Ở dưới loại tốc độ cực nhanh này, quần áo của Thẩm Tường bị xé rách đến tả tơi, đầu tóc rối bời, điều này làm cho Hoa Hương Nguyệt cười đến run rẩy hết cả người.
"Vừa vặn ta cũng muốn ra ngoài đi dạo, không nghĩ tới ngươi lại tới tìm ta." Hoa Hương Nguyệt cười cợt nói, hỗ trợ Thẩm Tường chỉnh sửa lại mái tóc rối bời.
Thẩm Tường nhìn nàng trang điểm đã biết, hắn không nghĩ tới nữ nhân này lại cũng có lúc buồn chán như vậy, nàng là chủ quản Đan Hương Đào Nguyên, nhưng ở những năm trước lại đi Tục giới, hơn nữa chính ở chỗ này bắt cóc một chút hạt giống luyện đan tốt, Thẩm Tường cũng xém chút nữa bị nàng mê hoặc đi.
"Tỷ tỷ, trước tỷ đi Tục giới làm gì?" Thẩm Tường hỏi.
"Đương nhiên là đi điều tra chuyện Tục giới sẽ mất tích này, tuy nhiên không tra được cái gì, nhưng lại phát hiện bảo bối như ngươi, này chỉ trách ta khi đó không đủ lòng dạ ác độc, bằng không ta đã sớm dùng thủ đoạn cường ngạnh bắt ngươi đến Đan Hương Đào Nguyên." Hoa Hương Nguyệt u oán một tiếng.
Thẩm Tường hoài nghi Hoa Hương Nguyệt này có thể nhìn ra hắn là Âm Dương thần mạch, cho nên mới lôi kéo hắn, lại còn bán đi nhan sắc, mặc loại quần áo làm cho nam nhân phải sôi máu, nghĩ tới đây mặt Thẩm Tường hơi đỏ lên.
Hoa Hương Nguyệt đi ở phía trước cười nói: "Ngươi phải bám thật sát, tỷ tỷ ta bây giờ muốn nhìn thực lực của ngươi như thế nào."
Đang khi nói chuyện, nàng đã bay lượn tiến vào trong rừng rậm,Thẩm Tường cong miệng đuổi theo.
Khinh công của Thẩm Tường cực nhanh, tuy rằng hình thể của hắn rất khôi ngô, nhưng lúc này loại thân pháp mềm mại kia so với Hoa Hương Nguyệt thì thâm ảo hơn nhiều lắm. Điều này là bởi vì hắn sử dụng Thanh Long chân khí, bên trong có lực lượng thuộc tính Phong, có thể làm cho thân thể của hắn nhẹ hơn rất nhiều.
Trong rừng rậm, một nam một nữ nhanh chóng bay vọt trên tán cây, giống như là chạy vội ở trên đất bằng, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã bay lượn ra hơn trăm dặm.
Thẩm Tường căn bản không đuổi kịp Hoa Hương Nguyệt, mà Hoa Hương Nguyệt cũng đang âm thầm than thở thân pháp phiêu dật của Thẩm Tường, đương nhiên tốc độ của Thẩm Tường càng làm cho nàng kinh ngạc, so với trong tưởng tượng của nàng phải nhanh hơn rất nhiều.
Chạy nhanh hơn nửa ngày, khí tức của Thẩm Tường không có loạn một chút nào, chân khí trong cơ thể vẫn là như vậy, một chút cũng không có tiêu hao đi, Hoa Hương Nguyệt nhìn thấy mà âm thầm lấy làm kỳ.
"Tiểu bại hoại, thực lực khá tốt, thân thể và chân khí đều rất cân đối, đây không phải là ai cũng có thể làm được, hiện tại ta cũng làm không được."
Hoa Hương Nguyệt đột nhiên giảm tốc độ, sóng vai với Thẩm Tường chạy nhanh trên tán cây.
Trước đó nàng cầm lấy tay Thẩm Tường trong nháy mắt đã rời khỏi Phiêu Hương thành, nếu như không phải người có thân thể cường hãn, sớm đã bị loại tốc độ lôi kéo khủng khiếp này xé rách từng miếng, vì lẽ đó Hoa Hương Nguyệt đã kết luận, thân thể Thẩm Tường rất mạnh.
"Đó là đương nhiên." Thẩm Tường đắc ý cười nói.
"Chẳng trách Mộng nhi sẽ coi trọng ngươi như vậy, ai, ngươi bảo bối này quả nhiên vẫn bị những người khác phát hiện, nhanh chân đoạt trước." Hoa Hương Nguyệt bất đắc dĩ thở dài.
Thẩm Tường không muốn câu chuyện này tiếp tục nữa, liền nói: "Tỷ tỷ tốt, lúc nào mới có thể nhìn thấy linh thú lợi hại?"
"Vẫn ở bên trong, đúng rồi, ngươi muốn bắt linh thú, vậy có túi huyền thú không?" Hoa Hương Nguyệt hỏi.
Thẩm Tường vốn muốn đi mua, nhưng ai biết lúc hắn nói muốn đi bắt linh thú, Hoa Hương Nguyệt đã lôi hắn từ cửa sổ bay ra ngoài thành.
"Không có ai bảo tỷ không chào hỏi đã kéo người khác đi rồi?" Ngay lúc Thẩm Tường định quay trở lại mua, Hoa Hương Nguyệt nở nụ cười hì hì:
"Cho ngươi, tính là tặng lễ vật cho tiểu bại hoại ngươi đi, ta nhớ được lúc ngươi ở Tục giới đưa qua cho ta một miếng Địa Ngục Linh Chi nhỏ."
Một cái túi huyền thú chí ít cũng là một ngàn vạn tinh thạch, hơn nữa còn không dễ dàng mua được, nếu là một đại phú bà đưa, Thảm Tường cũng yên tâm thoải mái nhận lấy, túi huyền thú và túi trữ vật nghe ra rất giống, nhưng mà bên trong lại khác xa.
Sắc mặt Hoa Hương Nguyệt đột nhiên trầm xuống, nghiêm túc nói: "Tiểu bại hoại, thế giới này không có đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi, tuy rằng ngươi tiếp xúc qua rất nhiều chưởng môn lợi hại, ở trên Thần Võ đại lục đường đi rộng mở, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, ngươi nhìn thấy chỉ là một phần bên trong Phàm giới, Thần Võ đại lục ở bên trong Phàm giới cũng chỉ là một hạt bụi.
"Ngươi tốt nhất vẫn là cố gắng một chút, bằng không sau này chuyện của ngươi bại lộ, ai cũng không cứu nổi ngươi." Trong lòng Thẩm Tường kinh hoàng, một mặt kinh ngạc mà nhìn về phía Hoa Hương Nguyệt, tiếp xúc đến con mắt thâm thúy mỹ lệ kia của Hoa Hương Nguyệt, Thẩm Tường đã cảm nhận được mình bị nhìn thấu.
"Ngươi ở gần Mộng Nhi và ta như vậy, không bị nhìn ra vài thứ là không thể nào, chớ có xem thường chúng ta, tuy rằng ta và Mộng Nhi không phải đỉnh phong của Thần Võ đại lục, nhưng chỉ cần chúng ta nguyên ý, muốn hủy diệt Thần Võ đại lục này cũng là rất dễ dàng.
Giọng nói của Hoa Hương Nguyệt hết sức nghiêm túc, như là trưởng bối nghiêm khắc răn dạy vãn bối vậy.
"Mộng Nhi tỷ biết không?" Hoa Hương Nguyệt gật đầu: "Đừng trách nàng, quan hệ giữa nàng và ta cùng trong lời đồn không giống, nàng và ta quan hệ rất tốt, nàng phân tích cho ta nghe cũng chỉ là cho ta chút chủ ý.
Thẩm Tường khẽ thở dài một tiếng, hắn và Liễu Mộng Nhi hôn môi qua, Liễu Mộng Nhi sao lại không biết hắn có Âm Dương thần mạch? Hơn nữa Liễu Mộng Nhi lại biết hắn và tam đại cự đầu của Thái Vũ môn có quan hệ rất tốt, sau đó lại liên tưởng đến Hoàng Cẩm Thiên bên trong cấm địa Thái Vũ môn...
Thẩm Tường xác thực nghĩ Liễu Mộng Nhi quá đơn giản, dù sao đó cũng là nữ nhân sống hơn vạn năm, hắn lập tức đắc ý vênh váo nên không để ý những chuyện này, nhưng Liễu Mộng Nhi tốt với hắn vẫn là rất rõ ràng.
Nghĩ đến mình có thể nắm bắt tâm hồn của một đời thiên kiêu này, khóe miệng Thẩm Tường đắc ý nở ra nụ cười mỉm, Hoa Hương Nguyệt nhìn thấy mà âm thầm cắn răng.
"Đến chết không đổi, ngươi tiểu bại hoại này..." Hoa Hương Nguyệt thấp giọng mắng.
Thẩm Tường cười nói: "Tỷ tỷ tốt, ta biết các ngươi lo lắng, ta dễ dàng bị nữ nhân xinh đẹp mê hoặc, nhưng tỷ đừng quên năm đó tỷ là hầu như cởi sạch, nhưng cũng không làm gì được ta ha ha..."
Hoa Hương Nguyệt đỏ mặt lên, hừ mấy cái, ở điểm này nàng không thể không bội phục Thẩm Tường.
Thẩm Tường và Hoa Hương Nguyệt cũng không tiếp tục nói chuyện này, Thẩm Tường cũng biết thủ đoạn ẩn nấp của mình còn chưa đủ cao minh, bị người khác nhìn thấu.
Từ lúc ở Tục giới hắn đã bị Hoa Hương Nguyệt nhìn ra là người nắm giữ Âm Dương thần mạch.
Đương nhiên Tô Mị Dao và Bạch U U cũng không nghĩ tới hai nữ nhân Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi này lợi hại như vậy, đều là bởi vì các nàng mới để cho Thẩm Tường cảm thấy thủ đoạn giấu diếm của mình rất cao minh, nhưng hiện tại lại hại Thẩm Tường.
Hai nữ nhân ở trong giới chỉ nghĩ lại, lần trước lúc Thẩm Tường bị Lữ Kiệt kia phát hiện, các nàng đã cảm thấy có chút kỳ quái.
Một ngày trôi qua, trời đã tối, Hoa Hương Nguyệt và Thẩm Tường ở dưới một thân cây nướng thịt yêu thú ăn, một ngày này bọn hắn không có phát hiện linh thú, chỉ gặp phải một ít yêu thú.
"Sau khi ăn xong, thì lấy Bách Thú đan ra, không có chiêu này thì không được." Hoa Hương Nguyệt nói, lúc này nàng ăn đến miệng đầy mỡ, Thẩm Tường nhìn thấy rất muốn đi tới hôn lấy bờ môi kia của nàng.
Thẩm Tường lấy ra mười viên Bách Thú đan, cười nói: "Mười viên có thể đưa tới gia hỏa khá là lợi hại a."
Bách Thú đan còn có một cái tên khác, gọi là Dẫn Thú đan, đối với thú loại có sức hấp dẫn cực mạnh, mặc dù cách xa mấy vạn dặm cũng có thể bị linh thú ngửi tới.
Bách Thú đan vừa lấy ra không bao lâu, một tiếng thú gầm truyền đến, chỉ thấy thân thể mềm mại của Hoa Hương Nguyệt run lên, khắp khuôn mặt là sợ hãi.
P/S: Ta thích nào...chương 10