Thiên phú luyện đan của Thẩm Tường quả thực nghịch thiên, không nói Viên Quảng Hiên loại con cháu phách lối có tầm nhìn hạn hẹp này mà ngayc ả Tiểu Quang cũng không ngờ rằng Thẩm Tường ở lúc luyện chế Thiên Địa Vô Cực đan lại lợi hại như thế, quả thực có thể so với Vạn Đạo Đan thần a.
"Ngươi thua!" Thẩm Tường trông thấy Viên Quảng Hiên từ trong lò đan lấy ra một viên Thiên Địa Vô Cực đan có phẩm chất xem như không tệ, dùng một loại giọng điệu rất khinh thường nói ra: "Dựa theo ước định trước đó, ngươi biết cần phải làm như thế nào đi!"
Viên Quảng Hiên lúc này tức giận tới thở phì phò, khóe mắt nhíu lại, hận không thể liều mình với Thẩm Tường, nhưng hắn vẫn có thể giữ lại cho chính mình một chút lý trí, hắn hiểu rõ nếu như động thủ ở chỗ này thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
"Lấy ra ba viên Thiên Địa Vô Cực đan, nếu như không có thì dùng đạo tinh tới để mà thay thế, một vạn ức đạo tinh một viên." Thẩm Tường nói.
Viên Quảng Hiên có thể luyện chế Thiên Địa Vô Cực đan, chính hắn cũng còn có một chút, hắn rất không cam tâm khi lấy ra ba viên Thiên Địa Vô Cực đan đưa cho Thẩm Tường.
"Tuy rằng phẩm chất kém hơn so với ta luyện chế chút, nhưng xem như không tệ." Thẩm Tường cười hắc hắc nói, rồi mới cất đi ba viên đan dược này lại.
"Thẩm Tường, ngươi đừng khinh người quá đáng, đừng tưởng rằng ngươi luyện chế Thiên Địa Vô Cực đan tốt hơn so với ta là có thể khoe khoang." Viên Quảng Hiên tức giận nói.
"Ta luyện chế ra có phẩm chất tốt hơn so với ngươi, đây là sự thật, còn như có thể phách lối hay không thì ta không biết, ta chỉ biết ta thắng ngươi là có thể vả ngươi ba cái vào mặt." Thẩm Tường mỉm cười mà nói: "Còn không nhanh đưa mặt của ngươi tới để cho ta đánh? Nam tử hán đại trượng phu, có chơi có chịu!"
Phải để cho Thẩm Tường đánh vào mặt của mình ở trước mặt mọi người, Viên Quảng Hiên chỉ nghĩ đến điều đó thôi trong đầu đã cảm thấy rất tức giận, chớ nói chi là muốn để hắn làm.
Viên Quảng Hiên cảm thấy mình và Thẩm Tường không có xác định huyết khế gì, huống chi hắn cũng đã đưa cho Thẩm Tường ba viên Thiên Địa Vô Cực đan rồi, hắn cảm thấy mình đã xem như không tệ, cho nên cho dù không để cho Thẩm Tường đánh ba cái bạt tai thì cũng không tính là gì cả.
Viên Quảng Hiên thà rằng trở mặt, tình nguyện bị người khác chế nhạo cũng tuyệt không nguyện ý để cho Thẩm Tường đánh, thế là hắn lập tức vận lực lao tới một cái thông đạo!
Thế nhưng là, khi hắn vừa mới bước ra hai bước, thân thể đột nhiên bị định trụ lại, hắn không biết đó là một cỗ lực lượng như thế nào, chỉ cảm thấy toàn thân mình không thể động đậy được.
Đó là lực lượng giam cầm không gian mà Thẩm Tường phóng xuất ra, để hắn không cách nào động đậy!
"Đúng là đàn ông, có chơi có chịu, hơn nữa còn vội vàng để cho ta đánh như vậy, vậy mà lao tới đây!" Thẩm Tường cười ha ha một tiếng, bước ra một bước đã tới trước mặt Viên Quảng Hiên, chỉ thấy bàn tay của hắn đột nhiên toát ra một cỗ hỏa diễm rất nóng bỏng, lóe ra từng đạo điện quang hỏa diễm.
"Chuẩn bị kỹ càng chưa?" Thẩm Tường nói xong, bàn tay giống như tràn ngập lửa giận và thế như lôi đình đột nhiên vung đánh tới.
Ầm!
Một âm thanh cực kỳ bạo liệt khiến cho toàn bộ đại sảnh khẽ rung chuyển, người ở đây cũng kinh hãi, khí thế mà vừa rồi Thẩm Tường bạo phát ra tuy rằng mang theo sức nóng thiêu đốt mạnh mẽ, nhưng lại khiến sống lưng mọi người cảm thấy lạnh lẽo!
Thẩm Tường không chỉ luyện đan lợi hại, thậm chí ngay cả lực lượng cũng đáng sợ tới như vậy, bọn họ càng tin chắc rằng Thẩm Tường đã giành được truyền thừa rất cường đại ở bên trong vách đá Thiên Luyện, bằng không sẽ không đáng sợ như vậy.
Khuôn mặt của Viên Quảng Hiên bị một bàn tay của Thẩm Tường hung hăng che lại, điện quang hỏa diễm bùng lên bao phủ lấy đầu của hắn, sau khi điện quang hỏa diễm lóe lên, chỉ thấy khuôn mặt kia của Viên Quảng Hiên đã không còn phách lối như trước đó, bởi vì đã bị cháy đen như cacbon!
"Thẩm Tường ... ta nhất định phải giết ngươi." Viên Quảng Hiên rống giận, một bạt tai của Thẩm Tường tuy rằng đáng sợ, nhưng Viên Quảng Hiên cũng không phải ăn chay, ở vừa rồi đã vận chuyển lực lượng tới trên mặt đi ngăn cản nhưng vẫn như cũ cảm nhận được rất đau, mà đối với hắn mà nói, bị người làm nhục thì càng muốn liều mạng.
"Hừ!" Thẩm Tường hừ lạnh một tiếng, lại một bàn tay quất tới trên khuôn mặt của Viên Quảng Hiên, một tát này còn lợi hại hơn so với trước đó, đánh tới mắt Viên Quảng Hiên nổi đom đóm, miệng phun ra máu tươi.
Viên Quảng Hiên lúc này đã nói không nên lời, nhưng hắn vẫn còn tỉnh táo!
Ngay khi Thẩm Tường vung bàn tay lên, chuẩn bị đánh tới cái tát thứ ba thì đột nhiên có một người trung niên đi tới.
"Hiên nhi ... đây là đang làm cái gì!" Lão giả kia đi ra từ bên trong một cái thông đại, đó là thông đạo mật thất Luyện đan sư bế quan, Thẩm Tường lập tức hiểu, lão giả này chắc chắn là lão giả của Viên gia.
"Gia gia, nhanh ... nhanh cứu ta!" Viên Quảng Hiên rất ra sức hô: "Nhanh giết chết cái tên khốn kiếp này!"
Tên trưởng bối Viên gia kia trông thấy Tiểu Quang cũng ở nơi này thì lập tức hiểu, khả năng này là đạt được sự tán thành của Tiểu Quang, bất quá hắn vẫn giận dữ hét: "Dừng tay!"
Thẩm Tường không để ý tới tên trưởng bối Viên gia này, tay vung lên vẫn là rơi xuống ...
"Muốn chết!" Trưởng bối Viên gia tức giận hừ một tiếng, vội vàng lao tới, đồng thời phóng xuất ra một cỗ lực lượng vô hình muốn ngăn cản bàn tay Thẩm Tường rơi xuống.
Thế nhưng, Thẩm Tường lập tức sử dụng lực lượng không gian để hắn và Viên Quảng Hiên ở vào bên trong một cái lĩnh vực không gian độc lập, bất kỳ lực lượng nào đều không thể tiến vào bên trong không gian này của hắn.
Cho nên, bàn tay ngưng súc lực lượng cực mạnh của hắn vẫn là tát vào trên mặt của Viên Quảng Hiên, đánh bay Viên Quảng Hiên ra ngoài.
Cái tát thứ ba rơi xuống, khuôn mặt Viên Quảng Hiên đã không còn thành hình, lúc bay ra ngoài, vừa đúng đâm vào trên người trưởng bối Viên gia, được đón lấy.
"Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?" Trưởng bối Viên gia rất tức giận, đặc biệt là lúc trơ mắt nhìn tiểu bối nhà mình bị người khi dễ.
"Có chơi có chịu, đạo lý hiển nhiên! Huống chi đây là chính hắn tìm tới, chẳng trách được người khác, muốn trách thì trách bản thân hắn." Thẩm Tường nói xong cũng không quay đầu lại mà đi vào một cái thông đạo, tiến về Ngạo Đan các.
Sau khi Thẩm Tường rời đi, Tiểu Quang đi tới giải thích một chút chuyện vừa xảy ra, nói cho trưởng bối Viên gia biết tại sao vừa rồi hắn không ngăn cản...
Thẩm Tường tới Ngạo Đan các chủ yếu là bán ra những viên Thiên Địa Vô Cực đan kia.
Trước đó hắn ở chỗ này dùng nhiều đạo tinh như thế, đây là lúc hắn tới kiếm trở về, hơn nữa hắn còn muốn mua sắm một số dược liệu, học tập luyện chế các loại đan khác, những thứ này sau này đều cần rất nhiều đạo tinh.
Lão giả Ngạo Đan các trước đó cũng đã nói chỉ cần hắn có thể luyện chế ra Thiên Địa Vô Cực đan thì có thể tới đây bán ra, hiện tại hắn đã luyện chế ra được, cho nên hắn lập tức cầm Thiên Địa Vô Cực đan chạy tới.
Trông thấy Thẩm Tường cầm nhiều Thiên Địa Vô Cực đan tới đây để bán như vậy, lão giả kia quả nhiên sợ tới ngây người, sau khi xác nhận đây đều không phải Thiên Địa Vô Cực đan giả, hắn lấy một vạn ức một viên để thu mua, bởi vì trong đó có ba viên có phẩm chất rất không tệ, cho nên hắn mới có thể cho thêm năm trăm vạn đạo tinh.
Tỷ muội Mỹ Cảnh ở bên trong U Dao sơn trang đã trồng ra rất nhiều dược liệu luyện chế Thiên Địa Vô Cực đan, Thẩm Tường không cần mua sắm ở chỗ này nữa, sau khi đạt được sáu vạn ức đạo tinh, hắn hào hứng chạy trở về trong mật thất, hắn chuẩn bị tiến hành luyện chế va chạm!
Nếu hắn muốn ăn thì phải ăn đan đã được luyện chế bằng phương pháp va chạm, như vậy không chỉ có phẩm chất siêu cao mà còn có Linh Thần đan, khi ăn vào tốc độ luyện hóa càng nhanh hơn.
Thẩm Tường trở lại mật thất, lúc này hắn cần nghỉ ngơi một chút rồi sau đó hắn sẽ sử dụng phương pháp va chạm tới luyện chế Thiên Địa Vô Cực đan, hoặc là đi tìm Thì Gian Quỷ.
Hắn nghỉ ngơi một ngày, chuẩn bị rời đi tìm Thì Gian Quỷ, thế nhưng lúc này lại có người đột nhiên hung hăng đập phá cửa thạch thất của hắn xông vào!
P/S: Ta thích nào ... chương 4