Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2814 - Chương 2814 - Hành Hung

Chương 2814 - Hành hung
Chương 2814 - Hành hung

Dư Hạo Thụy từ vẻ mặt của Cổ Kình Thiên có thể nhìn ra được ấn tượng của Cổ Kình Thiên đối với Thẩm Tường là không tệ thì thở dài: "Biết người biết mặt không biết lòng a! Các ngươi là không biết, khi đó ta cũng cho rằng Thẩm Tường tên gia hỏa này không tệ, nào biết được hắn là loại người này?"

Thẩm Tường nhịn không được mới đi tới ngoài cửa đại đường dùng lực gõ cánh cửa kia.

"Ai?" Dư Hạo Thụy có chút khó chịu hô.

"Ta là Thẩm Tường!" Thẩm Tường nói.

Dư Hạo Thụy bỗng nhiên sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới chính lúc mình đang nói xấu Thẩm Tường, Thẩm Tường lại tiến vào nơi này, hắn cũng không biết nên cao hứng hay là nên lo lắng.

Bởi vì Thẩm Tường biết cha con bọn họ làm những chuyện xấu xa kia!

Dư Hạo Thụy lập tức đi mở cửa, hắn quả nhiên nhìn thấy Thẩm Tường thì lập tức tức giận nói: "Thẩm Tường, ngươi cái đồ vô sỉ này, thế mà còn mặt mũi tới tìm ta!"

"Dư Hạo Thụy, ngươi chắc chắn là nói bậy bạ ở chỗ này đi! Muốn giá họa chuyện Vương đại sư bị hại tới trên đầu của ta? Hừ, cha con các ngươi thật sự là quá ngây thơ rồi, các ngươi thật sự cho rằng Vương đại sư đã chết rồi sao? Vương đại sư thế nhưng là kỳ tài luyện đan, hắn sớm đã tu luyện ra một cái phân thân và nguyên thần." Thẩm Tường lạnh lùng cười nói.

"Ngươi ... ngươi rõ ràng là ngươi Vương đại sư..."

Dư Hạo Thụy nói còn chưa dứt lời, Thẩm Tường đã cắt ngang hắn: "Vương đại sư thế nhưng là Thái Tôn cảnh, ngươi nói ta dựa vào thực lực gì đi gây họa cho hắn? Mà cha ngươi là Thái Tôn cảnh, hắn mới là người đáng giá hoài nghi nhất."

Dư Hạo Thụy cũng không biết tại sao Thẩm Tường lại sẽ đột nhiên xuất hiện vào lúc này, hắn muốn lập tức đi nói cho cha của hắn biết, bởi vì việc này rất quan trọng, đặc biệt là chuyện Vương đại sư còn sống!

Lúc trước bọn họ trông thấy toàn bộ đồ vật ở bảo địa của Vương đại sư đã được lấy đi toàn bộ, đã cảm thấy rất kỳ quái, bọn họ khi đó nghi ngờ là Thẩm Tường, nhưng lại cảm thấy không có khả năng, bởi vì bên trong bảo địa của Vương đại sư có rất nhiều trận pháp, chỉ có người quen thuộc những trận pháp đó mới có thể lấy dược liệu ở bên trong.

Hiện tại Thẩm Tường nói chuyện như vậy thì chỉ có một cái khả năng, dược liệu đều là phân thân của Vương đại sư lấy đi!

"Ngươi ngậm máu phun người, cha ta chính là Đường chủ, là bạn tốt với Vương đại sư ..." Dư Hạo Thụy vội nói, bởi vì hắn trông thấy đám người Cổ Kình Thiên bọn họ giống như đều tương đối tin tưởng Thẩm Tường.

"Tốt cái đầu nhà ngươi, chính là cha ngươi lừa Vương đại sư đi săn giết Long Ưng gì đó, rồi đẩy hắn vào một cái vực sâu."

"Thẩm Tường, ngươi nói xấu cha ta, muốn chết!" Dư Hạo Thụy lấy ra một thanh trường kiếm muốn đâm về phía Thẩm Tường.

Thẩm Tường tiến lên một bước tránh đi trường kiếm, một bàn tay vung ra ngoài, hung hăng rơi vào trên mặt Dư Hạo Thụy.

Ba!

Một tiếng vang giòn, Dư Hạo Thụy đâm mạnh vào vách tường, sau đó Thẩm Tường lại đi tới, nhấc Dư Hạo Thụy lên, đối với khuôn mặt của Dư Hạo Thụy là những quả đấm quả vả tới tấp cuồng bạo.

"Ngươi lại muốn giết ta? Ngươi còn muốn đạt được đạo mạch của ta đúng không?" Thẩm Tường bây giờ không lưu thủ chút nào, chỉ cần không giết chết đối phương hắn không có cái gì mà phải sợ cả, bởi vì vừa rồi đám người Cổ Kình Thiên bọn họ đều trông thấy là Dư Hạo Thụy động thủ trước.

Bên trong thôn này tuy rằng không cho phép đánh nhau, nhưng lúc bị người khác công kích là có thể đánh trả để giáo huấn đối phương.

"Ngươi cái loại phếp vật này còn dám phách lối!" Thẩm Tường trong lúc nói chuyện lại hung hăng vả vào miệng Dư Hạo Thụy mấy cái vả, đánh cho toàn bộ răng của Dư Hạo Thụy đều tróc ra, miệng đầy máu tươi chảy đầm đìa.

Đám người Cổ Kình Thiên nhìn thấy mà tê cả da đầu, bọn họ hiểu rõ thực lực của Dư Hạo Thụy, Dư Hạo Thụy mặc dù chỉ vừa mới bước vào Lục Thần cảnh, nhưng này cũng là có thực lực Lục Thần cảnh sơ kỳ, lại bị Thẩm Tường đánh đập như vậy!

Chỉ có thể nói rõ, Thẩm Tường cũng bước vào Lục Thần cảnh!

Mộ Dung Cẩm trước đó còn tưởng rằng sau khi chính mình tiến vào nội môn thì thực lực không chênh lệch bao nhiêu với Thẩm Tường, nhưng không nghĩ tới Thẩm Tường đã bước vào Lục Thần cảnh, vượt xa bọn họ, tiền đồ vô lượng.

Dư Hạo Thụy cũng rất ngạc nhiên, chính hắn có thực lực Lục Thần sơ kỳ, nhưng làm sao đều không thể thi triển đi ra, bởi vì một khi thi triển luôn luôn bị một cỗ lực lượng nào đó đánh xơ xác.

"Cút!" Thẩm Tường nắm lấy Dư Hạo Thụy, từ cửa sổ trực tiếp ném ra bên ngoài giống như ném rác rưởi vậy.

"Các vị, gia hỏa vừa rồi chắc chắn là đang nói xấu vu oan cho ta, loại chuyện này hắn làm không ít lần! Lúc ta tiến vào Thái Thủy Đan đường đã bị hắn tính toán qua mấy lần ... bây giờ ngay cả Vương đại sư đều bị cha con bọn họ mưu hại."

Sau đó Thẩm Tường nói chuyện hắn tiến vào Thái Thủy Đan đường cho đám người Cổ Kình Thiên biết, đây là vì muốn chiếm được sự tín nhiệm của bọn họ, nếu như có người truy cứu hắn ở đây đánh lộn, tới lúc đó cũng có thể để cho bọn họ ra mặt làm chứng.

"Thẩm Tường, ngươi yên tâm đi! Một số chuyện về Dư Hạo Thụy kia, chúng ta cũng sớm có nghe nói, sẽ không hoàn toàn tin tưởng hắn." Cổ Kình Thiên nói, hắn và Thẩm Tường từng chiến đấu, Thẩm Tường trước đó lưu thủ đối với hắn, không có để cho hắn bị tổn thương, cho nên hắn mới có thể có ấn tượng không tệ đối với Thẩm Tường.

Mà đệ đệ của Lương Cẩn Quỳnh cũng bị Thẩm Tường giáo huấn qua, về sau thay đổi tốt hơn rất nhiều, cho nên Lương Cẩn Quỳnh luôn âm thầm cảm kích Thẩm Tường.

Lúc này mấy đệ tử thiên tài bọn họ đều thi nhau ủng hộ Thẩm Tường.

"Như vậy thì đa tạ hai vị! Ta chuẩn bị tham gia tranh tài luyện đan, tới lúc đó còn xin các vị tới hiện trường ủng hộ." Thẩm Tường cười nói: "Nếu sau này các vị cần luyện chế đan gì, ta nhất định sẽ giúp các ngươi luyện chế."

"Thẩm Tường, hóa ra ngươi còn là luyện đan sư a!" Mộ Dung Lăng sợ hãi than nói: "Thật sự là lợi hại, có thực lực như vậy thế mà còn biết luyện đan!"

"Chỉ là biết được một chút mà thôi, cái này còn may mà có Vương đại sư hướng dẫn,c hỉ tiếc nhục thân của Vương đại sư đã bị hủy đi, chỉ có linh hồn, tuy nhiên hắn chẳng mấy chốc là có thể tu ra nhục thân." Thẩm Tường nói, hắn cũng chưa nói cho bọn họ biết, Vương đại sư ở trong một cái thần khí của hắn.

Sau đó, Thẩm Tường nói chuyện phiếm với bọn họ một lúc rồi mới rời đi!

Dư Hạo Thụy tuy rằng bị Thẩm Tường đánh đập một trận, nhưng còn chưa chết, huống chi hắn cũng dẫn theo người tới, hiện tại hắn được những người kia khiêng đi.

Sau khi Dư Hạo Thụy nhìn thấy cha của mình thì vội vàng nói lại chuyện hắn gặp Thẩm Tường ở đây cho cha hắn biết.

Dư Tỉnh Công nghe xong, vẻ mặt nghiêm túc, hắn không nghĩ tới Vương đại sư thế mà còn chưa chết,d dây là chuyện hắn không kịp chuẩn bị, bây giờ chỉ có Thẩm Tường biết phân thân của Vương đại ẩn nấp ở nơi nào!

"Cha, hiện tại làm sao đây?" Tổn thương của Dư Hạo Thụy đã khá hơn một chút, vẻ mặt cầu xin nói, hắn bị Thẩm Tường hành hạ đánh đập như vậy, trong lòng rất không cam lòng.

"Hừ, ngươi cũng quá lỗ mãng! Bằng không cũng sẽ không để hắn có cơ hội đánh trả, thật không nghĩ tới hắn vậy mà bước vào Lục Thần cảnh!" Dư Tỉnh Công lúc này cũng nghĩ tới biện pháp: "Nếu như Nguyên Thủy Đạo môn biết Vương đại sư bị chúng ta mưu hại, tới lúc đó chúng ta sẽ gặp không ít phiền phức! Xem ra chúng ta chỉ có thể có chết cũng không thừa nhận, biết không?

Dư Hạo Thụy khẽ gật đầu!

Danh tiếng của Vương đại sư không nhỏ, tuy rằng rất nhiều người đều không biết tên thật của hắn, nhưng lại vô cùng quen thuộc đối với ba chữ Vương đại sư!

Thẩm Tường hôm qua nói cho đám người Cổ Kình Thiên, để bọn hắn lan rộng chuyện Vương đại sư bị hại ra ngoài!

Cho nên ngày hôm sau Dư Tỉnh Công thầm tức giận mắng Thẩm Tường, lúc này có không ít bằng hữu của Vương đại sư đều tìm tới quán rượu mà hắn ở, muốn tìm hắn để hỏi cho rõ.

P/S: Ta thích nào ... chương 1

Bình Luận (0)
Comment