Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2896 - Chương 2896 - Không Bị Lãng Quên

Chương 2896 - Không bị lãng quên
Chương 2896 - Không bị lãng quên

Tôn Tổ chung quy chính là Tôn Tổ, hàng ngàn con Phệ Thiên thử cũng không thể ăn hết bọn hắn trong nháy mắt, chỉ có thể tạo ra rất nhiều vết thương trên người bọn hắn mà thôi.

"A!" Hai tên Tôn Tổ kêu to, thân thể phóng xuất ra một đám hỏa diễm mãnh liệt có uy thế rất đáng sợ, đánh văng toàn bộ những con chuột kia ra.

Nhưng là, ở vừa rồi Long Ma công chúa đã thả ra lượng lớn Long Ma Mê độc!

Long Ma Mê độc thẩm thấu vào trong cơ thể của bọn hắn, trong nháy mắt khiến bọn họ bị trúng độc, tinh thần uể oải, Long Ma công chúa trông thấy những con chuột kia bị đánh văng ra thì lập tức chui vào mặt đất thì cũng yên tâm xông lên công kích, trong nháy mắt đã vung ra mấy ngàn kiếm, chém thân thể đã xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng của hai lão giả kia thành vô số khối.

Hai lão giả này có thể nói là bị băm thây vạn đoạn, chết được vô cùng thê thảm, Long Ma công chúa tuy rằng đã thành công giết chết bọn hắn, nhưng vào lúc này lại không được tỉnh táo lại, vừa rồi chuyện xảy ra liên tiếp rõ mồn một trước mắt, đặc biệt là những con chuột đáng sợ kia!

Trông thấy Thẩm Tường mỉm cười đi tới, nàng ta mới thở phào nhẹ nhõm.

"Những con chuột kia đêu là của ngươi?" Long Ma công chúa tức giạn nói, nàng ta có hơi không cao hứng, bởi vì trước đó Thẩm Tường thả chuột ra đi cướp Phi Long châu nhưng lại không nói cho nàng biết.

"Xin lỗi, đây chính là bí mật của ta, ta trươc đó còn đang cân nhắc có nên nói cho ngươi biết hay không." Thẩm Tường cười nói, rồi sau đó phóng xuất ra hỏa diễm, thiêu hủy toàn bộ thứ còn sót lại trên mặt đất.

Hiện tại Long Ma công chúa vô cùng cảnh giác đối với Thẩm Tường, bởi vì Thẩm Tường thả ra loại chuột kia thật là đáng sợ, nàng ta nghĩ tới nếu mình bị vô số con chuột này nhào vào cắn không ngừng..., nàng ta nghĩ tới đây mà không thể không cảm thấy sống lưng phát lạnh.

"Không cần sợ ta, ta muốn đối phó ngươi thì sớm đã động thủ!" Thẩm Tường cười nói.

Nhớ lại chuyện trước đó, Long Ma công chúa thầm trách chính mình quá mức sơ sót, đặc biệt là lúc Thẩm Tường bảo nàng ta đi nếm thử loại Long Ma Mê độc kia, đây chính là lúc nguy hiểm nhất, nếu như Thẩm Tường không nói cho nàng ta nên giải độc như thế nào hoặc nói sai lệch cách giải độc thì tới lúc đó nàng ta đã mặc cho Thẩm Tường thích làm gì thì làm rồi.

Hiện tại nàng ta cũng biết, nếu như Thẩm Tường thật muốn động thủ đối với nàng thì quả thực đã có rất nhiều cơ hội, cho nên từ đó có thể thấy được Thẩm Tường không có ác ý gì đối với nàng.

"Phi Long châu đi Phi Long đài thứ ba đã tới tay, chúng ta bây giờ đã có thể đi lên!" Thẩm Tường lấy viên Phi Long châu kia ra, nắm vào trong tay.

"Ừm, đi thôi!" Long Ma công chúa rất muốn biết lai lịch của Thẩm Tường, nhưng nàng hiểu rõ, cho dù hỏi Thẩm Tường thế nào thì cũng sẽ không nói cho nàng.

Long Ma công chúa tiến vào trong thế giới Thần Hải của Thẩm Tường một lần nữa, do Thẩm Tường cầm Phi Long châu tiến về Phi Long đài thứ ba.

Trước đó Điện chủ Phi Long điện cũng đã nói, chỉ cần đi tới Phi Long đài thứ ba là có thể có hiệu quả tu hành không tệ đối với Thẩm Tường, hiện tại sau khi hắn đi tới thì quả nhiên cảm nhận được Phi Long đài thứ ba không giống bình thường.

Khi hắn tới đây cũng cảm thấy chính mình giơ tay thôi cũng đã cảm thấy rất khó khăn, giống như cánh tay của mình bị một cỗ lực lượng nào đó cuốn lấy để hắn giơ tay lên rất mất sức.

Lúc này hắn cất bước hoặc là đứng thẳng cũng vô cùng vất vả, cái này có trợ giúp rất lớn đối với việc tu hành.

Thẩm Tường tuy rằng tu luyện ra Vạn Đạo Kim thân, nhưng Vạn Đạo Kim thân của hắn vẫn còn vô cùng non nớt, cần phải có loại tôi luyện này mới có thể trở nên càng thành thục vững vàng hơn.

Thẩm Tường để Long Ma công chúa đi ra, sau khi Long Ma công chúa đi ra thì lúc đi đường vậy mà còn nhanh hơn hắn rất nhiều.

"Ngươi cái tên gia hỏa này, thực lực cũng không phải là rất mạnh thế nhưng lại có nhiều thủ đoạn như vậy." Long Ma công chúa trông thấy Thẩm Tường ngồi trên mặt đất thì biết Thẩm Tường không chịu nổi cỗ áp lực này cho nên chỉ có thể ngồi xuống.

"Ta chẳng mấy chốc là có thể giống như ngươi, có thể đi lại tự nhiên ở chỗ này." Thẩm Tường nhếch miệng rồi mới dùng sức đứng lên.

Long Ma công chúa thấy vậy thì không thể không mỉm cười một tiếng, đi tới trước mặt Thẩm Tường dùng lực đẩy, đẩy ngã Thẩm Tường xuống mặt đất.

"A... Ngươi làm cái gì!"

Thẩm Tường không thể không kêu lên, phải biết lúc hắn ngã xuống bị một cỗ lực lượng cường đại ngăn chặn, thế nhưng là như từ trên cao rơi xuống, toàn thân đau nhức kịch liệt không thôi.

Hiện tại hắn muốn đứng lên cũng rất khó khăn, thân thể rất đau không nói, muốn mạng chính là cỗ áp lực vô hình kia rất không ổn định, mỗi một nơi đều có áp lực khác nhau, hơn nữa còn đang biến hóa không ngừng.

Ví dụ như hiện tại cỗ lực lượng ngăn cản bắp đùi của hắn đã rất mạnh, mà lực lượng ngăn chặn phần lưng của hắn thì lại yếu đi một chút, nhưng trong mấy cái nháy mắt sau thì lực lượng ngăn chặn ở phần lưng của hắn đột nhiên tăng cường, khiến cho hắn vừa muốn đứng lên thì đột nhiên xuất hiện áp lực đè hắn nằm xuống.

Thẩm Tường ngã sấp trên mặt đất muốn đứng lên thì khí khăn giống như là rùa đen muốn tự mình lật mình vậy.

Long Ma công chúa dù sao cũng là Tôn Tổ, các phương diện đều còn mạnh hơn Thẩm Tường, nàng có sự chống cự đối với áp lực nơi này cũng xem như là tốt, nàng ta trông thấy Thẩm Tường giãy giụa trên mặt đất giống như con rùa thì không thể không nở ra nụ cười yêu kiều.

Thẩm Tường tức giận nói ra: "Nhanh đỡ ta đứng lên!"

"Ngươi đến cùng là có lai lịch gì, ngươi nói cho ta thì ta sẽ đỡ ngươi lên, bằng không ta sẽ không để cho ngươi đứng lên." Long Ma công chúa đặt mông ngồi ở trên lưng Thẩm Tường, dùng lọn tóc khều lấy lỗ tai của Thẩm Tường, nở nụ cười nghịch ngợm.

"Ma nữ đáng chết!" Thẩm Tường không thể không thầm mắng, trước đó Long Ma công chúa này còn là mặt mũi lạnh như băng đầy vẻ nghiêm túc, bây giờ đột nhiên biến thành một thiếu nữ bướng bỉnh.

Cảm nhận được bờ mông đầy co dãn kia của nàng ta, trong nội tâm Thẩm Tường không thể không tán thưởng, rồi mới nở ra nụ cười xấu xa mà nói: "Công chúa đại nhân, cái mông của ngươi cảm giác thật không tồi, ta rất thích!"

"Ngươi ... ngươi đùa giỡn lưu manh!" Sau khi Long Ma công chúa nghe thấy thì khuôn mặt đỏ lên, đột nhiên đứng dậy.

"Thực không dám giấu giếm, ta thật lâu không có đùa giỡn lưu mạnh, ngươi tuyệt đối không nên tạo cơ hội cho ta, bằng không ... hắc hắc." Thẩm Tường nở ra nụ cười tà, hiện tại hắn cuối cùng có thể miễn cưỡng đứng dậy, nhưng lại bị Long Ma công chúa vỗ một chưởng lại ngã xuống, để hắn ngã sấp trên mặt đất một lần nữa.

"Hừ!" Long Ma công chúa ngồi xổm ở bên cạnh Thẩm Tường, nói ra: "Ngươi đến cùng là ai? Loại người giống như ngươi không thể nào là hạng người vô danh được."

"Nói cho ngươi thì ngươi cũng không biết ta là ai, tới lúc đó ngươi sẽ nói ta lừa ngươi." Thẩm Tường nói, hắn cảm thấy vạn năm trôi qua, rất nhiều người đều đã quên hắn đi, Long Ma công chúa này chắc chắn cũng không biết.

"Ngươi cứ nói ra đi." Long Ma công chúa nói.

"Được a, ta tên là Thẩm Tường, ta vốn là một người đệ tử của Nguyên Thủy Đạo môn ..." Thẩm Tường vừa mới nói tới chỗ này thì đã thấy khắp khuôn mặt Long Ma công chúa là vẻ ngạc nhiên.

"Ngươi thật là Thẩm Tường?" Long Ma công chúa vội vàng hỏi.

"Ngươi biết ta?" Thẩm Tường lập tức lộ ra dung mạo thật của chính mình, thở dài: "Cũng đã trôi qua rất nhiều năm rồi, thế mà còn có người nhớ ta ... không phải người, là Long Ma nhớ ta!"

"Ngươi quá khiêm tốn, hiện tại rất nhiều người đều nhớ ngươi, đặc biệt là những cự đầu Long Ma kia, bọn họ lúc nào cũng lo lắng ngươi trở về từ vách đá Thiên Luyện trong Vạn Đạo Lăng mộ kia, không nghĩ tới ngươi bây giờ đã thật trở về, tuy rằng không đủ cường đại, nhưng quả thực bản sự không nhỏ." Long Ma công chúa đỡ Thẩm Tường lên, rồi mới hỏi: "Ngươi ở bên trong vách đá Thiên Luyện tìm được cái gì? Ngươi thế nhưng là mất tích vạn năm!"

"Ta ở trong vách đá Thiên Luyện cũng chỉ một năm a ... nhưng bên ngoài lại đi qua vạn năm, ta ở bên trong cái gì cũng chẳng tìm được." Thẩm Tường thở dài: "Thay vào đó là ở bên trong đó lại tu luyện ra Vạn Đạo Kim thân."

P/S: Ta thích nào ... chương 4.

Bình Luận (0)
Comment