng đi ngắt lấy hoa trồng ở ba mẫu đất này, chẳng mấy chốc hắn đã hoàn thành.
"Không sai, đặt ở phòng ngầm bên dưới đất phơi một đêm, ngày mai là sẽ tiến hành chỉnh lý luyện chế." Trưởng lão gật đầu vô cùng hài lòng, rồi mới tiến vào lối vào tầng ngầm.
Sau khi Thẩm Tường đi lên, trưởng lão nói ra: "Ngươi vừa rồi cũng mệt rồi, đi nghỉ trước, ta ở chỗ này trông cho."
Thẩm Tường cũng không mệt mỏi, những chuyện này đối với hắn mà nói thì đều là việc nhỏ, tuy nhiên hắn cũng cần nghỉ ngơi một chút, sau đó thì đi trở về phòng.
Nửa đêm, hắn đột nhiên cảm ứng được có gì đó không đúng, hắn bỗng nhiên nhảy dựng lên, hắn vội vàng tiến về phòng tương đối lớn bên cạnh dược điền kia, tiến vào thì thấy trưởng lão kia không ở chỗ này.
"Gia hỏa này đi nơi nào? Không phải nói phải phơi một đêm sao?" Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy có chút không đúng, hắn lập tức tiến vào tầng hầm kiểm tra, toàn bộ ba ngàn đóa hoa ở trong này không thấy.
"Bị gài bẫy! Lão khốn kiếp đáng chết kia!" Thẩm Tường tức giận đánh một chưởng vào trên vách tường, hắn vừa tiến vào không bao lâu thì đã bị hố.
Nếu như trưởng lão kia tới lúc đó nói hắn độc chiếm những hoa kia, hắn căn bản không cãi nổi.
"Chẳng lẽ phải cõng nồi giúp tên khốn kia? Được ... Tạm thời trước tiên cõng, ngươi đã dám âm Thẩm Tường ta, vậy ta cũng không nhân từ mà nương tay, ta muốn hoàn trả gấp trăm ngàn lần."
Trong lòng Thẩm Tường đột nhiên trở nên u ám, những bông hoa này tuy rằng đều là thần dược Thiên đạo Thượng phẩm, nhưng trồng trọt vẫn tương đối dễ dàng, ở trong U Dao sơn trang của hắn đã trồng không ít, hắn lập tức hái xuống, để vào bên trong mật thất dưới đất, rồi mới vội vã đi lên.
Trời gần sáng, trưởng lão kia tới, hơn nữa còn mang theo Dư Hạo Thụy con trai của Tam đường chủ kia tới.
Trông thấy hai người này đi cùng một chỗ, Thẩm Tường đã hiểu ra, hóa ra hai người này là thông đồng muốn lừa hắn.
Mà ở đằng sau bọn họ, còn có một lão giả với mái tóc dài thẳng màu trắng, lão giả này trông toàn thân chính khí, hơn nữa trên người còn có một cỗ mùi thuốc nhàn nhạt.
"Vương đại sư, Tam Tố hoa mà ngươi muốn ở ngay dưới tầng hầm này!" Lúc trưởng lão kia nói chuyện, rất cung kính đối với lão giả kia.
Tuy nhiên, Thẩm Tường sớm đã nhìn thấu mọi chuyện, nhớ vừa rồi, Dư Hạo Thụy kia còn vênh vang đắc ý nở nụ cười âm hiểm với hắn, trưởng lão kia ngược lại thì vô cùng bình tĩnh, trông giống như không có chuyện gì xảy ra vậy.
"Được được được, Tam Tố hoa này thế nhưng là chủ dược tài luyện chế Tố Hồi Thần đan, có hiệu quả chữa thương rất tốt." Vương đại sư kia cười nói: "Chờ ba năm, cuối cùng đã thành thục!"
"Vương đại sư, ba năm qua, những Tam Tố hoa này đều do gia hỏa tên là Thẩm Tường này tới chăm sóc, hơn nữa hắn chăm sóc rất khá." Người trưởng lão kia chỉ vào Thẩm Tường cười nói, đây là vì để cho Vương đại sư kia biết, Tam Tố hoa đều là do Thẩm Tường tới phụ trách, tới lúc đó hắn sẽ đổ cho Thẩm Tường càng dễ dàng hơn.
"Nếu thật sự rất tốt, ta chắc chắn sẽ có chỗ ban thưởng!" Vương đại sư mỉm cưởi gật đầu nói.
Thẩm Tường hừ một tiếng, rồi mới đi theo đám người này, cùng đi xuống mật thất dưới đất.
Người trưởng lão kia mở cửa tiến vào bên trong, trông thấy nơi này đầy Tam Tố hoa thì lập tức ngây ngẩn cả người, trong lòng của hắn những lời nói đã chuẩn bị tốt đang chuẩn bị nói ra thì nhưng lập tức nhẫn nhị xuống!
Dư Hạo Thụy cũng là như vậy, bởi vì hắn và trưởng lão này ở trong đêm đã bỏ Tam Tố hoa này vào trong túi, rồi mới giá họa cho Thẩm Tường, để Thẩm Tường phải cõng nỗi oan ức này, tới lúc đó Thẩm Tường bị phạt, mà bọn họ lại đạt được lượng lớn Tam Tố hoa, như vậy là có thể cầm lấy đi bán.
"Không tệ, trồng rất khá!" Vương đại sư rất cao hứng, vung ta áo lên thu Tam Tố hoa, rồi mới nhìn vào cười nói: "Tiểu gia hỏa, Tam Tố hoa đều là ngươi một tay chăm sóc đúng không! Ta chưa từng thấy Tam Tố hoa trồng trọt tới tốt như vậy, ngươi rất có thiên phú ở phương diện này đi!"
Người trưởng lão kia và Dư Hạo Thủy ở vừa rồi đã ngây ngẩn cả người, bọn họ không biết Thẩm Tường là thế nào đột nhiên làm ra nhiều Tam Tố hoa như vậy, hơn nữa phẩm chất còn tốt như vậy.
"Thưa Vương đại sư, đây đều là tiểu tử trồng trọt đi ra!" Thẩm Tường vội vàng gật đầu nói, dù sao vừa rồi trưởng lão kia cũng đã nói ba năm qua đều là Thẩm Tường hắn chăm sóc, tuy rằng hắn chỉ tới nơi này có mấy ngàn.
"Được được được, như vậy sau này ngươi đi với ta! Bên chỗ ta cũng có một số dược điền muốn chăm sóc, đi!" Vương đại sư là một lão giả rất rộng rãi, trên mặt luôn treo nụ cười, lúc này càng vui vẻ hơn.
Thẩm Tường cũng không nghĩ tới sẽ có kết quả như vậy.
"Như vậy sau này còn xin Vương đại sư chiếu cố nhiều hơn!" Thẩm Tường cũng rất vui vẻ, rồi mới nhìn về phía người trưởng lão kia, cười nói: "Đa tạ trưởng lão ba năm qua đã chiếu cố rất nhiều, chuyện tốt ngươi làm ta sẽ ghi nhớ trong lòng, ngày khác ta chắc chắn sẽ báo đáp lão nhân gia ngài gấp mười lần!"
Nói xong, Thẩm Tường đi theo Vương đại sư rời khỏi tầng hầm!
Dư Hạo Thụy nhìn vào Thẩm Tường cùng Vương đại sư rời đi, trên mặt lạnh lùng: "Đây là chuyện thế nào! Gia hỏa làm cho người chán ghét như thế, thế mà có thể đi theo bên cạnh Vương đại sư, phụt hân ta từng tiến cử ta với Vương đại sư nhiều lần, hy vọng ta có thể đi theo bên cạnh Vương đại sư, nhưng lại đều không thành công!"
"Gia hỏa mới tới mấy ngàn này vậy mà có thể đi theo bên cạnh Vương đại sư? Đúng, những Tam Tố hoa kia đến cùng là chuyện thế nào? Rõ ràng đều được chúng ta cầm đi!"
P/S: Ta thích nào ... chương 2