Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2861 - Chương 2861 - Thiên Ngục

Chương 2861 - Thiên Ngục
Chương 2861 - Thiên Ngục

Trước đó Thẩm Tường từng gặp Tử Huyết nhân và Lam Huyết nhân, lần này gặp phải Phấn Huyết nhân cũng không cảm thấy kỳ lạ, chỉ băn khoăn không biết chuyện gì đang xảy ra ở trong Vạn Đạo Lăng mộ này, vậy mà lại có thể có những chủng tộc có màu máu khác nhau như vậy, hơn nữa mâu thuẫn giữa bọn hắn còn lớn như thế.

Sau khi Thẩm Tường ẩn thân đi, xác định khí tức của mình không có để lộ ra ngoài thì cẩn thận tiếp cận hướng nơi phát ra ánh sáng đỏ hồng ở phía trước.

Mà khi hắn tới gần thì trông thấy mấy tên nam tử có mái tóc màu hồng, đang công kích một con lợn rừng toàn thân vàng óng ánh.

Trên người con lợn rừng màu vàng kim này có rất nhiều vết thương, máu chảy ra là máu màu vàng óng ả, điều này làm cho Thẩm Tường nghĩ tới, con lợn rừng này chắc chắn là Kim Huyết nhất tộc.

"Chỉ cần bắt được con lợn rừng này về, chúng ta chắc chắn sẽ được khen thưởng, Phấn tộc chúng ta thế nhưng là đã lâu lắm rồi không bắt được Kim Huyết Thần Trư." Một tên nam tử cười nói.

Khắp toàn thân từ trên xuống dưới của những nam tử này đều là màu hồng, trông rất quái lạ, loại trang phục này của bọn họ rất không dễ nhìn, thậm chí còn cay con mắt, Thẩm Tường cảm thấy bọn họ như vậy rất xấu.

"Mấy gia hỏa này đều là Lục Thần cảnh hậu kỳ, nhưng nhìn qua giống như chỉ là nhân vật nhỏ! Tu vi Lục Thần cảnh hậu kỳ ở chỗ này chẳng lẽ không đáng tiền như vậy sao?" Thẩm Tường chính hắn cũng là Lục Thần cảnh hậu kỳ đỉnh phong, có điều hắn cảm thấy mình muốn đối phó những nam tử Phấn tộc trước mắt này hẳn không phải là vấn đề gì.

Cho dù là Thái Tôn cảnh sơ kỳ thì hắn cũng dám chơi lên, nếu như loại Thái Tôn trung kỳ cường đại như Lam Hồng đạo nhân thì hắn chưa dám, nhưng ít ra sẽ không giống như lần trước sẽ bị đánh thành thảm như vậy.

Thẩm Tường quan sát cuộc chiến đấu của đám người Phấn Huyết nhân kia, phương thức công kích của bọn họ đều tương đối đơn điệu, đều là từ trong tay đánh ra từng chùm từng chùm sáng màu phấn (hồng), đánh vào trên người con lợn rừng màu vàng kim kia, có điều loại chùm sáng màu phấn hồng kia vẫn là rất mạnh, lực ngưng tụ rất cao minh sẽ không tạo ra quá nhiều lãng phí.

Kim Huyết Thần Trư cũng rất lợi hại, ở bên dưới loại vây công này, thế mà còn khỏe mạnh nhảy loạn khắp nơi, da dày máu nhiều, vẩy tới khắp nơi đều là máu màu vàng óng ánh, nhưng chính là không có ngã xuống.

"Dùng binh công!" Một tên nam tử Phấn Huyết nhân hô lên, trong tay hắn xuất hiện một đám ánh sáng màu phấn hồng, trong nháy mắt hóa thành một thanh trường đao màu phấn hồng, những người khác đều như vậy, đều dùng loại lực lượng màu phấn hồng kia của bọn họ mà ngưng ra một cái binh khí phóng về phía Kim Huyết Thần Trư.

Thẩm Tường cuối cùng trông thấy công kích của bọn họ có hơi ra dáng, ngưng tụ đạo lực trong cơ thể thành binh khí, cái này với Thẩm Tường mà nói cũng rất dễ dàng, hắn trước kia thường xuyên làm như vậy.

Có những người khác đang ở gần, Thẩm Tường trong lòng thất kinh, người tới gần có thực lực không yếu, mặc dù chỉ là Lục Thần cảnh hậu kỳ, nhưng khí tức lăng lệ kia muốn mạnh hơn so với mấy tên Phấn Huyết nhân đang đuổi giết heo bên dưới nhiều lắm.

Mấy tên Phấn Huyết nhân kia cũng cảm ứng được cỗ khí tức này, một người trong đó vội vàng hô: "Là Tử Huyết nhân, tuy rằng bọn họ chỉ có hai người nhưng chúng ta đánh không lại, chúng ta chạy mau!"

Bọn họ đuổi giết con Kim Huyết Thần Trư kia lâu như vậy, không nên từ bỏ mới đúng, mà bây giờ vì tránh né Tử Huyết nhân mà bọn họ lại làm ra lựa chọn chạy trốn rất quả quyết.

Nhưng là, bọn họ đã chậm, hai luồng sáng tím bay vụt tới, lập tức đánh trúng mấy tên Phấn Huyết nhân, sau đó bộc phát ra ánh sáng màu tím, nhấc lên một cơn gió lốc màu tím.

"Thật mạnh, chỉ còn lại một tên!" Trong lòng Thẩm Tường vô cùng chấn động, chỉ là vừa mới đi tới thì đã tiêu diệt tới mấy tên Phấn Huyết nhân.

Thẩm Tường đột nhiên hiểu, màu máu đại biểu cho thực lực mạnh hay yếu, mà trước mắt tới xem, màu tím và màu vàng kim kia đều là chủng loại tương đối mạnh.

"Các ngươi ... đây không phải địa bàn của Tử Huyết nhân các ngươi, tại sao các ngươi lại hạ thủ độc ác với chúng ta như vậy." Phấn Huyết nhân kia tức giận quát, hắn biết mình chết chắc, không làm phản kháng cũng như chạy trốn.

Thẩm Tường lặng lẽ phi hành trên không trung, cẩn thận đi tới đằng sau hai tên Tử Huyết nhân, lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, ngay khi trong thân thể hai tên Tử Huyết nhân này tuôn ra một cỗ lực lượng muốn xuất kích, Cửu Tiêu Thần kiếm trong tay Thẩm Tường mãnh liệt đâm ra ngoài, trong nháy mắt đâm mấy chục kiếm vào trên người hai người này.

Kinh mạch quan trong trong thân thể Tử Huyết nhân đều bị Thẩm Tường đâm trúng, bọn họ muốn thả ra đạo lực màu tím đều thi nhau xuất hiện ra từ những vết thương kia, tạo thành tổn thương càng lớn hơn đối với bọn hắn, bởi vì như thế, xương ống chân bọn họ đều đã bị lực lượng của bọn họ xung kích tới vỡ nát.

Phấn Huyết nhân kia đã chuẩn bị sẵn sàng đón nhận cái chết, nhưng lại không nghĩ tới lại có chuyện đột nhiên xảy ra như vậy, hai tên Tử Huyết nhân vô cùng cường đại hơn nữa còn cực kỳ tàn bạo đột nhiên trọng thương ngã xuống đất!

Thẩm Tường lập tức xuất hiện nhìn vào hai tên toàn thân là máu tím nằm dưới mặt đất kia, cười lạnh một tiếng, rồi mới đưa tay đặt vào trên đầu của hai người này, thi triển Nhiếp Hồn ma chú, trước tiên muốn lục soát trí nhớ của bọn hắn, nhưng không thành công!

"Cảm giác thật kỳ lạ, trí nhớ của bọn hắn vậy mà không cách nào đọc được, đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?" Thẩm Tường thử lại một lần nữa nhưng vẫn không thể thành công.

"Vị đại ca kia, ngươi là đang sử dụng thuật sưu hồn tới đọc trí nhớ của bọn hắn sao?" Phấn Huyết nhân kia hỏi.

"Không sai, nhưng không thành công, đây là chuyện thế nào?" Thẩm Tường vội vàng nhìn về phía Phấn Huyết nhân.

Trong lòng Phấn Huyết nhân rất cảm kích Thẩm Tường, bởi vì Thẩm Tường cứu được hắn, bằng không hắn chỉ có một con đường chết, tuy rằng Thẩm Tường trong mắt hắn là Dị Huyết nhân, nhưng không có làm tổn thương tới hắn.

"Chúng ta đi nhanh đi! Linh hồn của những gia hỏa này đều bị khóa lại, lúc ngươi đọc trí nhớ của bọn hắn, chủ nhân của bọn hắn chắc chắn sẽ cảm nhận được, sẽ lập tức chạy tới." Phấn Huyết nhân vội vàng nói: "Đại ca, đi nhanh một chút đi!"

Thẩm Tường khẽ gật đầu, ném hai tên Tử Huyết nhân nửa sống nửa chết vào bên trong lò đan thiêu đốt, rồi mới nói ra: "Nơi nào tương đối an toàn? Ngươi hẳn là rất quen thuộc đối với nơi này đi, mang ta rời khỏi chỗ này."

"Được, đi theo ta!" Nói xong, Phấn Huyết nhân lập tức chạy như điên.

Thẩm Tường đi theo đằng sau hắn, xử lý sạch toàn bộ khí tức còn sót lại của Phấn Huyết nhân, nếu không sẽ bị truy tung tới, Phấn Huyết nhân này căn bản không biết làm loại chuyện này, khó trách sẽ bị những tên Tử Huyết nhân kia tìm tới.

Mấy canh giờ sau, Phấn Huyết nhân mang theo Thẩm Tường đi tới bên cạnh một gốc đại thụ, rồi sau đó tiến vào thân cây gốc đại thụ, từ thân cây đi sâu xuống dưới một gian nhà đá dưới mặt đất.

"Đây chính là nơi ta ẩn thân! Hy vọng những Tử Huyết nhân kia không tìm được tới nơi này." Tên Phấn Huyết nhân kia ngồi xổm ở một góc, lúc này hắn rất bi thương, dù sao đồng bạn đã chết đi.

"Tên gọi của ngươi là gì?" Thẩm Tường hỏi: "Bọn họ sẽ không tìm được tới nơi này, ngươi không cần lo lắng!"

"Ta gọi Phùng Tuyết Nam, ngươi thì sao đại ca?" Phùng Tuyết Nam đột nhiên nhớ tới chính mình còn chưa có cảm tạ Thẩm Tường rồi mới vội vàng nói cảm ơn.

"Thẩm Tường!" Thẩm Tường mỉm cười với hắn: "Có thể nói cho ta biết chuyện về những Tử Huyết nhân kia một chút không? Trước đó ta cũng bị một tên Tử Huyết nhân đả thương, nhưng ta không hiểu về bọn hắn cho lắm."

"Bên trong Vạn Đạo Lăng mộ thật ra thì chính là một cái Thiên Ngục rất lớn, trong này giam giữ lấy rất nhiều tù phạm, những tù phạm này đều tới từ từng cái thế giới bên trong Vạn Đạo, phần lớn đều là tội ác tày trời! Mà đám người chúng ta được xưng là Thải Huyết tộc, Thải Huyết tộc vốn rất hài hòa, nhưng bởi vì một số chuyện nên chia rẽ, cho nên bây giờ mới có Tử Huyết nhân, Lam Huyết nhân ... nhiều cái chủng tộc."

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment