Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 286 - Chương 286 - Dụng Tâm Đi Luyện

Chương 286 - Dụng tâm đi luyện
Chương 286 - Dụng tâm đi luyện

Thẩm Tường vì không muốn người ta nhìn ra việc hắn có Hỏa Hồn cho nên cố ý thu liễm khí tức hỏa diễm một chút, tuy nhiên những lão Luyện đan sư kia vẫn cảm thấy hỏa diễm của Thẩm Tường rất lợi hại, loại hỏa khí nhàn nhạt kia tuy rằng rất yếu, nhưng bọn hắn vẫn có thể từ bên trong hỏa khí này nhìn ra được.

Hoa Hương Nguyệt chỉ là lẳng lặng nhìn lấy Thẩm Tường luyện đan, Thẩm Tường lúc này hết sức nghiêm túc, tập trung tư tưởng trong việc luyện đan, cũng không có bởi vì xung quanh có người mà bị ảnh hưởng.

Trình độ điều khiển hỏa diễm của Thẩm Tường đã đạt tới mức làm mãi thành quen, mấy lão Luyện đan sư kia đều là nhắm mắt lại đi cảm nhận nhiệt độ viến hóa của hỏa diễm ở trong lò luyện đan kia, để bọn hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, nhiệt độ trong lò luyện đan kia thật giống như không có biến hóa, nhưng lại rất ổn định.

Chỉ có Hoa Hương Nguyệt mới có thể cảm ứng được, nhiệt độ hỏa diễm trong lò luyện đan được Thẩm Tường điều khiển rất tốt, rất nhỏ bé, đây là rất nhiều luyện đna sư cao cấp mới có thể làm được.

Mấy ông lão kia cảm thấy có chút kỳ quái, bởi vì nhiệt độ ở hai bên trong lò biến hóa rất quỷ dị, trước đây bọn họ đều thấy người khác luyện chế Bách Thú đan, chính bọn hắn cũng biết được cách luyện chế, nhưng lại không giống như Thẩm Tường, ngay từ đầu hỏa diễm vẫn là như thế, không có biến hóa quá lớn, mà dưới tình huống bình thường, luyện chế Bách Thú đan bắt đầu đều sẽ dùng hỏa diễm có nhiệt độ cao đi hong dược liệu, các loại dược liệu được hong cũng ở mức độ khác nhau, theo lý thuyết lò luyện đan thả ra nhiệt độ cần phải rất rõ ràng mới đúng.

Thẩm Tường mở mắt, nở nụ cười đối với Hoa Hương Nguyệt, những lão giả khác cũng hơn sững sờ, vừa rồi Thẩm Tường vẫn rất nghiêm túc, nhưng bây giờ lại làm ra một động tác nhỏ, đây chính là tối kỵ trong luyện đan.

Thẩm Tường trông thấy sắc mặt của ba lão giả kia, có thể đoán ra một chút gì đó, trong lòng của hắn âm thầm buồn cười: "Các ngươi có thể cảm ứng được tình huống xác thực bên trong lò luyện đan mới là lạ, đây chính là Viêm Long bảo lô, khoảng thời gian ở bên trong khác với thời gian ở bên ngoài."

Hoa Hương Nguyệt thấp giọng quát một cái, vừa rồi trong nội tâm nàng còn âm thầm khen loại nghiêm túc kia của Thẩm Tường, nhưng bây giờ lại cười đùa tí tửng đối với nàng.

Điều này làm cho ấn tượng tốt của ba lão Luyện đan sư kia đối với hắn lập tức biến mất không còn, đặc biệt là ánh mắt Thẩm Tường nhìn Hoa Hương Nguyệt, lại để cho bọn họ âm thầm khinh bỉ, lúc luyện đan thế àm vẫn còn không quên đi nhìn mỹ nhân, điều này làm cho bọn họ đều hối hận khi đến giám thị Thẩm Tường.

"Nghiêm túc một chút!" Hoa Hương Nguyệt hừ nhẹ một tiếng.

Thẩm Tường cười hắc hắc: "Ta luyện được rồi."

"Cái gì?" Hoa Hương Nguyệt và ba lão Luyện đan sư kia không thể không kinh hô một tiếng, vội vàng từ trên ghế nhảy dựng lên, khắp khuôn mặt là vẻ không tin nổi.

Mới bao lâu a? Bọn họ nhớ rõ Thẩm Tường vừa mới đậy nắp lò không được bao lâu, bọn họ còn chưa nhìn ra một chút đầu mối nào thì Thẩm Tường đã nói luyện được rồi.

"Đừng nói giỡn!" Hoa Hương Nguyệt vừa mới nói xong, Thẩm Tường đã nhấc nắp lò lên, chỉ thấy bên trong tỏa ra một ánh sáng màu xanh, mười viên đan dược màu xanh tỏa ra mùi thuốc lẳng lặng nằm ở bên trong, sương trắng bao bọc ở bên ngoài cũng chậm rãi tản ra.

Lại là mười viên! Ba lão Luyện đan sư kia nhìn thấy mà trợn tròn mắt, vội vàng tới gần, nghiêm túc đếm ba lần mới xác định đây là mười viên Bách Thú đan.

"Chớ hoài nghi, đây là ta luyện, các vị đều là lão tiền bối bên trong giới đan dược, ta nào dám ở ngay dưới mắt các vị mà động tay chân." Thẩm Tường tức giận nói, hắn chẳng qua là so với lúc bình thường phát huy tốt hơn mới có thể nhanh hơn một chút, không nghĩ tới những người này đều không tin.

"Khó có thể tin a! Bách Thú đan vậy mà có thể luyện chế nhanh đến như vậy, ngươi luyện loại đan dược này lâu chưa?" Một ông lão nhìn kỹ một viên Bách Thú đan, hỏi.

"Cũng không lâu lắm, mới luyện mấy tháng mà thôi." Thẩm Tường nói, thật ra thì hắn chỉ là mới luyện chế thành công ở vài ngày trước mà thôi, hắn không muốn hù dọa chết những lão gia hỏa này, cho nên mới nói dối, Hoa Hương Nguyệt đối với cách nói này của Thẩm Tường cũng tỏ ra là đã hiểu.

Nhưng đây vẫn đủ để dọa cho ba lão nhân gia kia sợ chết khiếp, ánh mắt của bọn hắn đều rất buồn cười, nhìn bộ dáng kia đều có vẻ hận không thể đập đầu vào tường chết quách đi cho xong, bởi vì bọn hắn từ phẩm chất, số lượng và khoảng thời gian luyện chế Bách Thú đan kia tới so sánh, thì phương diện nào bọn họ cũng không sánh bằng Thẩm Tường, nếu như bọn họ và Thẩm Tường so đấu luyện chế Bách Thú đan, có thể nói là thất bại toàn tập.

Tuy rằng Hoa Hương Nguyệt cũng rất kinh ngạc, nhưng chẳng mấy chốc đã bình tĩnh trở lại, đối với Thẩm Tường nàng ta rất hiểu, Thẩm Tường làm ra chuyện kinh người nhưng nàng ta đã tập mãi thành thói quen, cũng ví dụ như Liễu Mộng Nhi mà nói, người này ở vạn năm trước cũng là một đời giai nhân được ngàn vạn cường giả trẻ tuổi theo đuổi, bây giờ đã bị tiểu quỷ Thẩm Tường này đoạt tới tay, hơn nữa còn là ăn sạch cả sư đồ, chuyện này mà nói ra thì chắc chắn sẽ không ai tin.

"Khụ khụ... Ta chỉ là không muốn làm mất thời gian của các vị tiền bối cho nên mới luyện nhanh hơn một chút!" Thẩm Tường trông thấy ba lão Luyện đan sư kia đều ngây ngẩn tại đó nhìn lấy Bách Thú đan thì ho khan nói.

Ba lão luyện đan sư này lại bị một cái đả kích, lúc luyện đan cũng không phải nói nhanh cũng nhanh, nếu như không phải do thân phận của bạn họ làm hạn chế, bọn họ chắc chắn sẽ quấn lấy Thẩm Tường, để Thẩm Tường truyền thụ một chút kinh nghiệm cho bọn hắn.

Nguyên tắc luyện đan thứ nhất của Thẩm Tường, chính là không lãng phí dược liệu, muốn phát huy dược liệu đến cực hạn, như vậy một lò mới có thể luyện ra nhiều hơn một viên đan dược, bởi vì bên trong quá trình luyện đan sẽ có rất nhiều mảnh thuốc bột hóa thành sương mù di chuyển, đây cũng là tại sao trong mật thất của Luyện đan sư đều tràn ngập mùi thuốc, mà Thẩm Tường lại sẽ không để loại chuyện này xảy ra, hắn nhất định phải chưởng khống được tất cả những gì diễn ra trong lò luyện đan, cho nên một lò đan của hắn luyện ra bình thường đều sẽ nhiều hơn một viên so với những người khác.

Điểm này mấy người Hoa Hương Nguyệt cũng phát hiện, lúc Thẩm Tường luyện đan, có thể nói là không có làm phát tán ra một chút mùi vị gì, điều này cũng làm cho bọn họ đều cảm thấy xấu hổ, bởi vì đây cũng không phải là dựa vào thiên phú là có thể làm ra được, mà la một loại vấn đề về tâm tính, lúc bọn họ luyện đan đều chỉ truy cầm có thể xuất đan, thậm chí sẽ không để ý tới phẩm chất của đan dược, nhưng Thẩm Tường lại đối với phương diện phẩm chất và lợi dụng dược liệu có yêu cầu rất cao.

Mà ngay cả Tô Mị Dao cũng không thể không bội phục điểm này của Thẩm Tường, nàng ta cho rằng có lẽ là bởi vì trong lúc Thẩm Tường luyện đan là dùng tâm đi luyện, mới có thể tiến bộ đến nhanh như vậy, mới có thể luyện tốt hơn người khác.

Thẩm Tường luyện chế loại đan dược thứ hai là Trúc Cơ đan, tuy rằng lần khảo hạch trước Thẩm Tường cũng dùng loại đan dược này để thay thế Linh cấp thượng phẩm, nhưng bây giờ hắn vẫn phải đến luyện chế lại một lần.

Thẩm Tường lấy ra dược liệu luyện chế Trúc Cơ đan, hắn cẩn thận chỉnh sửa, lúc này ba lão Luyện đan sư kia đều mở to mắt ra mà nhìn, lo lắng sẽ bỏ lỡ một chi tiết nhỏ mà Thẩm Tường làm ra, bọn họ tuy rằng cũng luyện chế qua Trúc Cơ đan, nhưng đều là chuyện của rất nhiều năm về trước, bởi vì Thanh Huyền quả khó tìm, trông thấy có người luyện chế thì đương nhiên phải xem một cách nghiêm túc.

Thẩm Tường ở trong mắt của ba lão Luyện đan sư kia lộ ra là cao lớn như vậy, giống như là thấy của bọn hắn vậy, Hoa Hương Nguyệt cũng chỉ là một mặt bình thản nhìn xem, Thẩm Tường có thể luyện chế Trúc Cơ đan thì nàng ta sớm đã biết, nàng ta chỉ là tò mò Thẩm Tường ngoại trừ có thể luyện chế Bách Thú đan và Trúc Cơ đan ra thì còn có thể luyện chế một loại đan dược Huyền cấp hạ phẩm nữa là đan dược gì.

Thẩm Tường luyện chế qua rất nhiều Trúc Cơ đan, hiện tại trong tay của hắn còn có rất nhiều, nếu như hắn muốn, cực lực đi tròng cây Thanh Huyền quả, hắn gần như có thể coi Trúc Cơ đan như bỏng ngô mà ăn.

Thanh Huyền quả mà Liễu Mộng Nhi cho hắn cũng rất không tệ, có thể để hắn luyện chế ra bốn viên, lần trước hắn ở nơi này bởi vì nguyên nhân dược liệu mà hắn chỉ có thể luyện chế ra hai viên, nhưng như vậy cũng đã hết sức kinh người rồi.

Sau khi Thẩm Tường xử lý xong xuôi dược liệu, đưa vào trong lò luyện đan, đậy nắp lò vào, bắt đầu phóng hỏa, tiếp theo chính là quá trình rất khô khan, nhưng ba lão Luyện đan sư lại nhìn tới say sưa ngon lành, Thẩm Tường cũng không biết bọn họ đang nhìn cái gì, nhiệt độ lại không cảm ứng được, tình huống trong lò luyện đan thì càng không thể nhìn thấy.

P/S: Ta thích nào... chương 5.

Bình Luận (0)
Comment