Thẩm Tường trở lại trong phòng, chỉ trong khoảng thời gian một ngày đã luyện hóa toàn bộ những Pháp Tắc châu kia, sau khi ăn vào bắt đầu tu luyện Lục Đạo Pháp Tắc chi mạch.
Chỉ cần có đầy đủ Pháp Tắc châu, tu luyện đạo mạch chẳng qua chỉ là chuyện rất đơn giản, Thẩm Tường bây giờ tu luyện cũng rất nhanh, một mặt là vì Pháp Tắc châu được hắn luyện chế qua có được năng lực tự động luyện hóa nhanh chóng.
Mặt khác chính là hắn sử dụng Thiên Luyện Thần uy đi luyện hóa cho nên mới có thể luyện hóa được nhanh hơn.
Một mực trong khoảng thời gian ba ngày, Thẩm Tường đã thành công luyện ra Lục Đạo Pháp Tắc chi mạch.
"Đạo mạch vẫn là tu luyện rất dễ đi! Hiện tại thử xem một chút xem có thể thông qua Lục Đạo Thần kính mở ra cánh cửa Lục Đạo thời không hay không." Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, vận chuyển đạo lực trong cơ thể.
Đạo lực thông qua đạo mạch chuyển vận ra, hóa thành lực lượng lục đạo rồi mới tràn vào bên trong Lục Đạo Thần kính.
Sau khi lực lượng Lục Đạo tiến vào Lục Đạo Thần kính, mặt kính của Lục Đạo Thần kính lập tức phóng xuất ra ánh sáng màu vàng óng, Thẩm Tường quan sát ánh sáng vàng trên mặt kính, trước mắt lóe lên một cái rồi sau đó hắn đã đi vào bên trong một cái không gian màu trắng khắp nơi đều là hạt châu màu trắng trôi nổi.
"Chỉ là ý thức của ta tiến tới mà thôi, thân thể của ta còn ở Thiên Luyện Thần tông, nơi này chẳng lẽ chính là Lục Đạo Thời không sao?" Thẩm Tường nhìn vào từng viên hạt châu màu trắng kia, hắn nhìn vào trong đó một cái, muốn dùng thần thức đi điều tra, nhưng không thành công, còn bị một cỗ lực lượng bài xích.
"Hiện tại ta đã tiến vào Lục Đạo Thời Không, nhưng phải như thế nào mới tìm được vòng quay vận mệnh của một người, rồi sau đó dịch chuyển tới bên cạnh người đó?" Trong đầu Thẩm Tường nghĩ tới Tiết Tiên Tiên, chỉ thấy một viên hạt châu màu trắng đột nhiên bay tới trước mặt của hắn.
"Đây chính là vòng quay vận mệnh của Tiên Tiên sao?" Thẩm Tường rất muốn xem một chút nhưng lại thế nào cũng không nhìn thấy, có điều hắn ngược lại là có thể từ vòng quay định mệnh này cảm ứng được lực lượng sinh mệnh tràn đầy của Tiết Tiên Tiên, cỗ lực lượng sinh mệnh này rất hoạt bát và vui vẻ, Tiết Tiên Tiên vốn chính là một nữ tử rất lạc quan cởi mở.
"Xem ra nàng ta bây giờ sống rất tốt!" Thẩm Tường không thể không nở ra nụ cười tươi, rồi mới nắm lấy vòng quay vận mệnh này tới cảm ứng vị trí của Tiết Tiên Tiên.
Chẳng mấy chốc hắn đã có cảm nhận, loại cảm nhận này không nói ra rõ được, nhưng hắn lại biết vị trí của Tiết Tiên Tiên vào lúc này cách hắn rất xa xôi.
"Thử xem một chút, có thể dịch chuyển qua đó hay không." Thẩm Tường lập tức sử dụng lực lượng không gian, muốn mở ra một cái thông đạo không gian để đi qua.
Hắn cũng không thành công, hơn nữa còn tiêu hao lượng lớn lực lượng không gian, để hắn không thể không nghỉ ngơi một chút.
"Xem ra ta bây giờ còn chưa đủ thực lực để mở ra thông đạo không gian để trở về!" Thẩm Tường vừa rồi có thể cảm nhận được lực lượng không gian của mình đang vận chuyển ra liên tục không ngừng, muốn cạy mở một cái cánh cửa, nhưng thẳng tới lực lượng của hắn hao hết, cánh cửa kia cũng không có mở ra cho nên hắn cũng chỉ có thể từ bỏ.
Thẩm Tường tâm niệm vừa động đã rời khỏi Lục Đạo Thời Không, hắn bây giờ còn cần phải khôi phục, vừa rồi tiêu hao thực sự là quá nhiều, dẫn tới hắn bây giờ đang phờ phach, thế mà ngay cả nhục thân cũng cảm thấy rất mỏi mệt.
Hắn nghỉ ngơi cả một ngày mới khôi phục lại, trước đó hắn luyện chế Hóa Tôn Thần đan đã phải nhỏ ra rất nhiều máu, thế nhưng cũng không cần phải nghỉ ngơi tới lâu như vậy.
Muốn thông qua vòng quay vận mệnh dịch chuyển đi tới, đây là rất khó khăn, đặc biệt là ở lúc vượt qua không gian của một cái thế giới, tiêu hao sẽ càng trở nên to lớn hơn.
"Lần này thử Phi Long tháp xem một chút, như vậy khả năng là có thể đi!" Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, rồi mới tiến vào Lục Đạo Thời Không.
Hiện tại hắn đã rất thuần thục, có thể tiến vào Lục Đạo Thời Không ở trong thời gian rất ngắn, đồng thời tìm kiếm được vòng quay vận mệnh mà hắn muốn tìm.
Lần này hắn tìm là Lâm Kế Thiên!
Trước đó hắn đi qua Nguyên Thủy Đạo môn để tìm Lâm Kế Thiên, nhưng không tìm được, cũng không biết Lâm Kế Thiên đang ở nơi nào, hiện tại hắn muốn thử xem một chút xem dùng Lục Đạo Thời Không có thể dịch chuyển tới gần Lâm Kế Thiên hay không.
"Được rồi, thử xem một chút!" Thẩm Tường hít một hơi thật sâu rồi mới tâm niệm vừa động, rót lượng lớn lực lượng không gian vào, để cho mình dịch chuyển tới gần Lâm Kế Thiên.
Hắn có thể thông qua vòng quay vận mệnh của Lâm Kế Thiên tới cảm ứng được vị trí hiện tại của Lâm Kế Thiên, vị trí này cũng không phải là rất chính xác, bình thường cũng không thể truyền tống tới bên cạnh người bên kia, đều chỉ là ở gần đó mà thôi.
Trong chớp mắt, Thẩm Tường đã cảm thấy lực lượng của mình tiêu hao tới hơn phân nửa!
Đồng thời hắn cũng xuất hiện ở trong một ngọn núi hoang, hắn quan sát xung quanh, nơi này không có người nào cả.
"Đây là cái nơi khỉ gió nào vậy? Lâm bá phụ ở ngay chỗ này sao?" Thẩm Tường nhắm mắt lại lại tiến vào Lục Đạo Thời Không, sau khi xác định được vị trí chính xác của Lâm Kế Thiên rồi mới chạy nhanh về phía một ngọn núi thấp, Lâm Kế Thiên vào lúc này đang ở phương hướng ngọn núi thấp kia.
Thẩm Tường đi tới gần núi thấp, đi vòng qaunh ngọn núi này quan sát một lúc, tìm được một cái hang động được tảng đá lớn ngăn lại.
"Lâm bá phụ ở bên trong sao?" Thẩm Tường lập tức dịch chuyển đi vào, như vậy thì không cần phải xê dịch tảng đá này.
Sau khi tiến vào bên trong, Thẩm Tường đã có thể cảm ứng được khí tức của Lâm Kế Thiên, hắn tăng tốc bước chân, chẳng mấy chốc đã tìm được Lâm Kế Thiên.
Lúc này Lâm Kế Thiên đang nằm ngáy o o ở trên một tảng đá, cũng không phải là đang tu luyện.
"Lâm bá phụ!" Thẩm Tường cười hì hì hô một tiếng, làm Lâm Kế Thiên giật nảy cả mình đột nhiên nhảy dựng lên.
Sau khi Lâm Kế Thiên nhảy dựng lên thì tỏ ra vô cùng cảnh giác, thiếu chút nữa còn công kích Thẩm Tường, có điều sau khi hắn trông thấy là Thẩm Tường thì cũng thả lỏng xuống.
"Ngươi cái tên tiểu quỷ này, làm sao mà tìm được ta?" Lâm Kế Thiên cảm thấy rất tò mò đối với chuyện này, hắn cảm thấy hành động của mình đã rất bí ẩn, sẽ không có một ai biết hắn ở chỗ này.
Nếu như là thú loại ngộ nhập vào nơi này thì nói còn nghe được, nhưng người tới thế nhưng là Thẩm Tường, còn đi vào mà không phát ra một tiếng động nào.
"Đây là một loại tuyệt kỹ mà ta vừa mới học được." Thẩm Tường cười hì hì nói: "Lợi hại chứ! Đúng, nơi này là nơi nào? Lâm bá phụ, tại sao ngươi phải trốn ở nơi này?"
"Ngươi vậy mà không biết nơi này? Vậy ngươi tới nơi này như thế nào? Đột nhiên xuất hiện sao?" Lâm Kế Thiên càng tò mò hơn.
"Ta sử dụng dịch chuyển không gian mà tới, đương nhiên là không biết nơi này là nơi nào!" Thẩm Tường lấy một cái ghế ra rồi ngồi xuống, lại truy vấn: "Nơi này âm u đầy tử khí, đến cùng là cái nơi nào a? Ngươi không nói một tiếng nào lại tới nơi này làm cái gì?"
"Ngươi có chỗ không biết, nơi này rất cổ quái, năm đó lúc ta tiến vào Nguyên Thủy Đạo môn, một người huynh đệ đã từng dẫn ta tới nơi này." Lâm Kế Thiên nói: "Người huynh đệ kia của ta cũng là gia hỏa thần thần bí bí, hắn một mực tin tưởng có thứ gì đó giấu ở nơi này."
"Hắn dẫn ta tới nơi này nhiều lần, chính là tìm thứ kia, lúc đầu ta không tin tưởng cho lắm, thẳng tới khi hắn bị một con chuột cắn chết ở chỗ này ... ta mới tin tưởng chỗ này cất giấu thứ lợi hại gì đó, lại sau đó, nơi này cũng từng xuất hiện một loại ánh sáng kỳ quái, sau đó chỉ trong vòng một đêm đã khiến cho mảng lớn khu vực ở đây đều trở nên trụi lủi."
Nghe xong chuyện Lâm Kế Thiên kể lại, Thẩm Tường cũng cảm thấy đúng là có cái gì đó lạ, hỏi: "Thực lực của vị huynh đệ kia của ngươi là gì? Vậy mà lại bị chuột cắn chết? Chuột kia phải lớn cỡ nào, có độc sao?"
Lâm Kế Thiên lắc đầu: "Chuột kia chỉ lớn cỡ bàn tay, không có độc! Chuột đó rất đáng sợ, cắn rụng một miếng thịt trước ngực vị huynh đệ kia của ta rồi sau đó chui vào trong thân thể, trong mấy cái nháy mắt đã nuốt chửng lấy cốt nhục khắp toàn thân từ trên xuống dưới của vị huynh đệ kia của ta chỉ trong vài nốt nhạc. Thực lực huynh đệ kia của ta cũng không yếu, hắn nhưng là Thái Tôn cảnh trung kỳ."
P/S: Ta thích nào ... chương 3.