Vào lúc Thẩm Tường đang luyện chế, cũng có tính toán trước tiên luyện chế riêng ba loại Song Sắc Thần quả, thì như vậy sẽ không cần phải mất nhiều máu như thế này, nhưng hắn lại nghĩ tới nếu như tách ra luyện riêng mà nói thì không thể luyện sáu loại bản nguyên thành một thể.
Luyện chế cùng lúc mà nói thì tương đương với việc để cho sáu loại bản nguyên này có một loại liên kết huyết mạch, như vậy sẽ có mối liên hệ với nhau, nếu như tách ra để mà luyện chế riêng thì tuy rằng cũng là dùng máu của hắn, nhưng ở trong ba loại Song Sắc Thần quả lại không có liên hệ mà còn phải luyện chế thêm một lần nữa.
Một canh giờ nhỏ máu, cũng chỉ khiến lực lượng bản nguyên trở nên ửng đỏ, muốn để cho toàn bộ biến thành màu đỏ vậy mang ý nghĩa còn phải tiếp tục nhỏ máu thật lâu mới được.
"Ta phải nghỉ ngơi một chút!" Năng lực tái sinh của Thẩm Tường có mạnh hơn nữa thì cũng không chịu nổi loại cách làm điên cuồng lấy máu liên tục này, hắn nghỉ ngơi nửa canh giờ, sau khi sinh sôi ra lượng máu tươi thì lại bắt đầu tiếp tục luyện chế.
Trong thế giới Thần Hải của hắn trồng trọt lượng lớn dược liệu, sau khi năng lượng mà những dược liệu này nhả ra đều được hắn hấp thu, như vậy cũng có thể làm tăng trưởng tốc độ khôi phục của hắn.
Ngoài đó ra, trong thế giới Thần Hải của hắn còn đủ các loại đồ vật, những thứ đó đều có thể phóng xuất ra năng lượng liên tục không ngừng, ví dụ như Sáng Thế Thần tuyền, cái này có thể bảo đảm tốc độ khôi phục của hắn.
Đây là Thái Tôn Thần đan trung phẩm, luyện chế mà nói thì cần khoảng thời gian chắc chắn là rất dài, đặc biệt là giai đoạn bắt đầu này, cần phải để cho sáu loại bản nguyên khác biệt này dung hợp được vào nhau, còn phải nhỏ máu, luyện đan sư bình thường đều sẽ không thể làm tới.
Thẩm Tường cũng chỉ là dựa vào kinh nghiệm lắng đọng trong nhiều năm mới có thể để cho hắn liều mạng tiến hành loại Huyết Luyện pháp này.
Sau mười ngày mười đêm, bên trong Sáng Thế Thần lô của Thẩm Tường, sáu loại lực lượng bản nguyên khác biệt cuối cùng cũng được Thẩm Tường luyện toàn bộ thành màu đỏ của máu.
"Việc này cuối cùng cũng đã xong!" Thẩm Tường hít sâu một hơi, rồi mới sử dụng lực lượng Thần Uy, tụp hợp toàn bộ sáu bản nguyên lại.
Sau khi được Thẩm Tường dùng Huyết Luyện pháp tới luyện chế, những lực lượng bản nguyên khác nhau này đã có thể dung hợp vào nhau một cách rất nhẹ nhàng, sau đó những dược linh khí và dược tinh thể kia cũng đều rối rít dung hợp lại một cách nhanh chóng.
Sau khi vượt qua trình tự chật vật trước đó, việc còn lại đối với Thẩm Tường mà nói thì đã vô cùng đơn giản, tuy rằng bây giờ hắn đã rất mệt mỏi nhưng sự kích động và hưng phấn trong lòng lại làm cho hắn rất tỉnh táo, rất phấn khởi mà bắt đầu tiến vào giai đoạn sau.
Bởi vì là để cho mình ăn, cho nên hắn chỉ luyện chế một viên, như vậy thì phẩm chất mới có thể cao hơn một chút.
"Chẳng lẽ một viên này là có thể thành công khiến cho ta bước vào Thái Tôn cảnh sao?" Thẩm Tường nhìn vào chùm sáng đỏ màu máu hơn nữa còn yêu diễm kia, trong lòng rất là chờ mong.
Ban đầu dược linh khí đều là sáu màu, nhưng bởi vì bản nguyên được Thẩm Tường luyện thành màu đỏ máu, cho nên lúc này đều biến thành màu đỏ.
Quá trình ngưng đan thật nhanh, chỉ mất ba canh giờ là xong rồi!
"Đây chính là Hóa Tôn Thần đan sao? Cũng không biết có có công hiệu rất tốt thật hay không!" Thẩm Tường nhìn vào viên Hóa Tôn Thần đan như hồng ngọc kia, hắn rất hy vọng thật có thể có công hiệu để cho hắn bước vào Thái Tôn cảnh, nhưng hắn cũng làm tốt chuẩn bị cho việc phải thất vọng.
Bởi vì từ trước tới nay chưa từng có ai chứng thực qua công hiệu của loại đan này!
"Nếu như không thành công, nhiều lắm thì chỉ bỏ ra chút thời gian đó mà thôi, không phải chỉ là khoảng thời gian nửa năm sao?" Thẩm Tường để viên đan này vào trong miệng, sau đó thì nuốt xuống.
Giang Tư Mỹ và Giang Tư Cảnh ở trong U Dao sơn trang đều đang chờ đợi loại đan này có thể để cho Thẩm Tường bước vào Thái Tôn cảnh, trong khoảng thời gian này Thẩm Tường thế nhưng là bỏ vào đó rất nhiều tâm huyết!
Sau khi ăn Thái Tôn Thần đan, Thẩm Tường dẫn dược lực vào Đạo Thần Thiên hồn trong Thần Hải, nếu như hắn thành công bước vào Thái Tôn cảnh, Đạo Thần Thiên hồn sẽ nảy sinh biến hóa rất lớn, sẽ tu luyện ra Lục Pháp Tôn Hồn!
Sau khi Thẩm Tường ăn Hóa Tôn Thần đan, lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng có liên kết huyết mạch với mình dần dần chảy vào, tiến vào trong Đạo Thần Thiên Hồn, Lục Nguyên thần đột nhiên được một cỗ ánh sáng màu đỏ ngòm bao chùm lấy, theo sự khống chế của Thẩm Tường, Lục Nguyên thần dần dần tụ lại cùng một chỗ!
Trước đây, Thẩm Tường phải dùng rất nhiều sức lực thì mới có thể để cho Lục Nguyên thần hợp lại với nhau, tuy rằng không thể để cho Lục Nguyên thần dung hợp hoàn toàn nhưng để làm được thì cũng rất khó khăn.
Mà bây giờ, sau khi Thẩm Tường ăn vào một viên Thái Tôn Thần đan, chỉ cần dẫn dược lực vào bên trong Đạo Thần Thiên Hồn, Lục Nguyên thần ở bên trong đó sẽ tự động hút lại nhau, thời gian dần dần trôi qua mà dung hợp vào cùng một chỗ.
Điều này làm cho quả tim của Thẩm Tường lập tức đập rộn lên, đây chính là một loại mở đầu rất không tệ, mang ý nghĩa có khả năng sắp thành công dung hợp Lục Nguyên thần lại với nhau.
Thẩm Tường lúc này ở vào trong một trạng thái rất tự nhiên, Lục Nguyên thần bên trong Đạo Thần Thiên hồn căn bản không cần hắn đi để ý, dung hợp vào nhau một cách rất tự nhiên và nhẹ nhàng, loại quá trình này để hắn rất hưởng thụ, khiến cho hắn đắm chìm vào trong một loại trạng thái ngủ say cực kỳ kỳ lạ.
Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, khi hắn tỉnh lại thì hắn phát hiện không thấy Đạo Thần Thiên Hồn đâu nữa, mà thứ xuất hiện ở trong Thần Hải của hắn khiến cho hắn phải giật mình kêu lên!
Lại là sáu tôn thú tượng kia!
Những thú tượng này thế nhưng là ở trong Thần Hải thứ hai a, nhưng bây giờ vậy mà xuất hiện ở Thần Hải thứ nhất!
"Chẳng lẽ đây chính là Lục Pháp Tôn Hồn?" Thẩm Tường không dám khẳng định, hắn lập tức đi xem Thần Hải thứ hai thì lại phát hiện không thấy Thần Hải thứ hai đâu!
"Thần Hải thứ hai dung hợp với Thần Hải thứ nhất!" Thẩm Tường ngược lại là không nghĩ tới sẽ xuất hiện loại tình huống này, Hóa Tôn Thần đan này vậy mà lợi hại như thế, lập tức để hắn Thần Hải thứ nhất và Thần Hải thứ hai của hắn dung hợp lại với nhau.
Tuy rằng xuất hiện loại biến hóa này, nhưng Thẩm Tường vẫn tương đối yên tâm, bởi vì hắn bây giờ đã đột phá, hắn có thể cảm nhận được đạo lực mà chính mình thả ra từ bên trong Lục Pháp Tôn Hồn cường đại hơn gấp mười lần so với trước đó.
"Được rồi a, những thú tượng này chắc là thuộc về Lục Pháp Tôn Hồn rất đặc thù!" Thẩm Tường nhìn vào sáu tôn thú tượng rất nhỏ đang lơ lửng trên không trung trong Thần Hải thứ nhất.
Những thú tượng này lúc ở bên trong Thần Hải thứ hai thì rất to lớn, nhưng ở trong Thần Hải thứ nhất thì lại giống như những chú chim non nho nhỏ ở trên không trung.
Tuy nhiên Lục Pháp Tôn Hồn này lại rất đáng sợ, có thể phóng xuất ra theo tâm niệm của hắn, sau khi phóng xuất ra thì đều là những con Thiên Đạo Thần thú sinh động.
Hơn nữa những Thiên Đạo Thần thú này sẽ không chết, nhiều lắm thì sẽ chỉ bị thương mà thôi, còn có thể dung hợp với Thẩm Tường, để Thẩm Tường có được lực lượng càng cường đại hơn.
"Đột phá thành công sao?" Giang Tư Cảnh cảm nhận được Thẩm Tường đã tỉnh lại từ trong ngủ say, cho nên vội vàng hỏi.
"Đột phá, ta bây giờ đã là Thái Tôn cảnh sơ kỳ, nhưng ta còn chưa dám khẳng định Hóa Tôn Thần đan phải chăng chắc chắn sẽ có công hiệu như vậy." Thẩm Tường nói ra: "Đúng rồi, sau khi ta ăn Hóa Tôn Thần đan thì ngủ mất bao lâu?"
"Một tháng!" Giang Tư Cảnh nói ra: "Ta và muội muội đều là Lục Thần cảnh hậu kỳ đỉnh phong, ngươi chỉ cần luyện chế một viên cho chúng ta là được, bất kỳ người nào trong chúng ta đều có thể đột phá, chỉ cần một người trong chúng ta đột phá, với không có đột phá kỳ công tu luyện song sinh là có thể hỗ trợ người còn lại đột phá."
"Thật đúng là thần kỳ." Thẩm Tường sợ hãi than nói, như thế vừa đúng, trong các nàng chỉ cần có một người tu luyện, người còn lại đều không cần phải làm gì thì cũng có thể đột phá, còn có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
"Được, như vậy ta lập tức luyện chế một viên Hóa Tôn Thần đan." Thẩm Tường nói ra: "Đúng rồi, giúp ta trồng ra Thái Tôn Huyết gia nhiều một chút!"
P/S: Ta thích nào ... chương 1.