Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2820 - Chương 2820 - Tử Hỏa Khôn Vân

Chương 2820 - Tử hỏa Khôn Vân
Chương 2820 - Tử hỏa Khôn Vân

Trông thấy Thẩm Tường đồng ý so thực lực, đám người Khôn Vân đều rất cao hứng, cho dù Thẩm Tường đã đạt được Thiên Luyện Khí Hồn, nhưng bọn họ có thể đánh Thẩm Tường một trận thì trong lòng sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.

Thẩm Tường cũng có thể đoán được ý nghĩ trong lòng bọn họ lúc này, Khôn Vân và những người kia ở trong mắt Thẩm Tường thì giống như những đứa bé vậy.

"Chẳng lẽ hai mươi người các ngươi cùng đánh nhau với ta?" Thẩm Tường nói ra: "Đánh ở chỗ này sao?"

"Ở nơi này đi, nơi này đủ lớn, hơn nữa có nhiều tiền bối Thái Tôn như vậy, kết giới bố trí ra cũng không phải vấn đề! Ngươi chỉ cần đánh với ta là được rồi, ta đại biểu Thiên Luyện Thần tông." Khôn Vân có thể khai sáng Nghịch Huyền Hoàn Thần đan, có thể thấy được hắn ở bên trong Thiên Luyện Thần tông có được thực lực không tệ.

Giống như người của Thiên Luyện Thần tông, không chỉ có mỗi luyện đan lợi hại, bọn họ còn tu luyện một phần Thiên Luyện thuật, Thiên Luyện thuật môn kỳ công này, mỗi người tu luyện sẽ có hiệu quả khác nhau, nếu như có thể tu luyện tới hỏa hầu nhất định thì chắc chắn sẽ không yếu.

Khôn Vân tu luyện Thiên Luyện thuật tới Lục Thần cảnh, hơn nữa lúc hắn luyện đan chắc chắn cũng sử dụng Thiên Luyện thuật, nói rõ ở trên việc tu hành Thiên Luyện thuật của hắn vẫn là vô cùng không tệ.

"Vậy thì tốt, đánh ngay ở chỗ này đi! Ta nhất định sẽ làm cho ngươi tâm phục khẩu phục." Thẩm Tường nói ra: "Có thể sử dụng binh khí không?"

"Không được, người vừa mới đạt được Thiên Luyện Khí Hồn, nếu như ngươi sử dụng binh khí dung hợp Thiên Luyện Khí Hồn, như vậy ta căn bản không phải là đối thủ của ngươi, tay không tấc sắt mà chiến đấu." Khôn Vân nói ra: "Ngươi yên tâm, cho dù ngươi bị trọng thương, Thiên Luyện Thần tông chúng ta sẽ bảo vệ ngươi, sẽ không để cho kẻ thù của ngươi có được cơ hội để lợi dụng."

Thẩm Tường nhìn vào đại trưởng lão kia một chút, đại trưởng lão khẽ gật đầu với hắn, người ở chỗ này người nào không biết Thẩm Tường và đám người Dư Tỉnh Công có hận thù rất sâu sắc.

"Được, tay không tấc sắt, đánh tới đối phương nhận thua hoặc là mất đi sức chiến đấu mới thôi." Thẩm Tường nói.

Từ khi hắn bước vào Lục Thần cảnh cho tới này còn chưa đánh qua trận nào, cho nên lúc này hắn cũng tương đối mong đợi.

Sau khi nhiều tên Thái Tôn bố trí ra một cái kết giới, Thẩm Tường và Khôn Vân đều tiến vào cái nơi rộng rãi trong đại sảnh.

"Ta ngược lại muốn xem xem, người được Thiên Luyện Khí hồn công nhận lợi hại cỡ nào!" Khôn Vân nói xong, vung tay lên, trên không trung có một luồng ánh sáng tím xẹt qua, kéo theo một cái xiềng xích thiêu đốt lên ngọn lửa màu tím.

Hai tay Khôn Vân cầm hai cái xiềng xích lửa tím, đó cũng không phải binh khí, mà là Khôn Vân dùng hỏa diễm ngưng tụ ra, hắn chỉ phóng thích ra hai cái xiềng xích này mà thôi, Thẩm Tường đã cảm ứng được một cỗ sóng nhiệt bức người đánh tới, vô cùng nóng bỏng.

"Gia hỏa này vẫn là có chút tài năng, ta không thể xem thường hắn!" Thẩm Tường nói ra: "Bắt đầu đi!"

Giọng nói của hắn vừa rơi xuống, chỉ thấy một trận ánh sáng tím như cuồng phong xoắn về phía hắn, Khôn Vân kia đã xuất thủ, hơn nữa còn vô cùng nhanh!

Khôn Vân nhanh chóng vung vẩy hai cái xiềng xích thiêu đốt lên lửa màu tím trong tay, không ngừng quật về phía Thẩm Tường, như là ngọn lửa màu tím bay ngang trời, bao phủ lấy Thẩm Tường!

Sóng lửa màu tím bức người đó đã nhấn chìm Thẩm Tường, thân thể Thẩm Tường cũng bị hai cái xiềng xích màu tím này quấn lấy chỉ trong nháy mắt!

Sóng lửa màu tím lúc này hóa thành từng cái nắm đấm, không ngừng nện vào trên người Thẩm Tường, mỗi quyền đánh vào trên thân thể Thẩm Tường đều bộc phát ra một chùm ánh sáng màu tím mãnh liệt, kèm theo đó là tiếng sấm nổ vang, toàn bộ phòng đều bị tiếng rầm rầm rầm chấn động bao phủ lấy!

Mọi người giữa đại sảnh bùng lên ánh sáng tím không ngừng, khiến trong lòng cảm thấy sợ hãi!

Vân Khôn là Lục Thần cảnh sơ kỳ, nhưng thực lực lại vô cùng cường đại, một số Lục Thần cảnh trung hậu kỳ ở đây đều cảm thấy mình khả năng không phải là đối thủ của Vân Khôn!

"Hừ, chẳng lẽ ngươi chỉ có chút bản lãnh này thôi sao?" Vân Khôn dùng xiềng xích bốc lên ngọn lửa màu tím cường đại kia quấn quanh lấy Thẩm Tường, sau khi khiến cho Thẩm Tường không cách nào động đậy thì dùng các loại công kích như là lôi đình tới công kích Thẩm Tường.

Lúc này, hỏa diễm hóa thành một cái búa lôi điện màu tím cực lớn, không ngừng gõ vào đầu Thẩm Tường, lúc rơi vào trên người Thẩm Tường thì bộc phát ra tia chớp màu tím và lửa tím bạo liệt!

Thân thể Thẩm Tường bị xiềng xích quấn quanh cũng cảm nhận được vô cùng nóng rực, loại đau đớn bởi nóng rực này đối với hắn tuy rằng không có tổn thương gì, nhưng xiềng xích hỏa diễm màu tím này lại vô cùng lợi hại, sau khi trói lại hắn thì khiến hắn không thể động đậy.

Mà vừa rồi lôi quyền Tử Hỏa Lôi quền đánh vào trên người hắn cũng vô cùng đau nhức, để hắn nhịn không được mà kêu thành tiếng, lúc này Tử Hỏa Lôi chùy đánh vào trên đầu hắn càng là để cho linh hồn của hắn mang tới đau nhức kịch liệt!

"Gia hỏa này, không lưu tình một chút nào, ta và hắn thế nhưng không có thù lớn gì, thế mà đánh phế ta." Trong lòng Thẩm Tường rất tức giận, đột nhiên phun trào.

Thẩm Tường bị xiềng xích màu tím quấn quanh, tất cả mọi người đều thấy rất rõ ràng, nhưng đột nhiên, trên người Thẩm Tường lại toát ra liệt diễm màu đỏ!

Chỉ thấy hai con ngươi Thẩm Tường đột nhiên phụ ra hai luồng ánh lửa, sau đó trên người Thẩm Tường bùng lên một mảng lớn hỏa diễm!

"Hây!" Theo Thẩm Tường gầm thét một tiếng, đại đường vốn là bị hỏa diễm màu tím bao trùm, trong khoảnh khắc bị một mảnh biển lửa màu đỏ bao phủ.

Xiềng xích bằng lửa màu tím buộc chặt Thẩm Tường vào lúc đã bị chấn nát ra, mà Tử Hỏa Lôi chùy sắp giáng vào người Thẩm Tường cũng bị sóng lửa phóng ra từ cơ thể Thẩm Tường nghiền nát.

"Ngươi thật sự ác như vậy sao? Ta và ngươi cũng không có thâm cừu đại hận, ngươi lại muốn phá hủy Thần Hải của ta, diệt sát linh hồn của ta." Hai con ngươi Thẩm Tường bùng lên hỏa diễm hừng hực, giọng nói tràn ngập sát khí.

Trông thấy cảnh tượng này, đại trưởng lão ngây ngẩn cả người, lão giả Thiên Luyện Thần tông khác cũng đèu ngây dại, một lão giả trong đó kinh ngạc nói ra: "Thiên Luyện Khí Hồn ... đây là lực lượng Thiên Luyện Khí Hồn, Thiên Luyện Khí Hồn thế mà dung nhập vào trong thân thể hắn, không dung hợp với Thần khí, mà là biến thân thể hắn trở thành thần khí!"

"Thiên Luyện Khí Hồn chưa bao giờ coi nhân loại như đối tượng dung hợp, nhiều lắm thì chỉ sống nhờ ở trong cơ thể nhân loại, chờ chủ nhân tìm được thần khí tốt thì mới dung nhập vào bên trong thần khí, nhưng bây giờ hắn lại dung hợp Thiên Luyện Khí Hồn!" Đại trưởng lão cũng cảm thấy vô cùng chấn động.

Toàn thân Thẩm Tường bốc lên hỏa diễm, chính là Thiên Luyện Thần uy!

"Khôn Vân ..." Đại trưởng lão vừa mới hô lên một tiếng, chỉ thấy hai con ngươi Thẩm Tường bắn ra hai đạo ánh lửa, đánh vào trên người Khôn Vân.

Hai đạo ánh lửa này có tốc độ rất nhanh, lúc đánh ra tới bộc phát ra một cỗ trùng kích rất đáng sợ, cỗ lực trùng kích đó vậy mà xé mở ra không gian vô cùng kiên cố rồi đánh vào trên người Khôn Vân!

Sau khi Khôn Vân bị hai luồng ánh lửa này đánh trúng, thân thể bị đánh ra hai cái lỗ không nói, thân thể còn bị cỗ lực trùng kích cực mạnh kia phóng thích ra áp lực cực mạnh ép tới xương cốt cơ bắp toàn thân vỡ vụn, cả người đều biến hình!

Đại trưởng lão vội vàng tiến lên, đón lấy Khôn Vân!

"Thật xin lỗi, ta đã hạ thủ lưu tình, gia hỏa tính cách như hắn, không có chút đau đớn thê thảm làm giáo huấn hắn sẽ không nhớ lâu." Thẩm Tường nói, lúc này cỗ Thiên Luyện Thần uy bao phủ bên ngoài thên thể hắn kia cũng theo thời gian dần trôi qua mà ảm đạm xuống.

Ở vừa rồi, Thẩm Tường cũng không hiểu tại sao, Thiên Luyện Khí Hồn vậy mà hoàn toàn dung hợp với hắn, hơn nữa còn để hắn trở nên vô cùng tức giận, tâm tình của hắn giống như chịu ảnh hưởng từ Thiên Luyện Khí Hồn! hắn cho rằng, rất có thể là Thiên Luyện Khí Hồn phóng xuất ra tâm tình bị đè nén trong đáy lòng hắn, như vậy từ đó có thể bộc phát ra lực lượng cường đại hơn!

Thiên Luyện Khí Hồn, không để cho Thẩm Tường thất vọng, chỉ vừa mới dung hợp đã để cho hắn cường đại như thế, một ánh mắt đã đánh bại Khôn Vân!

P/S: Ta thích nào ... chương 7.

Bình Luận (0)
Comment