Sau khi ăn hết, một cỗ năng lượng cuồng bạo lập tức nổ tung, dẫn tới thân thể Thẩm Tường đột nhiên bộc phát ra một đám sương mù màu vàng kim, thân thể cũng bị cổ năng lượng này làm phồng lớn lên một chút.
Trông thấy cảnh tượng này, Lâm Kế Thiên thế nhưng là bị dọa tới chảy mồ hôi lạnh tới ướt sũng cả người, rất lo lắng Thẩm Tường sẽ nổ thành mảnh vỡ, hắn vội vàng đi tới, muốn thăm dò thân thể Thẩm Tường một chút.
"Yên tâm đi, ta không sao cả." Thẩm Tường nhếch miệng cười một tiếng, tình huống vừa rồi trông tuy rằng đáng sợ nhưng chính Thẩm Tường có cảm nhận sâu sắc nhất.
Cỗ lực lượng đó tuy rằng đột nhiên nổ tung lên ở trong cơ thể của hắn, nhưng là không để cho hắn cảm nhận được một chút đau đớn nào, ngược lại để hắn cảm thấy rất thoải mái.
Năng lượng ẩn chứa bên trong Kim Tôn Thần đan rất rất là nhiều, sau khi Thẩm Tường ăn vào, cảm thấy viên đan dược này giống như là một nguồn suối vĩnh viễn không khô cạn, năng lượng tuôn ra liên tục không ngừng, dâng trào điên cuồng lên trong cơ thể hắn, lưu động thông qua trên dưới toàn thân hắn, dung nhập vào trong thân thể của hắn, làm thân thể của hắn lớn mạnh lên.
Ba ngày trôi qua, thân thể phồng lên của Thẩm Tường cuối cùng cũng khôi phục lại, sau khi hắn tỉnh lại thì cảm thấy trạng thái vô cùng tốt, để hắn không tưởng tượng được là, Lục Pháp Tôn Hồn trong Thần Hải của hắn vậy mà lớn hơn rất nhiều.
Lục Pháp Tôn Hồn vốn chỉ là sáu tôn Thiên Đạo thần thú rất nhỏ, nhưng bây giờ rõ ràng trở nên lớn hơn, hắn chỉ ăn một viên Kim Tôn Thần đan mà thôi.
"Cảm thấy thế nào? Có thể tu luyện ra Vạn Đạo Kim thân không?" Lâm Kế Thiên vội vàng hỏi, mấy ngày nay hắn cũng chờ tới rất rốt ruột.
"Cảm giác rất tốt! Rất khẳng định nói cho ngươi biết, loại đan này có thể khiến người ta tu luyện ra Vạn Đạo Kim thần." Thẩm Tường rất là kích động nói cho Lâm Kế Thiên: "Tuy nhiên cần rất nhiều, ít nhất phải cần tới trăm viên mới có thể để cho người tu luyện ra Vạn Đạo Kim thân."
Một trăm viên, mang ý nghĩa cần tới một trăm con chuột đáng sợ kia.
"Trong cái cấm địa kia có nhiều chuột như vậy không?" Thẩm Tường hỏi, Lâm Kế Thiên là người hiểu rõ nhất bên trong đó.
"Nhiều, ít nhất có tới mấy ngàn con, thậm chí là hàng vạn con chuột như vậy!" Lâm Kế Thiên cười nói: "Đi, chúng ta bây giờ đi bắt!"
"Được!" Sáng Thế Thần lô của Thẩm Tường có thể để lượng lớn loại chuột này vào, nếu như công kích Sáng Thế Thần lô từ bên ngoài thì có sẽ là sẽ dễ hư tổn, nhưng là phòng ngự bên trong thì lại vô cùng kiên cố, muốn từ bên trong thoát ra thì chuyện này cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Ngoại trừ Sáng Thế Thần lô, Thẩm Tường còn có thể nhốt chuột vào bên trong Lục Đạo Thần kính, bên trong Lục Đạo Thần kính có mấy cái không gian có thể chứa đựng sinh mệnh, motojc ái trong đó chính là chuyên môn dùng để giam giữ đồ vật cường đại.
Thẩm Tường và Lâm Kế Thiên lại đi vào bên trong kết giới kia một lần nữa, cùng nhau bắt lấy những con chuột đáng sợ kia, bọn họ định dùng thời gian rất dài để đi bắt chuột, bắt hết toàn bộ chuột ở bên trong kết giới này.
Đối với bọn họ mà nói, chuột trong này là dược liệu rất quý giá, chỉ cần có thể bắt được lượng lớn là có thể thu hoạch được một món tài phú quý giá.
Thẩm Tường cũng xem như tính, nếu như hắn phải luyện chế ra một trăm viên Kim Tôn Thần đan thì đạo tinh cần cũng phải ba vạn ức đạo tinh, điều này làm cho hắn đột nhiên cảm thấy áp lực thật lớn, huống hồ hắn bây giờ cũng không chỉ cần luyện chế một trăm viên mà hắn còn phải luyện chế cho Lâm Kế Thiên và Mỹ Cảnh tỷ muội ở bên trong U Dao sơn trang, ít nhất phải luyện chế ba trăm viên mới được, như vậy chính là chín vạn ức đạo tinh!
"Ta phải trở về kiếm nhiều đạo tinh một chút mới được." Cũng may Thẩm Tường bây giờ có thể bán Hóa Tôn Thần đan, Hóa Tôn Thần đan chắc chắn là sẽ rất quý hiếm, tới lúc đó hắn nhất định phải thông qua Hóa Tôn Thần đan để kiếm ra rất nhiều đạo tinh.
Thời gian sau đó, Thẩm Tường và Lâm Kế Thiên ở chỗ này bắt chuột tới điên cuồng, nếu như bọn họ trở về nói cho người khác biết, bọn họ trong những ngày qua đều đang bắt chuột thì người khác chắc chắn sẽ cho rằng bọn họ đang nói đùa, nếu như là thật sự thì cũng cho rằng bọn họ đều đang điên rồi, vậy mà đi làm loại chuyện này!
Trong lúc bất tri bất giác, đã đi qua khoảng chín tháng, Thẩm Tường cảm thaasyu thời gian cũng không còn nhiều lắm, là lúc trở về Thiên Luyện Thần tông.
Bởi vì hiện tại là khoảng thời gian Vạn Đạo Lăng mộ mở ra, hắn đã đáp ứng chưởng môn Thiên Luyện Thần tông, lần này cần phải đi vào cùng với hắn.
Thẩm Tường lúc này đã bắt được hàng ngàn con chuột kinh khủng, loại chuột này đều được hắn nhốt vào bên trong Lục Đạo Thần kính, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy có chút e ngại, nếu như đám chuột này mà chạy ra ngoài thì đây chính là một trận thảm họa a!
"Lâm bá phụ, chờ ta luyện chế xong ta lại đi tìm ngươi!" Thẩm Tường nói ra: "Luyện chế loại đan này cần thời gian cũng cần lượng lớn đạo tinh, trong lúc nhất thời ta cũng không cách nào hoàn thành."
"Ta đương nhiên biết, chỉ cần ngươi nhớ kỹ là được rồi, lần này ta cũng muốn đi vào Vạn Đạo Lăng mộ, ở bên trong kiếm nhiều đồ tốt một chút, tới lúc đó bán đi đạt được đạo tình toàn bộ giao cho ngươi." Lâm Kế Thiên cười nói, hắn thấy Thẩm Tường luyện chế Kim Tôn Thần đan, một viên cần tiêu hao ít nhất ba trăm ức đạo tinh.
Nếu như toàn bộ đạo tinh đều do một mình Thẩm Tường gánh vậy chắc chắn sẽ không chịu đựng nổi! Ngay cả Lâm Kế Thiên cũng không tiện để cho Thẩm Tường bỏ ra nhiều đạo tinh như vậy.
Thẩm Tường sử dụng Lục Đạo Thời Không mang theo Lâm Kế Thiên trở lại Thiên Luyện Thần tông.
Chưởng môn Thiên Luyện đang chờ đợi Thẩm Tường ở trên đảo nhỏ của Đại trưởng lão, trông thấy Thẩm Tường trở về, chưởng môn Thiên Luyện vội vàng truyền âm hỏi: "Ngươi có sử dụng được Lục Đạo Thời Không không vậy?"
"Sử dụng, mọi chuyện đều rất thành công." Thẩm Tường trả lời: "Hiện tại tình huống Phi Long đài như thế nào rồi?"
"Sau khi trải qua đại chiến, cuối cùng đã đánh lui Long Ma, tuy nhiên tình huống vẫn không được lạc quan cho lắm, gia hỏa đáng sợ bên trong Long Ma tử địa kia giống như có thể sẽ nhảy ra ngoài bất cứ lúc nào." Chưởng môn Thiên Luyện nói ra: "Đi, hiện tại chúng ta đi vào Vạn Đạo Lăng mộ!"
...
Lần này, Tứ Đại Thần tông vẫn như cũ tổ chức cho rất nhiều người tiến vào trong Vạn Đạo Lăng mộ tầm bảo, Thẩm Tường và chưởng môn Thiên Luyện đi cùng với nhau, đi ở trước nhất, là nhóm tiến vào Vạn Đạo Lăng mộ sớm nhất trong lần này.
Đi cùng với chưởng môn Thiên Luyện, một đường đều rất thông thuận, chưởng môn Thiên Luyện chẳng mấy chốc đã mang theo Thẩm Tường đi tới Thất Thải sâm lâm, rồi sau đó từ Thất Thải sâm lâm bay về phía vách đá Thiên Luyện.
"Tới lúc đó khó tránh khỏi một trận đại chiến." Vẻ mặt chưởng môn Thiên Luyện trở nên nghiêm túc: "Chuyện ngươi có thể đi vào vách đá Thiên Luyện đã truyền ra, đặc biệt là gia hỏa Tử Huyết nhất tộc, bọn chúng chắc chắn sẽ tới báo thù."
"Tuy nhiên ngươi không cần lo lắng, chưởng môn Tứ Đại Thần tông chúng ta có thể ngăn bọn họ lại."
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Chưởng môn, sau khi ta tiến vào vách đá Thiên Luyện, đến cùng có thể được thứ tốt gì? Tuy rằng các ngươi không nói, nhưng ta hình như cảm nhận được các ngươi đang đứng trước một nguy cơ rất lớn, các ngươi hiện tại dốc hết tất cả đều đặt ở trên người của ta sao?"
"Chúng ta cũng không biết bên trong vách đá Thiên Luyện có thứ gì, tóm lại đây chỉ là hy vọng của chúng ta." Chưởng môn Thiên Luyện nói ra: "Ngươi ở lúc đi tới Thiên Luyện đại đạo, nếu như không cách nào đi tiếp thì tiến vào bên trong Lục Đạo Thời Không, sau khi khôi phục thì trở ra, cứ như vậy lặp đi lặp lại thì chắc là có thể đi tới điểm cuối của Thiên Luyện đại đạo."
"Thì ra là thế ... tuy nhiên cái này cần tiêu hao thời gian rất lâu a! Đặc biệt là trong Thiên Luyện đại đạo, ta đi vào không bao lâu thế nhưng là ở bên ngoài lại trôi qua rất nhiều thời gian, cái này chẳng phải tương đương với ta sẽ tổn thất rất nhiều thời gian sao?" Thẩm Tường nghĩ tới điểm này, trong lòng có chút khó chịu.
"Nếu như ngươi có thể đi tới điểm cuối của Thiên Luyện đại đao thì chút thời gian này đối với ngươi mà nói thì tính là cái gì?" Chưởng môn Thiên Luyện cười một tiếng: "Điểm cuối của Thiên Luyện đại đạo sẽ không để cho ngươi thất vọng, ngươi yên tâm đi là được rồi."
P/S: Ta thích nào ... chương 4.